Rốt cục tất cả đóa hoa nở rộ lên, vào thời điểm này phấn hoa bay ra, phấn hoa bồng bềnh trong nước. Trong khoảng thời gian ngắn, đủ phấn hoa các màu sắc chiếu sáng cả hải vực, nơi này càng xinh đẹp hơn gắp trăm lần.
Thời điểm phấn hoa đủ màu sắc xuất hiện, nhiều người ngừng thở, ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua vô để hải câu, tất cả mọi người đang chờ Ngân Châm Ngư đến.
Trên thân san hô, chỉ có Lý Thất Dạ lão thần ngồi ở đó, nhắm mắt lại, hắn cũng không thèm nhìn vô để hải câu.
""Rầm Ào Ào" --" rốt cục nước biển chấn động, trên mặt biển đột nhiên sinh ra từng đợt sóng biển, cánh rừng san hô cũng sinh ra rung động mạnh mẽ.
Ngay vào lúc này, rất nhiều người nhìn thấy vô để hải câu có màu bạc xông lên, từng bóng dáng lao từ trong vô để hải câu ra với tốc độ cực nhanh, thời điểm những bóng dáng này xuất hiện, mọi người có cảm giác như cái gì đó che phủ bầu trời, giống như tấm lưới lớn lập tức bao phủ cả rừng san hô.
Thời điểm này từng bóng dáng lao thẳng về phía san hô, nhìn kỹ thì những bóng dáng này chính là bầy cá.
Lúc này đám cá lao ra khỏi vô để hải câu, tốc độ nhanh dọa người, giống như tia chớp, chính vì như thế, lúc này mới để người ta nhìn thấy một cảnh khó tưởng tượng, thời điểm bầy cá lao tới chẳng khác gì tấm lưới bao phủ cả bầu trời.
- Ngân Châm Ngư --
Nhìn thấy vô số Ngân Châm Ngư, có người quát to một tiếng, chỉ trong nháy mắt tất cả mọi người đã làm tốt chuẩn bị.
- Ah --
Nhưng mà trong nháy mắt có người ra tay thì hét thảm lên, bởi vì có tu sĩ vốn muốn bắt Ngân Châm Ngư, nhưng mà dùng đạo hạnh của hắn căn bản không theo kịp tốc độ của Ngân Châm Ngư, thời điểm bầy cá lao tới đâm hắn thành cái sàng, cả thân thể bị phá thành mảnh nhỏ, giống như bị bọc phá oanh tạc.
Lúc này tất cả mọi người nhao nhao quát một tiếng, đối mặt với Ngân Châm Ngư xông tới thì ra tay, muốn bắt lấy vô số Ngân Châm Ngư!
Tu sĩ tới bắt Ngân Châm Ngư đều có chuẩn bị sẵn sàng, có tu sĩ vung tấm lưới khổng lồ, lập tức bao phủ bầy cá. Hắn mang cái lưới lớn là một bảo vật trân quý, thoáng cái bao phủ bầy cá, nhưng mà lúc kéo lưới thì hắn chấn động, thân thể bị bầy cá trong lưới kéo vào trong rãnh sâu...
Lúc này Công Tôn Thiến Nhi, Lâm Đạo Đồng, Viêm Dương Long lập tức ra tay, bọn họ xuất thân đế thống tiên môn, thực lực cực kỳ cường hãn, vừa ra tay đã bắt được rất nhiều Ngân Châm Ngư, tốc độ cực nhanh, tu sĩ khác không cách nào so sánh được.
Cho dù lúc này có vô số tu sĩ ra tay bắt Ngân Châm Ngư, nhưng mà, nhưng mà vẫn có vô số Ngân Châm Ngư lao ra khỏi vô để hải câu, thao thao bất tuyệt, vô cùng vô tận, dường như Ngân Châm Ngư muốn bạo động.
Mà những con Ngân Châm Ngư không bị bắt, chúng đang điên cuồng ăn phấn hoa của san hô, chúng giống như gió cuốn mây bay, rất nhiều nơi chúng cuốn qua, nước biển vốn đủ màu sắc biến thành thanh tịnh, không còn tràng diện rực rỡ như trước.
Lý Thất Dạ đang ngồi mặc dù cách vô để hải câu xa xôi, mặc dù có một ít Ngân Châm Ngư phá tan phòng tuyến tu sĩ vọt tới khu vực này, nhưng mà số lượng cũng không nhiều.
Đối với Ngân Châm Ngư vọt tới ăn phấn hoa, Lý Thất Dạ không có nhìn nhiều, hắn vẫn đang ngồi ở đó.
Thời điểm rất nhiều người đang vây bắt Ngân Châm Ngư, đột nhiên nước biển rung chuyển, có một đoàn Hải Yêu bổ súng lao tới.
Mà nói là một đám Hải Yêu không bằng nói là một đám hải ngư, càng không bằng nói là một chi quân đội thì thích hợp hơn.
- Tránh ra, lăn --
Đám Hải Yêu lướt sóng mà đi, hoành hành bá đạo, bất luận là người nào ngăn cản đường đi đều bị giết, máu tươi nhuộm đỏ nước biển.
- Nghiễm Hải Ngư, Nghiễm Hải Hầu --
Nhìn thấy mấy vạn đại quân Hải Yêu trước mặt, có tu sĩ kinh hô một tiếng, nhao nhao lui về phía sau, nhượng xuất một con đường.
Trong khoảng thời gian ngắn, đại quân Hải Yêu này vây quanh đỉnh núi chỗ Lý Thất Dạ chật như nêm cối, cả đỉnh núi bị vây khốn tầng tầng.
Khi đại quân Hải Yêu này tới, khí tức khắc nghiệt trong khoảng thời gian ngắn bao phủ cả khu vực hải vực này.
Bị ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư vây quanh, hào khí rừng san hô ngưng trọng tới cực điểm, thậm chí có người đang bắt Ngân Châm Ngư cũng dừng lại.
Nhìn qua gần mười vạn Nghiễm Hải Ngư đang vây quanh đỉnh núi, nội tâm không ít người sợ hãi, rời xa khu vực thị phi này, để tránh mình bị tai bay vạ gió.
Dùng thực lực, thực lực Nghiễm Hải Ngư cũng không mạnh bao nhiêu, luận đơn đả độc đấu, chỉ sợ rất nhiều tu sĩ có tự tin đánh chết Nghiễm Hải Ngư bình thường, nhưng mà làm cho người ta sợ hãi là Nghiễm Hải Ngư lại giết không hết.
Ngươi giết một đầu Nghiễm Hải Ngư, sẽ trêu chọc hơn một ngàn đầu hơn vạn đầu thậm chí là mười vạn hơn mười vạn Nghiễm Hải Ngư, đây là chuyện vô cùng khủng bố.
- Có người sắp không may.
Nhìn thấy ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư vây quanh Lý Thất Dạ, có tu sĩ thì thào tự nói.
Đối mặt ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư vây quanh, Lý Thất Dạ không mở mắt ra nhìn, hắn vẫn nhắm mắt dưỡng thần như ngủ đông.
Lúc này Nghiễm Hải Ngư bao bọc chung quanh Lý Thất Dạ có một người đi ra, hoàn toàn là Nghiễm hải tộc hình người.
Trước mặt mấy vạn đại quân Nghiễm Hải, Nghiễm Hải Ngư hình người rải rác không có mấy, mặc dù có một ít Nghiễm Hải Ngư đã rất cường đại, nhưng mà vẫn bảo trì đặc thù hình cá, nói thí dụ như có Nghiễm Hải Ngư tuy có được hai tay và đầu, nhưng mà thân thể vẫn là thân cá, cũng có Nghiễm Hải Ngư chỉ có một cái đầu người mà thôi... Rất nhiều Nghiễm Hải Ngư vẫn bảo trì hình cá.
Mà cường giả Nghiễm hải tộc hình người thân mặc áo giáp, bộ dáng uy vũ bước đi mạnh mẽ, trong nháy mắt đã đi tới trước, khí thế vô cùng cường đại, đôi mắt của hắn mang theo hào quang khát máu, bản thân của hắn cũng mang theo mùi máu tươi. Dường như hắn thường xuyên tắm trong máu, làm cho người ta không rét mà run.
- Nghiễm Hải Hầu.
Nhìn thấy cường giả Nghiễm hải tộc này, nội tâm nhiều người lạnh giá.
Nghiễm Hải Hầu, chính là một vương hầu của Nghiễm hải tộc, nghe nói Nghiễm Hải Hầu có hơn mười vạn, thậm chí là trăm vạn đại quân. Hắn là vương hầu Nghiễm hải tộc quật khởi thời gian gần đây, dùng hung tàn mà nổi danh.
- Ngươi chính là tiểu tử dám ăn long cân!
Lúc này đôi mắt khát máu của Nghiễm Hải Hầu nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lúc này lười biếng mở mắt ra, nhưng mà ánh mắt của hắn không nìn lên người sNghiễm Hải Hầu, mà là nhìn vào con Ngân Châm Ngư.
Tuy có ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư vây quanh khu rừng san hô này, nhưng mà Ngân Châm Ngư vẫn nhảy vào rừng san hô này, đang điên cuồng ăn phấn hoa phiêu tán trong nước.
Lúc này ánh mắt Lý Thất Dạ đang nhìn một con Ngân Châm Ngư, nó không quá khác biệt với Ngân Châm Ngư khác, nếu quả thật có gì khác biệt, vậy chính là con Ngân Châm Ngư này có râu thịt mà Ngân Châm Ngư khác không có, râu thịt của con Ngân Châm Ngư này thập phần nhỏ, chỉ có một cái, nhưng mà cho dù có tu thịt thật nhỏ, nếu không quan sát kỹ sẽ không thấy.