Đế Bá

Chương 831: Bách thánh đế trận (2)

Bao nhiêu vương hầu, chân nhân khuỵu xuống đất, tiếng gầm làm người sợ teo tim run lẩy bẩy, kẻ yếu không chịu nổi nộ uy.

Nhìn xích hỏa kỳ lân trên bầu trời, đại nhân vật thế hệ trước nhỏ giọng nói:

- Đế Tọa!

Đế Tọa đã đến, gã như nộ thần cuồng bạo, khí thế cuồng bạo ngút trời, bão tố mưa sa mênh mông.

Đế Tọa đến, bầu trời tối sầm, lửa giận cuồng bạo đốt cháy khung trời. Thiên địa run rẩy vì cơn giận của Đế Tọa.

Giờ phút này, đám người tim đập chân run. Đế Tọa cuồng bạo làm nhiều người sợ hết hồn, mọi người cảm nhận bão tố kéo đến.

Đế Tọa lao ra khỏi Thiên Lăng, vốn gã vào Thiên Lăng không phải vì báu vật mà để rèn luyện mình, Thần Nhiên Phượng Nữ chết khiến gã từ bỏ Thiên Lăng. Đế Tọa đã vào sâu trong Thiên Lăng, dù vì tu luyện hay báu vật, đi đến bước này gã đột nhiên từ bỏ thật đáng tiếc.

Nhưng Thần Nhiên Phượng Nữ đã chết, Đế Tọa không chút do dự vọt ra khỏi Thiên Lăng. Đế Tọa với cuồng bạo, bi thương, tức giận vô tận giết đến thủy vực.

Đế Tọa giá lâm, không thấy Lý Thất Dạ đâu.

Đế Tọa hỏi thẳng Bảo Quy Đạo Nhân:

- Bảo Quy Đạo Nhân, giao Lý Thất Dạ ra đây!

Bảo Quy Đạo Nhân lắc đầu, nói:

- Thứ lỗi, hộ giáo nhân không ở chỗ ta.

Đế Tọa sát khí ngập trời:

- Tốt, hắn không ở thì xử các ngươi trước!

Đế Tọa ném ra một vật giam cầm cá chép to lại.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, như có ngôi mộ lớn mở ra, hàng trăm khung xương trắng đứng dậy. Trăm bộ xương trắng toát ra đế uy đáng sợ, khi cánh tay xương vươn ra nháy mắt che cả bầu trời. Trăm bộ xương tụ lại thành núi xương to lớn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dưới núi xương đại đạo rũ xuống, trăm bộ xương trắng, cá chép to đều biến mất.

Trong phút chốc đế uy vô tận bắn lên cao. Trong khoảnh khắc đó đế uy nhấn chìm tất cả, núi xương biến mất trước đế uy mênh mông, chỉ để lại đại trận bao la không giới hạn.

Đại trận mở ra một khoảnh thiên địa lơ lửng trên bầu trời. Đại trận to lơ lửng, trong thiên địa vô tận có một trăm người khổng lồ ngồi xếp bằng.

Một người khổng lồ mặc hộ thần giáp, mỗi người khổng lồ toát ra hơi thở như tiên đế. Đại trận này tựa quốc gia trên trời, trăm người khổng lồ trong đại trận là thần linh vô thượng của quốc gia này.

Không thấy bóng dáng người Thiên Lý Hà đâu. Cá chép to, Bảo Quy Đạo Nhân, đám đệ tử Thiên Lý Hà đều biến mất.

Đại trận lơ lửng trên bầu trời, trăm tồn tại như thần trấn thủ. Đại trận hay trăm người khổng lồ phát ra hơi thở làm mọi người rùng mình. Thế hệ trước sợ hãi chân mềm nhũn.

Mọi người ngước nhìn đại trận, đừng nói đừng nói là chân nhân cổ thánh, xem như thánh tôn cũng run sợ:

- Đây là cái gì?

Một lão tổ đại giáo biến sắc mặt nói:

- Là bách thánh đế trận!

Lão tổ đại giáo lẩm bẩm:

- Truyền thuyết bách thánh đế trận là một trong những đế khí mạnh nhất của Vạn Cốt Hoàng Tọa, nó là hợp thể của đế khí và đế trận.

- Bách thánh đế trận do Vạn Cốt tiên đế tự tay tế luyện?

Đám người nghe xong rợn tóc gáy, lão bất tử đại giáo khác hút ngụm khí lạnh.

Bách thánh đế trận vừa là đế khí cũng là đế trận. Truyền thuyết sau khi Vạn Cốt tiên đế chịu tải thiên mệnh tìm được trăm bộ xương thánh hiền mạnh nhất, tự tay tế luyện thành một đế khí, sau đó dung hợp đế trận nghịch thiên vào, thủ đoạn cực kỳ nghịch thiên.

Truyền thuyết khi tế luyện đế khí này, Vạn Cốt tiên đế đã làm tiên đế vẫn phải bỏ vào rất nhiều công sức.

Sau này Vạn Cốt tiên đế để lại bách thánh đế trận trong Vạn Cốt Hoàng Tọa, cho đến nay nó là sát chiêu số một của Vạn Cốt Hoàng Tọa. Từ vạn cổ đến bây giờ có nhiều đại hiền âm mưu lẻn vào Vạn Cốt Hoàng Tọa nhưng đều chết thảm trong bách thánh đế trận.

Đồn rằng bách thánh đế trận trấn áp chết một đại hiền dễ như chơi, đại hiền lẩm bẩm không chạy thoát khỏi trăm vị thánh hiền trấn áp nổi.

Sát chiêu đáng sợ như thế cho Đế Tọa tùy thân mang theo, có thể tưởng tượng Vạn Cốt Hoàng Tọa xem trọng gã cỡ nào.

Đế Tọa tung ra bách thánh đế trận ngay, không tiếc trấn giết đệ tử Thiên Lý Hà. Đế Tọa không ngại chiến đấu với Thiên Lý Hà, hoặc gã không để Thiên Lý Hà vào mắt.

Thủ đoạn bá khí, quyết đoán sắc bén làm đám người hút ngụm khí lạnh, biết Đế Tọa không tiếc tuyên chiến với Thiên Lý Hà.

- Thiên Lý Hà tiêu đời.

Nhìn đại trận không chút động tĩnh, trăm thần linh trấn áp, có quỷ tộc hưng phấn nói:

- Trăm thánh trấn áp, dù chư lão Thiên Lý Hà mạnh đến mấy cũng không làm gì được.

Vừa ra tay đã dùng bách thánh đế trận nhốt Thiên Lý Hà, Đế Tọa không thèm nhìn cái nào. Đế Tọa đứng bên bờ ao, gã tựa thần linh vô thượng khiến đám người run rẩy.

Giọng Đế Tọa vang vọng thủy vực:

- Lý Thất Dạ, không tự tay đồ ngươi Đế Tọa ta thề không làm người, vĩnh viễn không rời khỏi đây!

Từng chữ như cọc tiêu cắm tại chỗ.

Ai nghe thấy câu nói sát ý vô địch của Đế Tọa cũng rùng mình, lạnh gáy.

Không có nhiều động tác, không nói nhiều, bấy nhiêu đủ chứng minh quyết tâm, sự cường đại của Đế Tọa.

- Đế Tọa!

Đại giáo cường quốc các tộc biến sắc mặt, thụt lùi lại. Không ai muốn trêu vào Đế Tọa đang là mắt bão, lúc này đụng vào gã là chết không có chỗ chôn.

Quỷ tộc càng hưng phấn hơn.

- Đế Tọa đại nhân!

Tu sĩ quỷ tộc phấn khởi muốn hét chói tia nhưng không ai dám lớn tiếng ồn ào.

Có tu sĩ quỷ tộc siết chặt nắm tay nhỏ giọng nói:

- Đế Tọa đại nhân chắc chắn sẽ đồ diệt con kiến nhân tộc họ Lý!

Thiên Luân Hồi có mặt, gã đứng rất xa. Thiên Luân Hồi đứng trên biển nhìn ra xa, hơi thở bí ẩn bao phủ gã, mặt treo nụ cười bí hiểm.

Nhiều người nhìn bách thánh đế trận lơ lửng trong không trung, nhìn trăm thánh hiền vô địch trấn áp đại trận. Mọi người rùng mình, đế khí kết hợp đế trận, sát chiêu nghịch thiên như vậy có mấy người sống trở ra?

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc cưỡi tứ chiến đồng xa đuổi theo kim cương lý. Trong biển sao mênh mông vô tận không có năm tháng. Hai người cưỡi tứ chiến đồng xa đuổi theo kim cương lý vào sâu trong biển sao.

Cuối cùng Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến mục đích. Kim cương lý hưng phấn reo lên, nó nhảy lên cao bắn ra ánh sao vạn trượng. Ánh sao rơi xuống lấp lánh ánh bạc, loáng thoáng có tiếng bột bạc rơi xuống.

Tứ chiến đồng xa đã dừng lại. Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đứng trên tứ chiến đồng xa nhìn cảnh tượng trước mắt.

Lý Thất Dạ đi theo Lý Thất Dạ chứng kiến hết kỳ tích này đến kỳ tích khác, có thấy cái gì cũng không làm nàng giật mình. Nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt làm tim Lam Vận Trúc đập nhanh.

Sâu trong biển sao có một tinh cầu khổng lồ chìm nổi, một ngôi sao không chút bắt mắt. Hành tinh to đến không thể đo nổi trên biển sao.

Tinh cầu to, đen thui như ma tinh. Hành tinh đáng sợ không chỉ có bấy nhiêu, ngôi sao to phun trào lửa đen ức vạn trượng. Lửa đen thổi quét như có thể cuốn cửu thiên, cuốn sạch vạn giới!

Lửa đen vô tận phun ra từ hành tinh to, lửa đen nhảy múa. Trong lửa đen vô tận rất khó nhìn thấy cái gì.

Ngôi sao tuôn ra hắc ám vô tận, nếu nó không nổi trong biển sao lấp lánh bạc rất khó nhìn rõ đây là một ngôi sao.