Sắc mặt Giang Nam âm tình bất định, Thanh Hoa Tiên Vương đương nhiên cũng không phải là tự mình hạ giới. Mà là ở trong tiên giới, dùng pháp lực khống chế Sóc Nguyệt Hồi Thiên Kính của hắn, mượn nhờ tiên kính cùng hắn đối thoại.
Phật giới rất nhiều Phật hoàng mang theo Sóc Nguyệt Hồi Thiên Kính giết đến Tam Giới, Thanh Hoa Tiên Vương nói mình không biết việc này, cái này tự nhiên là chuyện không thể nào.
Phật giới chư hoàng nhất cử nhất động chỉ sợ đều không thể gạt được hắn, thậm chí khả năng là vị Tiên Vương này bày mưu đặt kế.
Bất quá, hôm nay Thanh Hoa Tiên Vương nói ra loại lời này. Thứ nhất là vì giữ gìn mặt mũi, thứ hai là không muốn cùng Giang Nam vạch mặt, đem sai lầm đổ lên trên thân bọn người Hậu Thổ Phảng cùng rất nhiều Phật hoàng, để cho Giang Nam có một bậc thang đi xuống.
- Ta hiện tại căn bản không có thực lực cùng Thanh Hoa Tiên Vương trở mặt. Thậm chí ngay cả tiền vốn cò kè mặc cả cũng không có. Nếu ta động viên Tam Giới tất cả lực lượng, tuy có thể hết thảy đánh chết mười Phật hoàng Ma Hoàng kia, nhưng nếu Thanh Hoa Tiên Vương tức giận, đánh xuống kiếp nạn, chỉ sợ chúng sinh Tam Giới ta cũng tử thương vô số, ngay cả ta cũng khó có thể đào thoát kiếp nạn này... hiện tại ta không đủ thực lực cùng tiền vốn cường đại, còn không thích hợp cùng Tiên Giới Cự Đầu trở mặt...
Giang Nam nghĩ tới đây, thu Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm, cười nói:
- Thanh Hoa đạo huynh khách khí. Phật môn truyền nhân, ngẫu nhiên cũng có bọn đạo chích chi đồ, Phật giới Phật hoàng bị người che mắt, xâm lấn Tam Giới ta, nhưng cũng may không có dẫn xuất nhiễu loạn quá lớn. Đạo huynh đã mở miệng, tiểu đệ tự nhiên phải cho đạo huynh một cái mặt mũi. Bọn người Bảo Nhật Vương Phật Tổ, đạo huynh có thể mang về, bất quá trong tiên kính của đạo huynh, còn có mấy Ma Hoàng Tam Giới ta phạm thượng làm loạn...
Sóc Nguyệt Hồi Thiên Kính chấn động, Hậu Thổ Phảng, Tử Viên, Vĩnh Hằng cùng Tiêu Tượng bốn Ma Hoàng từ trong tiên kính rơi xuống, bị từng đạo tiên quang trong kính buộc chặt đến rắn rắn chắc chắc.
Trong kính, thanh âm của Thanh Hoa Tiên Vương ha ha cười nói:
- Giáo chủ minh xét, mấy người kia châm ngòi thị phi, nhấc lên cuộc chiến lưỡng giới này, là đầu sỏ gây nên tội ác. Hôm nay chư thần hoàng hôn kiếp đã sắp tới, hạ giới hoàn toàn chính xác không thể lại sinh ra nhiễu loạn, mong rằng giáo chủ có thể cùng Đại Tây Thiên Phật giới ở chung hòa thuận, cộng đồng chống cự Đại Ma Đầu kia.
Giang Nam cười tủm tỉm nói:
- Đạo huynh nói có lý. Chỉ là hôm nay Phật giới Chi Chủ không còn, mà mấy vị Phật giới Phật hoàng này tâm tính không tốt, tiểu đệ e sợ cho bọn hắn ở trong chư thần hoàng hôn kiếp gây thêm phiền. Tiểu đệ tiến cử một hiền tài, có thể làm Phật giới Chi Chủ.
Sắc mặt Giang Nam nghiêm nghị, chắp tay nói:
- Tam Đức Phật Tổ, đức cao vọng trọng, đức bị tam sinh, có Tam Đức tam mỹ, chính là tụ tập Phật hiệu to lớn thành đạo, tuy tuổi trẻ, nhưng lại có thực lực gần tiên, ngay cả ta cũng đối với hắn bội phục vạn phần! Tiểu đệ cử hiền không tránh thân, thù, Tam Đức Phật Tổ, làm được rất tốt đại đế vị của Đại Tây Thiên Phật giới, kính xin đạo huynh minh xét!
Trong Sóc Nguyệt Hồi Thiên Kính một mảnh trầm mặc, sau một lúc lâu, Thanh Hoa Tiên Vương truyền đến tiếng cười nói:
- Liền theo giáo chủ nói vậy.
Giang Nam chắp tay nói:
- Đạo huynh, mời.
Sóc Nguyệt Hồi Thiên Kính chấn động, ào ào rời đi, biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, truyền lệnh Tam Giới chúng thần thu binh, Tam Giới Chư Thần Chư đế Chư hoàng nguyên một đám lạnh thấm mồ hôi, như là ở trước quỷ môn quan đi một lần.
Nếu Giang Nam cố ý không buông tha bọn người Bảo Nhật Vương Phật Tổ, chỉ sợ người ở chỗ này, không có mấy người có thể sống sót.
Giang Nam vào triều, khao thưởng tam quân, đối với Tướng sĩ Thần Đế Ma Đế cùng chư hoàng Tam Giới đều rất có phong thưởng nói:
- Mang theo ý chỉ của ta, đi đưa thiếp Hỗn Độn giới, Yêu giới, Thiên Giới, Quỷ giới cùng Phật giới đại đế, mười ngày sau, trên Trảm Thần Đài, tuyên án Hậu Thổ Phảng, Vĩnh Hằng, Tử Viên cùng Tiêu Tượng bốn phản tặc, chém giết tạ thiên hạ, mời năm đại đế đến đây xem lễ.
Đạo ý chỉ này truyền ra, Tam Giới chấn động, mấy đại vũ trụ khác cũng chấn động không thôi, từ xưa đến nay, đừng nói Tam Giới, coi như là vũ trụ khác, cũng không có qua một đại đế nào, công nhiên thẩm phán tồn tại Hoàng Đạo Cực Cảnh, ở trước mặt chúng sinh, chém giết Hoàng Đạo Cực Cảnh thị chúng!
Địa vị Hoàng Đạo Cực Cảnh thật sự quá cao, từ xưa đến nay trong chiến đấu, Hoàng Đạo Cực Cảnh bị giết chết rất ít, chỉ có cấp Vũ Trụ đại chiến, ví dụ như trong cuộc chiến Tam Giới thống nhất. Hai đại vũ trụ dung hợp vì tranh đoạt Thiên Địa chính thống, chết rất nhiều Hoàng Đạo Cực Cảnh cường giả.
Thời gian khác, tồn tại Hoàng Đạo Cực Cảnh rất ít ra tay, bọn họ là vô địch tranh chấp của từng vũ trụ.
Mà bây giờ, Giang Nam lại công nhiên thẩm phán hành vi phạm tội của Tứ đại Ma Hoàng, bố công thiên hạ, để cho thiên hạ đều nghe thấy, thậm chí trước mặt mọi người xử quyết!
Bát đại vũ trụ, bất luận một đại đế gì cầm quyền, đều chưa bao giờ có sự tình bực này!
Thiên Giới Ngọc Hoàng nhận được thư của Giang Nam, hướng Tịch Ứng Tình thở dài nói:
- Đương kim Tam Giới Đế Huyền, có thể nói là bát đại vũ trụ từ xưa đến nay, thậm chí tương lai đệ nhất đại đế, cổ nhân không thể siêu việt hắn, sau này cũng sẽ không có người siêu việt hắn rồi.
Tịch Ứng Tình cười nói:
- Bệ hạ không cần quá lo lắng. Ta cùng với Đế Huyền đồng xuất một môn, biết rõ tính cách của hắn. Hắn tuy là vũ lực đệ nhất, nhưng chỉ cần không chọc tới hắn. Hắn sẽ không đối với Thiên Giới ta có dã tâm.
Ngọc Hoàng cau mày nói:
- Ta cũng không lo lắng hắn, chỉ là lo lắng thần tử của hắn. Vạn nhất thần tử hắn có dã tâm kiến công lập nghiệp danh truyền đời sau, tất nhiên sẽ công đánh vũ trụ khác, khai cương thác thổ. Ở dưới chúng thần đầu độc, chỉ sợ Đế Huyền sẽ đối với vũ trụ khác động binh.
Tịch Ứng Tình tức cười, bật cười nói:
- Bệ hạ, hôm nay Tam Giới Thiên Đạo dầy trọng, cơ hồ tuyệt Tam Giới thành tiên, nếu lại chiếm đoạt vũ trụ khác, Thiên Đạo tương dung. Vậy thì thật sự muốn đoạn tuyệt hết thảy tiên lộ rồi. Hôm nay Đế Huyền còn hi vọng thành tiên, dung hợp vũ trụ Thiên Đạo khác, hắn cũng không cách nào chứng đạo phi tiên, hắn há sẽ làm ra sự tình tự hủy tương lai bực này?
Lúc này Ngọc Hoàng mới yên tâm, cười nói:
- Thiên Vương, Thái Tử vô tâm Thiên Giới đế vị ta, đợi lúc ta thoái vị, ngươi tới kế nhiệm Ngọc Hoàng vị, trở thành Ngọc Hoàng đời sau.
Tịch Ứng Tình chần chờ thoáng một phát, đang muốn chối từ, Ngọc Hoàng cười nói:
- Ta cũng có tư tâm, ngươi không cần chối từ. Thiên Giới Ngọc Hoàng vị giao cho ngươi, ta yên tâm, ngươi cùng Đế Huyền giao tình thâm hậu, lại trọng cảm tình, Thái Tử là Tam đệ của ngươi, Đế Huyền là Thất đệ của ngươi, sau này Thiên Giới trong tay ngươi, tất nhiên sẽ hưng thịnh hơn trong tay ta.
Tịch Ứng Tình khom người nói:
- Nào dám không tòng mệnh?