Đế Bá

Chương 2396: Xuất chiến

Nhưng mà đây không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, lão giả này tuy nhiên bị người ta mang đi, nhưng mà lại cho người ta ảo giác, tất cả mọi người nhìn thấy lão giả này dung làm một thể với thiết kỵ/

Chi thiết kỵ này giống như cánh tay của lão giả, nó không chỉ giúp lão giả chỉ huy tự do, còn tăng uy lực của thiết kỵ lên.

.

– Ám Hắc Tổ Vương vẫn bồi dưỡng chi quân đoàn này, mỗi người trong đó đều tuyển ra từ đám đệ tử, hơn nữa công pháp tu luyện đều đặc biệt chú ý, bọn họ thậm chí có thể đạt được Ám Hắc Tổ Vương bồi dưỡng, bọn họ có thể cộng minh huyết khí với Ám Hắc Tổ Vương.

Nói đến đây, vị lão tổ này cảm khái nói:

– Một chi quân đoàn như vậy, cần thành phẩm bồi dưỡng rất lớn, hơn nữa thành viên trong quân đoàn thành viên sau khi chết, hậu đại sẽ được đón đi, thành phẩm cao khó tưởng tượng. Nhưng mà một chi quân đoàn tuy thành phẩm cực cao, nhưng có thể giúp chi thiết kỵ này cộng hưởng huyết khí với Ám Hắc Tổ Vương, chi quân đoàn như vậy càng là trụ cột cường đại nhất Cổ Linh Uyên, là quân đoàn mạnh nhất Cổ Linh Uyên, cũng là át chủ bài.

Ông —— một tiếng thật lớn, tại tổ địa Thần Mộng Thiên, mặt trăng trên cao mở cánh cửa ra, trong cánh cửa này có hai hàng cường giả xuất hiện, hai hàng cường giả này mặc áo bào trắng.

Cường giả áo bào trắng lại tạo thàng quân đoàn mấy vạn người, chi quân đoàn này tỏa ra hào quang vô tận.

Khác với Ám Hắc Tổ Vương, khí tức quân đoàn Thần Mộng Thiên vô cùng thánh khiết, tựa như bọn họ giống như sứ giả thần tộc, đặc biệt thời điểm Thiên Chiếu hiển hiện ra, dĩ nhiên là xuất hiện đồ đằng, đồ đằng rất thánh khiết quang minh.

Thời điểm đồ đằng xuất hiện, cả Thiên Linh Giới như chìm đắm trong thần quang, giống như là có thần tộc hạ phàm.

Giờ phút này Thần Mộng Thiên đi ra khỏi quân đoàn, làm cho người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là, Thần Mộng Thiên có bộ dáng hơn bốn mươi, hoàn toàn trái ngược với tuổi của hắn.

Lúc này Thần Mộng Thiên không có bộc phát khí thế kinh thiên, trái lại, hắn thu liễm khí thế kinh thiên, bộc phát khí chất văn nhã.

Nhưng trái với phong thái văn nhã, cử chỉ lại khí phách bốn phương, dường như hắn là chủ nhân chúng thần, đúng trên đỉnh cao thế giới.

– Không phải nói Thần Mộng Thiên sắp chết sao? Thấy thế nào cũng không giống người sắp chét, hắn nhìn qua rất trẻ tuổi nha, chính là thời điểm tráng niên.

Nhìn thấy Thần Mộng Thiên, làm cho rất nhiều người không ai không giật mình.

– Đó chỉ là túi da thôi!

Có đại nhân vật thế hệ trước lắc đầu, nói:

– Chờ ngươi cường đại tới trình độ nhất định, mở thiên nhãn, ngươi sẽ phát hiện dưới túi da Thần Mộng Thiên huyết khí khô héo, thần tính tản mạn. Cảnh giới như hắn, muốn duy trì túi da cũng không phải việc khó, nhưng mà vẫn không thể giấu được huyết khí suy bại.

Nghe trưởng bối chỉ điểm, vãn bối giờ mới hiểu được, nhưng mà cho dù hắn mở ra thiên nhãn cũng không nhìn thấy gì, bởi vì cảnh giới không đạt tới.

– Thần Mộng Thiên cùng Ám Hắc Tổ Vương đều mang quân đoàn đến, đây là vì muốn đền bù huyết khí của bọn họ, nếu như đám người Thần Mộng Thiên không thiếu hụt huyết khí, Lý Thất Dạ có thể chịu đựng được sao?

Có không ít người bắt đầu lo lắng.

Trước đó tất cả mọi người cảm thấy Lý Thất Dạ có ưu thế lớn nhất là huyết khí tràn đầy, dù sao Lý Thất Dạ còn trẻ như thế, hắn sẽ duy trì lâu hơn Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương.

Đổi một cách nói khác, Lý Thất Dạ cho dù không thể giết đám người Thần Mộng Thiên, hắn cũng có thể kéo chết bọn họ.

Bây giờ nhìn thấy đám người Thần Mộng Thiên đều mang quân đoàn đến, chuyện này làm rất nhiều người lo lắng thay Lý Thất Dạ.

Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên đều đến toái thần nhai, lúc này, tất cả mọi người ngừng thở, cùng đợi hắn bọn họ xuất phát.

– Lý Thất Dạ đến chưa?

Đến toái thần nhai về sau, Thần Mộng Thiên bễ nghễ thiên địa.

– Gấp cái gì, đây không phải tới sao?

Ngay tại Thần Mộng Thiên dứt lời hạ về sau, Lý Thất Dạ lười biếng âm thanh vang lên.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, Lý Thất Dạ còn chưa có hiện thân, mười ba mệnh cung phóng lên trời, chỉ trong nháy mắt này, mười ba mệnh cung phóng đại vô hạn, trong nháy mắt, mười ba mệnh cung trấn áp Thiên Linh Giới cửu thiên thập địa.

Vào giờ phút này, tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới có cảm giác chấn động, cả Thiên Linh Giới bị mười ba mệnh cung trấn áp trong cái lao lung, mà người chi phối cái lao lung nay chính là Lý Thất Dạ.

Mười ba mệnh cung trấn áp cửu thiên thập địa, khi mười ba mệnh cung phóng đại vô hạn, mỗi một tòa mệnh cung đều là thành trì vô cùng to lớn.

Trong từng tòa thành trì, kim quang trùng thiên, trong kim quang này hiển hiện một thân ảnh, dường như kim quang hóa thành thần thú.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, rốt cục Lý Thất Dạ xuất hiện, hắn ngồi trên một chiếc đồng xa.

Rống — một con Kỳ Lân dang kéo Tứ Chiến Đòng Xa chạy như bay, phía sau có bạch hổ bộc hậu.

Tiếng long ngâm chấn động cửu thiên, chân long bên phải xoay quanh,, tiếng phượng hót kinh vạn giới, phượng hoàng bay lượn, thủ hộ đại đạo.

Trên trên Tứ Chiến Đòng Xa, Tô Ung Hoàng tự mình cầm roi đánh xe cho Lý Thất Dạ. Lúc này, cho dù nàng là sư phụ trên danh nghĩa của Lý Thất Dạ cũng phải tình nguyện đánh xe cho Lý Thất Dạ.

Oanh — tiếng nổ mạnh động thiên địa, trấn thủ cả Thiên Linh Giới mười ba mệnh cung thay đổi liên tục, các hư ảnh thần linh phủ phục dưới dất, một tôn thần linh hai tay chậm rãi nâng lên, một đầu kim quang từ bàn tay thần linh này sinh ra, ánh mắt nhìn qua một cái thần nhai, Tứ Chiến Đòng Xa tỏa ra kim quang chiếu sáng đường đi.

Chúng thần dẫn đường, chư thiên thần ma phục bái đầy đất, nơm nớp lo sợ, không dám động đậy!

Vào giờ phút này, thần uy của Lý Thất Dạ nghiền áp cửu thiên thập địa, hắn ngồi tren Tứ Chiến Đòng Xa, tuy thân thể vô cùng bình thường, không có tản mát ra khí tức vô địch, nhưng mà mười ba mênh cung của hắn đại biểu tất cả.

Lúc này Lý Thất Dạ giống như kẻ thống trị vạn giới, chúa tể tuyên cổ, hắn ở trên chúng thần, ở trên chư đế, thiên địa vạn đạo, chư thiên âm dương quỳ lạy hắn.

Nhìn thấy cảnh này, rung động cả Thiên Linh Giới, mặc kệ ngươi là lão tổ phủ bụi nhiều năm, hay là vô địch nhất thời đều chấn động mạnh mẽ.

Trong dạng chiến đấu này, Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu người nhịn không được quỳ lạy trên mặt đất, giống như đang tiếp kiến một Tiên Đế, thập phần thành kính, thập phần cung kính! Thành kính như vậy, cung kính như thế, hoàn toàn là xuất phát từ nội tâm, từ tận đáy lòng.

– Nam nhân nên như thế, chúa tể cửu giới, bao trùm tuyên cổ!

Nhìn thấy cảnh này, không biết có bao nhiêu người nhiệt huyết sôi trào, không biết bao nhiêu người khí thế hùng tráng, đều hận không thể lập tức làm tọa hạ của Lý Thất Dạ, giúp Lý Thất Dạ khai cương khoách thổ, nguyện lập công lao hãn mã cho Lý Thất Dạ.

– Mười ba mệnh cung nha, khó trách hắn bá đạo như thế, khó trách hắn không coi ai ra gì, bằng vào thành tựu như thế, tuyên cổ đến nay không ai bằng!

Cho dù là lão bất tử phủ đầy bụi, nhìn thấy mười ba mệnh cung Lý Thất Dạ trấn áp Thiên Linh Giới, cũng hoảng sợ thất sắc nói.