Đế Bá

Chương 3120: Phù Thạch Tiên Vương

Nghe Bách Luyện Tiên Đế nói nhiều người nín thỏe. Học sinh Thiên Thần thư viện hay một số Đại Đế Tiên Vương trong bóng tối đều đang chờ lão viện trưởng trả lời, muốn biết Thương Thiên binh thư có thật hay không.

Lão viện trưởng lên tiếng:

- E rằng tin tức của đạo hữu bị sai, Thiên Thần thư viện thứ đó.

Bách Luyện Tiên Đế cười nói:

- Đạo huynh, chúng ta người sáng mắt không làm chuyện mờ ám, đừng nói mấy câu mặt ngoài đó, đến đẳng cấp như chúng ta muốn giấu vài chuyện cũng không lừa được. Chúng ta đã đến đây thì dĩ nhiên tin tức không lầm. Có chịu hay không. Đạo hữu nói một câu thôi.

Bách Luyện Tiên Đế lại dồn ép, mọi người nhìn Thiên Thần thư viện, muốn biết câu trả lời của học viện.

- Là thật hay giả thì để hậu nhân phán đoán đi.

Giọng lão viện trưởng bình tĩnh nói:

- Đừng nói Thiên Thần thư viện chúng ta không có thứ đó. Dù có cũng sẽ không giao dịch với đạo hữu, mời đạo hữu trở về đi.

Lão viện trưởng dứt khoát từ chối yêu cầu của Bách Luyện Tiên Đế làm nhiều người suy nghĩ lan man, đây là vì Thiên Thần thư viện có thực lực cường đại, có thể đối kháng Đại Đế Tiên Vương vây công hay vì Thiên Thần thư viện bất khuất thà gãy không cong?

- Đạo huynh. Chúng ta đã đến thì không lý nào tay không trở về.

Bách Luyện Tiên Đế chậm rãi nói:

- Nếu đạo hữu không muốn làm giao dịch này thì chúng ta đành mạnh mẽ cướp, khi sao giăng đầy trời là ngày chúng ta tấn công Thiên Thần thư viện, khi đó có chỗ nào đắc tội xin đạo huynh thứ lỗi cho.

Mọi người tỉm rớt cái bịch, Bách Luyện Tiên Đế đã nói vậy tư là bọn họ quyết tâm tấn công Thiên Thần thư viện.

Trước có bốn vị Đại Đế phe Vũ Luân Ma Đế, giờ có nhom Bách Luyện Tiên Đế, giờ phút này Thiên Thần thư viện bị quần hùng vây quanh, sơ sẩy một cái rất có thể Thiên Thần thư viện sẽ bị diệt, khi đó nguyên Thiên Thần thư viện sẽ tan vỡ.

Mọi người không thể trách cứ Bách Luyện Tiên Đế cái gì, Thiên Thần thư viện nguy nan, ai đều thèm nội tình Thiên Thần thư viện nhễu nước miếng. Bách Luyện Tiên Đế quang minh chín hđại cướp trọng bảo của Thiên Thần thư viện rất phù hợp quy luật mạnh ăn thịt yếu của giới tu sĩ.

Dù Bách Luyện Tiên Đế không cướp cũng sẽ có Đại Đế Tiên Vương khác đến cướp.

Vũ Luân Ma Đế nhìn Bách Luyện Tiên Đế, cười nói:

- Bách Luyện huynh, các ngươi nuốt được Thương Thiên binh thư đệ nhất không?

- Có thể nuốt vào hay không thì Vũ Luân đạo hữu có thể thử xem.

Bách Luyện Tiên Đế cười nói:

- Tiên Đế Cửu Giới chúng ta cũng muốn chiến với Đại Đế ba tộc các ngươi, hay là thừa dịp này mở một chiến trường đi.

Vũ Luân Ma Đế không giận, cười to bảo:

- Tại hạ không nhận nổi nhiệt tình của Bách Luyện huynh, hôm nào có rảnh sẽ cùng luận bàn với Bách Luyện huynh.

- Tùy thời chờ.

Bách Luyện Tiên Đế không chút khách sáo nói:

- Bằng vào bốn vị Đại Đế của Vũ Luân thế gia các ngươi không đủ cho mấy đạo hữu chúng ta phân chia.

Vũ Luân Ma Đế không chút yếu thế:

- Bách Luyện huynh, hôm nào rảnh sẽ mở một chiến trường, chúng ta kêu thêm mấy vị đạo huynh để lĩnh giáo thuật vô địch của Cửu Giới Tiên Đế.

- Được thôi!

Bách Luyện Tiên Đế cười to, bá khí nói:

- Chờ kết thúc chuyện nơi này rồi mọi người tụ họp lại, chúng ta rất muốn xem bộ dáng vô địch của 8mười hai Thiên Mệnh mười hai Thiên Mệnh ba tộc gã.

Vũ Luân Ma Đế và Bách Luyện Tiên Đế nồng nặc mùi thuốc súng, chuyện này không lạ, vì Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên xem Cửu Giới Tiên Đế là cái đinh trong mắt, Cửu Giới Tiên Đế gai mắt Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên, hai bên gặp nhau liền có mùi thuốc súng cũng không lạ.

Một thanh âm như đá vàng vang lên:

- Có chuyện gì? Đại Đế Tiên Vương tụ hội sao?

Một người từ từ đạp không đi tới, một bước một dấu chân. Đó là một lão nhân, biểu tình hờ hững bàng quan.

Lão nhân nháy mắt đến bên ngoài Thiên Thần thư viện:

- Mọi người thèm thuồng xem Thiên Thần thư viện chúng ta, có phải khi dễ Thiên Thần thư viện chúng ta không người?

Lão nhân đến rồi khom người, vẻ mặt tự nhiên mà cung kính nói:

- Học sinh Phù Thạch đến hỗ trợ chậm, xin lão sư thứ lỗi.

Có học sinh Thiên Thần thư viện nghe danh hiệu thì hét to một tiếng:

- Phù Thạch Tiên Vương, là Phù Thạch Tiên Vương, Tiên Vương xuất thân Thiên Thần thư viện chúng [email protected]

Đám học sinh đặc biệt kích động.

Thiên Thần thư viện đang trong cơn nguy nan, quần hùng vây quanh. Thiên Thần thư viện là miếng thịt mỡ bị đàn sói vờn quanh, nhiều học sinh treo tim lên cao. Hiện tại có một vị Tiên Vương đến giúp khiến đám học sinh Thiên Thần thư viện hết sức kích động, rốt cuộc Tiên Vương xuất thân Thiên Thần thư viện đến hỗ trợ, ít ra còn Tiên Vương nhớ chút ơn của Thiên Thần thư viện.

Phù Thạch Tiên Vương là Tiên Vương ra từ Thiên Thần thư viện, xuất thân Sơ Lưu, tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, vị Tiên Vương có tám Thiên Mệnh.

Sơ Lưu là đế thống tiên môn của Kiêu Hoành Châu, do Cửu Giới Tiên Đế Yếm Vật Tiên Đế sáng lập. Trừ Yếm Vật Tiên Đế ra còn có hai vị Tiên Vương. Sơ Lưu là truyền thừa rất mờ nhạt, so với đế thống tiên môn có ngàn vạn đệ tử thì Sơ Lưu rất ít đệ tử, mỗi đời không hơn mười đệ tử, nên Sơ Lưu không nổi tiếng trong Kiêu Hoành Châu nhưng thực lực thì không thể khinh thường.

Lão viện trưởng lên tiếng:

- Phù Thạch vào đi.

Phù Thạch Tiên Vương được phép vào Thiên Thần thư viện.

Phù Thạch Tiên Vương đến cứu viện khiến học sinh Thiên Thần thư viện phấn khởi tinh thần, không phải tất cả Đại Đế Tiên Vương đều thèm muốn báu vật Thiên Thần thư viện, vẫn có Tiên Vương không quên gốc, nhớ ân tình của Thiên Thần thư viện.

Phù Thạch Tiên Vương bước vào Thiên Thần thư viện, sau đó xoay người cười nói:

- Các vị đã đến tại sao không dám lộ mặt? Làm Đại Đế Tiên Vương cho dù cướp bóc hay giết người cũng nên quang minh chính đại chút. Nhưng hư con chuột trong lỗ làm mất uy danh của Đại Đế Tiên Vương chúng ta.

- Ta đồng ý lời của Phù Thạch huynh.

Bách Luyện Tiên Đế cười nói:

- Lấp ló thậm thụt có giống người có thân phận không? Đã dám đến giết người cướp bóc chẳng lẽ còn sợ bị người trả thù? Sợ làm mình mất mặt sao?

- Nói có lý.

Vũ Luân Ma Đế cười nói:

- Có lẽ chúng ta không phải anh hùng, có lẽ chúng ta là ma vương giết người nhưng ít ra không phải tiểu nhân núp trong tối lén bắn tên. Núp trong tối đâm lén là làm mất mặt Đại Đế Tiên Vương chúng ta.

Đám người nghe Bách Luyện Tiên Đế, Vũ Luân Ma Đế nói thì ngơ ngác nhìn nhau. Học sinh Thiên Thần thư viện cảm thấy Bách Luyện Tiên Đế, Vũ Luân Ma Đế thú vị, hai người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, bọn họ đến cướp Thiên Thần thư viện nhưng làm quang minh chính đại, không chút lòng xấu xa.

Cách làm này khiến người dễ chấp nhận hơn, dù sao giới tu sĩ mạnh ăn thịt yếu là chuyện rất bình thường, tu sĩ nào một đường đi tới chưa từng cướp của kẻ địch nào?

Người núp trong bóng tối không lộ mặt, dù bọn họ có mục đích gì, đến vì cướp Thiên Thần thư viện hay khoanh tay đứng nhìn thì họ không định lộ mặt, ít ra là tạm thời.

Phù Thạch Tiên Vương vào Thiên Thần thư viện rồi không khí nguyên cổ thế giới chẳng những không nhẹ nhàng mà càng nặng nề hơn.

Như Vũ Luân Ma Đế nói, Thiên Thần thư viện là cá voi đã suy yếu, một đám cá mập dữ như hổ rình, cá mập đang tụ tập ngày càng nhiều.

Bùm!

Đang lúc không khí trầm trọng thì một thân hình to lớn đạp nát hư không, hiện hình.

Thân hình như quái vật đứng đó, đầu sư tử mình người,cơ thể siêu khổng lồ trông như ngọn núi cao.

- Các đạo huynh Thiên Thần thư viện xin chú ý, chúng ta sẽ tấn công Thiên Thần thư viện vào lúc sao giăng đầy trời.

Kẻ đầu sư tử mình người mở miệng nói:

- Các đạo huynh chuẩn bị sẵn sàng, nếu Thiên Thần thư viện bị diệt đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt.

Một người quái vật đột nhiên xuất hiện mở miệng đòi tấn công Thiên Thần thư viện, tràn đầy bá khí, khiến người đám người nhìn nhau.

Vũ Luân Ma Đế đánh giá kẻ đầu sư tử mình người trước mắt, cười hỏi:

- Đạo hữu đã đến tại sao không lộ mặt ra?

- Ta thấy đúng lắm, nên lộ mặt đi.

Bách Luyện Tiên Đế cười hùa theo:

- Ngươi đã hẹn là sẽ tấn công Thiên Thần thư viện lúc sao giăng đầy trời, đừng khiến người hiểu lầm, chúng ta không chung nhóm với ngươi.

Kẻ đầu sư tử mình người phớt lờ Vũ Luân Ma Đế, Bách Luyện Tiên Đế, đôi mắt sâu thẳm nhìn Thiên Thần thư viện chăm chú.

Giọng lão viện trưởng bình tĩnh vang lên đáp lại kẻ đầu sư tử mình người:

- Không biết xưng hô vị đạo hữu này như thế nào?

Người này rõ ràng là che chân thân, không ai nhận ra lai lịch của gã, không thể suy tính gốc gác, người này che lấp chân thân là có lý do của mình.

- Xưng hô chỉ là một ký hiệu.

Kẻ đầu sư tử mình người chậm rãi nói:

- Trên chiến trường quyết sống chết là được, đừng câu nệ quá.

Một thanh âm trong trẻo vang lên:

- Giấu đầu lòi đuôi, không lẽ là Tiên Vương của bách tộc?

Một thân hình nhỏ xinh xuất hiện trong Thiên Thần thư viện, là một trong Hợp Bích Song Tiên Vương, Quách Hinh Nguyệt.

Hợp Bích Song Tiên Vương vẫn chưa rời đi, bọn họ ở lại Thiên Thần thư viện vì là thần thủ hộ Thiên Thần thư viện, học viện đang bị nguy hiểm rình rập, hai người càng không thể rời đi.

Dương Chấn Uy của Hợp Bích Song Tiên Vương cũng lộ mặt, lạnh lùng nói:

- Theo ta thấy không chỉ là Tiên Vương bách tộc, chắc còn tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện chúng ta.

Kẻ đầu sư tử mình người không trả lời Hợp Bích Song Tiên Vương, lạnh lùng nói:

- Ta đã chuyển lời, các ngươi chuẩn bị đi, đây sẽ là khổ chiến sống chết.

Kẻ đầu sư tử mình người nói xong rời đi.