Bên trong Vân Lam Tông. Tất cả đều ngẩng đầu nhìn thanh bạch hỏa diễm trong hai tay Tiêu Viêm chậm rãi tiếp xúc. Cho dù là đệ tử thực lực thấp kém. Cũng bắt đầu cảm nhận được một chút bất an. Một cỗ xao động, từ bên trong Vân Lam Tông lan ra.
"Tiêu Viêm nguơi muốn làm gì?"Thân là Đấu Tông, Vân Sơn càng sớm cảm nhận được cỗ cảm giác bất an. Lập tức con mắt trợn trừng, lớn tiếng quát.
Không để ý đến tiếng quát của hắn. Con mắt Tiêu Viêm tràn ngập sát ý lành lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm lưỡng sắc hỏa diễm. Theo lưỡng sắc hỏa diễm bắt đầu tiếp xúc, nhất thời, không gian giữa song chưởng lúc đó. Bất ngờ biến đổi vặn vẹo đi. Từng đạo tiếng vang giống như sấm rền, từ bên trong truyền ra, chấn động lòng nguời.
Tại phía sau Tiêu Viêm. Mỹ Đồ Toa Nữ Vương cũng là ngạc nhiền nhìn cử động phía trước. Bởi vì trước kia có Thốn Thiên Mang linh hồn áp chế, lấy hắn đối với Tiêu Viêm cũng biết được một số tình huống. Cũng là gần đây biết được một chút, nhưng Phật Nộ Hỏa Liên này!. Nàng lại vừa vặn có điểm không biết.
"Lưỡng chủng dị hỏa dung hợp?. Gia, cũng quá điên cuồng đi." Mỹ Đồ Toa Nữ Vương hơi nhíu mi. Nhớ ngày đó, chĩ gần một Thanh Liên Địa Tâm hỏa đã hành hạ nàng đến chết đi sống lại. Này lưỡng chủng dị hỏa dung hợp sẽ sản sinh ra loại năng lượng kinh khủng cỡ nào?
"Ngăn hắn lại!"Giữa song chưởng Tiêu Viêm truyền ra đợt yên tĩnh. Vân Sơn sắc mặt cũng là từ từ ngưng trọng. Hắn có thể nhận thấy được, lưỡng chủng dị hỏa kia nếu như dung hơp. Sẽ đáng sợ như thế nào, lập tức vung tay lên. Trầm giọng quát.
Nghe Vân Sơn hạ lệnh. Mấy người Vân Lăng từ lâu đã đứng chờ một bên. Sau lưng đấu khí song dực nhất thời rung lên. Lập tức thân thể hóa thành quang ảnh. Quay về phía Tiêu Viêm bắn đi.
Nhìn mấy người Vân Lăng bao vây. Tiêu Viêm sau lưng tử vân dực khẽ động. Thân thể đột nhiên lộn ngược, lui ra phía sau. Lưỡng sắc hỏa diễm trên hai tay đã bắt đầu quấn vào nhau. Từng đạo thanh bạch hỏa diễm giống như điện bình thường. Không ngừng tiếp xúc với nhau, thỉnh thoảng từ trong đó bắn ra vài đạo hỏa diễm. Rơi một chút trên cây đại thụ. Nhất thời, đại thụ cao hơn mười thước giữa ánh mắt chấn kinh của nhiều người. Dĩ nhiên hóa thành tro bụi.
Trên bầu trời. Vài đạo nhân ảnh dưới cái nhìn chăm chú của nhiều người bên dưới. Chợt hiện lên không ngừng truy đuổi, mặc dù tử vân dực của Tiêu Viêm tốc độ so ra kém đấu khí chi dực nhưng mượn sự linh hoạt tránh né cùng với đám người Vân Lăng có sự kiêng kỵ đối với dị hỏa. Mỗi một lần sắp rơi vào vòng vây, đều bị hắn giảo hoạt chạy thoát.
Mà tại trong lúc truy đuổi lưỡng chủng dị hỏa trong tay Tiêu Viêm đã dung hợp hơn gần phân nửa. Thanh bạch hỏa diễm lượn lờ không ngừng giống như những tia lửa điện.
"Hừ. Tiểu tử Tiêu Viêm này có thể tránh thoát liên tục đám người Vân Lăng đuổi bắt. Vân Sơn hừ lạnh một tiếng, buớc lên phía trước một bước. Thân thể cơ hồ giống như trong nháy mắt di động. Quỷ dị xuất hiện tại lộ tuyến Tiêu Viêm rút lui. Hữu chưởng lộ ra. Trong đó hấp lực bạo dũng.
Song ngay khi Vân Sơn định một chiêu bắt lấy Tiêu Viêm, thì trước mắt thân ảnh chớp động. Thân hình Mĩ Đồ Toa Nữ Vương, cũng là che ở trước mặt hắn. Nhàn nhạt nói: "Vân Lam Tông cử toàn bộ tông lực đi bắt một đại đấu sư. Dĩ nhiên cuối cùng ngươi còn muốn động thủ. Này có đúng hay không là có điểm quá mức mất mặt rồi?
"Mỹ Đồ Toa Nữ Vương, đừng tưởng lão phu sợ ngươi. Ta chỉ không nghĩ đến cùng ngươi phát sinh xung đột mà thôi, hôm nay Tiêu Viêm rõ ràng là tới vì Vân Lam Tông ta. Mong rằng ngươi không xen vào việc của người khác!Nếu không. Ta Vân Lam Tông. Cũng không thể để mặc ngươi dẫm đạp trên đầu như vậy đâu." Nhìn Mỹ Đồ Toa Nữ Vương ngăn cản trước mặt. Vân Sơn sắc mặt có chút âm trầm quát.
"Nếu ngươi đây có hứng thú, ta đây cũng muốn cùng ngươi thử xem. Từ lúc nắm trong tay thân thể này, ta còn chưa sử sụng qua hết tòan lực đâu." Mỹ Đồ Toa Nữ Vương thản nhiên cuời nói. Bên trong, dĩ nhiên có phần nóng lòng muốn tỷ thí.
Khuông mặt có chút co quắp. Vân Sơn quay đầu về phía Vân Vận quát:
" Vận nhi. Ngăn dị hỏa trong tay Tiêu Viêm dung hợp. Mỹ Đồ Toa Nữ Vương. Ta ngăn cản.!""A? Này" nghe tiếng quát của Vân Sơn. Vân Vận ngẩn ra. Trên gương mặt hơi giãy dụa một phen. Dĩ nhiên là đứng ở không trung không có động tác gì.
" Vận nhi. Ngươi đang làm gì? Thứ đó trong tay Tiêu Viêm quá mức đáng sợ. Nếu hắn ném vào Vân Lam Tông. Ngọn núi này tòan bộ đều bị phá hủy. Đến lúc đó tông nội đệ tử, chắc chắn sẽ chết thảm trọng. Ngươi như thế nào ngồi trên vị trí tông chủ.?" Nhìn Vân Vận cư nhiên không hành động theo lời hắn nói. Vân Sơn lúc đầu cũng là ngẩn người. Chợt nghiêm khắc quát.
"Vâng sư phụ" gương mặt một trận biến ảo, dưới vô số cái nhìn kỹ của đệ tử bên dưới. Vân Vận cắn răng gật đầu, sau lưng hai cánh khẽ chấn. Thân thể hóa thành một đạo gió nhẹ, như tia chớp quay về phía Tiêu Viêm bay vút tới.
Nhìn thấy Vân Vận nhích người. Vân Sơn lúc này mới thở ra một hơi. Quay đầu lạnh lùng nhìn Mỹ Đồ Toa Nữ Vương. Nói:
"Cho dù không có ta động thủ. Tiêu Viêm cũng quyết không có khả năng thuận lợi dung hợp dị hỏa.
"Ta chỉ là ngăn cản ngươi mà thôi. Về phần hắn đến tột cùng có thể thành công hay không. Cũng chẳng phãi là chuyện liên quan đến ta..
" Mỹ Đồ Toa Nữ Vương liếc mắt một cái nhìn Tiêu Viêm bị truy đuổi bay chung quanh. Lười biếng nói.
"Hừ." Cười lạnh một tiếng. Vân Sơn quay đầu ánh mắt đặt tại cuộc truy đuổi trên bầu trời. Con mắt gắt gao nhìn chằm chằm giữa hai tay Tiêu Viêm. Nơi đó, theo lưỡng chủng dị hỏa dung hợp. Một cỗ cho dù là Vân Sơn cũng phải cẩn trọng đối đãi kinh khủng năng lượng, đang chậm rãi ngưng tụ.
Sau lưng hai cánh chấn động. Vừa né tránh công kích của Vân Lăng đánh tới. Tiêu Viêm sắc mặt đại biến, khóe mắt bạch quang hiên lên, chỉ thấy Vân Vận chẳng khác gì quỷ mị xuất hiện trước mặt, trên cánh tay thon dài, lúc này xuất hiện dày đặc bạch quang.
Ngọc thủ hướng về phía hỏa cầu trong tay Tiêu Viêm đánh tới. Xem tình trạng này nếu bị đánh trúng. Hỏa cầu vất vả dung hợp, chỉ sợ là sẽ bị đánh tan.
Hung hăng cắn răng. Tiêu viem hai tay duy trì dị hỏa dung hợp lúc này đã mạnh mẽ hơn nhiều, sau đó hai cánh chấn động, dĩ nhiên là tập trung hết toàn lực lên ngực. hướng về phía thủ chưởng Vân Vận bay tới.
Nhìn Tiêu Viêm không sợ chết dùng tính mạng ngăn cản. Vân Vận ngẩn ra. Lông mày nhíu chặt, gắt gao nhìn chằm chằm vào con ngươi đen nhánh. Lúc thủ chưởng sắp tiếp xúc đến ngực thì trong lòng không khõi mềm nhũn, khẽ thở dài một hơi. Sau đó bàn tay dán chặt chỗ ngực Tiêu Viêm. Bay tới.
" Tiêu Viêm. Có việc gì chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện mà. Có thể không đem sự việc giải quyết như vậy chăng?
" Âm thanh rất nhỏ. Dĩ nhiên là hàm chứa một chút ý cầu khẩn, truyền vào trong tai Tiêu Viêm.
"Không nói chuyện, là Vân Lam Tông ngươi khinh người quá đáng! Nợ máu. Phãi trả bằng máu! Mệnh Vân Lăng. Ta phải thu!
"Cắn răng. Tiêu Viêm cấp tốc lui về phía sau. Âm thanh lạnh lùng nói.
"Nhưng Vân Lam Tông đệ tử vô can. Ngươi cần gì đụng đến họ?
"Vân Vận cánh tay dán vào bả vai Tiêu Viêm đẩy tới, nhìn qua có điểm giống như cướp đoạt. Nhưng thật ra là nàng cố ý làm như thế.
Vân Lăng xông vào Tiêu gia ta lại không có nghĩ. Nguyên nhân bởi vì hắn. Tiêu gia mấy trăm nhân khẩu, thiếu chút nữa toàn bộ bị giết? Chẳng lẽ bọ họ không phải đều vô tội sao?" Tiêu Viêm thân thể thóang có chút run rẩy phẫn nộ quát.
"Ai" nhìn Tiêu Viêm cái loại này khuôn mặt xanh đen. Vân Vận tát vào miệng hắn một cái. Khẽ thở dài. Cười khổ nói:
"Hiện tại tâm tình đang kích động chờ ngươi tĩnh táo rồi chúng ta bàn lại đi. Bất quá. Đồ vật kia của ngươi thật sự quá khinh khủng, ta không thể tiếp tục để ngươi ngưng tụ nó. Xin lỗi ngươi."Không khí phiá sau Vân Vận chấn động. tốc độ đột nhiên bạo tăng. Trong nháy mắt xuất hiện phía trước người Tiêu Viêm. nhất thời. một cỗ mùi thơm nhàn nhạt mà Tiêu Viêm quen thuộc. bay vào trong mũi. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL"Cùng một năm trước giống nhau" Nhìn dung nhan xinh đẹp gần trong gang tấc, ma xui quỷ khiến. Tiêu Viêm đột nhiên nói một câu.
Cánh tay nhỏ nhắn đưa ra. Giờ phút này chợt dừng lại. Vân Vận trên mặt thoáng cười, một cổ ửng đỏ, đột nhiên không hề dự đoán trước hiện ra.
Trong lúc đang nói. Tiêu Viêm hoàn hồn trở lại, lập tức thở dài. Thừa dịp thất thần trong nháy mắt, hai cánh chấn động, cấp tốc rời xa phạm vi công kích của Vân Vận.
"Tên giảo hoạt" Lúc Tiêu Viêm lùi ra phía sau thì. Vân Vận cũng là hoàn hồn trở lại. Gương mặt dĩ nhiên mang theo một nét ửng hồng say lòng người, nhẹ nhất. ngẩng đầu nhìn Tiêu Viêm bay vút trở ra. Mặt cười cũng là từ từ hiện lên một mảng tái nhợt. Chỉ thấy trong bàn tay Tiêu Viêm. Lưỡng sắc hỏa diễm đã hòan toàn dung hợp xong. Trong đó hỏa xà bắn ra bốn phía. Không ngừng chuyển động, giống như vật gì đó sắp phá ra.
"Người này dĩ nhiên còn làm ra chuyện này sao. Ai. Nhanh lên đi thôi. Lúc này đây, Vân Lam Tông phải tổn thất thảm trọng rồi." Cách đó không xa. Hải Ba Đông nhìn thanh bạch hỏa cầu trong tay Tiêu Viêm không ngừng di động. Không khõi nuốt một ngụm nước bọt. Run giọng nói.
Tại vô số ánh mắt nhìn chăm chú. Hỏa cầu trong tay Tiêu Viêm cấp tốc di động. Chĩ sau chốc lát thời gian. Hỏa cầu đột nhiên bạo liệt nở ra. Hỏa quang đại thịnh. Hóa thành một đóa thanh bạch hỏa liên bằng bàn tay. Hỏa liên lượn lờ giữa không trung. Cuối cùng huyền phù trên hữu chưởng Tiêu Viêm.
"Vân Lăng tên hỗn đản này!"Vân Sơn kinh ngạc nhìn thanh bạch hỏa liên, sau một lúc lâu, đột nhiên hung hăng mắng một tiếng. Hỏa liên trên không trung tản mát ra năng lượng, làm cho hắn có cảm giác xúc động muốn chết. Ngươi không có việc gì như thế nào lại đi tìm loại địch nhân ngay cả ta cũng khó giải quyết này.?
"Người này dĩ nhiên dốc toàn lực?"Mỹ Đồ Toa Nữ Vương cũng là lộ vẽ mặt kinh ngạc lẩm bẩm nói.
Khuông mặt mang theo một tia cuồng nhiệt. nhãn quang gắt gao nhìn chằm chằm hỏa liên trong tay. Tiêu Viêm đầu óc một trận mê muội, cắn răng kiêng trì. Mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt âm lãnh hướng xuống phía dưới.
Bị Tiêu Viêm trông lại. Vân Lăng trong lòng rung lên. Lúc này hắn cũng cảm nhận rõ ràng hỏa liên kinh khủng kia. Lập tức mồ hôi lạnh trên mặt không ngừng đổ. Thần sắc sợ hãi, hiện lên trên gương mặt.
"Lão tạp chủng. Chết đi!" Tiêu Viêm nhếch miệng nói. Con mắt đỏ thẩm rít gào.
"Tiêu Viêm. Ta thật không đã thương cha ngươi. Thật sự a! Là hắn tự mình mất tích!" Cảm nhận được sát ý Tiêu Viêm, Vân Lăng sắc mặt một trận trắng bệt, thân thể cấp tốc hạ xuống, thất thanh kêu lên.
"Tiêu Viêm. Không được!" Vân Vận mặt cười tái nhợt thất thanh ngăn trở.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Vân Vận, cái loại mĩ lệ gương mặt này. Tiêu Viêm khóe miệng cừơi nhẹ. Nhẹ nhàng lắc đầu, thấp giọng nói:
"Chậm".
Bàn tay khẽ nâng. Thanh bạch hỏa liên chậm rãi nổi lên. Tiêu Viêm mặt không chút thay đổi cánh tay khẽ động, thanh bạch hỏa liên. Trong nháy mắt hóa thành một đạo quang mang. Hướng về phía Vân Lăng đang chạy trốn phía dưới bắn tới.
Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú. Thanh bạch hỏa liên giống như thiên thạch trên trời. Mang theo khí tức hủy diệt xẹt qua bầu trời. Sau đó đuổi theo vẻ mặt khinh khủng của Vân Lăng.
"Uống!" trong tay ấn kết bỗng nhiên di động. Khuôn mặt dữ tợn quát.
Tiếng quát hạ xuống. Thanh bạch hỏa liên, giữa từng đạo ánh mắt kinh hãi, ầm ầm nổ mạnh. Giờ khắc này. Tựa như thiên lôi oanh kích vang dội, tiếng vang vọng lan khắp phương viên Vân lam Tông vài trăm dặm!