Đế Bá

Chương 1111: Đánh hắn (2)

Thế gian lại có ai sẽ nghĩ tới, có người có thể đồng thời tu luyện ba đại Tiên thể? Đó căn bản là chuyện không thể nào.

- Đây là. . .

Thiết Nghĩ một mực nhát gan sợ chết núp ở phía sau thấy như vậy một màn, sắc mặt lập tức trắng bệch, nhìn lấy Lý Thất Dạ như là nhìn thấy quỷ! Mặc dù hắn không có nhìn thấu, nhưng, hắn đã nhìn ra một chút mánh khóe.

Nhìn ra một chút mánh khóe này khiến Thiết Nghĩ không khỏi lạnh run một cái, tay chân cũng vì đó rét run. Ở thời điểm này, hắn nhớ tới một truyền thuyết, một truyền thuyết liên quan tới Hắc Long Vương, một truyền thuyết còn lưu ở giai đoạn suy đoán, người hậu thế không cách nào nghiệm chứng.

Hơn nữa, người biết truyền thuyết này, ít càng thêm ít, nhưng, hắn lại nghe qua truyền thuyết này.

Lúc này, Thiết Nghĩ không khỏi hít một hơi lãnh khí, ở thời điểm này, trong lòng của hắn cũng không khỏi vì đó may mắn, hắn may mắn mình không có đối địch với Lý Thất Dạ!

Bồng…

Sau một lát, Bội Ngọc công tử từ trên trời giáng xuống, hắn máu me khắp người, toàn bộ lồng ngực lún xuống, một quyền của Lý Thất Dạ, đem lồng ngực hắn đánh nát.

Răng rắc…

Lúc này, thanh âm xương vỡ vang lên, Bội Ngọc công tử lấy thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi tái tạo lồng ngực vỡ vụn của mình, ở trong thời gian rất ngắn, bộ ngực của hắn lại hoàn hảo không chút tổn hại.

- Không hổ là Chúng Sinh Thánh Hoàng đã vượt qua thọ suy a, huyết khí tràn đầy, lực sinh trưởng mạnh, thật sự là để cho người ta nhìn mà than thở, tuổi trẻ, liền là tiền vốn lớn nhất.

Có cường giả thế hệ trước nhìn thấy Bội Ngọc công tử thậm chí không hao tổn huyết khí tái tạo bộ ngực của mình như thế, không khỏi vì đó hâm mộ.

Mạnh hơn Bội Ngọc công tử có không ít người, đặc biệt là Đại Hiền thế hệ trước, nhưng mà, giống như Bội Ngọc công tử nhẹ nhõm tự tại tái tạo thân thể như thế, thậm chí không hao tổn huyết khí, đây quả thực là một kỳ quan!

- Tiểu súc sinh, ngươi đã chọc giận ta!

Bội Ngọc công tử nhịn không được gầm lên giận dữ, lần thứ nhất bị Lý Thất Dạ đánh nát cằm, kia xem như hắn không có phòng bị, nhưng mà, lần này hắn vừa ra Đế thuật, lại còn bị Lý Thất Dạ đánh cho bay ra thiên khung, bị đánh nát lồng ngực, đây đối với hắn mà nói, làm sao có thể chịu đựng dạng sỉ nhục này!

Càng làm cho Bội Ngọc công tử cảm thấy sỉ nhục chính là, chính hắn cũng nói không rõ ràng cuối cùng là chuyện gì xảy ra. Nếu như nói, Lý Thất Dạ tốc độ nhanh đến tuyệt luân, hắn có thể hiểu được, để hắn lý giải không được là, Lý Thất Dạ không chỉ tốc độ nhanh đến tuyệt luân, hơn nữa, ở dưới Đế thuật của hắn, hắn vậy mà có thể tới lui tự do, Đế thuật của hắn, căn bản là ngăn trở không được bộ pháp của Lý Thất Dạ.

Đây đối với Bội Ngọc công tử mà nói, quả thực là gặp quỷ rồi! Đây là từ sau khi hắn thành đạo, gặp được chuyện tà môn nhất, quỷ dị nhất!

- Chọc giận ngươi?

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt ve nắm đấm, nói ra:

- Ngươi phải nói cám ơn trời đất, ngươi có thể còn sống, đó là bởi vì ta lưu ngươi một cái mạng chó! Có bản lĩnh gì, liền sử dụng hết ra đi, bằng không thì, kích tiếp theo, ta liền giết ngươi, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi!

Oanh…

Tại thời khắc này, Bội Ngọc công tử nổi giận, theo một tiếng oanh minh, hắn tựa như gánh chịu thiên mệnh, ngôi sao sáng chói, tại thời khắc này, thiên khung đánh xuống quang mang vô tận, trên trời rơi xuống quang mang, vào lúc này toàn bộ gắn kết ở trên người hắn, cái này khiến cả người hắn thoạt nhìn như gánh chịu thiên mệnh, hắn giống như là chân mệnh thiên tử!

Tại thời khắc này, từng đạo từng đạo pháp tắc hiển hiện, thời điểm pháp tắc lạc ấn ở trên người của hắn, để toàn thân hắn trong suốt, vào lúc này, cả người Bội Ngọc công tử thoạt nhìn như là một khối thủy tinh, có lẽ nói là một người thủy tinh, hết sức xinh đẹp.

- Thiên Mệnh Tinh Thể!

Nhìn thấy Bội Ngọc công tử giống như người thủy tinh, không biết là ai kinh hô một tiếng, rất nhiều người xem náo nhiệt, lúc này con mắt đều trợn trừng lên, nhìn kỹ Bội Ngọc công tử.

Thiên Mệnh Tinh Thể, thời điểm Bội Ngọc công tử mở ra thuật này, để rất nhiều tu sĩ ở phía xa ngắm nhìn vừa hâm mộ vừa sợ hãi, từng đôi mắt nhìn chằm chằm Bội Ngọc công tử.

- Thiên Mệnh Tinh Thể, phòng ngự mạnh nhất thế gian, phòng ngự không thể phá.

Có tu sĩ thế hệ trước nhìn thấy Thiên Mệnh Tinh Thể của Bội Ngọc công tử, không khỏi thì thào nói, hâm mộ vô cùng.

Bất luận là dạng tu sĩ gì, bất luận là truyền thừa như thế nào, đều sẽ đối với Thiên Mệnh Tinh Thể thèm chảy nước miếng, thiên mệnh bí thuật không nhìn hết thảy tổn thương, thế gian còn có thứ càng tốt sao?

Bất luận là ai, nếu có thể tu luyện thành Thiên Mệnh Tinh Thể, cái này tất sẽ để ngươi đứng ở thế bất bại, gặp được kẻ địch cường đại đến đâu cũng không sợ.

- Không nghĩ tới hôm nay có thể tận mắt thấy Thiên Mệnh Tinh Thể, không uổng công chuyến này nha.

Thế hệ trẻ tuổi chưa từng gặp qua Thiên Mệnh Tinh Thể, hôm nay nhìn thấy Bội Ngọc công tử thi triển Thiên Mệnh Tinh Thể, cũng không khỏi vì đó thèm chảy nước miếng, cũng không khỏi vì đó hứng thú.

Bội Ngọc công tử thi triển ra Thiên Mệnh Tinh Thể, khinh thường Lý Thất Dạ, lòng tin mười phần, chỉ cần hắn vừa thi triển ra Thiên Mệnh Tinh Thể, cái này liền để hắn đứng ở thế bất bại, nếu hắn muốn đi, chỉ sợ không ai có thể lưu được hắn!

- Lý Thất Dạ, ra tay đi.

Lúc này, Bội Ngọc công tử tự phụ tới cực điểm, ở trên không bao quát Lý Thất Dạ, cười lạnh nói ra:

- Coi như ngươi tu luyện vô địch chi thuật của thế gian, cũng đánh không bại bản tọa.

Phanh… một tiếng vang thật lớn, Bội Ngọc công tử vừa dứt lời, Lý Thất Dạ tốc độ tuyệt luân, một quyền trọng kích ở trên người Bội Ngọc công tử.

Nhưng mà, Bội Ngọc công tử dáng sừng sững bất động, không tổn hại chút nào, quản chi Lý Thất Dạ tam thể hợp nhất, thế công cũng không phá được Thiên Mệnh Tinh Thể của Bội Ngọc công tử!

Coi như ở đây không có Đại Hiền, ngay cả Yêu Hoàng như Tử Yên phu nhân cũng thấy không rõ lắm tốc độ của Lý Thất Dạ. Nhưng mà một quyền chi lực của Lý Thất Dạ, để tất cả mọi người có thể cảm thụ được, chấn động thiên địa, một quyền như thế, đổi lại bất luận kẻ nào cũng khó thừa nhận!

Nhưng mà, Bội Ngọc công tử không tổn hao chút nào, dáng sừng sững bất động, tựa hồ, hắn là Thần Vương vạn cổ bất động. Bất luận là cái gì, cũng không thể đem nó rung chuyển!

- Ngươi cũng chỉ có một chút lực lượng như vậy sao?

Lúc này, Bội Ngọc công tử rốt cục lật về một chút thể diện, mới vừa rồi bị Lý Thất Dạ giết đến chật vật như thế, hiện tại, hắn rốt cục thắng một ván.

Cho nên, lúc này Bội Ngọc công tử miệt thị Lý Thất Dạ, một bộ cao cao tại thượng, hắn thật vất vả thắng một ván như thế, hắn tuyệt đối phải hảo hảo nhục nhã Lý Thất Dạ một phen. Dùng cái này rửa sạch sỉ nhục vừa rồi!

Bội Ngọc công tử cười ngạo nghễ, bao quát Lý Thất Dạ, nói ra:

- Sâu kiến giống như ngươi, dù ngươi đem hết khí lực bú sữa mẹ, y nguyên khó làm thương tổn bản tọa mảy may, ngay cả một cọng lông tóc của ta, ngươi cũng không thể gây thương tổn.