Đấu La Đại Lục II Tuyệt Thế Đường Môn

Chương 433: Quỷ Kiến Sầu


Nhưng do dự chỉ thoáng qua trong đầu, lập tức bị hắn bác bỏ. Đúng là bình sữa kín rất quan trọng, hắn càng phải thuyết phục Hiên Tử Văn. Vị lão sư này về phương diện nghiên cứu hồn đạo khí quá xuất chúng.
 - Đổi hay không đổi?
 Hiên Tử Văn đã hơi nóng ruột.


 - Không lẽ ngươi cho rằng nghiên cứu của ta không bằng ngươi sao? Ta thấy, kim khí nhân của ngươi còn chưa hoàn thiện, vẫn chỉ là hình mẫu sơ khai mà thôi. Nếu để cho ta hoàn thiện nó, không tới ba năm nhất định sẽ khiến nó chân chính trở thánh một kim khí nhân hoàn chỉnh.
 Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói:


 - Ta đương nhiên hy vọng chíng tay ngài sẽ hoàn thiện nó. Có điều, ta nghĩ thứ ngài muốn đổi với ta không chỉ có một đâu a! Ngài quên ta đã nói rồi sao, hôm nay muốn cho ngài xem đến 2 tác phẩm độc đáo.
 Hiên Tử Văn trừng mắt


 - Ngươi nói... ngươi còn một thứ nữa có thể đạt tới trình độ nghiên cứu cỡ đó ư?
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, nói:


 - Cũng không hẳn, nhưng ta dám khẳng định món đồ thứ hai này cũng là tinh hoa tâm huyết của ta. Lúc nãy ngài nói vô cùng chính xác, kim khí nhân của ta chỉ là một bán thành phẩm, muốn hoàn thiện nó còn cần phải không ngừng thí nghiệm cải tiến. Còn món thứ hai này ta cho ngài xem thực sự là một thành phẩm hoàn chỉnh.


 Hiên Tử Văn vội vàng nói:
 - Vậy còn không mau lấy ra nữa.
 Hoắc Vũ Hạo gật đầu, tay phải giơ cao, trên ngón trỏ đúng là chiếc nhẫn Ngọc Bích Tinh Quang mà Hiên Tử Văn đã nhìn thấy trong ký ức của hắn chỉ cho lão xem.


 Nhìn thấy chiếc nhẫn đó, thậm chí là tâm tính bình lặng của Hiên Tử Văn cũng không tự chủ hiện ra một tia tham lam, nghiên cứu sáng tạo kia của Hoắc Vũ Hạo đối với lão thực sự là quá hấp dẫn, quá quan trọng. Nhưng lão cũng nhanh chóng rút lại ý định tham lam kia, tâm tính ngay thẳng vẫn còn giữ được bình tĩnh.


 Hoắc Vũ Hạo lấy ra một vật gì đó rất to, rất nặng. Với tu vi và sức khỏe của hắn cầm ra vẫn có vẻ rất tốn sức.
 Một viên định trang hồn đạo đạn pháo cỡ bự!


 Khi viên định trang hồn đạo đạn pháo xuất hiện, nét mặt Hiên Tử Văn như gặp quỷ, bất tri bất giác lui ra sau ngã ngửa bệt xuống sàn. Trước đó thần tình phấn khởi quan sát kim khí nhân phấn khởi thì lúc này hoàn toàn chuyển thành sợ hãi.
 Đúng vậy. Chính là sợ hãi.


 Hoắc Vũ Hạo lấy ra viên định trang hồn đạo đạn pháo này có màu đỏ rực như lửa, cực kỳ lóa mắt, trên bề mặt được khắc vô cùng nhiều văn lộ phức tạp tinh xảo, không ngờ những hoa văn đó đều thuộc dạng khắc vào hạch tâm pháp trận, nhiều tổ hợp hoa văn ngay cả Hiên Tử Văn là hồn đạo sư cấp 8 nhìn cũng không biết có công dụng gì.


 Hồn đạo đạn pháo trước mặt hình nón, phần thân sau là hình trụ, đó là hình dạng tiêu chuẩn của định trang hồn đạo đạn pháo. Vật thể màu đỏ nhưng lại toát ra hào quang trắng sáng, chắc chắn được giặt bằng Omo siêu sáng.


 Sự sợ hãi của Hiên Tử Văn phát sinh từ cái vòng hào quang trắng sáng mỏng manh này.


 Viên định trang hồn đạo đạn pháo dài hơn 1m, mặt cắt ngang có đường kính to hơn một xích, sử dụng cho định trang hồn đạo pháo cấp 8 trở lên mới đủ khả năng phóng ra. Nói cách khác, theo lý thuyết thì đây là một viên định trang hồn đạo đạn pháo cấp 8.


 Dù lượng hồn đạo khí cực mạnh số lượng ở đế quốc Nhật Nguyệt này tích trữ rất nhiều, nhưng định trang hồn đạo đạn pháo cấp 7 cũng đã là vật tư quân đội chiến lược, lực sát thương cực lớn, số lượng rất ít. Vì định trang hồn đạo đạn pháo ở cấp độ đó uy lực cực lớn nhưng tiêu hao nguyên vật liệu cũng cực kỳ khủng bố, công nghệ chế tác lại phức tạp, xác suất thất bại khá là cao.


 So với những hồn đạo khí bình thường khác, định trang hồn đạo đạn pháo khi chế tạo thất bại, nguy hiểm nhất chính là nó có thể.... nổ ngay tức khắc!


 Bất kế là hồn đạo sư cấp bậc nào, khi chế tạo định trang hồn đạo đạn pháo cùng cấp với mình thất bại phát sinh nổ, hầu như không có một cơ may thoát khỏi tử thần. Bởi vậy, hồn đạo khí mà hầu hết hồn đạo sư cực kỳ không muốn chế tạo chính là định trang hồn đạo đạn pháo cao cấp, nếu như có ai đủ can đảm thì khi chế tạo cũng nhất định cực kỳ cẩn thận, tâm lực tiêu hao không hề nhỏ chút nào.


 Cho đến nay, Hiên Tử Văn chỉ biết được ba viên định trang hồn đạo đạn pháo cấp 9 cường đại nhất, tất cả đều được lưu trữ trong kho đạn dược quân đội được phòng ngự cực kỳ cẩn mật của đế quốc Nhật Nguyệt. Ngay cả Kính Hồng Trần có địa vị và thân phận Minh Đức Đường chủ, nếu có việc cần dùng cũng chỉ có thể ra lệnh chuyển đi một quả trong đó mà thôi. Số lượng định trang hồn đạo đạn pháo cấp 7, cấp 8 chỉ có tầng lớp lãnh đạo cao cấp của đế quốc mới được phép nắm rõ.


 Vì thế, Hiên Tử Văn cực kỳ không thể tưởng tượng được Hoắc Vũ Hạo lại có thể đem ra một quả định trang hồn đạo đạn pháo cấp 8. Bất kể quả đạn pháo này có uy lực của thuộc tính gì, cũng thừa sức dễ dàng đem toàn bộ học viện Nhật Nguyệt san thành bình địa. Khó trách hắn không hề lo lắng nhá hàng cho mình cái món kim khí nhân kia, thì ra hắn đã có chuẩn bị món vũ khí sát thương khủng bố như vậy trong tay.


 Nếu không phải lo lắng cho sự an toàn bản thân, hồn đạo sư có đến 7-8 cách kích nổ viên định trang hồn đạo đạn pháo, chứ không chỉ có cách duy nhất là sử dụng định trang hồn đạo pháo bắn ra.
 - Cái này.... là ngươi tự làm?


 Hiên Tử Văn giật mình run rẩy nhìn Hoắc Vũ Hạo. Ngay cả chính bản thân lão cũng không dám cam đoan có thể chế tạo thành công định trang hồn đạo đạn pháo cấp 8, hơn nữa cũng không mong muốn thử chế tạo, dù cho rất say mê nghiên cứu, nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo để quý trọng cái mạng còm nho nhỏ của bản thân.


 Hoắc Vũ Hạo gật đầu, mỉm cười nói:
 - Hiên lão sư, ngài không nghĩ cái món này ta làm chỉ có cái vỏ thôi sao?
 Hiên Tử Văn tức giận mắng:


 - Ngươi coi thường tri thức chuyên môn của ta hả? Bề ngoài có thể giả, nhưng khí tức làm sao mà giả? Hồn đạo khí cấp 7 trở lên, tự nó đã có một thứ giống như linh hồn của chính nó, có khí tức tính chất của chính bản thân nó. Khí tức viên định trang hồn đạo đạn pháo này có hơi kỳ dị, nhưng lại mạnh như thế, ta thậm chí còn nghi ngờ nó có thể đã đủ cấp 9. Nhưng.... nhưng việc này sao lại có thể như thế?


 Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói:


 - Không có gì là không có khả năng. Đây chính là kết tinh tâm huyết của ta. Mặc dù... nó cũng không hoàn toàn là năng lực của ta. Nếu chỉ có một mình, riêng việc thiết kế cũng không có thể hoàn thành hoàn chỉnh một quả định trang hồn đạo đạn pháo như thế, ta cũng có chút tiểu xảo, mà cái nội dung tiểu xảo đó cũng là của tông môn chúng ta. Không sao, ngài có thể nhìn kỹ nó một chút. Ta đối với nó hài lòng còn hơn cả kim khí nhân kia nữa.


 Vừa nói, Hoắc Vũ Hạo cẩn thận dựng thẳng quả đạn pháo đứng trên mặt sàn, lui ra sau vài bước ra tay ý mời Hiên Tử Văn tới xem.
 Hiên Tử Văn cũng không khách khí, bước tiến tới quan sát kỹ càng, còn dùng tay nhẹ nhàng cẩn thận sờ vào.


 Khi lần đầu tiên tiếp xúc, thân thể lão bất giác run rẩy, ngẩng đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo, hoảng sợ nói:


 - Sát khí thật dày đặc, lại còn là một loại sát khí có tính biến dị. Thứ này nếu bị kích nổ, nhất định là sinh linh đồ thán a! Ngươi chế tạo ra vũ khí sát thương cường đại như thế, sẽ không sợ có ngày bị trời phạt sao?
 Hoắc Vũ Hạo cười lạnh một tiếng, nói:


 - Chẳng lẽ Minh Đức Đường chế tạo còn ít hơn ta? Chân chính có vũ khí cường đại, mới có thể đổi lấy hòa bình. Khi có người kềm hãm, không ai dám chịu đối phương oanh kích nguy hiểm, sẽ không dám tự tiện phát động chiến tranh. Vũ khí cường đại hay không cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là người sử dụng nó.


 Hiên Tử Văn không hề tranh luận, vẫn chăm chú nhìn quả đạn pháo trước mặt.
 Đạn pháo toàn thân màu đỏ, hào quang trắng sáng tản mát có dao động tinh thần kỳ dị, tựa như nó là thực thể sống. Hiên Tử Văn nhanh chóng bị một hoa văn trên bề mặt viên đạn pháo hấp dẫn .


 Hoa văn có hình một đóa sen đang nở, dường như không có liên quan gì đến đám hoa văn hạch tâm pháp trận linh tinh kia, nhưng nét khắc lại cực kỳ tinh tế hoa mỹ. Đóa sen toàn bộ đều màu đen, trở thành tông màu tương phản với bản thể màu đỏ của viên đạn pháo, rất dễ bị chú ý. Giữa đóa sen màu đen lại không có tim sen, mà lại có hoa văn hình đầu lâu, sát khí lạnh lẽo chính là từ vị trí này tỏa ra mạnh nhất.


 Hiên Tử Văn nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn trên thân viên đạn. Dần dần, đôi mắt lộ ra vẻ mê say, ngón tay thỉnh thoảng gõ nhẹ, nhưng không dám quá mức xúc động, cũng không có ý định tháo gỡ nó ra.


 Hết thảy định trang hồn đạo đạn pháo đều có trang bị tự hủy, ý đồ tháo dỡ chỉ có thể dẫn đến kích nổ. Điều này Hiên Tử Văn biết rất rõ ràng.
 - Ta xem cũng không hiểu ngươi chế tác như thế nào.


 Vài phút sau, Hiên Tử Văn đứng thẳng người, thẳng thắn nói. Ánh mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo cũng đã biến đổi, đó là ánh mắt nhìn đồng nghiệp, đồng môn, một người đồng cấp bậc, chứ không còn là quan hệ sư đồ như trước.


 - Xem ra, ta vẫn còn đánh giá quá thấp thiên phú hồn đạo sư của ngươi, thật không ngờ ngươi đã cấp cho ta một sự việc cực kỳ kinh hỉ a!
 Hoắc Vũ Hạo giơ 2 ngón tay nói:


 - Hai cái kinh hỉ, ta đặt tên cho viên định trang hồn đạo đạn pháo này là Quỷ Kiến Sầu. Hy vọng nó vĩnh viễn không cần xuất hiện trên chiến trường là tốt nhất.
 - Ta cũng hy vọng như thế.


 Hiên Tử Văn cực kỳ đồng cảm gật đầu. Vừa rồi quan sát, lão phát hiện quả định trang hồn đạo đạn pháo rất khác những thứ trước kia được thấy, hoàn toàn là một loại hoàn toàn mới, dựa vào tiếng vọng khi gõ nhẹ, lão cũng không hình dung được kết cấu bên trong. Có thể nói đây là một phát minh định trang hồn đạo đạn pháo hoàn toàn mới. Uy lực của nó có thể đến tận cùng như thế nào, căn bản không thể đoán ra, nhưng khí tức tinh thần và sát khí không phải là mô phỏng. Lão hoàn toàn chắc chắn quả định trang hồn đạo đạn pháo này ít nhất phải được giám định ở cấp 8.


 - Nó là cấp 8? Hay là cấp 9?
 Hiên Tử Văn thở gấp.
 Hoắc Vũ Hạo suy nghĩ, trầm giọng nói:


 - Nếu bắn vào kiến trúc, uy lực nhiều lắm là cấp 8, còn nếu mục tiêu là quân đội, ta không hề do dự khẳng định nó là cấp 9. Để chế tạo ra nó, chỉ riêng nghiên cứu đã tốn hết của ta một năm, còn không ngừng tiến hành những thí nghiệm tinh vi mấu chốt. Cuối cùng sau khi ta nghỉ phép mấy ngày kia trở về mới bắt đầu lắp ráp.


 - Mấy tháng nay ngươi vội vội vàng vàng là do cái này?
 Hiên Tử Văn hỏi.
 Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói:


 - Bản thân ta cũng không biết có khả năng chế ra kiện thứ hai hay không. Hơn nữa ta có thể thẳng thắn nói cho ngài biết, bên trong viên định trang hồn đạo đạn pháo có vài thứ này kia ngài không thể hiểu nổi, hay nói là hồn đạo sự nào cũng không thể hiểu được, cho dù là hồn đạo sư cấp 9.


 Hiên Tử Văn biến sắc
 - Không thể không nói, ngươi đã thành công đả động  ta. Hai cái kinh hỉ mà ngươi cấp cho ta đây, thật là quá mức xúc động, nhưng ta cần cân nhắc một chút.
 Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói:


 - Đương nhiên có thể. Cổng lớn Đường Môn vĩnh viễn rộng mở chào đón ngài. Chỉ cần ngài bằng lòng đến, chức vị tùy ý ngài chọn. Ta có thể nói trước một vài thứ này kia cho ngài biết. Vạn năm trước, môn chủ đời thứ nhất lãnh đạo Đường Môn là thời kỳ hưng thịnh nhất, cuối cùng người ấy tu luyện thành thần, trở thành huyền thoại truyền kỳ trên đại lục. Khi đó Đường Môn chúng ta phát triển dựa vào ám khí là chính. Cho đến khi hồn đạo khí xuất hiện, ám khí mới dần dần lạc hậu. Những thành quả nghiên cứu này của ta có rất nhiều nguyên lý từ ám khí Đường Môn, kết hợp thiết kế ám khí và hồn đạo khí, dung hợp cơ quan tinh xảo của ám khí vào hồn đạo khí, sẽ có thể sáng tạo ra nhiều thứ thần kỳ.


 - Ta cũng có thể thẳng thắn nói cho ngài, hai món này ta nghiên cứu ra đều chỉ là định hướng nghiên cứu. Trên thực tế năng lực hồn đạo sư của ta còn xa lắm mới có thể so sánh với ngài. Nếu ngài có thể trở thành phần tử của Đường Môn chúng ta, ta nghĩ ngài nhất định sẽ dung hợp ám khí Đường Môn vào hồn đạo khí càng xuất sắc hơn ta nhiều.


 Hiên Tử Văn hít sâu một hơi, nói:
 - Ngươi cất viên đạn pháo này vào trước đi, đừng bao giờ lấy nó ra nữa. Ta đi trước.
 Nói xong, lão xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại đi mất.


 Hoắc Vũ Hạo thu lại Quỷ Kiến Sầu, trong lòng cũng là nhẹ nhàng thở ra. Trên thực tế, Quỷ Kiến Sầu của hắn chỉ là một bán thành phẩm, chân chính trung tâm còn chưa hoàn thành, bởi vì thật sự là quá phức tạp, với tu vi Hoắc Vũ Hạo trước mắt không cách nào hoàn thành khắc pháp trận. Ít nhất phải chờ tới khi tu vi tăng lên tới thất hoàn hoặc hơn nữa, mới có thể chính thức hoàn thành hoàn hảo. Định trang hồn đạo đạn pháo cấp 8 không phải dễ làm vậy a!


 Tại sao đẳng cấp hồn đạo sư như Hiên Tử Văn cũng không thể nhìn ra vấn đề? Bời vì trong viên Quỷ Kiến Sầu này, Hoắc Vũ Hạo dung nhập Vong Linh Ma Pháp mà Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư truyền thụ cho hắn.


 Đưa ma pháp không thuộc về thế giới này dung hợp vào trong hồn đạo khí, đừng nói là Hiên Tử Văn, ngay cả Kính Hồng Trần ở đây cũng không cách nào nhìn ra mờ ám trong đó, mà thực tế món đồ chơi này đem ra hù người ta thì được, chứ chân chính hiện tại chẳng có uy lực gì.


 Nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng không hoàn toàn nói dối, nếu Quỷ Kiến Sầu thật sự hoàn thành, uy lực của nó trong chiến tranh quả thật có thể sánh với định trang hồn đạo đạn pháo cấp 9, thậm chí là huyền thoại chưa từng có. Chẳng qua, thứ này là không có cách nào để đem đi thử nghiệm uy lực chân chính của nó, trừ phi dùng thật trong thực chiến, nếu không bản thân hắn cũng không rõ ràng.


 Hiên Tử Văn đi rồi, Hoắc Vũ Hạo một chút cũng không sốt ruột. Hắn biết, Hiên lão sư đã động tâm, mà cái tính cố chấp với hồn đạo khí của lão thì có thể không bị mình hấp dẫn sao? Những thiết kế, sáng kiến của bản thân ít nhất có thể giúp lão tiết kiệm hơn 10 năm nghiên cứu, hơn nữa nếu Hiên Tử Văn áp dụng những sáng kiến đó không chừng có thể thúc đẩy hồn đạo khí tiến bộ phát triển vượt thời đại.


 Bữa tối đơn giản, Hoắc Vũ Hạo lại leo lên giường nằm, tiếp tục ngụp lặn trong giấc ngủ. Hai cái món bán thành phẩm kia cũng hầu như tiêu hao hết tâm lực của hắn a! Hắn hiện tại là mệt mỏi khủng khϊế͙p͙.
 Bất giác trời sáng.


 Mở cửa sổ, hít thở không khí sáng sớm mang theo chút sương lành lạnh, Hoắc Vũ Hạo nhất thời cảm thấy đầu óc tỉnh táo. Xả hơi định kỳ mang lại cảm giác thật tốt. Nhìn mặt trời xa xa đang nhô lên, ánh tím trong mắt cũng dâng lên theo, tu luyện Tử Cực Ma Đồng, mấy năm nay hắn chưa bao giờ gián đoạn.