Đế Bá

Chương 2691: Xông hướng Đệ Thập giới 2

Bệ Ngạn Thú Thổ vang lên tiếng thú rống:

- Hú!

Tiếng thú rống uy hiếp thiên địa, như trong Bệ Ngạn Thú Thổ cư ngụ vua trăm thú. Bệ Ngạn Thú Thổ bay lên thú văn đầy trời, các thú văn đan vào nhau hình thành phòng ngự cường đại không gì sánh bằng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bệ Ngạn Thú Thổ với phòng ngự cường đại không gì sánh bằng như một quả cầu siêu to lao vào lôi trì điện hải. Sấm chớp đì đùng điên cuồng oanh kích vào phòng ngự thú văn của Bệ Ngạn Thú Thổ.

Nhưng phòng ngự thú văn rất đáng gờm, sấm chớp điên cuồng oanh kích không thể phá vỡ phòng ngự, Bệ Ngạn Thú Thổ lao qua lôi trì điện hải xông hướng khu vực giảm xóc mênh mông.

Quá trình lên Đệ Thập giới nói là vượt qua kiếp hải không quá khó khăn, muốn lên có hai chuyện khó nhất.

Một là con đường, Thiên Mệnh mới phá được găn cách Cửu Giới và Đệ Thập giới, một Thiên Mệnh chỉ phá được một con đường cho Tiên Đế đi qua. Hai là đối mặt săn giết khi tới khu giảm xóc.

Là Tiên Đế đều thông qua kiếp nạn lôi trì điện hải được, nhưng qua kiếp hải rồi khu giảm xóc mới là chỗ nguy hiểm nhất. Tại đây sẽ có chư đế chúng thần Đệ Thập giới săn giết bất cứ ai lên Đệ Thập giới.

Thử nghĩ xem, nếu bị chư đế chúng thần săn giết là chuyện khủng bố biết bao.

Nhìn hạm to, Bệ Ngạn Thú Thổ xông vào khu giảm xóc mênh mông, bao nhiêu người hâm mộ. Rất nhiều đại nhân vật nuốt nước miếng, định theo vào Đệ Thập giới, không chừng bọn họ sẽ may mắn xông tới.

Lý Thất Dạ nhìn hạm to, Bệ Ngạn Thú Thổ xông vào khu giảm xóc, hắn hít sâu. Lý Thất Dạ vốn không muốn quay đầu lại nhưng không kiềm được ngoái đầu nhìn Bộ Liên Hương lần cuối.

Bộ Liên Hương vẫ tay với Lý Thất Dạ, nàng dụi dàng như nước cho hắn nhiều khích lệ, ánh mắt nàng kiên cường đưa tiễn hắn. Nàng ủng hộ Lý Thất Dạ xông lên, mãi không ngừng nghỉ.

Lý Thất Dạ hít sâu, ánh mắt càng kiên quyết hơn, trịnh trọng gật đầu hướng Bộ Liên Hương. Dù thế nào Lý Thất Dạ sẽ tiếp tục tiến lên, hắn không ngừng bước vì ai.

Lý Thất Dạ nhìn Cửu Giới lần cuối, khẽ nói:

- Tạm biệt.

Dứt lời, bốn tiên thể bộc phát, khí lực cực kỳ rực rỡ.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ vẫn đứng trên thần phong, nguyên tòa thần phong bay khỏi mặt đất. Thần phong như nỗ tiễn đưa Lý Thất Dạ lao vào lỗ thủng.

Không phải thần phong đưa Lý Thất Dạ mà là hắn điều khiển thần phong, nó như tọa kỵ của hắn.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, thần mong chở Lý Thất Dạ lao vào lỗ thủng đã chọn từ trước. Bốn tiên thể bộc phát thần uy vô địch nháy mắt đâm thủng lôi trì điện hải trong lổ thủng, xông vào khu giảm xóc mênh mông.

Trong quá trình tia chớp sấm nổ không dính tới Lý Thất Dạ chút nào, có thể nói vô cấu thể làm sấm chớp đều lùi bước.

Thấy cảnh này biết bao người rung động, kiếp nạn còn phải nhường đường không thể dính vào người, thực lực khủng bố biết bao. Vạn Cổ Đệ Nhất Đế có khác, vạn cổ không ai sánh bằng.

Khi hạm to xông vào khu giảm xóc, Hoàng Long, Bá Hổ bàn cứ ở đầu và đuôi thuyền ánh mắt sắc bén nói:

- Sắp bắt đầu!

Ánh mắt Hoàng Long, Bá Hổ như có thể xuyên thấu qua nguyên khu giảm xóc, không gì có thể che giấu mắt bọn họ.

Bá Hổ tràn đầy bá khí nói:

- Dù ai đến cũng cho bọn họ nếm thử sự lợi hại của chúng ta. Ha, lâu vậy không trở lại, dạy dỗ vãn bối một phen cũng không sao, miễn không phải Đại Đế mười hai Thiên Mệnh đến, Đại Đế khác thì chúng ta chiến một trận!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó trên bầu trời bao la gián xuống bàn tay to. Bàn tay to phong thiên địa, đế uy hùng hồn trấn áp vạn pháp, uy lực không thua gì Tiên Đế nào ở Cửu Giới ra tay.

Thấy chưởng to phong thiên địa, Bá Hổ điên cuồng gào thét, cuồng cười:

- Đến hay lắm, tiểu bối hãy báo tên ra, ngươi là Đại Đế của tộc nào?

Hoàng Long cười to bảo:

- Đúng rồi, báo tên đi!

Dứt lời Hoàng Long vỗ vuốt bén.

Bá Hổ càng không khách sáo, cuồng cười phóng lên cao lao tới trước nhất. Vuốt cọp xé trời đập vào chưởng to phong thiên.

Chớp mát trên bầu trời mênh mông đột nhiên bắn lên hai luồng sáng, Đại Đế trên bầu trời bị chiếu sáng. Đại Đế không ngờ gặp phải hai đối thủ đáng sợ Hoàng Long, Bá Hổ, không ngờ trong Cửu Giới còn có tồn tại như vậy.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi Hoàng Long, Bá Hổ ra tay thì lực lượng Thiên Mệnh tàn phá đè ép người nín thở. Trước tồn tại như Hoàng Long, Bá Hổ, Đại Đế trên bầu trời khi hành động buộc phải dùng lực lượng Thiên Mệnh.

Với Đại Đế chịu tải Thiên Mệnh, dù là tồn tại Đối Kháng cũng không khiến bọn họ dùng lực lượng Thiên Mệnh, nhưng khi Hoàng Long, Bá Hổ hợp kích thì Đại Đế chịu tải Thiên Mệnh buộc phải dùng lực lượng Thiên Mệnh nếu không sẽ bị đánh chết.

Đối diện Thiên Mệnh mà Hoàng Long, Bá Hổ không hề sợ hãi.

Bá Hổ cười to hỏi:

- Ngươi có được mấy cái Thiên Mệnh bốn hay năm cái?

Răng nanh san bằng thiên địa, cắt qua không gian rãnh sâu, cắm phập vào.

Hoàng Long ôn hòa hơn, cười vỗ một chưởng:

- Bình thường Đại Đế từ sáu Thiên Mệnh trở nên không dám tùy tiện chạy ra tránh bị trời giáng thiên phạt. Hiện tại cho dù ngươi có được sáu Thiên Mệnh, nếu một mình cũng không đánh lại chúng ta.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi Hoàng Long, Bá Hổ vui vẻ chơi với Đại Đế thì một hướng khác trên bầu trời đột nhiên có bàn tay to chộp tới. Bàn tay to chộp hướng hạm lớn.

Bàn tay to rũ xuống các pháp tắc Đại Đế, hỗn độn tràn ngập. Trước bàn tay to, cự hạm thật nhỏ bé, như thể bàn tay có thể bóp nát hạm lớn.

Mặc dù đám Mai Tố Dao đã chuẩn bị tâm lý đối diện sẽ đối diện chư đế chúng thần Đệ Thập giới, nhưng khi Đại Đế Đệ Thập giới thật sự ra tay thì lòng bọn họ chùng xuống. Đại Đế có khác, chịu tải lực lượng Thiên Mệnh rất khủng bố.

Thấy Đại Đế thò bàn tay to xuống, Nam Đế hưng phấn, mắt bắn ra tia sáng:

- Đáng giá chiến một trận!

Nam Đế chưa ra tay đôi mắt xinh đẹp của Ma Cô đã phát sáng. Vang tiếng vù vù, mắt Ma Cô bắn ra tia sáng không dứt, ánh sáng lấp lánh rất rực rõ. Khi ánh sáng tuôn ra thì như dòng sông thời gian, một dòng sông chắn ngang trước bàn tay to. Dòng sông thời gian ngăn cách hạm to và bàn tay khổng lồ của Đại Đế.

Xèo xèo xèo!

Khi bàn tay to Đại Đế đụng vào dòng sông thời gian thì bị thời gian trôi qua khô héo, bàn tay nhanh chóng già đi, mau chóng héo tàn. Trong thời gian ngắn bàn tay to gầy trơ xương như móng gà.

Nhưng Đại Đế vẫn là Đại Đế, chịu tải Thiên Mệnh. Vang tiếng nổ, bàn tay to khô gầy như móng gà quẫy một cái, lực lượng Thiên Mệnh tựa thủy triều ập đến. Bàn tay to vốn trơ xương thoáng chốc phục hồi huyết khí, lại có máu có thịt.

Dựa vào lực lượng Thiên Mệnh, bàn tay to Đại Đế vượt dòng sông thời gian vẫn chộp hướng hạm lớn.

Ma Cô chưa kịp tấn công thêm đợt nữa thì Hoàng Long cười to bảo:

- Vị Đại Đế này báo tên đi, đừng ăn hiếp tiểu bối.

Hoàng Long vươn vuốt rồng.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay to bị chụp lại.