Hổ Khiếu thái thượng hoàng mạnh mẽ xuất đầu như thế, điểm danh muốn chém giết Lý Thất Dạ, điều này làm cho không ít người ôm thái độ nhìn xem, chú ý động tĩnh của song phương.
Đang ở ngày thứ hai Hổ Khiếu thái thượng hoàng điểm danh muốn chém Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ liền xuất hiện ở bên ngoài Hổ Khiếu tông, thời điểm ở phía xa xa trông về Hổ Khiếu tông, Hổ Khiếu tông giống như là một đầu cự hổ nằm ở dưới đại địa, giống như là một đầu cự hổ ngồi chồm hổm, tựa hồ đều sẽ mãnh liệt lao tới!
Hổ Khiếu tông chính là nhất đại cường phái của Đông Bách thành, chấp chưởng một cái đại quốc. Truyền thuyết thủy tổ của Hổ Khiếu tông chính là một tôn Hổ thần, một tôn chân thần được thương thiên ban thưởng, dĩ nhiên thật giả trong đó thì không có người nào biết được.
Tóm lại, bất luận là người nào đứng ở bên ngoài Hổ Khiếu tông đều sẽ cảm nhận được cỗ khí thế mạnh mẽ hung hãn này. Khi đứng ở bên ngoài sơn môn Hổ Khiếu tông liền khiến cho ngươi ta cảm giác đây là một đầu cự hổ mãnh liệt lao tới, nhắm người mà phệ, bất kỳ cường giả nào cũng sẽ bị xé thành phấn vụn.
Từng có người tứi Hổ Khiếu tông, sau khi cảm nhận được khí thế hung hãn của cái sơn mạch Hổ Khiếu tông này liền không khỏi cảm khái mà nói:
- Khó trách Hổ Nhạc là hung như mãnh hổ, như sơn mạch này, tất là dựng dưỡng ra thiên tài như thế!
Về phần lai lịch của Hổ Khiếu tông được nhắc tới rất nhiều, thậm chí từng có không ít đại giáo thèm thuồng Hổ Khiếu tông, nguyên nhân rất đơn giản, dưới lòng đất của Hổ Khiếu tông có một cái đại mạch, có lời đồn nói đây là Bạch Hổ địa mạch một trong tứ đại thần thú!
Thậm chí từng có truyền thuyết thủy tổ Hổ Thần của Hổ Khiếu tông ra đời ở chỗ này, cuối cùng được phong làm Chân thần, đã thành lập nên bá ngiệp hàng nghìn vạn năm của Hổ Khiếu tông!
Lời đồn nói rằng, thủy tổ Hổ Thần của Hổ Khiếu tông chính là từng nhận lấy uẫn dưỡng của cái Bạch Hổ địa mạch này, đúc thành chân thần chi thể vô thượng, cũng chính là như vậy, cái này khiến cho Hổ Khiếu tông đúc xuống cơ nghiệp khó rung chuyển.
Trên thực tế, trăm ngàn năm qua từng có không ít người thèm thuồng qua Bạch Hổ địa mạch của Hổ Khiếu tông, nhưng mà cuối cùng tay không mà về. Bởi vì có lời đồn đại nói rằng Hổ Khiếu tông có bốn tòa hung mộ, bốn tòa hung mộ này một mực bảo vệ Hổ Khiếu tông, ở trước bốn tòa hung mộ này, ngay cả Đại Hiền cũng khó mà vượt qua nửa bước.
Nhìn Hổ Khiếu tông ở trước mắt, coi như là Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều không biết quan sát núi sông cũng không khỏi vì đó mà động dng.
- Thế núi thật hung!
Thấy thế núi như thế, Trần Bảo Kiều cũng không khỏi động dung nói.
Lý Thất Dạ nhìn Hổ Khiếu tông ở xa xa một cái, cười nói:
- Đây đương nhiên là hung rồi, chõ này từng là một cái hung mạch, nó hung hãn là xa xa so với tưởng tượng của ngươi.
- Chúng ta cứ như vậy giết vào sao?
Trì Tiểu Điệp không khỏi hơi lo lắng, nói:
- Nghe nói tứ đại hung mộ của Hổ Khiếu tông khó lường, có thể chém giết Đại Hiền?
- Không, tạm thời không giết vào, đi báo cho bọn họ!
Lý Thất Dạ nhìn Hổ Khiếu tông một cái, cười nói.
- Báo cho bọn họ?
Nghe được lời như vậy, Trần Bảo Kiều các nàng đều không khỏi ngạc nhiên một chút, bọn họ là vì cứu hai ông cháu Trì Tiểu Đao mà tới, tốt nhất chính là giết đến bọn họ trở tay không kịp, hiện tại lại muốn chạy đi báo cho địch nhân, đây quả thực là khó thể tin được.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta là một người nhân từ, cũng là một người không thích giết chóc, các ngươi nói đúng không, nếu như bọn họ đều muốn diệt môn rồi, ta cuối cùng là cho bọn họ thời gian để cho già trẻ lớn bé của Hổ Khiếu tông rời đi, cũng không thể vừa ra liền dùng Tiên đế bảo khí điên cuồng công kích một trận đi, như vậy sẽ không tốt, nói không chừng tất cả mọi người sẽ cho ta là một ma đầu khát máu!
Trần Bảo Kiều không khỏi liếc hắn một cái, nàng dĩ nhiên là không tin, bàn về hung hãn thì còn có ai có thể so sánh với hắn!
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, ở trong lúc bất chợt đất rung núi chuyển, cả Hổ Khiếu tông tựa như bị đánh sập, ở trong lúc nổ vang, cát bay đá chạy, sơn băng địa liệt.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Sơn băng địa liệt bất chượt khiến cho rất nhiều người giật mình, đặc biệt là người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông tức thì bị làm cho sợ đến nhìn về phía Hổ Khiếu tông!
- Người nào?
Rất nhiều đệ tử của Hổ Khiếu tông cũng bị sợ đến nhảy dựng lên, thời điểm phục hồi lại tinh thần phát hiện sơn môn lại bị người hủy đi, chính xác mà nói là bị người đụng hủy rồi.
Lúc này sơn môn của Hổ Khiếu tông hoàn toàn nứt vỡ, đại biển khắc ba chữ Hổ Khiếu tông làm bằng thần kim lúc này bị một thanh niên dậm ở dưới chân.
- Đồ không biết sống chết!
Đệ tử của Hổ Khiếu tông nhất thời cuồng nộ, trong nháy mắt mười mấy đệ tử xông lên.
- Phanh phanh phanh!
Một trận tiếng động lớn vang lên, những đệ tử này của Hổ Khiếu tông ngay cả ống tay áo của thanh niên cũng còn chưa đụng tới, nhất thời bị đánh bay, kèm thoe tiếng xương vỡ vang lên, tiếng kêu thảm thiết liên tục, trong nháy mắt từng cái đệ tử bị đánh bay rơi xuống.
- Giết!
Theo một tiếng hét lên điên cuồng của đệ tử Hổ Khiếu tông, trùng sát mà lên.
Song, thanh niên giống như là bạo long, thân như cầu vồng, tiến nhanh mà vào, không người nào có thể ngăn được, bất luận là binh khí hay là bảo vật đều không có tác dụng đối với hắn, chỉ thấy hắn đưa thân tiến vào, bất kỳ binh khí bảo vật nào đều sẽ ở trong nháy mắt bị hắn đụng tới mà nát bấy.
- Oanh oanh oanh!
Một trận đất rung núi chuyển, sơn băng địa liệt, thanh niên không chỉ là ở trong nháy mắt đánh bay tất cả đệ tử Hổ Khiếu tông trùng sát mà lên, hắn giống như là cự long cuồng bạo gặp núi bổ núi, gặp phong trảm phong.
Chỉ thấy hắn điên cuồng xông đến, sơn phong cự nhạc của Hổ Khiếu tông ở trước mặt hắn giống như tờ giấy, một trận tiếng nổ vang Oanh oanh oanh, cát bay đá chạy, từng tòa sơn phong bị hắn một hơi đụng vỡ, về phần đệ tử Hổ Khiếu tông trùng sát mà lên thì không cần phải nói, nhất thời máu nhuộm trời xanh, từng đợt tiếng kêu thảm thiết vang lên, vô số cỗ thi thể bị đụng đến bay lên cao cao, huyết nhục bay ngang.
- Là Lý Thất Dạ!
Không ít tu sĩ ở bên ngoài Hổ Khiếu tông xa xa đứng xem thấy thanh niên giống như cự long điên cuồng không khỏi hoảng sợ nói.
- Tiểu súc sinh, nhận lấy cái chết!
Vào lúc này một tiếng hét điên cuồng vang lên, Hổ Khiếu tông chủ chạy tới, vừa thấy được Lý Thất Dạ đưa thân tiến vào, gặp núi hủy núi, gặp người giết người, không người nào có thể ngăn, nhất thời nổi giận gầm lên một tiếng, thần kiếm trực chém ngàn dặm, muốn đồ sát Lý Thất Dạ.
"Phanh" một tiếng thật lớn, thanh âm kiếm gãy vang lên, Hổ Khiếu tông chủ điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, theo đó "Oanh" một tiếng thật lớn, cả người hắn nặng nề đụng vào một ngọn núi, hắn bị một cái tay bóp thật chặt ở cổ, bị nặng nề đụng ở lưng núi, máu tươi cuồng phun.