Đấu Phá Thương Khung

Chương 1048: Tái kiến Đan lôi

Nguồn: TruyenYY

Một đám mây đen thật dày ngưng tụ trên bầu trời sơn cốc, những tia nắng sớm mới xuất hiện ở chân trời trực tiếp bị che mất đi. Trong lúc nhất thời, sơn cốc lại tối đen lại, chỉ có những tia sấm sét trong mây đen chiếu sáng dưới sơn cốc.

Mà ngay khi đám mây đen trên bầu trời ngày càng ngưng tụ lại thì đan hương cũng đã vô cùng nồng đậm, nồng đậm tới mức ngay cả năng lượng thiên địa chung quanh đài cũng bị cỗ đan hương này làm rung động. Bên trong dược đỉnh, ngọn lửa xanh biếc đang hừng hực thiêu đốt, mà ngay trên không của ngọn lửa đó, một quả đan dược màu xanh hồng trộn lẫn đang xoay tròn rất nhanh, đồng thời cũng có một cỗ năng lượng kinh người không ngừng từ trong đó khuếch tán ra. Luồng năng lượng này khi va chạm vào vách tường dược đỉnh thì phát ra tiếng leng keng như đao kiếm giao nhau.

Tiêu Viêm nhìn đan dược bên trong dược đỉnh, trên khuôn mặt tái nhợt cũng không khỏi tươi cười lên, mí mắt chậm rãi cụp xuống, một cảm giác mệt mỏi từ sâu trong linh hồn tràn ra làm cho hắn có chút buồn ngủ. Lần luyện đan thành này đã làm cho hắn tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, nếu như không phải trong lòng có một cỗ nghị lực chống đỡ thì chỉ sợ khó có thể thành công.

Lôi đình cắt qua mây đen chiếu lên trên khuôn mặt Tiêu Viêm, làm cho vẻ mệt mỏi của hắn hiện ra trước mắt mọi người. Nhìn trạng thái này của hắn, ai ai cũng biết hắn đã triệt để dốc toàn lực ra rồi.

- Nham Kiêu tiểu hữu, đại ân không thể nào cảm tạ hết được. Đan lôi này cứ để lão phu là được, ngươi nghỉ ngơi đi.

Nhìn thấy trạng thái suy yếu của Tiêu Viêm, Đường Chấn cũng nhanh chóng thanh tỉnh lại từ trong kích động, vội vàng ôm quyền nói. Dứt lời, Đường Chấn liền muốn bay lên không đấu với đan lôi một trận thì lại đột nhiên nghe được tiếng thở dốc của Tiêu Viêm vang lên:

- Đường cốc chủ, đan lôi này giao cho ta đi.

Đường Chấn ngẩn ra, chợt vội vàng nói:

- Nham Kiêu tiểu hữu, yên tâm đi. Đan lôi này không làm gì được lão phu, trạng thái ngươi bây giờ làm sao có thể tiếp được đan lôi này?

"Ta đương nhiên biết ngươi có thể tiếp đan lôi này, nhưng ta còn muốn Địa Yêu khôi mượn đan lôi này để rèn luyện thân thể a.", Tiêu Viêm đảo cặp mắt trắng lên, trong lòng thầm nhũ một tiếng. Chợt hắn vung bàn tay lên, Địa Yêu khôi màu bạc liền xuất hiện. Hắn nhìn Đường Chấn một chút, khẽ cười nói:

- Đường cốc chủ, đan lôi này đối với ta còn có tác dụng, cho nên xin đừng đoạt lấy cơ hội này đi.

Lần trước, sau khi Địa Yêu khôi trải qua sự tẩy rửa của đan lôi thì thực lực đã tăng lên rất nhiều. Nếu như lần này còn có thể tăng lên thì chỉ sợ uy lực sẽ cường đại hơn, thứ này chính là sát thủ kim bài của Tiêu Viêm, nếu có thể làm cho thực lực nó tăng lên thì quá tốt.

Nhìn thấy Địa Yêu khôi đột nhiên xuất hiện, Đường Chấn ngẩn ra, trong mắt có chút kinh ngạc, thất thanh nói:

- Khôi lỗi?

Lấy nhãn lực của Đường Chấn, tự nhiên liếc mắt một cái có thể nhận thấy bản chất của con Địa Yêu Khôi này. Thấy Tiêu Viêm làm như không có gì, Đường Chấn nhìn qua một chút rồi lại nhìn lên đám mây đen ngày càng nồng nặc trên bầu trời, gật đầu:

- Nếu như Nham Kiêu tiểu hữu đã cố ý như thế thì cứ để khôi lỗi lên đi. Nếu như tình huống không ổn thì cứ nói một tiếng là được.

Mặc dù không biết vì sao Tiêu Viêm đối với khôi lỗi của mình có niềm tin như vậy, nhưng đan lôi là do Tiêu Viêm gọi ra, hắn cũng không thể nói gì hơn. Hơn nữa, Tiêu Viêm còn giúp hắn luyện chế Hỏa Bồ đan thành công đã là cho hắn một cái ân huệ hết sức to lớn rồi, hắn tự nhiên sẽ không nói thêm điều gì.

Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu, ánh mắt nhìn lên bầu trời, hơi yếu ớt đưa bàn tay lên, nhẹ giọng nói:

- Đi!

Mệnh lệnh vừa phát ra thì bàn chân Địa Yêu khôi đạp mạnh trên mặt đất, thân hình nhanh như tia chớp bay lên trên bầu trời, mà cách hơn mười trượng trên đỉnh đầu của nó chính là vị trí mây đen tụ tập nồng đậm nhất.

Nhìn thấy Địa Yêu khôi có thể bay lên nhẹ nhàng như cường giả Đấu Tông, vẻ kinh ngạc trong mắt Đường Chấn ngày càng nhiều hơn, không khỏi tán thưởng trong lòng một tiếng. Hắn phát hiện là giờ đây chính hắn cũng không thể nhìn thấu người trẻ tuổi này. Không chỉ trên người có mang dị hỏa, lại có thuật luyện đan vô cùng cao, hiện giờ lại có thể lấy ra một cái khôi lỗi có thực lực ngang Đấu Tông…tất cả đã làm cho thân phận Tiêu Viêm trở nên thần bí rất nhiều.

Mà biến cố ở trên thềm đá thì tất cả mọi người ở đây đều thấy được. Đặc biệt khi thấy Tiêu Viêm triệu hồi ra một bóng người màu bạc bay lên trên không trung thì đều sửng sốt, bởi vì khôi lỗi không hề có hơi thở, vì thế một số người có cảm giác hơi nhạy cảm đã nhận ra được lai lịch của nó.

- Lại là khôi lỗi ư? Chẳng lẽ Nham Kiêu này muốn dùng khôi lỗi kháng trụ đan lôi sao?

- Đan lôi do đan dược thất phẩm cao cấp tạo thành cũng không phải là trò đùa a. Nếu như là cường giả ngũ tinh Đấu Tông thì sẽ miễn cưỡng tiếp được, khôi lỗi kia tiếp được không?

Đối với hành động của Tiêu Viêm thì mỗi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc, nhưng vì những biểu hiện lúc trước của Tiêu Viêm quá kinh người cho nên cũng không có ai dám tiếp tục trào phúng lung tung nữa. Bởi vì cho đến hiện tại, ai trong đám người này cũng biết tuy người thanh niên này còn trẻ hơn họ rất nhiều, nhưng trình độ luyện đan thì đã xa hơn bọn họ.

Việc này mặc dù đối với các Luyện Dược đại sư này có chút tàn khốc, nhưng dù sao cũng là sự thật. Mặc dù có chút khó tiếp nhận thì cũng không thể trốn tránh được, mà nếu như đã không trốn được thì chỉ còn cách mạnh mẽ đón lấy thôi.

Đương nhiên, những người có ý nghĩ này cũng không phải chỉ có bọn họ. Mà các đệ tử Phần Viêm cốc chung quanh quảng trường cũng đều không hiểu hành động của Tiêu Viêm là có ý gì. Nếu như Tiêu Viêm còn đang ở trạng thái toàn thịnh mà tiếp đan lôi này thì có lẽ bọn họ còn tin tưởng được phần nào, nhưng Tiêu Viêm hiện giờ đã như là cung giương hết cỡ, đừng nói là tiếp đón đan lôi, chỉ sợ một tên đệ tử Phần Viêm cốc đi lên cũng có thể đánh bại được.

- Phụ thân đang nghĩ gì vậy? Mặc dù đón đan lôi là khôi lỗi kia, nhưng rõ ràng nó cùng với Nham Kiêu cũng có liên hệ, nếu như khôi lỗi bị đan lôi hủy đi thì chắc chắn hắn sẽ bị thương. Lấy tình trạng hắn hiện giờ thì chỉ sợ khó có thể đón nhận được.

Đường Hỏa Nhi cau mày lại nhìn đạo thân ảnh màu bạc trê bầu trời, không khỏi thấp giọng lẩm bẩm nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đối với những ánh mắt nghi ngờ chung quanh quảng trường thì Tiêu Viêm cũng không có để ý tới. Chính xác thì hắn không có thời gian để để ý vì mây đen trên trời đã ngưng tụ nhiều lắm rồi, bên trong cũng đã vang vọng ra tiếng sấm trầm thấp mà vang dội, ầm ầm không ngừng vang lên:

- Không biết sau khi hấp thu đan lôi này, Địa Yêu khôi có thăng cấp lên không…

Tiêu Viêm thấp giọng lẩm bẩm.

Địa Yêu khôi được chia làm ba cấp Thiên, Địa, Nhân. Lúc mới luyện chế ra thì chỉ là cấp Nhân cấp thấp nhất mà thôi. Nhưng sau khi trải qua lần đan lôi luyện thể thì đã nhảy vọt vào Địa cấp, tuy chỉ là Địa Yêu khôi nhưng nó đã có thể cùng cường giả ngũ, lục tinh Đấu Tông chống lại. Nếu như là cấp Thiên Yêu khôi cao nhấy, chỉ sợ cũng có thể đánh một trận với Đấu Tôn.

- Khôi lỗi có thực lực Đấu Tôn.

Vừa nghĩ đến đây thì Tiêu Viêm không khỏi nóng lòng lên, nhưng lúc sau thì lại tỉnh táo lại. Muốn đạt đến Thiên cấp nào có thể dễ dàng như vậy, việc này chỉ có thể chậm rãi mà làm…

Ầm!

Ngay khi Tiêu Viêm còn đang suy nghĩ thì một tiếng nổ kinh thiên vang lên, chỉ thấy một đạo lôi kình khổng lồ như con cự mãng màu bạc xé toạc mây đen, sau đó nhanh chóng lướt tới cái dược đỉnh bên trên bãi đá. Ngay khi lôi kình phóng xuống thì Địa Yêu khôi đang huyền phù trên đầu Tiêu Viêm cũng nhanh chóng lướt xuống, sau đó hiện ra trên bãi đá. Song chưởng của Địa Yêu khôi mở ra, để cho đạo lôi kình màu bạc kia trực tiếp đánh lên trên thân thể của mình.

Thình thịch!

Lôi kình vừa chạm vào thân thể của Địa Yêu khôi thì một âm thanh vô cùng nặng nề vang lên làm cho trái tim của những người ở đây không khỏi nhảy lên. Thân hình của Địa Yêu khôi trực tiếp bị đạo lôi kình đó đánh sâu xuống đất hơn mười mét, sau đó mới ổn định lại được. Giờ phút này, trên thân thể của hắn có vô số điện lưu màu bạc lóe lên, không ngừng ăn mòn thân thể. Nếu như đổi lại là thường nhân thì chỉ sợ giờ phút này đã sớm bị da tróc thịt bong, nhưng Địa Yêu khôi lại không hề có chút cảm giác nào. Ngược lại trên trên thân thể khô héo sau khi bị điện lưu ăn mòn thì dần dần được cường hóa thêm….

- Lại có thể hấp thu năng lượng lôi kình?

Đường Chấn nhìn Địa Yêu khôi kia sau khi bị lôi kình đánh trúng không những không có chuyện gì mà còn đang hấp thu năng lượng bên trong lôi kình thì trong mắt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Một đạo lôi kình bị Địa Yêu khôi dễ dàng tiếp được thì mây đen ở trên bầu trời cũng càng lúc dao động mãnh liệt hơn. Chỉ trong nháy mắt, đã có ba đạo lôi kình mạnh mẽ hơn đạo lúc trước mang theo âm thanh vang nổ dữ dội từ bên trong mây đen đánh xuống.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Đưa mắt nhìn về ba đạo lôi kình đánh xuống, Địa Yêu khôi dưới sự khống chế của Tiêu Viêm không hề có chút do dự nào, thân hình giống như là một vật dẫn điện vậy, trực tiếp dẫn ba đạo lôi kình đó đánh lên người mình. Sau khi bị ba đạo lôi kình đánh vào thì thân thể của Địa Yêu khôi bị đánh rớt xuống, thậm chí hai chân còn cắm sâu vào bên trong phiến đá cứng rắng, nhưng sau khi lôi kình tiêu tán đi thì nó lại trực tiếp bay vút lên. Cả người lúc này tản phát ra ngân quang sáng chói đứng ở ngay giữa bầu trời, trông nó lúc này giống như là một pho tượng chiến thần không bao giờ ngã xuống vậy, vô cùng uy phong.

Nhìn thấy Địa Yêu khôi khiêu khích như thế, dường như đan lôi cũng căm phẫn lên, từ bên trong mây đen không ngừng hiện ra những sợi tơ lôi kình vô cùng to lớn, sau đó giống như là một khẩu đại bác vậy, không ngừng đánh lên trên người Địa Yêu khôi.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, những người chung quanh xem thấy mà có cảm giác hô hấp của mình cũng trì trệ theo. Còn Tiêu Viêm thì vẫn chăm chú nhìn lên trên vị trì mà đan lôi đánh xuống. Nhưng sau khi thấy Địa Yêu khôi không ngừng bay vút lên thì trên mặt không khỏi xuất hiện nét tươi cười cùng với sự chờ mong. Không biết sau khi trải qua lần đan lôi luyện thể này thì Địa Yêu khôi sẽ được cường hóa đến tình trạng nào đây? Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm có cảm giác tim của mình càng lúc đập càng nhanh hơn.