- Hoắc Vũ Hạo, không ngờ cá nướng của ngươi lại ngon đến thế. Sau này tối ta mời ngươi ăn cơm, rồi ngươi mời ta ăn cá nướng được không?
Vương Đông mang bộ mặt còn nét thèm thuồng, hưng phấn hỏi Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo bật cười:
- Chẳng lẽ tối nào ngươi cũng muốn ăn cá nướng sao, dù ngon thế nào nhưng cứ ăn như thế thì ngán chết.
Vương Đông lắc đầu:
- Không đâu không đâu, cứ ăn đã rồi tính sau, quyết định vậy nhé, tối nay ta muốn bốn con, ăn hai con vẫn chưa đã! Ta thấy lúc nãy có rất nhiều người xếp hàng, ngươi nướng thêm một chút đi, dù sao cũng không mất nhiều thời gian mà, nếu cứ như cũ ngươi còn chưa nướng xong người khác đã ăn hết cá rồi.
Sau khi dọn dẹp gian hàng hai người trở về kí túc xá, ăn cơm tối xong rồi trở về phòng ngủ.
- Đại sư huynh lại vừa cho ta một viên Huyền Thủy Đan. Vương Đông, sau khi ta dùng xong Huyền Thủy Đan này có thể sử dụng luôn Thăng Hồn Đan không?
Hoắc Vũ Hạo hỏi Vương Đông, dù sao Vương Đông cũng hiểu biết nhiều chuyện hơn hắn, vừa được hai đan dược trân quý quả thật hắn có chút vội vàng muốn lập tức tăng cường tu vi đuổi kịp các học viên cùng khóa.
Vương Đông suy nghĩ một lúc:
- Theo ta nghĩ lúc này ngươi đừng vội dùng Huyền Thủy Đan hay Thăng Hồn Đan!
- Tại sao?
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên hỏi.
Vương Đông trả lời:
- Hôm qua ngươi vừa dùng một viên, tạp chất trong cơ thể đã được bài trừ rất nhiều, dược lực trong cơ thể còn chưa kịp hấp thu hết. Lúc này ngươi mà còn tiếp tục dùng một viên nữa tuy hiệu quả vẫn có nhưng sẽ lãng phí rất nhiều dược lực. Huyền Thủy Đan và Thăng Hồn Đan đều là thiên tài địa bảo, lúc sử dụng phải suy nghĩ kỹ càng. Ta đề nghị ngươi nên tu luyện thêm khoảng mười ngày nữa, hấp thụ hoàn toàn dược lực của viên Huyền Thủy Đan hôm qua sau đó mới tiếp tục dùng thêm, từ từ cải thiện cả thể chất lẫn tăng hồn lực. Sau khi hấp thụ hoàn toàn hai viên Huyền Thủy Đan, tố chất của ngươi đã tiến bộ không ít, lúc này có thể tiếp tục dùng Thăng Hồn Đan, lợi ích đạt được sẽ nhiều hơn.
Nghe Vương Đông phân tích, Hoắc Vũ hạo gật đầu:
- Cám ơn ngươi, thật may khi có ngươi bên cạnh, nếu không ta đã lãng phí rất nhiều rồi. Ngươi thì sao, hôm nay dùng luôn hả?
Vương Đông gật đầu:
- Hiện giờ ta cấp hai mươi mốt, kinh mạch đã ở trạng thái hoàn hảo, lúc này sử dụng Thăng Hồn Đan là vô cùng thích hợp. Sau khi dùng Thăng Hồn Đan ta cần một chút thời gian để dung hòa dược lực… Há há, ngày mai ít nhất ta cũng lên được cấp hai mươi hai, có khi đến cấp hai mươi ba luôn. Tiểu Nhã không phải nói nếu ta đạt hạng nhất trong kì sát hạch sẽ được vào Đường Môn sao, sau khi dùng Thăng Hồn Đan khả năng chiến thắng càng cao. Được rồi, lúc này ta sẽ bắt đầu, ngươi cũng tu luyện đi.
Nói xong hắn liền lấy Thăng Hồn Đan đưa vào miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng, một mùi hương thơm ngát dịu dàng từ đan dược tỏa ra, Vương Đông nhẹ nhàng hít vào, một dòng chất lỏng màu xanh chảy ra rồi xuống thẳng bụng hắn, sau đó hắn trực tiếp nhai toàn bộ đan dược.
Lúc này hương thơm tinh khiết, như có muôn hoa đua nở, tràn ngập khắp phòng, cả người Hoắc Vũ Hạo trở nên vô cùng thoải mái, toàn bộ lỗ chân lông đều giãn ra, một cảm giác hưng phấn lan tả toàn thân, hắn không dám bỏ qua lập tức khoanh chân điều động Hồn Lực bắt đầu minh tưởng.
Sau khi được Huyền Thủy Đan tẩy rửa kinh mạch, lúc này việc tu luyện đối với Hoắc Vũ Hạo chính là hưởng thụ, hắn rất nhanh tiến vào trạng thái nhập định, Huyền Thiên Công tự nhiên vận chuyển thong thả, ổn định.
Quanh người Vương Đông xuất hiện một tầng ánh sáng màu ngọc bích, khí tức tươi mát tỏa ra khắp phòng, một phần được Hoắc Vũ Hạo thu lấy, phần nhiều theo hô hấp của Vương Đông mà tiến vào, nhờ Thăng Hồn Đan kích thích, Hồn Lực của hắn tăng lên với tốc độ kinh người.
Sau hai ngày đầu bỡ ngỡ, cuộc sống tại học viện của Hoắc Vũ Hạo bắt đầu ổn định, danh tiếng của hắn cũng dần hình thành. Tất nhiên danh tiếng này không phải ở thực lực mà là tuyệt kỹ nướng cá. Gần như toàn bộ lão sư và học viên đã nếm qua cá nướng của hắn đều khen không ngớt.
Số lượng cá nướng của Hoắc Vũ Hạo từ hai mươi tăng lên ba mươi con mỗi ngày nhưng vẫn không thỏa mãn nhu cầu của mọi người, tuy thế hắn vẫn không nướng nhiều hơn. Dù sao thời gian tu luyện vẫn là quan trọng nhất.
Để được ăn cá nướng, rất nhiều đệ tử vừa tan học đã lập tức ra cổng xếp hàng, hơn nữa vì quá nhiều người mua, lúc này Hoắc Vũ Hạo ra hạn chỉ bán mỗi người một con, không có ngoại lệ. Hoắc Vũ Hạo xử trí như thế khiến không ít lão sư và học viên có hảo cảm và khen ngợi.
Đệ nhất mỹ nữ ngoại viện Giang Nam Nam cuối cùng cũng một lần ăn cá nướng, lần này chính cô tự xếp hàng mua, thú vị hơn là Từ Tam Thạch. Tuy hắn không thể dùng cá nướng chiếm lấy cảm tình của Giang Nam Nam nhưng đã bị hương vị cá nướng hấp dẫn, trở thành khách quen của Hoắc Vũ Hạo.
Chớp mắt một cái đã qua ba tháng, dưới sự giảng dạy nghiêm khắc của Chu Y, bộ dáng lớp Tân Sinh Nhất Ban đã thay đổi hoàn toàn. Nhưng khiến các học viên lớp trên hoảng sợ lại ở chỗ, sau ba tháng ăn hành của Chu Y, số học viên còn lại đến sáu mươi bảy người, so với dự tính còn một phần ba đã khác xa.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong ba tháng này, người có thay đổi lớn nhất chính là Hoắc Vũ Hạo.
Lúc vừa nhập học, hồn lực của hắn chỉ ở cấp mười, vừa có được Hồn Hoàn thứ nhất không lâu, thực lực có thể nói xếp ở tầng chót trong học viện.
Nhưng sau ba tháng Hoắc Vũ Hạo đã thay da đổi thịt, được tất cả chọn làm trưởng lớp.
Không phải vì thực lực hắn cao nhất mà vì tinh thần kiên trì của hắn khiến cả lớp kính nể, cũng nhờ thế mà cả lớp sau ba tháng ăn hành của Chu Y vẫn còn lại hơn hai phần ba số người.
Hoắc Vũ Hạo vô cùng khắc khổ, cơ hồ toàn bộ học viên cùng lão sư ban tân sinh đều biết hắn. Bất kì lúc nào ở lớp, dù sáng hay chiều, bất kì lịch học khó khăn như thế nào hắn luôn hết sức tập trung lắng nghe giảng giải của các lão sư.