Đế Bá

Chương 3848: Tàng Kim Động

Hơn nữa, không chỉ có mỗi một chiếc chiến hạm như thế bay ra khỏi cánh cửa. Sau khi chiếc chiến hạm này bay ra khỏi cánh cửa thì phía sau liên tục xuất hiện những chiếc chiến hạm khổng lồ, mỗi chiếc chiến hạm khổng lồ đều có mấy chiếc chiến hạm cỡ nhỏ bảo vệ.

- Là chiến hạm của Tàng Kim Động.

Nhìn thấy từng chiếc chiến hạm khổng lồ được vô số chiến hạm cỡ nhỏ bảo vệ, bay qua cánh cửa, treo trên không trung, tất cả mọi người ở trong Minh Lạc thành đều ngước đầu quan sát.

- Tàng Kim Động cũng tới.

Nhìn thấy những chiếc chiến hạm khổng lồ này, có cường giả rùng mình.

Tàng Kim Động là một trong những môn phái truyền thừa mạnh nhất Đế Thống Giới, thực lực của bọn họ chỉ yếu hơn ba cự đầu mà thôi. Ngoại trừ Lý gia, Mộc gia cùng Cửu Bí đạo thống ra thì ở Đế Thống Giới đã không còn môn phái truyền thừa nào mạnh hơn nó nữa.

Tàng Kim Động từng chấp chưởng Tả Ngạn đạo thống hết thời đại này đến thời đại khác, thống trị ngàn tộc bách giáo, thực lực cường hãn, khiến không ít người khiếp sợ.

Cuối cùng, tất cả chiến hạm treo lơ lửng trên không trung. Mười chiếc chiến hạm khổng lồ xếp thành hàng, xung quanh còn có mấy chục chiếc chiến hạm cỡ nhỏ bảo vệ, lập tức tạo thành đội hình chiến đấu kinh khủng vô song. Hỏa lực kinh khủng như vậy, có thể tiêu diệt mọi địch nhân.

- Tàng Kim Động Thập Đại Kim Cương.

Nhìn thấy chiến hạm khổng lồ, có lão tổ đại giáo biến sắc, nói rằng:

- Tàng Kim Động Thập Đại Kim Cương đích thân giá lâm, chiến hạm đoàn lái thẳng tới đây, bọn họ muốn làm gì? Muốn đánh vỡ toàn bộ Thạch Vận đạo thống hay sao?

Nhìn thấy bầu trời lít nha lít nhít chiến hạm, vô số người rùng mình, vô số người thót tim.

Thiên hạ đều biết tới uy danh của Tàng Kim Động, mà lão tổ của Tàng Kim Động cũng có uy danh hiển hách. Tàng Kim Động có mười vị Kim Cương, bốn vị Bảo Vương. Bọn họ từng quét ngang bát phương, uy danh chấn nhiếp vô số môn phái truyền thừa.

Hôm nay Thập Đại Kim Cương đích thân giá lâm, hơn nữa còn suất lĩnh chiến hạm đoàn cường đại nhất dưới cờ của mình, quá là kinh khủng.

Thậm chí có người hoài nghi rằng, nếu như chiến hạm đoàn của Thập Đại Kim Cương bật hết hỏa lực thì nói không chừng có thể nháy mắt bắn thủng Thạch Vận đạo thống, thậm chí là bắn nổ Thạch Vận đạo thống.

- Tàng Kim Động muốn làm gì?

Nhìn thấy hỏa lực khủng bố như vậy tập trung trên không Minh Lạc thành, ngay cả cường giả đại giáo đạo thống cũng thấy nhút nhát.

- Chẳng lẽ Tàng Kim Động muốn một mình nuốt trọn nơi này, khai chiến với người trong thiên hạ hay sao.

Có lão tổ đại giáo suy đoán.

"Sưu"

Trong khi mọi người đang giật mình hỏa lực cường đại của Tàng Kim Động thì chỉ thấy bên trong chiến hạm đoàn khổng lồ có một chiến hạm cỡ nhỏ hạ xuống, bay xuống tầng mây trên Minh Lạc thành.

Chỉ nghe "sưu" một cái, chiến hạm cỡ nhỏ lướt nhanh qua Minh Lạc thành, sau đó bay đến phế tích. Chỉ nghe "keng keng keng", chỉ thấy khi chiến hạm cỡ nhỏ lướt đến phế tích thì nó bắt đầu ném xuống từng chiếc phi toa.

Những chiếc phi toa này giống như một cột sắt cao ba trượng. Khi phi toa từ trên không trung rớt xuống thì ghim chặt trên đất, khi nó ghim chặt trên đất thì chỉ nghe "răng rắc", đỉnh phi toa tách ra, bắn ra một luồng ánh sáng.

Nhất thời, ánh sáng bắn ra từ đỉnh đầu những chiếc phi toa ghim trên mặt đất nối lại với nhau, vẽ ra một vùng lãnh thổ.

Chỉ trong thời gian ngắn, chỉ thấy chiến hạm cỡ nhỏ bay một vòng xung quanh phế tích, ném xuống từng chiếc phi toa, tất cả phi toa đều bắn ra ánh sáng, tạo thành biên giới, vòng lấy toàn bộ phế tích.

Mà phế tích bị ánh sáng vòng lấy, chính là Thiên Vận phế tích mà Lý Thất Dạ đang ở.

- Bọn họ muốn làm gì?

Nhìn thấy chiếc chiến hạm cỡ nhỏ của Tàng Kim Động ném xuống nhiều phi toa như vậy, tất cả ánh sáng nối liền với nhau, có người tò mò hỏi thăm.

- Giành đất làm lãnh thổ chứ sao nữa.

Người biết tác phong của Tàng Kim Động quá rõ chuyện này, nói rằng:

- Chỉ cần bị ánh sáng của Tàng Kim Động vòng lấy thì nơi đó chính là lĩnh vực của bọn họ, bất kỳ ai cũng phải rút lui, bằng không tự gánh hậu quả.

- Có phải bá đạo quá không, mới đó mà đã chiếm chỗ lớn như vậy rồi.

Nhìn thấy Tàng Kim Động vòng toàn bộ Thiên Vận phế tích, có tu sĩ chép miệng.

- Bá đạo?

Có cường giả thế hệ trước cười lạnh, nói rằng:

- Vậy ngươi chưa từng nhìn thấy Tàng Kim Động bá đạo thật sự rồi. Có thể nói, lấy thực lực của bọn họ thì bọn họ sợ ai chứ? Ngoại trừ ba cự đầu ra thì không có mấy ai lọt vào mắt bọn họ. Bọn họ mà muốn thanh lý, như vậy thì ngay cả người xem náo nhiệt cũng phải cút xéo đi chỗ khác.

Chỉ nghe tiếng "ông" vang lên. Lúc này, chiến hạm cỡ nhỏ ném phi toa treo lơ lửng trên Thiên Vận phế tích, chỉ nghe "xoẹt" một cái, cửa thuyền mở ra, đệ tử Tàng Kim Động lần lượt nhảy xuống.

- Tất cả mọi người lập tức rời khỏi khu vực này. Kể từ bây giờ, vùng đất này do Tàng Kim Động tiếp quản, không được Tàng Kim Động cho phép thì không một ai được phép ở lại khu vực này, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.

Lúc này, đệ tử Tàng Kim Động bắt đầu xua đuổi người trong mảnh phế tích này.

Thiên Vận phế tích rất lớn, ngoại trừ tu sĩ chạy tới xem náo nhiệt ra thì cũng có một số tu sĩ đi lại trong mảnh phế tích này. Thế nhưng bây giờ tu sĩ ở đây đều bị đệ tử Tàng Kim Động đuổi ra khỏi mảnh phế tích này.

Khi đệ tử Tàng Kim Động bắt đầu thanh lý, có một số tu sĩ khó chịu trong lòng, không khỏi phàn nàn:

- Nơi này cũng không phải là Tả Ngạn đạo thống, dựa vào đâu mà lại muốn độc chiếm, có phải bá đạo quá rồi không?

- Bá đạo.

Có đệ tử Tàng Kim Động cầm trường thương đi về phía hắn, cười lạnh nói rằng:

- Bá đạo thì sao, không phục hả?

Tu sĩ này tức giận khó tiêu, muốn cãi lại hai câu, bằng hữu bên cạnh hắn lập tức kéo hắn rời khỏi mảnh phế tích này.

- Bớt giận đi, đối cứng với đệ tử Tàng Kim Động không có kết quả tốt đâu, làm như vậy là tự tìm đường chết.

Đồng bọn của tu sĩ này khuyên nhủ:

- Tàng Kim Động ngang ngược cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai.

Lúc này, đệ tử Tàng Kim Động đã thanh lý tới nhà gỗ của Lý Thất Dạ.

- Công tử, có người đến, chắc là muốn thanh lý chúng ta.

Nhìn thấy tiểu đội của Tàng Kim Động đi về phía bọn họ, Ngô Hữu Chính giật mình, từ ngoài chạy vào, vội vàng nói với Lý Thất Dạ.

Khi Ngô Hữu Chính nhìn thấy chiến hạm đoàn to lớn trên bầu trời thì sợ hãi choáng váng. Hắn chưa từng rời khỏi Thạch Vận đạo thống, nên chưa từng nhìn thấy sức chiến đấu kinh khủng thật sự, chưa từng nhìn thấy quân đoàn của đạo thống lớn.