Đế Bá

Chương 3383: Ai Mới Nắm Giữ Đại Thế (Thượng)

- Nếu như Trường Sinh cốc không có bất hủ thì sợ rằng thật sự không thể ngăn cản Vạn Thọ lão quân. Tỷ lệ Vạn Thọ quốc soán quyền đoạt vị thành công là tám, chín phần mười.

Nhìn thấy Vạn Thọ lão quân, có lão tổ thế gia rùng mình.

Dù sao trước giờ mọi người chưa từng nghe Trường Sinh cốc có Chân Thần bất hủ tọa trấn. Mặc dù Trường Sinh cốc từng có Chân Thần bất hủ, thế nhưng e rằng đã rời khỏi Vạn Thống Giới tiến vào Đế Thống Giới từ lâu rồi.

Vạn Thọ lão quân chỉ mở hai mắt thôi thì đã chiếu rọi thế giới. Hắn chỉ ngồi ở nơi đó thôi mà toàn bộ Trường Sinh đạo thống đều bị ảnh hưởng. Lúc này, rất nhiều sinh linh ở trong Trường Sinh đạo thống đều có ảo giác rằng Vạn Thọ lão quân đã khống chế toàn bộ Trường Sinh đạo thống.

Có ảo giác như vậy cũng không có gì lạ. Mạnh tới cấp độ như Vạn Thọ lão quân, cho dù hắn không hoàn toàn nắm giữ Trường Sinh Điển thì cũng tham ngộ được rất nhiều công pháp mà Dược Tiên lưu lại. Cho nên khi Vạn Thọ lão quân ngồi thẳng người trên bầu trời, trong hoảng hốt khiến mọi người lầm tưởng rằng hắn mới là trung tâm của Trường Sinh đạo thống chứ không phải là Trường Sinh cốc.

- Hậu sinh khả úy.

Lúc này Vạn Thọ lão nhân đưa mắt nhìn Lý Thất Dạ. Cho dù hắn cách Lý Thất Dạ ngàn vạn dặm, thế nhưng lúc này hắn giống như đứng trước mặt Lý Thất Dạ, giống như đứng trước mặt bất cứ người nào, thần uy của hắn phả vào mặt tất cả mọi người.

- Có chút thực lực!

Lý Thất Dạ đứng chắp tay, cho dù đối mặt với Chân Thần bất hủ thì hắn vẫn hời hợt như mây gió, không hề nao núng, cười nhạt rằng:

- Cũng coi như có một nhân vật có thực lực, ta cũng có thể làm nóng người.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy lập tức làm tất cả mọi người choáng váng. Rất nhiều người từng nghe tới uy danh của Vạn Thọ lão quân đều sợ ngây người, thậm chí có người còn sợ tới mức quỳ xuống, không có can đảm ngẩng đầu lên. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không coi vị lão quân này ra gì cả.

- Trường Sinh đạo thống lâu lắm rồi chưa có nhân kiệt như vậy, không ngờ lại có thể nắm giữ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, có thể hiểu thấu ảo diệu của thủy tổ. Có thể nói, tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, lợi hại.

Vạn Thọ lão quân nói chậm.

Ngay cả Vạn Thọ lão quân cũng tán thưởng Lý Thất Dạ, khiến cho vô số người của Trường Sinh đạo thống rít lạnh. Một người có thể điều khiển sức mạnh của Trường Sinh đạo thống đúng thật là một nhân vật khủng bố, chẳng trách hắn lại có thể trở thành thủ tịch đại đệ tử, có thể kế thừa y bát của Trường Sinh cốc.

Trong một đạo thống, dù đạo hạnh của bản thân đệ tử không mạnh, thế nhưng nếu như hắn nắm giữ sức mạnh của cả đạo thống thì đúng thật là tồn tại vô địch! Ít nhất có thể quét ngang cửu thiên thập địa ngay trên đạo thống của mình!

Đệ tử như vậy không phải chưa từng có, thế nhưng rất ít ỏi. Nếu như thật sự có đệ tử như vậy, thế thì có nghĩa ngộ tính của đệ tử này cực kỳ kinh khủng, tương lai tiền đồ vô lượng.

- Trò vặt mà thôi.

Lý Thất Dạ tùy ý mỉm cười.

Hiển nhiên Vạn Thọ lão quân cũng không nhìn thấu ảo diệu của Lý Thất Dạ. Ảo diệu của Lý Thất Dạ không ở việc hắn nắm giữ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống mà là ở Tùng Tháp Đạo Quả. Tùng Tháp Đạo Quả là đại đạo trí giản, đây mới là điều quan trọng nhất, chứ không phải là sức mạnh của Trường Sinh đạo thống mà Lý Thất Dạ có.

- Hậu sinh khả úy, tiền đồ vô lượng, thế nhưng ngươi lại thiếu thời gian mài giũa. Bằng không thì tương lai ngươi chắc chắn trở thành Chân Đế, có thể vượt qua tiền nhân, nói không chừng có cơ hội vấn đỉnh thủy tổ.

Đôi mắt của Vạn Thọ lão quân chiếu sáng Lý Thất Dạ, như thể nhìn thấu Lý Thất Dạ.

Câu nói này của Vạn Thọ lão quân rất có trọng lượng. Hắn chính là tồn tại từng bồi dưỡng Chân Đế, Bảo Thọ Chân Đế chính là đồ đệ của hắn. Ngay cả hắn cũng tán thành Lý Thất Dạ, như vậy có thể tưởng tượng tiềm lực của Lý Thất Dạ khủng bố như thế nào.

- Thế nhưng không ai có thể ngăn cản đại thế phát triển, đây là dòng chảy tất nhiên, và cũng vừa là số mệnh.

Vạn Thọ lão quân nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:

- Trường Sinh đạo thống nhất định phải đổi chủ, ta cũng mến nhân tài, nể tình tiên hiền, ngươi để Trường Sinh cốc đầu hàng đi thôi, giao ra quyền hành, ta đảm bảo Trường Sinh cốc an lành vạn thế.

Vạn Thọ lão quân nói rất bình thản, thế nhưng lời nói rất khí phách, cũng vô cùng quyền uy. Nếu như hắn dám bảo đảm như thế thì chắc chắn có thể khiến Trường Sinh cốc bình yên vô sự. Dù sao lấy thân phận tôn quý của hắn, lời nói ra khỏi miệng chính là khuôn vàng thước ngọc.

- Nếu như không thì sao?

Lý Thất Dạ cười nói.

- Nếu như không, như vậy Trường Sinh cốc sẽ biến thành tro bụi. Trường Sinh đạo thống phải đổi chủ, không phải có thể ngăn cản.

- Rất có sức.

Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, nói rằng:

- Lời nói này khiến nắm đấm của ta phát ngứa, ta cũng muốn xem thử xem ai có thể cản đường ta.

Vạn Thọ lão quân nhẹ nhàng lắc đầu, nói chậm

- Ngươi quả thật rất lợi hại, nhất là điều khiển sức mạnh Trường Sinh đạo thống. Có Trường Sinh Thể gia thân, có thể giúp ngươi quét ngang toàn bộ đạo thống. Tiếc là những thứ này đều là ngoại lực, quan trọng hơn đó là ngươi không thể nắm giữ đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống. Trừ phi ngươi thật sự có thể nắm giữ được đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống thì ngươi mới có thể đứng ở thế bất bại.

- Nói cũng có lý.

Lý Thất Dạ cười nói

- Điều khiển đạo nguyên đúng là sẽ nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ hơn.

Lúc này Lý Thất Dạ không có điều khiển đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống. Đương nhiên, nếu như hắn thật tình muốn điều khiển đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống thì hắn cũng có thể làm được, thế nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian mà thôi.

- Nếu chỉ có sức mạnh của Trường Sinh đạo thống mà thôi thì Vạn Thọ quốc ta cũng có thể kiềm chế ngươi. Huống chi, nếu ta ra tay thì đại cục đã định.

Vạn Thọ lão quân nói chậm. Hắn nói như vậy, giống như đại cục chắc chắn sẽ như hắn muốn.

- Lão quân vạn thọ vô cương, nhất thống thiên thu vạn tái.

Lúc này có không ít cường giả, lão tổ hô lớn. Bởi vì việc đã tới nước này, theo bọn họ thấy thì Vạn Thọ quốc chưởng quyền hành của Trường Sinh đạo thống đã là việc chắc chắn.

- Lão quân vạn thọ vô cương, nhất thống thiên thu vạn tái.

Lúc này, rất nhiều đệ tử trên Dược Đàn nương nhờ vào Vạn Thọ quốc đều vội vàng quỳ xuống hô lớn.

---------------