Đấu La Đại Lục II Tuyệt Thế Đường Môn

Chương 602: Long Hoàng Phá Tà Liệt (thượng)

Trong mắt tất cả mọi người, Bối Bối cũng là cường giả cấp Hồn Đế nhưng dù thế nào hắn cũng không thể mạnh mẽ bằng Vương Thu Nhi. Nhưng tại sao đột nhiên họ lại dùng chiến thuật giống chiến đội Sử Lai Khắc? Độitrưởng thượng đài đầu tiên, nếu bị thua thì sẽ gây nên sự đả kích rất lớn đối với toàn đội.


Nhưng Bối Bối đã ra sân, không có ai có thể thay đổi được sự thật này.
Hai người bước đến trung tâm đài thi đấu, rất nhanh đã đến trước mặt Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến. Trịnh Chiến nhìn hai người rồi hạ giọng nói:
- Hai bên báo tên.
- Đường Môn, Bối Bối.
- Thánh Linh Tông, Cát Lợi.


Cát lợi? Cái tên nghe có vẻ tốt đẹp đấy, nhưng đáng tiếc đó lại là một tà Hồn Sư. Khán giả không hẹn mà cũng có chung một suy nghĩ.
Vòng bảo hộ hồn đạo xung quanh đài thi đấu chậm rãi dâng lên đồng nghĩa với việc trận đấu sắp bắt đầu.
- Hai bên lui về phía sau.


Bối Bối nhìn đối phương một cái thật sâu, Cát Lợi có dáng người thấp bé nhưng đôi mắt rất âm trầm. Đôi mắt hắn có đồng tử màu xanh sẫm kỳ dị hơn nữa đang không ngừng biến đổi như rắn độc nhìn chăm chăm vào con mồi của mình.


Hơi thở âm trầm của đối thủ không hề ảnh hưởng đến Bối Bối, giờ khắc này khí thế của hắn đã tăng đến trạng thái cao nhất.
Bối Bối quay người đi đến biên đài thi đấu bên phần sân của mình. Cát Lợi cũng lùi về phần sân của mình, hai bên cách nhau khá xa.


Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến quay người nhìn thoáng qua đài khách quý rồi lại nhìn sắc trời sau đó mới giơ tay phải lên cao:
- Trận đấu... bắt đầu!
Cùng với tiếng hô của Trịnh Chiến trận đấu thứ hai trong vòng bán kết cũng chính thức bắt đầu.


Bối Bối hoàn toàn thay đổi so với trước trận đấu, Trịnh Chiến vừa tuyên bố bắt đầu trận đấu hắn đột nhiên quát lên một tiếng, tiếng quát của hắn thậm chí còn lấn át cả tiếng "bắt đầu" của Trịnh Chiến. Ngay sau đó thân thể hắn bỗng nhiên lớn hơn vài phần, vảy rồng màu xanh lam nhanh chóng xuất hiện từ trong cơ thể, chẳng mấy chốc đã lan ra toàn thân.


Nếu hôm nay Bối Bối là người đầu tiên xuất chiến thì có lẽ khán giả còn chưa cảm nhận được gì nhiều nhưng sáng nay họ vừa được chiêm ngưỡng trận quyết đấu giữa Hoàng Kim Long và Lam Điện Bá Vương Long. Vậy nên lúc này Bối Bối thả ra vũ hồn của mình khán giả lập tức nhận ra đội viên này của Đường Môn cũng có vũ hồn là rồng. Điều này có thể không khiến người ta kinh ngạc được sao?


Đến tận trận đoàn chiến trong vòng đấu trước Bối Bối mới xuất hiện, trong trận đấu cũng không biểu hiện vượt trội như Từ Tam Thạch nhưng bên phía Thiên Long Môn cũng chú ý đến hắn, nhất là vũ hồn biến dị của hắn.


Lam Điện Bá Vương Long? Ngọc Thiên Long híp mắt nhìn, vũ hồn của hắn ta là vũ hồn biến dị của Lam Điện Bá Vương Long? Như vậy xem ra hắn cùng mình cũng có chút quan hệ. Trong vòng đấu trước vảy rồng của Bối Bối có ánh vàng nhưng màu này khác với màu của Vương Thu Nhi, kim quang trên người Bối Bối nhạt hơn Vương Thu Nhi một chút nhưng lại sáng hơn. Tiếc là bị vòng bảo hộ ngăn cách nên không thể cảm nhận khí thế trên người hắn rốt cuộc là cái gì.


Vì có vũ hồn là Lam Điện Bá Vương Long nên hiểu biết của Ngọc Thiên Long đối với vũ hồn này càng sâu sắc. Hắn hiểu được vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long thuần của mình thật ra không phải loại mạnh mẽ nhất. Vạn nắn trước, vũ hồn của ông tổ Ngọc Tiểu Cương sinh ra biến dị khiến thực lực trở nên vô cùng yếu kém nhưng sau khi ông tổ hợp lực cùng đồng đội của mình tạo ra Hoàng Kim Thiết Tam Giác thì lại có thể gọi ra Hoàng Kim Thánh Long mạnh mẽ vô cùng.


Vũ hồn của Bối Bối có màu vàng kim nhạt, hơn nữa hắn lại xuất thân từ chính Học Viện Sử Lai Khắc. Chẳng lẽ hắn chính là truyền nhân của ông tổ Ngọc Tiểu Cương?


Vừa nghĩ vậy ánh mắt Ngọc Thiên Long nhìn Bối Bối dịu đi không ít. Hơn nữa đối thủ của Bối Bối là một tà hồn sư, là một hồn sư chính thống hắn không có lý do gì mà lại đi ủng hộ một tà hồn sư. Trong lòng Ngọc Thiên Long không khỏi âm thầm cổ vũ vị đội trưởng của Đường Môn có huyết thống kề cận với mình.


Cùng lúc đó một đám người tiến vào khu nghỉ ngơi, Ngọc Thiên Long hơi sững lại, cuối cùng thì Vương Thu Nhi cũng dẫn theo chiến đội Sử Lai Khắc đến. Nhìn dáng vẻ của nàng dường như đang vội nhưng cũng đến kịp lúc trận đấu sắp bắt đầu.


Vương Thu Nhi vừa ngồi xuống phía trước thấy người thi đấu đầu tiên là Bối Bối thì nhẹ nhàng thở ra sau đó đứng lên nhìn Đái Hoa Bân đứng sau ý bảo lại gần rồi nhỏ giọng nói vài câu gì đó.


Trên mặt Đái Hoa Bân toát ra vẻ kinh ngạc nhưng nhất nhanh đã gật đầu rồi thay Vương Thu Nhi ngồi ra vị trí phía trước. Tiếp đó những đội viên phía sau của Sử Lai Khắc cũng lần lượt tiến lên bỏ ra vị trí cuối cùng. Vương Thu Nhi đi vòng ra phía sau ngồi xuống sau đó nhắm mắt như muốn nhập định.


Nàng đang làm gì vậy? Ngọc Thiên Long tò mò nhìn Vương Thu Nhi, nàng là đội trưởng sao lại xuống cuối ngồi? Chẳng lẽ thương thế của nàng rất nặng nên muốn tiếp tục chữa thương sao?


Không có khả năng, thương thế của ta còn nặng hơn nàng mà ta còn ngồi ở đây xem trận đấu được. Dựa vào khí lực của Hoàng Kim Long thì một chút thương thế như vậy phải khôi phục từ sớm rồi mới đúng chứ. Rốt cuộc nàng muốn làm gì? Hành động của Vương Thu Nhi khiến hắn nghĩ mãi không ra.


Nhưng lúc này Ngọc Thiên Long chẳng còn tâm trạng chú ý nhiều đến Vương Thu Nhi vì trận đấu đã chính thức bắt đầu.


Bối Bối quát lên một tiếng, sáu hồn hoàn: hai vàng, hai tím, hai đen dâng lên từ dưới chân, Lam Điện Bá Vương Long giáp rực rỡ bao trùm toàn thân, nhất là đôi tay càng trở nên cường tráng hơn, ngay cả tóc cũng phát ra một tầng hào quang màu tím.
Mũi chân điểm xuống đất, Bối Bối vọt về phía đối thủ.


Cát Lợi cũng vọt lên, cả người như mất đi trọng lượng bay về phía trung tâm đài thi đấu.
Tốc độ của hai người không quá nhanh như sự bộc phát tức thời của Vương Thu Nhi nhưng cũng chỉ qua hai lần hô hấp đã đến trung tâm đài thi đấu.


Bối Bối nhấc tay, một trảo rồng bằng lôi điện quét về phía đối thủ. Trảo rồng của hắn không có khí thế hừng hực như Ngọc Thiên Long nhưng chỉ cần quan sát cẩn thận sẽ phát hiện ra mặc dù cùng là trảo rồng nhưng trảo của Bối Bối nhỏ hơn của Ngọc Thiên Long, hơn nữa lôi điện lượn lờ xung quanh cũng không lớn lắm.


Tấn công bằng hồn kỹ không phải cứ càng lớn càng tốt, nhiều khi thể tích và uy lực lại tỷ lệ nghịch với nhau. Ngay cả Ngọc Thiên Long thấy đòn này của Bối Bối cũng cảm thấy kinh ngạc, trên phương diện lôi điện Bối Bối cũng không hề yếu hơn hắn.


Phản ứng của Cát Lợi rất kỳ lạ, đối mặt với lôi đình long trảo mãnh liệt như vậy mà thân thể Cát Lợi nhoáng lên một cái sau đó giãn ra. Một cỗ khí tức lạnh thấu xương màu lam nhạt phát ra từ trên người Cát Lợi, ngay sau đó thân thể thấp bé của Cát Lợi bỗng lớn lên, áo choàng đen trên người bị kéo căng đến mức rách nát, một thân hình vô cùng kỳ dị lộ ra.


Sau khi bành trướng hai hồn hoàn thứ nhất và thứ ba trên người Cát Lợi lóe lên, một tầng vảy màu xanh xám bao trùm thân thể khiến Cát Lợi trở nên rất hùng dũng. Hai chân của hắn càng ngắn hơn, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, đầu biến thành hình tam giác, răng nanh ghê rợn nhô ra ngoài.


Vì đầu bị biến hình nên bây giờ không thể nhìn ra hình dáng vốn có của Cát Lợi, gương mặt bị bao trùm bởi những chiếc vảy xanh xám, đôi mắt nhỏ lộ ra những tia sáng lạnh lẽo.


Hai cánh tay tráng kiện của hắn giao nhau chắn trước người, cứng rắn đón đỡ trảo rồng của Bối Bối. Ngay sau đó chân trái bước lên một bước, ngay tức khắc chân trái hắn cũng biến lớn vàđược bao trùm bởi lớp vảy xanh xám. Chân đạp xuống mặt đất một cước lập tức tiếng "oanh" thật lớn vang lên, một luồng khí hùng hậu dâng lên định va chạm với Bối Bối.


Cỗ khí màu xanh xám này mang theo hơi thở tanh mặn, sau khi xuất hiện thì ngưng thành một cái miệng khổng lồ tựa như quái thú.
Bối Bối không hề sợ mà ngược lại còn cảm thấy vui mừng, một tầng ánh sáng bạc từ trên người hắn tỏa ra hóa thành một màn sáng.


- Phốc!- Luồng khíđụng phải màn sáng trên người Bối Bối thì lập tức tiêu tán.
Vòng bảo hộ hồn đạo khí cấp sáu! Nên nhớ rằng trên người đội viên Đường Môn không chỉ có vũ hồn mà còn có cả hồn đạo khí.


Thấy Bối Bối đột nhiên mở vòng bảo hộ hồn đạo khí ra dường như Cát Lợi sửng sốt một chút. Lúc này Bối Bối đã tới gần hắn, tay phải duỗi ra, cánh tay lập tức lớn hơn một xích, móng vuốt Lam Điện Bá Vương Long sắc bén bổ thẳng đến đầu Cát Lợi.


Nhất thời lôi điện lượn lờ, một trảo rồng bằng lôi điện xuyên thấu qua sau đó vuốt rồng trên tay phải Bối Bối mới theo sau.


Cát Lợi không hề né tránh, một đôi móng vuốt sắc bén không kém xuất hiện trên tay hắn nghênh đón đòn tấn công của Bối Bối. Đầu tiên muốn đánh nát trảo rồng bằng lôi điện sau đó mới đón trảo rồng của Bối Bối.


Không chỉ như thế trong đôi mắt nhỏ của Cát Lợi chợt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, cặp răng nanh thò ra bên ngoài bỗng nhiên nhấc lên, ngay sau đầu lưỡi màu tím đen bắn ra như mũi tên nhắm vào mi tâm Bối Bối.


Dùng lưỡi tấn công? Xem ra hồn sư này thật kỳ dị, ít nhất là hồn sư như vậy chưa từng xuất hiện ở những giải đấu trước. Nhưng không thể không thừa nhận đòn tấn công này hết sức bất ngờ.


Bối Bối vô thức nhấc tay trái lên chắn trước mặt mình. Vòng bảo hộ hồn đạo khí cấp sáu vẫn đang mở nhưng bị đầu lưỡi xuyên qua đâm thẳng vào cánh tay của hắn.
- Bang!- Âm thanh nổ tung vang lên, Bối Bối ngã xuống, trảo rồng của hắn cũng vì thế mà không chạm được vào đối phương.


Chỉ dựa vào lực lượng của đầu lưỡi mà có thể đánh lui Lam Điện Bá Vương Long, như vậy phải mạnh mẽ đến mức nào?


Hơn nữa tay trái của Bối Bối sau khi trúng đòn đã bốc khói. Bối Bối vội phản ứng, móng vuốt sắc bén đảo qua cắt đi mấy mảng lân phiến trên tay mình mới loại trừ được độc tố có tính chất ăn mòn trên tay.
------------
**Chú thích


: Bữa trước có một vị đại ca hỏi về vũ hồn của Bối Bối và Vương Thu Nhi, Ngọc Thiên Long có bị dịch nhầm hay trùng lặp gì không. Hôm nay em giải thích chút a!


Vũ hồn của Bối Bối là vũ hồn biến dị từ Lam Điện Bá Vương Long của gia tộc Lam Điện Phách Vương. Hắn là truyền nhân của ông tổ Ngọc Tiểu Cương hay còn gọi là Đại Sư- sư phụ của nhân vật chính Đường Tam trong phần 1 Đấu La Đại Lục (thuộc gia tộc Lam Điện Phách Vương) có vũ hồn biến dị là La Tam Pháo. La Tam Pháo sau khi dung hợp hồn kỹ với 2 người bạn đã trở thành Hoàng Kim Thánh Long. Vậy nên, thân là truyền nhân của Ngọc Tiểu Cương, vũ hồn của Bối Bối biến dị giữa Lam Điện Phách Vương Long và Hoàng Kim Thánh Long. Nên có lúc tác giả viết là Lam Điện Phách Vương Long, lúc lại Hoàng Kim Long (ở đây là Hoàng Kim Thánh Long)