Đế Bá

Chương 3890: Đẩy Mạnh (1)

- Thế nhưng thực lực của Hươu Khách Ông đúng là có tư cách đi lên Tiên Thống Giới, có điều hắn vẫn luôn ở Đế Thống Giới, không đi lên trên đó mà thôi.

Có người nói.

Lúc này, chỉ thấy năm vị Thiên Khách bay lên, bay vào quốc gia này. Khi bọn họ bay vào quốc gia này thì lập tức hòa tan vào cái bóng của mình.

"Đùng..."

Khi năm vị Thiên Khách với cái bóng của mình hợp nhất thì toàn bộ quốc gia lung lay một trận, hào quang quốc gia phun ra càng chói sáng hơn.

Trong nháy mắt, khí tức bất hủ tràn lan như hồng thủy, cuồn cuộn bất tuyệt, khí tức bất hủ trút xuống, nháy mắt che kín thiên địa.

Ngay lúc này, một chuyện đáng sợ hơn xảy ra. Chỉ thấy tất cả Chân Thần bất hủ bên trong quốc gia này, bất luận là Hươu Khách Ông hay là những Chân Thần bất hủ khác đều mở mắt ra.

Trong nháy mắt, hào quang sáng chói, toàn bộ quốc gia như tỉnh lại. Trước đó quốc gia giống như người khổng lồ đang chìm trong giấc ngủ, sau khi nó tỉnh lại thì lập tức bùng nổ sức mạnh khủng khiếp vô song, sức mạnh này có thể nghiền nát chư thiên.

- Đây chính là nội tình của Khách Minh. Đồn rằng, chúng thần quốc gia của bọn họ có thể mở ra bất kỳ lúc nào, bất kỳ chỗ nào, đương nhiên chỉ có thành viên của Khách Minh mới có thể mở ra. Một khi mở ra chúng thần quốc gia, dung hợp với cái bóng của mình thì sẽ đánh thức chúng thần quốc gia, càng nhiều người dung hợp thì càng đánh thức nhiều sức mạnh hơn.

Lão tổ đại giáo nói.

- Tất cả Chân Thần bất hủ của Khách Minh đều lưu lại thần thông ở nơi này, khi thần thông vô thượng này được triệu hoán thì uy lực không thể tưởng tượng nổi.

Có tu sĩ nghe vậy, không khỏi giật mình, nói:

- Nội tình này, chưa chắc đã yếu hơn nội tình của một đạo thống.

- Cho nên, đây chính là chỗ cường đại của Khách Minh.

Lão tổ đại giáo gật đầu.

- Tiểu bối, có dám vào đây chiến một trận hay không.

Lúc này, sau khi hợp nhất với cái bóng của mình, sức mạnh của quốc gia được đánh thức, sức mạnh mênh mông cuồn cuộn tràn khắp quốc gia, để năm vị Thiên Khách khôi phục lại một chút lòng tin.

Lúc này, ở bên trong quốc gia, Lục Bào Thiên Khách quát lớn.

Nghe Lục Bào Thiên Khách khiêu chiến, tất cả mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ. Rất hiển nhiên, nếu như Lý Thất Dạ đi vào quốc gia này thì chính là tự chui đầu vào lưới, chui vào hang hổ.

- Có gì không dám?

Lý Thất Dạ cười nhạt, bay lên trên, nháy mắt bay vào bên trong quốc gia này.

"Đùng..."

Khi Lý Thất Dạ đi vào chúng thần quốc gia thì chỉ thấy tất cả bóng người tuôn ra sức mạnh cường đại vô song.

Trong nháy mắt, chỉ thấy tất cả bóng người lóe lên, từng tôn Chân Thần bất hủ bao vây Lý Thất Dạ, hơn nữa bọn họ còn đứng trên trận vị, tạo thành đại trận tuyệt thế.

Khi này, trên người những tôn Chân Thần bất hủ này tỏa ra hào quang bất hủ, nhất là năm người Lục Bào Thiên Khách, hào quang bất hủ trên người bọn họ càng chói mắt hơn. Bọn họ giống như phong thánh, mang tới cảm giác như là bùn vàng tạc tượng.

"Ông ông ông"

Lúc này, chúng thần quốc gia phun ra hào quang, những sợi hào quang này giống như chùm sáng chiếu lên các bóng người, những bóng người được thần quang chiếu rọi lập tức trở nên như tự mình giá lâm.

- Giết...

Lúc này, một tiếng rống lớn vang lên, chỉ thấy tuyệt thế đại trận kích hoạt, từng tôn Chân Thần bất hủ chuyển động xoay quanh Lý Thất Dạ, càng chuyển càng nhanh, cuối cùng nhanh tới mức không còn nhìn thấy hình dáng của bọn họ đâu nữa.

"Đùng đùng đùng"

Lúc này, tất cả bóng người như hóa thành cối xoay gió khổng lồ đang xoay tròn, thiên địa ầm vang, chỉ thấy từng kiện binh khí, từng món bảo vật điên cuồng đánh xuống, từng môn công pháp vô địch, bí thuật vô thượng trấn sát về phía Lý Thất Dạ.

Ngay khi này, năm vị Thiên Khách lập tức biến mất, theo chuyển động cực tốc, bọn họ giống như là hóa thành một tôn thần vạn tay.

Trong nháy mắt, mỗi cánh tay của thần vạn tay đều tế ra một món bảo vật, thi triển những chiêu thức khác nhau, binh khí mang theo uy lực cường đại nhất tấn công tới, công pháp thì diễn hóa ra uy lực ảo diệu nhất trấn sát xuống.

Nhất thời, Lý Thất Dạ bị vạn cánh tay công kích, tất cả chỗ yếu hại trên người, tất cả không gian xung quanh thân thể đều bị thần vạn tay trấn sát, nhất cử nhất động của hắn đều bị thần vạn tay trấn áp.

Hơn nữa công kích của vạn cánh tay không phải là công kích điên dại, mà mỗi chiêu thức, mỗi món bảo vật đều phối hợp với nhau rất ăn ý, không hề có sơ hở. Mà khi mỗi chiêu thức, mỗi món bảo vật phối hợp ăn ý với nhau thì phong tỏa đường lui của Lý Thất Dạ, khóa chặt tất cả sơ hở của Lý Thất Dạ, đóng chặt lấy tử huyệt của Lý Thất Dạ.

Một đòn này hết sức trí mạng. Có thể nói, khi vạn cánh tay trấn sát thì giống như một trận cuồng phong đánh lên trên người Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy một màn này, tất cả tu sĩ cường giả hít lạnh một hơi. Vạn cánh tay này đánh xuống, sợ rằng không ai có thể địch lại. Bên dưới sức mạnh trấn sát này, mọi lão tổ đại giáo đều sẽ tan thành mây khói.

- Mọi phương vị, mọi góc độ đều bị trấn sát. Chỉ cần đệ nhất hung nhân ra tay thì sẽ bị đánh trúng sơ hở, tất cả công kích sẽ ập tới như vũ bão, sẽ đánh nát người hắn, trừ phi hắn không ra tay.

Nhìn thấy đòn tấn công này, có lão tổ thế gia hít lạnh, tự biết mình không ngăn cản được đòn tấn công điên cuồng này.

"Ông"

Thế nhưng, khi đòn tấn công điên cuồng này đánh tới thì Lý Thất Dạ không hề ra tay. Người hắn tỏa ra kim quang, toán thân ánh kim, còn hắn thì như người được tạc từ hoàng kim.

"Phanh phanh phanh"

Trong nháy mắt, tất cả binh khí, tất cả chiêu thức đều đồng loạt đánh lên trên người Lý Thất Dạ. Khi tất cả binh khí, tất cả chiêu thức đánh trúng người Lý Thất Dạ thì chỉ nghe tiếng phanh phanh vang lên, chúng thần quốc gia như thể đang lung lay.

Lúc này, chuyện không thể nào tưởng tượng nổi xuất hiện. Khi tất cả binh khí, tất cả chiêu thức đánh trúng người Lý Thất Dạ thì bất kể là chùy đập trúng người Lý Thất Dạ, hay là một quyền bá đạo đập trúng người Lý Thất Dạ...

Thì toàn thân Lý Thất Dạ lóng lánh kim quang, thân thể như được chế tạo từ hoàng kim, không hề tổn hại. Cảnh tượng này giống như ngàn vạn trứng gà chọi vào người sắt, nhưng người sắt lại không hề tổn hại.

Đứng trong đòn tấn công điên cuồng này, Lý Thất Dạ không bị đánh hộc máu, cũng không bị đánh lủng ngực. Hắn bình yên vô sự đứng đó, mặc cho vạn tay công kích. Thậm chí có thể nói rằng, ngay cả một cọng lông hắn cũng không mất.