Đấu Y

Chương 400: Nhị nữ đánh nhau sống chết


Thất Tuyệt Phu Nhân và Thần Lộ Tiên Tử lúc này không dám có bất cứ bảo lưu gì, đều lấy ra hết toàn bộ lực lượng. Thất Tuyệt Phu Nhân phóng ra bảy loại pháp khí khác nhau chiến đấu với ba con ma kim phi hạt, Thần Lộ Tiên Tử thì được chín bông tuyết trắng xinh đẹp bảo hệ, hai con ma kim phi hạt không ngừng trùng kích.

Ma kim phi hạt được bao phủ dưới lớp lân giáp cứng rắn màu vàng, pháp bảo bình thường đối với loại ma trùng này căn bản không có tác dụng, hơn nữa tốc độ của chúng lại nhanh không gì sánh được, điều này khiến cho loại ma trùng này khó chơi đến cực điểm

Thất Tuyệt Phu Nhân còn có thê chiến đấu với ba con ma kim phi hạt một trận, có công có thủ, không rơi vào thế hạ phong, nhưng đối với chúng cũng không có biện pháp gì.

Thần Lộ Tiên Tử lại không được như vậy, chỉ có thể khống chế chín bông hoa tuyết đau khổ tử htur, không dám có chút sơ ý nào, ý niệm tấn công chỉ còn cách vứt khỏi đầu.

Hai lão quái vật địa vương giai sơ kỳ Đại Hạ quốc, lão giả bạch phục và trung niên nhân hoàng bào nhanh chóng bay tới, nhìn thấy năm con ma kim phi hạt vững vàng cuốn chân được nhị nữ, lập tức tâm tình yên tâm không ít.

Lão giả bạch phủ nhìn nhị nữ đang luống cuống chân tay nói:

- Chúc huynh, không nghĩ tới ma kim phi hạt của ngươi tiến giai tới thể thành thục nhanh như vậy, lão phu còn tưởng rằng chí ít phải qua tâm hai ba mươi năm mới thành hình, lúc đó chúc huynh sẽ như hổ mọc them cánh, chiến lực sánh ngang với tu luyện giả địa vương giai trung kỳ.

Trung niên nhân hoàng bào lơ đễnh, nhìn ma sủng hung mãnh dị thường của chính mình nói:

- Công Tôn huynh, Chúc mỗ đã lấy ra bản lĩnh giữ nhà của mình, ngươi cũng không nên giấu giếm nữa, nghe đồn "kinh phá hổ chung quyết" của ngươi đã đại thành, tuy ma kim phi hạt của ta có thể cuốn chân được nhị nữ, thế nhưng muốn thủ thắng sợ là tốn rất nhiều thời gian, cho dù Chúc mỗ có thi triển thêm một số bảo bối thì cũng không thể bắt được trong thời gian ngắn. Lúc này là thời khắc phi thường, tốt nhất là tốc chiến tốc thắng!

Khuôn mặt già nua của lão giả bạch phục hơi động, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, cười hắc hắc nói.

- Lão phu bêu xấu rồi.

Thất Tuyệt Tiên Tử và Thần Lộ Tiên Tử bị năm con ma kim phi hạt kìm giữ không có cách nào thoát được, những con phi hạt này ngoài tốc độ nhanh vô cùng, còn có thể đánh ra ba loại thủ đoạn công kích khác nhau, một loại là nọc độc thiên hạt, pháp bảo bình thường trúng phải sẽ bị ăn mòn sạch sẽ, loại thứ hai là trong mắt phóng ra xạ tuyến, lực xuyên thấu cực mạnh. Loại thứ ba chính là gai nhọn sau đuôi, gai nhọn sau đuôi này dưới sự khống chế của ma kim phi hạt có thể công kích được trong không gian rất rộng.

Nhị nữ bị ma kim phi hạt vây khống, hai người đối phương thì lại không di động đứng nói chuyện phiếm với nhau, làm cho tâm trạng u ám của nhị nữ lại tăng lêm mấy tầng.

Bảo bối của Thất Tuyệt Phu Nhân đối với ma kim phi hạt cũng không có tác dụng gì quá lớn, đại đa số công kích đều bị tránh thoát. Ngẫu nhiên có đánh trúng thì cũng chỉ đầy lùi được phi hạt, không có khả năng giết chết, kỳ thực ngay cả vết thương bên ngoài cũng không hề lưu lại.

Thất Tuyệt Phu Nhân thầm hối hận chính mình xuất quan có chút sớm, nếu như có thể tu luyện Thất Tuyệt Thần Công đến tầng thứ bảy, có thể sử dụng Thất Tuyệt Liên Hoàn Phá, nhất định có thể dễ dàng diệt sát đám ma kim phi hạt này.

Nhưng hiện tại không cho phép Thất Tuyệt Phu Nhân hối hận, đôi mắt nhìn thoáng qua lão giả bạch phục đang định xuất thủ, nhất thời quá sợ hãi.

Bên người lão giả bạch phục hiện lên một đại chung (chuông lớn) màu trắng lớn hơn trượng, miệng chung quay về phía nhị nữ, còn đầu chung thì được ba bàn tay to quanh người lão giả bạch phục nắm lấy.

- Phá!

Lão giả bạch phục khẽ quát mọt tiếng, nguyên thức phát ra, ba bàn tay to vận chuyển trong không trung, trong đó có một bàn tay to vây quanh người lão giả như pháp bảo thủ hộ, còn hai bàn tay to khác thì đập mạnh về phía đại chung.

Cong…

Một tiếng gõ chung mạnh mẽ vang lên, vang vọng trong không gian, dù người bình thường cách đó hơn mười dặm cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Hầu như đồng thời một bàn tay đánh vào đại chung, thì một con bạch hổ biến ảo từ trong đại chung bay ra ngoài, tốc độ so với vận tốc âm thanh còn muốn hơn không ít.


Nhìn thấy đột nhiên có một đạo lưu tinh màu trắng thẳng hướng chính mình, khuôn mặt Thất Tuyệt Phu Nhân trắng bệnh. Bảy pháp bảo bản mệnh của chính mình lúc này đang bị ba con ma kim phi hạt kìm giữ, căn bản không thể nào rút ra được, lật tay lên lập tức phóng ra một khối ngọc màu xanh.

Khối ngọc màu xanh vừa mới được tung ra liền phóng đại mấy chục lần, hình thành nên khiên chắn thật lớn, vững vàng che chắn trước người.

Gầm….

Một tiếng hổ gầm thật lớn, chiếc thuẫn vang lên tiếng va chạm mạnh mẽ. Thất Tuyệt Phu Nhân kinh hãi không thôi, trong nháy mắt phát hiện ra chiếc thuẫn vừa mới hình thành không hề bị hư hỏng, sắc mặt thả lỏng, thầm nghĩ xem ra chiêu số này cũng không có gì lợi hại.

Gầm…

Lại một tiếng hổ gầm vang lên, thanh âm so với trước đó còn lớn hơn không ít, màng tai của Thất Tuyệt Phu Nhân hầu như bị đánh rách.

Tách tách… tiếng nứt vỡ vang lên. Thất Tuyệt Phu Nhân kinh khủng nhìn chiếc thuẫn của minh đang chậm rãi xuất hiện vết nứt.

Thần Lộ Tiên Tử đang đau khổ chống đỡ ma kim phi hạt bên cạnh càng lộ ra vẻ mặt thất vọng, chỉ thấy bàn tay khổng lồ liên tục đánh mạnh vào đại chung màu trắng. Mỗi một lần đánh vào liền xuất hiện một con bạch hổ biến ảo từ miệng chung lao ra. Công kích không phải đến từ thân thể bạch hổ mà là từ âm ba khủng khiếp do bạch hổ phát ra trong miệng.

Ba con bạch hổ vừa ra, chiếc thuẫn màu xanh của Thất Tuyệt Phu Nhân đã không chịu nổi liền sụp đổ.

Thất Tuyệt Phu Nhân dù sao thì cũng có tu vi địa vương giai, cho dù trong lòng vô cùng kinh hoàng, nhưng khi chiếc thuẫn bị nứt thì đã lập tức làm tốt công tác chuẩn bị, trong tay đã xuất hiện một tảng đá như con rùa, pháp lực vận chuyển, xung quanh thân thể lập tức xuất hiện lồng bảo hộ bằng cương khí màu xanh, bao quanh thân thể bên trong.

Ba con bạch hổ phá tan chiếc thuẫn màu xanh, lập tức dương nanh múa vuốt lao tới, lực lượng mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của Thất Tuyệt Phu Nhân, lồng cương khí bảo hộ kịch liệt rung động, phảng phất như lúc nào cũng có thể bị phá nát.

Mới chỉ là ba con bạch hổ mà đã ăn không tiêu, phía sau vẫn còn đang tiếp tục xuất hiện thêm bạch hổ mới, Thất Tuyệt Phu Nhân tuyệt vọng đến phun máu tươi.

Năm con bạch hổ hư ảo xuất hiện, nhưng cũng không thể bắt được đối phương, lão giả bạch phục nhị a một tiếng, nhìn tảng đá hình con rùa trong tay phu nhân trung niên kia, nói.

- Pháp bảo phòng ngự thật lợi hại, nếu như lão phu không nhìn lầm thì đó hẳn là kim võng thanh quy thạch, một khi vận pháp lực thôi động liền có thể khởi động vòng bảo hộ toàn bộ cơ thể.

- Kiến thức của Công Tôn huynh quả thực phi phàm, chính là loại pháp bảo đó, loại pháp bảo này coi như cửu thiên nguyên lôi cũng có thể kháng cự lại được một hai lần.

Trung niên nhân hoàng bào bên cạnh gật đầu nói.

- A, vậy khó trách, năm con kinh thiên hổ không thể nào phá hỏng được vòng phòng ngự này quả thực không oan uổng a, xem ra lão phu không dốc toàn lực thì sẽ không thể phá được rồi!

Lão giả bạch phục híp lại nói.

Trung niên nhân hoàng bào một mặt dùng nguyên thức khống chế ma kim phi hạt thoát khỏi bảy kiện pháp bảo của Thất Tuyệt Phu Nhân đánh úp, mặt khác khống chế hai ma kim phi hạt vượt qua chín bông tuyết trắng bảo vệ Thần Lộ Tiên Tử, lại một bên lưu ý lão giả bạch phục, đối với chiêu số lão giả bạch phục sắp thi triển cực kỳ quan tâm.

- Song phá!

Lão giả bạch phục hét lớn một tiếng, hai bàn tay thật lớn mạnh mẽ đánh vào bạch chung.

Hai tiếng nổ diếc tai cùng một lúc, trong bạch trung có hai bạch hổ biến ảo bay ra ngoài, thể hình so với năm con bạch hổ trước đó rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều, chỉ dài năm thước, thế nhưng quang mang trên thân thể lại chói mắt không gì sánh được, đồng thời giao nhau lượn vòng, dường như hai viên cầu xoay tròn đâm ra ngoài.


Ầm…

Hai hổ hình thành nên một mũi khoan, mạnh mẽ đánh vào vòng bảo hộ.

- Phốc…

Thất Tuyệt Phu Nhân liều mạng điều động pháp lực chống đỡ vòng bảo hộ, thế nhưng dưới một kích cường đại như vậy trùng kích, cũng không chịu nổi phun ra một ngụm máu tươi, lập tức bị nội thương tương đối nghiêm trọng.

Quang mang của vòng bảo hộ mờ đi không ít, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể chống đỡ được, trên mặt lão giả bạch phục trầm xuống nói:

- Chúc huynh, một lúc nữa khi giết chết hai người, kim võng thanh quy thạch về lão phu, còn lại toàn bộ về Chúc huynh, thế nào?

Biểu tình của trung niên nhân hoàng bào có chút không tình nguyệt, thế nhưng nhìn thoáng qua bảy kiện pháp bảo, nói:

- Vậy thì theo ý Công Tôn huynh vậy!

- Ha ha, lão phu đa tạ Chúc huynh trước rồi!

Lão giả bạch phục cười nói, nói xong cũng không tiếp tục cong kích vào phu nhân trung niên kia. Bảy con bạch hổ được phóng ra vẫn tiếp tục trùng kích vòng bảo hộ, hẳn là trong thời gian một chén trà nhỏ có thể công phá được, không cần phải lãng phí thêm nguyên khí để tạo bạch hổ.

Pháp lực của Thất Tuyệt Phu Nhân đã bị hao tổn thật lớn, bảy kiện pháp bảo vẫn đang đấu với ba con ma kim phi hạt, thế nhưng chính mình đã có chút vô lực không thể điều khiển được nữa rồi, trong lòng giống như rơi xuống hầm băng, thở dài không ngừng, ngày hôm nay sợ là phải ngã xuống tại đây rồi.

Thần Lộ Tiên Tử nhìn Thất Tuyệt Phu Nhân rơi vào trong tuyệt cảnh, bản thân muốn giúp cũng không thể giúp được, chính mình đã là bồ tát đất qua sông, thân khó bảo toàn. May mà lão giả bạch phục kia không đối phó với chính mình, nếu không sợ là chính mình không chịu nổi được một chiêu, những con bạch hổ này thực sự quá mạnh mẽ.

Nhưng mà, cho dù không có bạch hổ công kích đi nữa thì Thần Lộ Tiên Tử cũng rơi vào tuyệt cảnh không kém hơn Thất Tuyệt Phu Nhân bao nhiêu. Khi chỉ có hai con ma kim phi hạt, chính mình còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, hiện tại ba con còn lại đều bay tới, chỉ trong mấy vòng công kích, chín bông tuyết trắng của mình đã có hai bông bị phá hỏng.

Thần Lộ Tiên Tử biết rằng một bàn tay tử thần đã phủ xuống dưới, chỉ sợ không thể thoát khỏi, hàm răng cắn chặt, dung nhan mỹ lệ tái nhợt hiện lên một tia kiên nghị, nguyên khí toàn thân bành trướng, nàng đã sử dụng đến chiêu số mạnh nhất chưa hoàn toàn tu luyện thành công, Vân hải băng tâm quyết tầng thứ năm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sương trắng nồng đậm nhanh chóng thành hình xung quanh thân thể của Thần Lộ Tiên Tử, trong vụ khí còn có một ít khối băng nhanh chóng ngưng tụ, sáu thanh băng linh kiếm hiện ra vờn quanh.

- Nữ tử này có vẻ thi triển thần công! Thoạt nhìn uy lực không nhỏ!

Sắc mặt trung niên nhân hoàng bào hơi đổi, có chút ý tứ muốn thu hồi năm con ma kim phi hạt lại.

- Ha ha, Chúc huynh quá cẩn thận rồi, nếu như tu vi của nữ tử này là địa vương giai thì chiêu thức này sợ là còn có chút phiền phức. Đáng tiếc nàng ta chỉ có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, rõ ràng sử dụng chiêu này không ổn, rất lung lay. Chỉ cần năm con ma kim phi hạt của Chúc huynh cũng có thể ăn chết nàng, không cần phải dùng thần thông khác!

Lão giả bạch phục như đã định liệu trước nói.

Thần Lộ Tiên Tử không thèm để ý tới thương tổn linh nguyên, miễn cưỡng khi khống chế sáu thanh băng linh kiếm và sương trắng. Sáu con ma kim phi hạt dưới ảnh hưởng của sương trắng, tốc độ rõ ràng chậm đi không ít.

Sáu thanh băng linh kiếm bỗng nhiên có năm thanh bay vụt ra ngoài, hướng về phía năm con ma kim phi hạt, hầu như đồng thời, cái miệng anh hồng nhỏ nhắn của Thần Lộ Tiên Tử tràn ra một dòng máu tươi, mạnh mẽ thi pháp đã bị nội thương.

Trong màn sương trắng, năm đạo tinh quang chợt lóe, mà năm con ma kim phi hạt cũng chớp động quang mang.

Một kích xong, Thần Lộ Tiên Tử nhất thời không có thu hoạch, phi kiếm không hề bắn trúng được bất luận con ma kim phi hạt nào, hiển nhiên muốn đánh chết toàn bộ là điều không có khả năng.

Trong đôi mắt đẹp của Thần Lộ Tiên Tử hiện lên một đạo tinh quang, một lần nữa thôi động năm thanh băng linh kiếm. Nhưng lúc này đây năm thanh băng linh kiếm đồng thời bắn về môt con ma kim phi hạt!

- Không tốt!

Trung niên nhân hoàng bào ngoài sương trắng quát lớn một tiếng, lập tức triệu hồi năm con ma kim phi hạt trở về, bốn con ma kim phi hạt từ trong sương trắng bay ra, còn thiếu một con.

Không bao lâu sương trắng dần dần tan đi, thân thể của một con ma kim phi hạt chưa trở về, trên người xuất hiện nhiều vết rạn, băng linh kiếm mặc dù chưa đâm vào trong cơ thể, thế nhưng dưới nhiệt độ cực thấp, thân thể đã trở nên rất giòn, mạnh mẽ đâm vài cái liền bị tan vỡ.

Con ma kim phi hạt này đúng là bị Thần Lộ Tiên Tử đánh chết, bồi dưỡng một con ma kim phi hạt tới thể thành thục có thể nói vô cùng tốn kém và thời gian rất dài, trung niên nhân hoàng bào nhất thời giận dữ.

Thần Lộ Tiên Tử tuy là thành công đánh chết được một con ma kim phi hạt, thế nhưng chính mình cũng không tốt đẹp gì, nội thương rất nghiêm trọng, càng bị con ma kim phi hạt trước khi bị đánh chết phun ra dịch thể màu vàng trúng vào một bên mặt, dung nhan tuyệt sắc nhất thời bị nọc độc ăn mòn, da thị bị hủ hóa cực nhanh, lập tức từ khuôn mặt thiếu phụ mỹ lệ vô cùng biến thành dữ tợn kinh người, xấu xí không gì sánh được.