Đế Tôn

Chương 1479: Đệ nhất đại đạo (2)

Thần Tôn Thần Chủ khác hiển nhiên đối với Thiên Nhãn Thần Tôn cũng rất là khó chịu, cả đám đều không muốn cùng hắn làm bạn, bất quá Thiên Nhãn Thần Tôn cường đại cũng được công nhận.

Vị Thần Tôn này cực kỳ tuổi trẻ, sau khi đại Thánh Vương chuyển thế, hắn liền được đề bạt, phụ trách khống chế Lăng Kính Đốc Thiên Nghi, tuy nhân duyên không tốt, nhưng có thể khống chế Lăng Kính Đốc Thiên Nghi, tự nhiên là không như bình thường.

- Lần này Đạo Vương lão tổ triệu tập, để cho chúng ta tham dự một hồi nhiệm vụ cứu vớt Chư Thiên vạn giới, cùng quần hùng Địa Ngục tranh chấp, trong nội tâm của ta đang tâm thần bất định. Lần trước ta ý định để cho Lăng Kính Đốc Thiên Nghi tiến xuống địa ngục, quan sát tình hình Địa Ngục, lại bị một Ma Đế đem bảo kính của ta đánh nát hai ba mặt. May mắn ta cơ linh, nếu không pháp lực của hắn theo bảo kính liền có thể đem ta đánh chết, bất quá ta lại chứng kiến một ít tình hình thú vị trong địa ngục...

Thiên Nhãn Thần Tôn một bức từ trước đến nay quen thuộc, cùng Giang Nam câu không nói chuyện phiếm, đối với mọi người nhìn như không thấy, cười nói:

- Thực không dám đấu diếm, ta đem chuyện này giấu ở trong lòng đã lâu rồi, giáo chủ, chúng ta có rảnh hảo hảo tâm sự. Nói trở lại, thanh danh của ngươi cũng không thế nào tốt, không bằng cùng ta cùng một chỗ khống chế Lăng Kính Đốc Thiên Nghi, ta mang ngươi xem một ít đồ chơi tốt...

Sắc mặt Giang Nam đen như than, khô cằn nói:

- Dễ nói, dễ nói.

- Giáo chủ, đã lâu không gặp.

Sau lưng Tử Hư thượng nhân, hai hung thần sừng sững, rõ ràng là Ngạc Vương Thần cùng Thiên Tuần đại ma chủ, Tử Hư thượng nhân không có mở miệng, chỉ là thật sâu liếc nhìn Giang Nam, mà Ngạc Vương Thần lại vỡ ra miệng rộng, cười hắc hắc nói:

- Ngươi không ngờ a, lão tử rõ ràng có thể từ trong Thiên Ngục còn sống đi ra, ngươi vơ vét tài sản bảo bối của ta lúc nào trả lại cho ta?

Giang Nam mỉm cười, lơ đễnh, Thiên Nhãn Thần Tôn thấp giọng nói:

- Giáo chủ, vị Ngạc Vương Thần này là gia hỏa hung hãn, đã từng tu luyện ma công cắn nuốt rất nhiều Thần quốc Thần giới, đem tất cả mọi người ăn không còn một mảnh, hơn nữa tâm nhãn rất nhỏ, là đại ác nhân chân chính. Ngươi vơ vét tài sản cái thằng này cái gì đó? Tốt nhất trả lại cho hắn, nếu không hắn ghi hận, nhất định sẽ xuống tay với ngươi.

- Vài món tiểu chút chít mà thôi.

Giang Nam cười nói:


- Đã bị ta nóng chảy đúc lại rồi.

- Pháp bảo của ta bị ngươi nóng chảy đúc lại rồi?

Ngạc Vương Thần sát khí trùng thiên, hung ác nói:

- Ngươi dám đem pháp bảo của ta nóng chảy đúc lại, tiểu tử, ngươi nhất định phải chết ngươi biết không?

Tử Hư thượng nhân ho khan một tiếng, Phật Quang đầy mặt, cười nói:

- Ngạc Vương tôn giả bình tĩnh, vật ngoài thân làm gì để ý? Ngươi hôm nay đã nhập Phật môn ta, tứ đại giai không, có cái gì xem không mở? Bất quá Giang giáo chủ, việc này rất nhiều nguy hiểm, tiểu Phật vẫn là khẩn cầu giáo chủ niệm tình Chư Thiên vạn giới hàng tỉ sinh linh, đem pháp bảo của Ngạc Vương tôn giả trả cho hắn, để cho hắn tăng trưởng một phần thực lực, cũng tốt vì Chư Thiên vạn giới ra một phần lực.

Sắc mặt Giang Nam trầm xuống, Tử Hư thượng nhân vừa lên liền chụp mũ cho hắn, ý là nếu như hắn không trả những pháp bảo kia, là không niệm tình Chư Thiên vạn giới sinh linh, vì tư lợi.

- Thượng nhân, hai Tôn Giả của ngươi sát nhân không đếm được, tội đáng chết vạn lần, hôm nay hai người này từ trong Thiên Ngục đi ra, Thượng nhân phải thường dạy bảo mới được.

Giang Nam không tiếp lời nói vụn vặt kia, lạnh nhạt nói:

- Chút ít oan hồn chết ở trong tay hai hung thần kia, đều đứng ở sau lưng nhìn xem thượng nhân đây này.

Tử Hư thượng nhân ha ha cười nói:

- Giáo chủ đừng vội nói chuyện giật gân, hai vị Tôn Giả đã nhập Phật môn ta, bất nhiễm Nhân Quả, tứ đại giai không, hôm nay thay đổi triệt để, Ngạc Vương Thần cùng Thiên Tuần đại ma chủ lúc trước đã chết, bọn hắn đã làm ác cùng hai vị Tôn Giả hôm nay không quan hệ.

Giang Nam cười lạnh nói:


- Giết người, làm hòa thượng liền có thể xong hết mọi chuyện? Thượng nhân, ngươi đem đầu đưa qua đây, ta gõ chết ngươi xong ta liền đi quy y xuất gia.

Sắc mặt Tử Hư thượng nhân cứng đờ, không dám thật sự tiến lên để cho hắn gõ.

Kiến Vũ Thần Tôn áo trắng bồng bềnh, ho khan một tiếng, nói khẽ:

- Lần này lão tổ triệu tập chúng ta, cứu vớt Chư Thiên vạn giới cùng Địa Ngục quần hùng tranh chấp, làm sao lại lẫn vào một Thiên thần? Đây rõ ràng là kéo chân sau chúng ta.

Giang Nam tức cười, nhìn về phía Kiến Vũ Thần Tôn, cười nói:

- Kiến Vũ Thần Tôn, chỉ số thông minh của ngươi có chút vấn đề sao. Nếu ngươi muốn đả kích ta, cũng không phải là loại phương pháp đả kích này. Thần Tôn không thấy bọn người Trường Nhạc công tử Vị Ương công tử chưa từng mở miệng đùa cợt cảnh giới ta thấp, mà là ước gì ta cũng tham dự đoạt tiên phù sao? Ta tham dự đoạt tiên phù, mới thuận tiện giết chết ta, ta không tham dự, các ngươi cũng cầm ta không làm sao được. Ngươi còn non chút ít, còn cần hướng mấy vị công tử này thỉnh giáo.

Sắc mặt Kiến Vũ Thần Tôn trầm xuống, Trường Nhạc công tử ha ha cười nói:

- Giang giáo chủ quả nhiên nhanh mồm nhanh miệng, khoe khoang miệng lưỡi. Bất quá Tiểu Vương cũng không trách ngươi, ngươi xem thường lồng ngực Tiểu Vương, tuy ngươi nhiều lần hướng Tiểu Vương ra tay, giết người dưới trướng của ta, nhưng Tiểu Vương có khí lượng tha cho ngươi, nếu ngươi chịu gia nhập Trường Nhạc Cung ta, ta tất nhiên khom người đón chào.

Hắn hồn nhiên không đề cập tới mình bị Giang Nam đuổi giết là sự tình chật vật bực nào, cũng không chút nào nói cừu hận giữa hai người, mà là đối với Giang Nam lôi kéo, hắn biết rõ Giang Nam không có khả năng đầu nhập vào Trường Nhạc Cung, nhưng cử động lần này có thể để cho hắn ở trước mặt rất nhiều Thần Chủ Thần Tôn lộ ra rộng lượng, cầu hiền nhược khát.

Giang Nam lộ ra vẻ cảm động nói:

- Ta đem công tử bắt, thậm chí đem Trường Nhạc Cung chủ cùng Quang Vũ Thần Đế huyết mạch trong cơ thể công tử luyện ra, không nghĩ tới công tử còn không trách tội ta. Công tử khí độ lớn như thế, ta cũng không thể keo kiệt, nay ở trước mặt thiên hạ quần hùng, chúng ta biến chiến tranh thành tơ lụa, ta và ngươi ha ha cười cười, coi như chuyện ta truy giết ngươi không có phát sinh qua, như thế nào?

Trường Nhạc công tử khóe mắt run lên, lại nghĩ tới chuyện tình Giang Nam trấn áp ở trong Tạo Hóa Tiên Đỉnh, luyện ra một thân huyết mạch, bực này vô cùng nhục nhã, thật sự để cho hắn không cách nào nhịn được!

Đế Tử, quý trọng nhất là huyết thống của mình, Giang Nam ngay cả huyết thống của hắn cũng từ trong cơ thể hắn luyện ra, hắn há có thể nhẫn?

Mới vừa rồi hắn còn nói khí độ lớn như thế, nếu như hiện tại liền trở mặt mà nói, liền làm cho người ta xem thường, tự mình đánh mặt mình.

Vì vậy, hắn chỉ có thể nhịn cục tức này.

Vị Ương công tử đột nhiên cười ha ha, cất cao giọng nói:

- Huynh trưởng đúng là có khí độ hùng chủ, có thể khoan dung, giáo chủ làm nhục ngươi như thế, ngươi cũng có thể nhịn xuống.