Đế Tôn

Chương 1711: tam thánh điện

Hắn dần dần hướng tòa thần sơn này đến gần, chỉ cảm thấy vô luận là tâm hồn hay là thân thể, pháp lực, trên tinh thần, cũng cảm giác áp lực lớn lao. Tiên âm chấn động không mang cho hắn cảm ngộ gì, mà là tựa hồ muốn chấn vỡ hắn!

Dọc đường đi, hắn thậm chí thấy vô số cỗ hài cốt, đó là cường giả tiến vào nơi đây, không chịu nổi uy áp cùng tiên âm chấn chết!

Có thể tiến vào truyền pháp chi địa, tài tình cùng thực lực mỗi người quyết không yếu, ngược lại cực kỳ cường đại, nhưng mà mặc dù là người như vậy, cũng không chịu nổi Đế Tôn uy áp cùng tiên âm chấn động!

Không có tư chất Tiên Nhân, liền chỉ có một con đường chết!

Oanh...

Phía trước khí huyết ngất trời, Giang Nam về phía trước nhìn lại, chỉ thấy một đầu cự yêu hiện ra nguyên hình, chính là một đầu Huyền Quy, đang đẩy lấy uy áp cùng tiên âm hướng thần điện đỉnh núi chạy tới, chạy tới giữa sườn núi.

Đây là một yêu giới Yêu Quân, thực lực cũng không thể được xưng tụng tuyệt luân, nhưng lực phòng ngự không gì so sánh nổi, cho dù là Yêu Quân đỉnh cũng không bằng hắn.

Bất quá dù vậy, đầu Huyền Quy này vẫn bị tiên âm chấn đến đi lại khó khăn, vô cùng gian khổ về phía trước hoạt động.

Đột nhiên, đầu Huyền Quy cấp Yêu Quân này không nhúc nhích nữa.

Giang Nam lên núi, chỉ cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn, cho dù là hắn, cũng cảm giác được tiên âm chấn động nguyên thần thân thể của hắn, thậm chí tâm hồn cũng gặp phải trấn áp không gì so sánh nổi, muốn đem Đạo tâm của hắn chấn vỡ!

Mặc dù hắn tu thành tâm cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng ở trước tiên âm cùng Đế Tôn lưu lại uy áp, Thiên Nhân Hợp Nhất cũng trở nên bé nhỏ không đáng kể, cả Thiên Đạo cùng chúng sinh này là Đế Tôn sáng chế, tâm cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất ở trước mặt Tạo hóa cùng sáng thế chủ này, đúng là không coi cái gì!

Hắn cắn chặc hàm răng đi lên trước, rốt cục đi tới bên người đầu Huyền Quy kia, chỉ thấy Huyền Quy chỉ còn lại có một cái mai rùa.

Trong mai rùa cái gì cũng không có.

Mai rùa đầu Yêu Quân này vô cùng cứng rắn, tiên âm cũng không có chấn vỡ, nhưng mà huyết nhục cùng thần tính, Đại Đạo của hắn cũng không cứng rắn như mai rùa, Đạo tâm của hắn tan rã, huyết nhục thần tính cùng Đại Đạo đã bị tiên âm chấn vỡ, hóa thành hư ảo!


Giang Nam thu hồi mai rùa, tiếp tục đi thẳng về phía trước, lúc này tiên âm đã bắt đầu chấn vỡ Đại Đạo trong cơ thể hắn, để cho tu vi của hắn bắt đầu rơi xuống, địa phương yếu kém trên thân thể hắn bắt đầu bạo liệt, không chỉ có như thế, tạp chất trong nguyên thần của hắn cũng bị chấn nát, thực lực nguyên thần cũng bắt đầu rớt xuống!

- Như vậy là một cuộc tẩy lễ lớn lao!

Trong lòng Giang Nam đột nhiên có một loại hiểu ra, bất giác lộ ra nụ cười:

- Lấy tu vi thực lực trước mắt của ta, coi như là Đậu Suất Thần Hỏa cùng Cửu Âm Thần Thủy cũng luyện hóa không được tạp chất trong cơ thể ta, nhưng mà tiên âm có thể chấn động rụng tạp chất trong cơ thể ta, để cho các mặt của ta trở nên càng thêm tinh thuần!

Tạp chất trong Đại Đạo của hắn mặc dù nghiền nát, pháp lực rớt xuống, nhưng mà tu vi càng thêm tinh thuần, một mảnh Hoàng đạo Đại Đạo dài hẹp càng phát ra ngưng tụ, uy năng càng cường đại, thậm chí những Đại Đạo đó cũng mơ hồ có khuynh hướng tăng lên tới Hoàng đạo!

Nhục thể của hắn bị tiên âm chấn động đi tạp chất, nhưng ngay sau đó tu bổ thân thể cũng trở nên mạnh hơn, có thể thừa nhận được năng lượng mạnh hơn!

Nguyên thần của hắn mặc dù ngâm nước rất nhiều, nhưng mà trở nên càng thêm chân thật, tích chứa uy áp càng thêm cuộn trào!

Giang Nam cảm giác được mỗi tiến thêm một bước, thực lực của mình liền tăng lên một bước, bất quá tương ứng chính là bản sơ linh dịch trong Tử Phủ hắn nhanh chóng tiêu hao. Dù sao trọng luyện thân thể, trọng luyện Đại Đạo, trọng luyện nguyên thần, cần rất nhiều linh dịch chống đỡ!

Cũng may hắn cùng nhau đi tới đã góp nhặt rất nhiều bản sơ linh dịch, đầy đủ chống đỡ hắn đi tới thần điện trước đỉnh núi.

Ông...

Một Địa Ngục Đại Đạo rốt cục đạt được chất tăng lên, lột xác thành Hoàng đạo!

Trong lòng Giang Nam không buồn không vui, đối với pháp lực của mình tăng lên không thèm để ý chút nào, tiếp tục đi thẳng về phía trước, đi chưa ra mấy bước, địa ngục Hoàng đạo thứ hai liền đã thành hình, sau đó là thứ ba, thứ tư...

Nơi này thời không rất là quái dị, phảng phất mỗi tiến thêm một bước, thời gian trôi qua liền chậm mấy lần, Giang Nam đối mặt áp lực càng ngày càng mạnh, cước bộ càng ngày càng chậm, cuối cùng hơn nửa canh giờ mới đi ra một bước.


Nhục thể của hắn thậm chí bắt đầu rạn nứt, nguyên thần tựa hồ cũng muốn bị chấn nát, mà trong cơ thể một mảnh Đại Đạo Hoàng đạo dài hẹp chấn động không dứt, cơ hồ có khả năng vỡ vụn!

Tiên âm chấn động càng phát ra mãnh liệt, nguyên vốn không phải tạp chất, hôm nay cũng trở thành tạp chất, bị chấn vỡ không ngừng!

Hắn đem kinh nghiệm lần này làm thành tôi luyện, làm thành trui luyện, lấy tiên âm làm đá mài đao, làm thiết chùy, không ngừng mài cùng gõ, làm cho mình các mặt tăng lên!

Cảnh giới của hắn vừa dễ dàng tiếp nhận tiên âm tôi luyện, nếu như cảnh giới của hắn quá cao, thực lực quá mạnh mẽ, tiên âm cũng chấn không toái tạp chất trong cơ thể hắn, không cách nào đưa đến tác dụng tôi luyện.

Nếu như cảnh giới quá thấp thực lực quá yếu, tiên âm sẽ chấn vỡ, giống như những xương khô dọc đường kia chết đi.

Ở phía trước hắn, hắn thấy được Nhâm Tiên Thiên, đang đau khổ chống đỡ, hướng đỉnh núi đi tới, cách đó không xa còn có một chuông vàng, dưới chuông vàng là Vãng Sinh Thần Đế, Vãng Sinh Thần Đế đã đi về phía thần điện đỉnh núi.

- Huyền Thiên Giáo Chủ! Quả nhiên là ngươi!

Vãng Sinh Thần Đế đột nhiên quay đầu, thấy Giang Nam, trên mặt không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, đột nhiên giơ tay lên hướng chuông vàng nặng nề vỗ, cười ha ha nói:

- Thiên Đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới! Hôm nay trẫm cũng muốn nhìn, còn có ai có thể cứu được ngươi!

Bàn tay của hắn rơi vào Chứng Đế Chi Bảo, chuông vàng khẽ rung động, phát ra thanh âm ám ách, nửa điểm uy năng cũng không có truyền ra, cái Chứng Đế Chi Bảo này rõ ràng là bị uy nghiêm Đế Tôn trấn áp!

Giang Nam xông lên hắn khẽ mỉm cười, cười nói:

- Vãng Sinh Thần Đế, chuông vàng của ngươi thật thân thiện, xem ra Thần Đế bệ hạ là một hảo thủ tu bổ pháp bảo.

Thanh âm hai người cũng bị trấn áp, kéo dài vô số lần, nói chuyện lên, từng chữ cũng bị kéo dài, chậm vô cùng.

Vãng Sinh Thần Đế thấy hắn tự vạch áo cho người xem lưng, hừ lạnh một tiếng, quay đầu tiếp tục hướng đỉnh núi đi tới.

Trong mi tâm hắn Thần âm chấn động, hơn một ngàn Yêu Tôn Yêu Quân cùng Thần Chủ Thần Tôn cao vút tên Vãng Sinh, cúng bái Thần Đế này, cung cấp cho hắn tín ngưỡng lực cuồn cuộn không dứt, chống đỡ hắn về phía trước chạy tới.

- Giết ái đồ ta, nhục pháp bảo của ta, nhận lấy cái chết!

Đột nhiên, một tiếng quát lên truyền đến, chấn động hoàn vũ, Bá Tôn Yêu Đế xa xa thấy Giang Nam, không khỏi phân trần liền đem Chứng Đế Chi Bảo của mình, thúc dục Giải Thiên Hoa, Đế uy mênh mông quét ngang Đế Tôn truyền pháp chi địa, từng đạo Yêu Đế Đại Đạo sôi trào, sáng lạng vô cùng, ầm ầm hướng Giang Nam giữa sườn núi quét tới.