Đấu Y

Chương 552: Địa Linh Tiên Tử (thượng)

Lâm Khiếu Đường vừa bước vào bên trong đại điện nhất thời có không ít ánh mắt đưa tới. Có thể ngồi bên trong đại điện này dĩ nhiên đều là những vị đại tu sư thuộc đỉnh tầng của Chu Võ Quốc.

Trong đó càng có những nhân vật đỉnh phong, tu vi đạt tới tầm cao nhất như phu phụ Thiên Du, Bất Chu Song Tử.

Những tu luyện giả bình thường sau khi tiến vào đại điện chỉ sợ sẽ bị khí thế mấy người đại tu sư đè ép xuống, thậm chí còn có thể bị ánh mắt tập trung nhìn mà mê muội, khí huyết bốc lên vô cùng khó chịu.

Bất quá tu vi Lâm Khiếu Đường đã cực kỳ thâm hậu, dưới sự tập trung chú ý của đám người đại tu sư vẫn một đường hiên ngang đi tới, ngược lại có không ít vị đại tu sư bị khí thế của hắn chèn ép, nhất thời cảm giác khó chịu.

Dưới sự dẫn dắt của Linh Dược Lão Tổ và Vũ Thái Đấu, Lâm Khiếu Đường được đưa đến trước một bàn có hai chỗ ngồi mới dừng lại.

Lâm Khiếu Đường thực có điểm ngoài ý muốn, Tạo Linh Tông không biết vì sao có thể để một gã tu luyện giả xa lạ ngồi tại một vị trí tôn quý như vậy.

Một đường đi qua bàn của hơn hai mươi vị đại tu sư, chỉ có bốn năm người chào hỏi Lâm Khiếu Đường, phu phụ Thiên Du chính là hai trong số đó.

Bất quá mấy vị đại tu sư sau khi thấy phu phụ Thiên Du chào hỏi với Lâm Khiếu Đường, thần sắc lập tức lộ ra vẻ hối hận, tu luyện giả có thể được phu phụ hai người này nhận biết rồi hỏi thăm chỉ sợ không hề đơn giản.

Vũ Thái Đấu ngồi bên trái chủ vị, Lâm Khiếu Đường thì ngồi bên phải, trực tiếp ngồi trước Bất Chu Song Tử và hai người phu phụ Thiên Du.

Sau khi Linh Dược Lão Tổ giới thiệu, một vài vị đại tu sư không biết rõ thân phận thanh niên mặc tử bào ra sao mới lập tức hiểu ra, mọi sự bất bình, tức giận khi trước thấy vị thanh niên mặc tử bào này được ngồi chủ vị cũng bị gạt xuống.

Ngay khi Lâm Khiếu Đường an vị không lâu, căn phòng phía sau đại điện truyền đến một tiếng cười to, một đạo ngân quang lóe lên, một vị lão giả tóc bạc đã thấy xuất hiện tại bàn chủ vị.

Khí nguyên trên người lão giả này cuồn cuộn như sóng biển liên miên không dứt, dĩ nhiên đã tới mức siêu việt đại tu sư, một vài tên đại tu sư ngồi ở phía sau nhất thời lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên đối với khí nguyên khổng lồ trên người vị lão giả này cảm thấy một tia áp lực và sợ hãi.

Lâm Khiếu Đường liếc mắt nhìn, trong lòng đã đoán được người này nhất định là Tạo Linh Tử không cần nghi ngờ.

Tạo Linh Tử vừa tới liền chắp tay nói:


- Chư vị có thể đến chúc mừng Triệu mỗ nạp thiếp, Triệu mỗ xin hứa một lời, ngày sau chư vị ai có hỉ sự, Triệu mỗ nhất định sẽ đưa lễ vật tới chúc mừng.

- Đâu đâu, có thể tới tham gia song tu đại điển của Triệu đạo hữu là chuyện tình chúng ta rất mong đợi!

Một gã tu luyện giả ngồi phía sau vội nói.

- Ha ha, người tới là khách, hôm nay chúng ta mặc sức ăn uống lo say, không cần lo thiếu rượu dùng, Linh hoa tửu này chính là do Triệu mỗ tự mình ngâm chế, uống xong một chén liền có công hiệu sơ kinh thông huyết, đối với tu luyện cũng có chút ích lợi nhất định, uống xong một vò liền có thể ngưng tụ ra một tia khí nguyên, uống xong một chum tác dụng có thể ngang một viên tăng nguyên đan bồi bổ khí nguyên, bất quá linh hoa tửu này cũng rất nặng, nếu tửu lượng không cao sợ rằng có điểm phiền toái!

Tạo Linh Tử hào hứng giới thiệu.

- Lão đầu linh, ngươi có phải muốn kéo dài thời gian hay sao? Mau chóng dẫn tiểu nương tử của ngươi cho chúng ta xem mặt, lão phu đến vô cùng kỳ quái rốt cuộc nữ tử này ra sao lại có thể khiến lão già hơn tám trăm tuổi như lão coi trọng đây.

Vũ Thái Đấu tùy tiện nói.

Ở chỗ này, người có thể ăn nói tùy tiện với Tạo Linh Tử như vậy cũng chỉ có một mình Vũ Thái Đấu mà thôi, tuy rằng tu vi Bất Chu Song Tử Tinh và phu phụ Thiên Du cũng cực kỳ cao thâm, nhưng với tính cách bốn người này mà nói, sẽ không có chuyện ăn nói như vậy.

Tạo Linh Tử đầu tiên là ngưng sắc mặt, dường như còn mang theo một tia tức giận nhưng khi thấy là Vũ Thái Đấu lại nở nụ cười, giơ chén rượu trong tay lên nói:

- Thái lão đầu, ta còn chưa gấp, ngươi gấp cái rắm nha, đã là song tu đại điển tự nhiên không để các ngươi đi một chuyến phí công, cần tới sẽ tới, không cần phải vội.

Chủ nhân đã mở miệng, khách nhân tự nhiên ứng theo, Vũ Thái Đấu cũng thẳng thắn giơ chén rượu lên một hơi uống cạn sạch, Lâm Khiếu Đường bất động thanh sắc một ngụm uống hết, những người còn lại tự nhiên cũng đều như vậy.

Một chén cạn, Tạo Linh Tử lập tức vỗ tay, bên ngoài đại điện liền vang lên những tiếng hô báo.

- Tông chủ phu nhân tới!

Trong mắt Vũ Thái Đấu, phu phụ Thiên Du và Bất Chu Song Tử đều hiện lên vẻ kinh dị, hơn nữa còn có một chút ngoài ý muốn.


Không nghĩ tới hai phu thê Tạo Linh Tử mấy trăm năm qua vẫn chưa hề chết đi, Tạo Linh Tử còn hoàn hảo, dù sao năm đó không người nào thực sự nhìn thấy hắn ngã xuống.

Thế nhưng nguyên phối song tu bạn lữ của Tạo Linh Tử là Địa Linh Tiên Tử từ năm trăm năm trước có không ít tu luyện giả chứng kiến nàng chết trên tay ba con yêu thú địa vương cấp mười bốn nơi hải ngoại.

Khi một nữ tử từ bên ngoài đại điện đi vào, nguyên bản Vũ Thái Đấu còn có chút không mấy tin tưởng thiếu chút nữa cứng đờ người, hiển nhiên rất giật mình.

Bất quá rất nhanh thần sắc Vũ Thái Đấu đã khôi phục trở lại, Bất Chu Song Tử và phu phụ Thiên Du cũng đồng dạng không thể tin tưởng như Vũ Thái Đấu.

Quá giống, thật sự là quá giống. Trong lòng năm vị nhân vật đỉnh phong đều hô lên một trận tán thán.

Theo lý thuyết lấy tu vi năm người, muốn lừa được bọn họ hầu như là không có khả năng, thế nhưng nữ tử này khi vừa bước vào đại điện, quả thực đã qua mắt được bọn họ một chút.

Cứ như vậy, cả năm vị nhân vật đỉnh phong đều cho rằng Địa Linh Tiên Tử quả thật đã sống lại.

Bất quá rất nhanh cả năm người liền phát giác nữ tử này tuy so với Địa Linh Tiên Tử giống nhau như đúc nhưng tu vi lại chỉ có linh hồn giai hậu kỳ mà thôi, lúc này mới biết đây không phải là Địa Linh Tiên Tử ngày xưa.

Sở dĩ trong nháy mắt bị đánh lừa chỉ vì ai cũng hiểu rõ vị Địa Linh Tiên Tử kia quá sức lợi hại, có thể nói là ngang dọc Chu Võ Quốc không ai dám động tới, coi như là Vũ Thái Đấu cũng phải có chút kiêng kị với nữ tử này. Nguồn: https://truyenfull.vn

Trên thực tế, Tạo Linh Tử có thể có được thành tựu ngày hôm nay tất cả đều nhờ công sức có được vị song tu bạn lữ như nàng. Địa Linh Tiên Tử ngày trước có uy danh hơn xa Tạo Linh Tử, thậm chí không chỉ tại Chu Võ Quốc mà còn là toàn bộ Kỳ Minh Phong Đại Lục nàng cũng là nữ tử thiên tư trác tuyệt có một không hai, cũng chỉ duy nhất nàng là nữ tử có hy vọng vượt lên trước chúng nam tu bước lên con đường tu luyện đỉnh phong, chỉ tiếc hồng nhan bạc mệnh, nếu không Tạo Linh Tông hiện tại tuyệt đối có thể ngang hàng bình tọa so với Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn trở thành một siêu cấp đại môn phái.

Bất Chu Song Tử càng ăn phải đau khổ dưới tay Địa Linh Tiên Tử, ngày đó còn thiếu chút nữa khó giữ được mạng nhỏ này, cũng là từ đó Bất Chu Song Tử mới bắt đầu hăng hái tu luyện, có được tu vi đỉnh phong như ngày hôm nay.

Nếu nói năm nhân vật đỉnh phong này chỉ bị lừa bịp một chút mà nói thì Lâm Khiếu Đường lại hoàn toàn bị mộng mị, bởi vì nữ tử này hắn nhận thức, hơn nữa còn phi thường quen thuộc.

Cho dù Lâm Khiếu Đường có bản lĩnh thông thiên cũng sẽ không nghĩ đến ngày hôm nay có thể nhìn thấy nàng bên trong Tạo Linh đại điện này.

Nạp Lan U sau khi lướt qua Lâm Khiếu Đường chỉ u oán nhìn hắn, sau đó bất đắc dĩ đi tới chủ vị bên cạnh Tạo Linh Tử ngồi xuống.

Nạp Lan U lúc này mặc bộ trang phục cao nhã, nghiễm nhiên có bộ dáng như chủ mẫu nhất phái, tấm trường bào sang trọng quý phái bọc lấy thân hình tuyệt đẹp khiến cho nàng càng thêm vẻ thành thục, không còn thấy một chút dáng dấp của người thiếu nữ năm xưa.

Thế nhưng như vậy vẫn không thể che giấu được mị lực vốn có của Nạp Lan U. Tại trong các mỹ nữ Lâm Khiếu Đường từng gặp qua, Nạp Lan U thuộc về loại hình mỹ nữ nóng bỏng, cuốn hút. Tạo Linh Tử nguyên bản tràn đầy tươi cười, nhưng có điều trên khuôn mặt già nua lúc này lại hiện lên một tầng sương lạnh, đối với việc vợ chưa cưới và thanh niên mặc tử bào nhân kia giao lưu ánh mắt cũng nhìn thấy toàn bộ.

- Vị đạo hữu này có dung mạo so với Địa Linh Tiên Tử ngày trước quả thực giống nhau như đúc, đến thiếu chút đã lừa gạt lão phu rồi, không biết đạo hữu là người phương nào?

Vũ Thái Đấu lúc này đã không còn vẻ ngỡ ngàng như trước, lập tức hỏi.