Nguồn: TruyenYY
Từng đám mây đỏ như máu ùn ùn kéo ra từ trong nạp giới màu trắng, ngưng tụ thành một thân ảnh đứng giữa không trung trong sơn động.
Thân ảnh đó vừa xuất hiện thì một luồng khí tức nồng đậm dị thường thô bạo lan tràn ra xung quanh, tuy nhiên hai người trong sơn động cũng không phải là tầm thường, loại khí tức này, chưa đủ để tác động đến bọn họ. Hung hồn vừa mới xuất hiện đã thấy Tiêu Viêm cùng Thiên Hỏa Tôn Giả đứng đó, có lẽ bởi nguyên nhân lần trước bị bắt nên giờ đây nó không tấn công về phía hai người, mà lại hóa thành huyết ảnh, điên cuồng phóng đi về phía cửa sơn động.
- Hừ, còn muốn chạy sao?
Thấy cử chỉ của hung hồn, Thiên Hỏa Tôn Giả buông tiếng hừ lạnh, bàn tay nắm chặt lại, Vẫn Lạc Tâm Viêm đang ở trước mặt liền cấp tốc tản ra, hóa thành một tấm lưới lửa, chặn đứng trước mặt huyết ảnh, đồng thời đem cửa động phong tỏa chặt chẽ.
Trông thấy lưới lửa vô hình, huyết sắc trong mắt hung hồn cũng xẹt qua một tia kinh hãi, dù nó không có linh trí nhưng trực giác cho nó biết, lưới lửa vô hình trước mặt sẽ tạo thành thương tổn cực lớn đối với nó.
Huyết ảnh thoáng hiện thân, phát ra một tràng tiếng rít chói tai, cấp tốc đình chỉ việc phóng tới. Khi còn cách lưới lửa chỉ còn nửa trượng, đã đem thân thể ổn định lại giữa không trung.
Tuy đã đình chỉ việc chạy trốn nhưng hung hồn lại không có một cơ may nào, Thiên Hỏa Tôn Giả đã kịp thời vung tay áo, tấm lưới lửa nhất thời tách ra, hóa thành một đàn nha lang lao xuống, đem hung hồn không kịp né tránh bao bọc lại.
Xuy! Xuy!
Ngọn lửa vừa tiếp xúc với thân thể hung hồn, liền có vô số làn sương trắng bốc lên, tiếng xuy xuy vang lên không dứt, hung hồn kiệt lực giãy dụa, tuy nó không có linh trí nên không bị Vẫn Lạc Tâm Viêm tác dụng đến linh hồn, tạo thành thương tổn rất lớn. Nguồn truyện:
Truyện FULLTrong lúc giãy dụa, từng luồng sương mù sền sệt đỏ như máu vẫn không ngừng tuôn ra từ thân thể hung hồn, sau đó va chạm với lưới lửa vô hình, ăn mòn lẫn nhau.
Thấy hung hồn phản kháng mãnh liệt, ánh mắt Thiên Hỏa Tôn Giả càng thêm sắc lạnh. Thủ ấn đột nhiên biến đổi, tấm lưới lửa nhanh chóng co rút lại, theo sự thu nhỏ của lưới lửa mà hình thể của hung hồn đang ở bên trong cũng dần hóa nhỏ.
- Tiêu Viêm, tăng cường độ của Vẫn Lạc Tâm Viêm lên.
Thấy lưới lửa đang thu nhỏ lại, Thiên Hỏa Tôn Giả đột nhiên quát lớn.
Nghe vậy, Tiêu Viêm đang đứng sẵn sàng đợi lệnh bên cạnh lập tức gật đầu. Đấu khí cuồn cuộn theo ngón tay búng ra, cuối cùng dừng lại bên trên lưới lửa. Lưới lửa nhanh chóng cắn nuốt đấu khí mà ngọn lửa vô hình trở nên càng lúc càng nồng đậm. Hung hồn dưới sự thiêu đốt của lưới lửa, không ngừng phát ra những tiếng kêu rít phẫn nộ, nhưng mặc kệ nó giãy dụa thế nào vẫn không thể đột phá được lưới lửa.
- Tiếp tục tăng mạnh!
Thiên Hỏa Tôn Giả nhìn thoáng qua hung hồn vẫn còn đang giãy dụa bên trong lưới lửa, trầm giọng nói.
Sắc mặt Tiêu Viêm vẫn bình thản, từng đạo đấu khí từ mười đầu ngón tay bùng phát ra tiến nhập vào trong lưới lửa. Càng nhiều đấu khí gia nhập thì sức nóng của Vẫn Lạc Tâm Viêm càng trở nên khủng bố.
Cuối cùng, dưới tiếng kêu thảm thiết, hung hồn rốt cuộc cũng nổ tung, hóa thành một đám huyết vụ sền sệt, phiêu đãng bên trong lưới lửa.
Thấy kết quả như vậy, Thiên Hỏa Tôn Giả mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, lại thay đổi thủ ấn, lưới lửa dần dần tiêu tán, ngưng tụ lại thành một hỏa đỉnh to gần một trượng, bên trong hỏa đỉnh là đám mây máu sền sệt.
Chứng kiến Thiên Hỏa Tôn Giả ngưng tụ Vẫn Lạc Tâm Viêm thành hỏa đỉnh, trong mắt Tiêu Viêm thoáng hiện chút sợ hãi. không hổ danh là cường giả Đấu Tôn, với thủ pháp điều khiển ngọn lửa như thế thì Thiên Hỏa Tôn Giả cũng xứng đáng là trong những người đứng đầu! Quả nhiên danh bất hư truyền a!
Sức nóng bên trong hỏa đỉnh vô cùng khủng bố. Dưới sức luyện hóa của nhiệt độ khủng bố đó, đám mây máu sền sệt cũng dần dần chuyển sang màu nhạt, Tiêu Viêm biết, chỉ cần đám mây máu bên trong bị luyện hóa thành hư vô sẽ thành công luyện chế ra một loại đan dược thuần túy bổ dưỡng linh hồn. Tuy nhiên quá trình luyện hóa phải mất khá nhiều thời gian, với tiến độ như thế này, nếu không có bốn đến năm ngày thì e rằng không thể hoàn toàn luyện hóa.
- Tốt lắm, tiếp theo đây chỉ cần ngươi mỗi buổi trưa tiếp thêm đấu khí cho hỏa đỉnh là được rồi. Tình trạng của ta hiện giờ không cho phép duy trì sự tiêu hao hỏa diễm dài lâu được.
Nhìn đám sương máu, trên gương mặt Thiên Hỏa tôn giả hiện lên nét tươi cười.
- Lão tiên sinh yên tâm.
Tiêu Viêm cũng gật đầu cười, việc khống chế hỏa diễm đã có Thiên Hỏa Tôn Giả ra tay, hắn chỉ cần cung cấp đủ đấu khí để thúc dục Vẫn Lạc Tâm Viêm là được, việc này cũng tiêu hao không quá nhiều tinh lực.
Thiên Hỏa Tôn Giả hài lòng, gật đầu cười, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, khoanh chân tĩnh tọa giữa không trung, phóng xuất ra một tia lực lượng linh hồn khống chế hỏa diễm bên trong hỏa đỉnh, tiến hành luyện chế.
Thấy Thiên Hỏa Tôn Giả đã nhắm mắt lại, Tiêu Viêm lại đưa vào hỏa đỉnh một luồng đấu khí nữa, sau đó mới từ trong nạp giới lấy ra một chiếc thẻ trúc bình thường.
Quyển trục chứa Thiên Yêu Khôi này hiển nhiên là bảo bối có được từ lần lục soát Ma Viêm cốc. Đối với quyển trục ghi lại kỹ năng khôi lỗi này, hắn có khá nhiều hứng thú đối với nó.
Chậm rãi đưa tay mở quyển trục ra, những chữ ghi trên thẻ trúc bắt đầu được Tiêu Viêm ghi nhớ khắc sâu trong ấn ký, không thể phai nhòa.
Sơn động chậm rãi chìm sâu vào im lặng, Thiên Hỏa Tôn Giả đang ngưng thần khống chế hỏa diễm, còn Tiêu Viêm cũng đem tâm thần vùi vào trong thẻ trúc, bầu không khí im lặng kì dị. Trong sơn động kéo dài ước chừng một giờ, Tiêu Viêm mới phục hồi tinh thần từ trong âm thanh thúc giục của Thiên Hỏa Tôn Giả. Hắn cười xấu hổ, vội vàng triệu hồi ra một luồng đấu khí nhập vào trong hỏa đỉnh.
Trải qua gần một giờ nghiên cứu, Tiêu Viêm với cái gọi là Thiên Yêu Khôi cũng đã có một chút lí giải. Dựa theo những gì ghi trên thẻ trúc này thì muốn luyện chế thức này cần có ba loại tài liệu chủ yếu: thân thể, ma hạch, linh hồn. Đương nhiên, ngoại trừ những thứ đó, cần phải có một ít tài liệu kim loại đặc thù, điều này sẽ giúp thân thể khôi lỗi trở nên kiên cố hơn.
Vuốt nhẹ thẻ trúc trên tay, Tiêu Viêm dần dần lâm vào trầm tư. Mấy thứ tài liệu này trên cơ bản hắn đều có: thân thể thì hắn có của Vân Sơn, thậm chí là thân thể của Địa Ma lão quỷ; ma hạch đã có ma hạch cấp bảy Hỏa thuộc tính; riêng linh hồn thì lúc còn ở đế quốc Xuất Vân bắt được Thiết Hộ pháp của Hồn Điện, đó là thứ tốt nhất. Còn một số tài liệu kim loại đặc thù thì trong nạp giới của Tiêu Viêm cũng có một ít. Tuy hắn là Luyện Dược Sư nhưng do thói quen nên hắn cũng ngẫu nhiên góp nhặt được một ít.
Nhớ tới linh hồn, trong mắt Tiêu Viêm liền xẹt lên một chút hàn quang, bàn tay nhoáng lên, một cái bình được ngọn lửa mỏng manh bao bọc liền xuất hiện trong tay Tiêu Viêm, mơ hồ có một tia linh hồn dao động từ trong bình thẩm thấu ra.
Ngót tay vuốt qua miệng bình, đem tầng hỏa diễm bao bọc bên ngoài tiêu trừ, Tiêu Viêm khép hờ đôi mắt, một tia lực lượng linh hồn mang theo âm thanh truyền vào trong bình ngọc.
- Hàn Phong, ngươi cũng biết việc Lão Sư ta bị Hồn Điện giam giữ chứ?
- Ha ha, Tiêu Viêm, ngươi muốn cứu lão bất tử đó sao? Đừng có nằm mộng, với chút thực lực ấy của ngươi, nếu gặp phải cường giả chân chính của Hồn Điện, ngươi cũng chẳng khác nào con kiến. Hắc hắc, nếu như ngươi biết nghe lời thì mau phóng thích ta rồi hảo hảo cầu xin ta một trận, có lẽ ta sẽ nhủ lòng thương mà nói cho ngươi biết một chút tin tức.
Một tràng tiếng cười to vang lên từ trong bình ngọc.
Nét mặt Tiêu Viêm vẫn hờ hững, cũng không nói tiếp, ngón tay khẽ búng ra, một luồng hỏa diễm xanh biếc liền tiến vào trong bình ngọc, lập tức trong bình ngọc vang lên một tiếng kêu thảm thiết, thống khổ.
- Đừng đốt, ngươi muốn biết cái gì? Chúng ta có thể chậm rãi thương lượng mà.
Đối với tiếng kêu hoảng sợ trong bình ngọc, Tiêu Viêm vẫn mắt điếc tai ngơ, ngón tay hắn lại búng ra, hỏa diễm mỏng manh lại một lần nữa phong ấn miệng bình, sau đó trực tiếp đem bình ngọc ném luôn vào trong nạp giới. Đối với loại người này, phải cho hắn nếm đủ thống khổ, mới có thể bớt đi phiền phức.
Làm xong việc đó, Tiêu Viêm nhìn thoáng qua hỏa đỉnh, lúc này màu đỏ sẫm của đám mây máu đã trở nên nhạt đi không ít, hiển nhiên việc luyện hóa có tiến triển khá tốt.
Dời ánh mắt khỏi hỏa đỉnh, Tiêu Viêm vuốt ve thẻ trúc trong tay, hơi chần chừ một lúc rồi thu nó vào trong nạp giới. Việc quan trọng hiện giờ là việc chiếu cố hỏa đỉnh, không phải là thời điểm tốt để luyện chế Thiên Yêu Khôi, đợi khoảng mấy ngày nữa khi hung hồn đã bị luyện hóa hoàn toàn thì hắn động thủ luyện chế cũng không muộn.
Trong lòng đã có chủ ý, Tiêu Viêm cũng không chần chừ nữa, khẽ thở ra một hơi rồi khoanh chân ngồi xuống, bất đầu hấp thu năng lượng, bổ sung tiêu hao cho cơ thể.
Việc luyện chế diễn ra trong yên lặng, thời gian ba ngày, thoáng cái đã trôi qua.
Đến ngày thứ tư.
Trong sơn động, tròng mắt đang đóng chặt của hai người, không hẹn trước mà đồng thời mở ra, ánh mắt hướng về hỏa đỉnh đang lơ lửng trong không trung, chỉ thấy đám mây máu sền sệt đã hoàn toàn tiêu tán, thay vào đó là một loại khí thể hỗn độn, trong khí thể đó, Tiêu Viêm cảm nhận được một luồng lực lượng linh hồn nồng đậm.
- Rốt cuộc đã luyện hóa thành công.
Thiên Hỏa tôn giả nhìn đoàn khí thể vô hình vô sắc, ánh mắt ngập tràn sự kích động, bàn tay cấp tốc vung lên, hỏa đỉnh liền tự động tan rã, tụ trở lại thành ngọn lửa vô hình, lướt tới mặt Tiêu Viêm rồi chui thẳng vào trong cơ thể hắn.
Còn đoàn khí thể hỗn độn lại tiến về phía Thiên Hỏa Tôn Giả. Khi tiến lại gần thì lập tức bị Thiên Hỏa Tôn Giả hút vào, thôn phệ hoàn toàn, sau đó thân hình của lão khẽ run lên, hóa thành một đạo bạch quang tiến vào trong nạp giới.
- Ha ha, Tiêu Viêm, đại ân này không lời nào cảm tạ hết, nhân tình này đợi đến khi lão phu đem luồng lực lượng linh hồn này hấp thu toàn bộ sẽ hồi báo cho ngươi. Mặt khác, thời gian của lần hấp thu này có lẽ sẽ kéo dài một chút, ngươi cũng nên cẩn thận giữ gìn.
Nghe tiếng cười vui sướng của Thiên Hỏa tôn giả, Tiêu Viêm cũng chỉ cười, khẽ gật đầu nhìn sơn động trống rỗng, nói:
- Một khi đã như vậy, ta đây cũng nên luyện chế Thiên Yêu Khôi thôi.