Một loại pháp bảo phi hành kiểu dáng như xe ngựa màu lục nhạt từ trên trời hạ xuống, trên xe có tới bẩy tám tên mặc Vu sư bào màu xanh, hiển nhiên chính là đám Vu sư thảo nguyên.
- Tật Phong Xa!
Trong lòng không ít tu luyện giả đều sợ hãi kêu lên. Đây chính là một kiện pháp bảo phi hành đỉnh cấp, tại hạ giới, pháp bảo phi hành có thể sánh ngang với nó cũng không thể vượt quá năm kiện, đây chính là pháp bảo phi hành mà Vu sư thảo nguyên nắm trong tay.
Bất quá Tật Phong Xa, không phải nguyên nhân chính gây nên chấn động mà là do bẩy Vu sư thảo nguyên ở bên trong, dẫn đầu chính là một nữ Vu sư có dung mạo như thiên tiên, danh tiếng của nữ vu sư này tại bảy mươi năm trước khi tam đại tu luyện giới phân tranh truyền khắp, chính là thánh nữ Tiểu Ma Thiên Thiên của Tam Đại Vu phái liên minh thảo nguyên.
Lâm Khiếu Đường và Kỳ Áo lúc này nếu có tại đây khi thấy tu vi nữ Vu sư này nhất định sẽ kinh ngạc vô cùng, ngoài tốc độ tu luyện dĩ nhiên không phân cao thấp với Lâm Khiếu Đường, tu vi cũng đã tới địa vương giai trung kỳ, hơn nữa người này còn là người phát ngôn của thượng giới, tốc độ tu luyện tăng tiến nhanh như vậy cũng không phải là kỳ quái.
Sáu gã Vu sư còn lại có địa vị rất cao, trong đó thảo nguyên Cửu Vu Vương đã có tới ba vị, Tam Đại Vu phái mỗi bên một vị, Cổ vu phái Chung Vương Cổ Minh, Tiên vu phái Linh Vương Cách Phong, Quỷ vu phái Quỷ Vương Nghiêm La, còn có ba Vu sư khác đều là nguyên lão Tiên vu phái địa vương giai trung kỳ, phân biệt là Thổ vu, Mộc vu và Hỏa vu.
Đội hình như vậy có thể nói là cực kỳ khoa trương, bởi vậy có thể thấy được liên minh thảo nguyên đối với chuyến đi này tình thế có phần bắt buộc.
Chúng tu luyện giả đều né tránh địa điểm bảy tên Vu sư bước tới, hết mức rời xa cái đám sát tinh với vu thuật thâm độc kia, đối với chúng tu luyện giả thì đám Vu sư đều phi thường thần bí và đáng sợ.
Hỗn loạn bốn phía còn chưa yên, phía xa chợt lóe lên một đạo quang mang, khí nguyên mạnh mẽ không hề thua kém với đám bảy tên Vu sư thảo nguyên.
Ba đại nguyên lão Hiên Viên Tông mang theo một chúng môn nhân cưỡi gió bay đến, đội hình bọn họ có hơn mười người.
U Minh Lão Tổ, Thương Vân Chân Nhân và Hỏa Dương Vương Hồng Chiến hạ xuống đất đầu tiên. Ngay sau đó chính là Thổ Nham Lão Quái, Kim Bất Phôi và thê tử Lưu Thị, Dung Tuyên tiên tử, Hồ Mị Nhi, Vô Phong Lão Tổ theo sau, cuối cùng chính là một nữ tử xa lạ hạ xuống, không ai nhận biết được, nhưng nếu Lâm Khiếu Đường ở đây sẽ lại một lần nữa kinh ngạc, nữ tu này chính là người ngày trước được hắn cứu ra khỏi Mê Vụ Cốc rồi lại trợ giúp trở thành quan môn đệ tử trưởng lão Trương Mạo Thiên của Cự Kiếm Sơn Trang.
Từ lúc bái nhập làm môn hạ Trương Mạo Thiên, Liễu Vân vẫn chuyên tâm tu luyện không hỏi chuyện thế sự bên ngoài, đến ngay cả Hiên Viên Quốc gặp phải kiếp nạn thì Liễu Vân cũng cơ bản không hề xuất thủ qua, vẫn đều là đối tượng trọng điểm bảo hộ của Cự Kiếm Sơn Trang. Mà nữ tử này không hề phụ kỳ vọng của môn phái, gần hai trăm năm qua vẫn một mực khổ tu, lại được môn phái trọng điểm chiếu cố, tài nguyên tu luyện chưa bao giờ phải lo lắng nên hôm nay tu vi đã tới linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong.
Đội hình của Hiên Viên Tông rất cường đại, ba đại nguyên lão xuất động toàn bộ, bất quá chúng môn nhân đi theo ngoại trừ Dung Tuyên tiên tử từ vài thập niên trước đã đột phá bình cảnh đạt tới địa vương giai sơ kỳ còn lại tất cả đều là linh hồn giai hậu kỳ. Bất quá địa vương giai Hiên Viên Tông cũng không chỉ có bốn người này, nhưng là ba vị đại nguyên lão đã xuất động nên những địa vương giai khác tự nhiên phải ở lại trấn thủ môn phái.
Hai trong ba siêu cấp thế lực đã xuất hiện, làm cho hơn một ngàn tu luyện giả bốn phía đều an tĩnh trở lại, hiển nhiên rất sợ làm sai sót điều gì chọc tức tới những tồn tại đỉnh kim tự tháp kia, bằng không còn chưa tiến vào Đại Lục Phong Ma thì đã bị người ta tát cho một cái hồn lìa khỏi xác mất rồi.
Ước chừng thời gian chén trà nhỏ, phương xa lại truyền tới ba động kịch liệt, hẳn là một đám đại tu sư đồng hành bay tới, khí nguyên cường đại đã truyền tới từ xa.
- Lần này lại là phương thế lực nào?
Không ít tu luyện giả có trình độ lịch duyệt chưa đủ đang tự hỏi trong lòng. Cuộc đời có thể may mắn một lần gặp nhiều cao thủ như vậy cũng coi như không tiếc nuối, vô luận là ở đâu, thời đại nào, có được cơ hội như vậy đều cực kỳ ít ỏi, nếu không phải tìm được con đường thông qua Đại Lục Phong Ma, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có khả năng phát sinh tụ hội như ngày hôm nay.
Một đoàn quang ảnh màu nâu đen bay tới, không trung bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng một chiếc thuyền mầu đen dài hẹp.
Quỷ Ảnh Chu!
Các ngọn núi bốn phía xung quanh lại náo động một lần nữa, ở đây đều là những nhân vật có tiếng tăm của tam đại tu luyện giới, tự nhiên liếc mắt liền có thể nhìn ra loại pháp bảo phi hành này, đồng thời cũng biết thứ đó đang nằm trong tay ai.
Trên hắc thuyền có năm người đứng thẳng, chính thị là bốn vị minh chủ Nam giới và một vị đại nguyên lão Thái Vân Tông.
Thập quốc minh Ma thủ Thái âm Thiên Quân, Thiên Vũ Minh chính đạo minh minh chủ Băng Hoàng, Vạn Sơn Đạo Minh chính đạo minh chủ Lục Dương Chân Nhân, Vạn Sơn Đạo Minh ma đạo minh chủ Cực Ám Ma Quân, đại nguyên lão Thái Vân Tông Thái Thượng Chân Nhân.
Năm đại tu sư địa vương giai hậu kỳ, đội hình có thể nói là kinh khủng, còn có một vị Thiên Vũ Minh ma phái minh chủ Hắc Sát Tông Chủ, người này tại bẩy mươi năm trước phân tranh giữa tam giới bị hỏng thân thể, chỉ còn lại nguyên linh đã mai danh ẩn tích. Một vị khác là Thiên Tán Chân Nhân vẫn "lai vô ảnh, khứ vô tung" nên không cùng mấy người kia đứng một chỗ, vị này chính là người có địa vị cao nhất trong giới tán nhân Nam Xuyên Giới, ba trăm năm trước đã đạt được tu vi địa vương giai hậu kỳ.
Năm người kia đi đến, làm cho bầu không khí bốn phía thoáng có chút quỷ dị, cùng với hai đại đoàn thể đến trước đó cũng chỉ khách sáo hàn huyên vài câu liền không còn gì khác, mà các đoàn thể cũng không muốn cùng các đoàn thể khác có nhiều quan hệ. Tiến vào Đại Lục Phong Ma, mỗi bên đều có dự định riêng, hiển nhiên không muốn quá trộn lẫn cùng một chỗ.
Tam đại siêu cấp thế lực Đại Lục Kỳ Đông đã đến. Trong lòng sơn cốc nổi lên một gợn sóng cao trào, chỉ là đại đa số tu luyện giả cũng cảm xúc dâng trào, không dám nói nhiều, trước mặt những đại tu sư đều tỏ vẻ tương đối thành thật.
Ngay lúc năm người Thái âm Thiên Quân hạ xuống đất không lâu, phương xa lại lần nữa truyền tới khí nguyên cuồn cuộn.
Quang mang màu vàng tỏa ra bốn phía, một con điệp (bướm) màu vàng thật lớn bay tới.
Lưu Tinh Điệp!
Đây cũng là một dạng pháp bảo phi hành đỉnh cấp, đứng trên điệp bàn tổng cộng có tám người, dẫn đầu là một gã lão giả mặc kim bào chính là đại nguyên lão Cửu Đỉnh Công của Cửu Đỉnh Sơn Đại Hạ quốc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Bẩy người còn lại có bốn người là bốn đại nguyên lão của tứ đại siêu cấp môn phái khác trong Đại Hạ, cũng là bốn trong thập đại cao thủ Đại Hạ quốc.
Lão giả họ Lưu Quỷ Võ Điện, Thiên Bằng Thượng Nhân Thiên Đạo Tông, âm Quỷ Lão Ma âm Quỷ Cốc, Thiên Ma Lão Nhân Ma Thiên Môn, ba người còn lại Lâm Khiếu Đường đều có thể nhận ra, trong đó có một nữ tử dung mạo như thiên tiên, chính là Thượng Quan Dao, còn có một vị bạch diện tiểu sinh chính là kẻ ngày trước dẫn đầu tập kích Hiên Viên Tông, người này chính là con tư sinh của âm Quỷ Lão Ma cùng với một nữ tử phàm nhân vô danh vô tính, biệt hiệu là Bạch Diện Ma Quân, tự nhận họ Bạch.
Cuối cùng là người vẫn luôn bảo hộ bên cạnh Thượng Quan Dao, lần trước gặp phải Vu sư thảo nguyên tập kích, chính là trung niên nam tử mặc hôi bào Phong Bạc Hầu, nguyên lão hội đại hộ pháp Cửu Đỉnh Sơn.
Chúng tu luyện giả Đại Hạ quốc đến làm cho bầu không khí vốn có phần quỷ dị càng thêm khẩn trương. Ánh mắt chúng tu luyện giả Hiên Viên Tông nhất thời trở nên hung tợn, khí nguyên trên người cũng không lý do mạnh mẽ bành trướng.
Ngày trước tam giới phân tranh, nguyên nhân gây ra đó là Đại Hạ đánh lén Hiên Viên Tông, lần đó Hiên Viên Tông bị tổn hại vô cùng nghiêm trọng, cũng bởi đánh lén trực tiếp bên trong cấm địa môn phái làm cho không ít cao thủ phải ngã xuống hoặc là trọng thương, trong đó đa phần là những môn nhân đệ tử trưởng lão.
Vị trí trưởng lão trong một môn phái có vai trò làm trụ cột trung gian, cũng chính là lực lượng kế cận trong tương lai của một môn phái. Bên trong lực lượng này thấp nhất cũng có tu vi đại sư giai, đa phần đều là người còn trẻ tuổi, đối với một môn phái bỗng nhiên gặp phải biến cố tổn thất số người này thì cũng nghĩa với việc nguyên khí bị tổn hại, lực lượng kế cận bồi dưỡng cho sau này sẽ khó khăn thêm vài phần, nói không chừng bởi vậy mà có thể đi vào tàn lụi, bởi vậy việc này đối với một đại môn phái mà nói hầu như là một điểm trí mạng.
Hiên Viên Tông mặc dù người đông thế mạnh, không đến mức chạm đến căn cơ nhưng ít nhiều cũng ảnh hưởng tới phát triển sau này.
Sắc mặt mấy vị minh chủ Nam Xuyên Giới vẫn như thường, nhìn Đại Hạ quốc mang nhiều đại tu sư đến như không có chuyện gì, không trợn mắt nhìn cũng không đến bắt chuyện, mà lần phân tranh, mấy vị minh chủ thật tế không tổn hại bao nhiêu, ngược lại phía Đại Hạ hận đến thấu xương.
Đặc biệt là lão giả họ Lưu Quỷ Võ Điện, khi hắn nhìn về phía Thái âm Thiên Quân thì đôi lông mày không khỏi run run lên. Tam giới phân tranh, Quỷ Võ Điện tổn thương thảm trọng nhất, hầu như rơi vào cảnh diệt môn, cũng may hai vị đại nguyên lão không bị tổn thương, chỉ cần đại tu sư còn tọa trấn thì dù môn nhân có tổn hại đến mấy cũng không có người nào dám khiêu chiến. Bảy mươi năm khổ tâm lao lực, mặc dù không thể gây dựng lại thịnh thế khi xưa nhưng coi như khôi phục lại không ít nguyên khí, ít nhất cũng không bị những môn phái khác thay thế địa vị của mình.
Ngoại trừ lão giả họ Lưu Quỷ Võ Điện, mấy tu luyện giả Đại Hạ Quốc còn lại đều ẩn dấu ánh mắt tàn nhẫn hướng đám Vu sư thảo nguyên, đám người man vu kia đã cháy nhà hôi của, thời điểm tam giới phân tranh vẫn luôn ở bên trong Đại Hạ Quốc đục nước béo có, thậm chí kiếm được không ít chỗ tốt và diệt sát không ít tu luyện giả Đại Hạ Quốc.
Nếu không phải sau này đám Vu sư thảo nguyên quá mức vênh váo kết quả gặp phải chuyện hai giới phái người ám sát chết mất năm tên địa vương vu sư, trong đó có hai gã đã là địa vương trung kỳ, mà có bốn gã tử nạn đều dưới tay Đại Hạ.
Nếu như không phải vì Đại Hạ xả được không ít tức giận, chỉ sợ tam giới phân tranh cũng sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.
Nói chung tam giới phân tranh ai cũng không chiếm được chỗ tốt nào, mà cũng không ai là kẻ ngốc, không bên có thể đứng một phương nhìn hai phương khác lưỡng bại câu thương. Bất quá tương đối mà nói Nam Xuyên và Đại Hạ tổn thất thảm trọng hơn rất nhiều, liên minh thảo nguyên dù sao nguyên bản rất nghèo, thực lực cũng yếu hơn một phần, mà tranh đấu cũng không diễn ra tại phạm bi bên trong thảo nguyên nên tổn thất tự nhiên có phần đỡ hơn nhiều.