Nháy mắt chúng tôi đều ngẩn cả người, Bàn Tử lập tức chiếu đèn đến cửa động, chúng tôi nhìn thấy, ở phía bên kia cửa có một cái gì đó kì quái.
Điều làm cho tôi rợn tóc gáy là vật nọ thật sự rất lớn, chúng tôi có thể nhìn thấy,thứ kia trên người mọc đầy lông đen,không có ngũ quan,tựa như một khối thịt đầy lông lá.
Nó chỉ có tiến vào một nửa tìm hiểu bên cạnh, thật giống như một người thẹn thùng, đang ở đó vụng trộm xem lén chúng tôi.
Không có thể tới nhìn cẩn thận, Bàn Tử rống lớn một tiếng: “ Mẹ nó… con mẹ nó, chạy mau! “ Nói xong, chiếu đèn vòng vo tìm phương hướng.
Chúng tôi cơ hồ hướng trong đường hầm chạy sâu xuống, vài bước sau, một góc đường hầm lại chuyển biến, lập tức chúng tôi liền xông ra ngoài, phía trước là một cái sơn động.
Bàn Tử lấy đèn soi một chút, phát hiện trong sơn động có một hồ nước, hắn tiến lên vài bước, rồi quay trở về phía tôi nói: “ Ngay tại chỗ này, cậu nhìn gương xem ! “
Tôi không rảnh nhìn, liền nhìn đến một bên cửa động,thế nhưng lại có một cái cửa đá khác, lập tức quay lại Bàn Tử nói: “ Trước hết đem cái cửa kia chặn lại đã! “
Bàn Tử cùng tôi hai người dùng sức đẩy cửa, đem cửa đóng lại, Bàn Tử liền hỏi tôi: “ Con mẹ nó, đó là cái gì quái gì vậy? “
“ Mật lạc đà tổ tông “ Tôi nói, thầm nghĩ bụng, tại chỗ này cái gì xuất hiện cũng không có gì kì lạ.Chúng tôi ở đó chờ đợi rất lâu, phía sau không có gì động tĩnh.
“ Tổ tông vẫn có vẻ hiểu đạo lí “ .Bàn Tử nói, đã tính đi mở ra nhìn một chút, tôi vội vàng đem anh ấy giữ chặt:
“ Đừng, có lẽ người ta tổ tông lớn tuổi động tác chậm. “
Chúng tôi hai người nằm úp sấp phía sau cửa, dán tai nghe, phía sau cửa một chút thanh âm cũng không có.
“ Làm sao bây giờ? “ Bàn Tử hỏi.
Tôi nghĩ thầm, vừa rồi cũng chỉ mới nhìn đến cái đầu, thông đạo kia lại vô cùng chật hẹp, cũng không biết nó có thể tiến vào hay không, hoặc có lẽ đang ở ngay cửa thông đạo này, nhân tiện nói:
“ *Lấy bất biến ứng vạn biến*, nếu nó đang ở phía sau cửa, chúng ta cũng không nắm chắc có thể giết được nó, trước hết đừng nhúc nhích chờ xem sao đã. “
Bàn Tử suy nghĩ một lát: “ Được, vậy cậu đi theo tôi, tôi cho cậu nhìn cái kì quái mà tôi thấy “
Tôi nhìn cửa, liền đi theo anh ta vào thạch đạo đi xuống bên hồ nước , rất nhanh hắn dùng đèn pin chiếu xuống dưới nước, tôi liền thấy được cái cảnh tượng mà Bàn Tử nói.
Đó là một mặt kính lớn, rộng chừng sáu bảy thước, đèn pin chiếu xuống phía dưới, tôi lập tức thấy được cổ lâu, vô cùng ảm đạm, thế nhưng không giống như Bàn Tử nói rõ ràng như vậy, rất nhiều chi tiết không thể nhìn thấy rõ. Dưới nước,Trương Gia cổ lâu sau mặt kính , yên tĩnh tựa như một bức họa, bao phủ toàn bộ cổ lâu là một loại ánh sáng xanh ở phía dưới, không có dấu hiệu ánh sáng của đèn pin lóe ra.
Bàn Tử chỉ vào một điểm trong đó, nói: “ Chính là nơi này, tôi lúc trước nhìn thấy bọn họ ngay tại nơi này nghỉ ngơi! “
Hôm nay chỗ kia cái gì cũng không có, không nói đến người, ngay cả ánh sáng đèn pin cũng không có.
Chẳng lẽ thiết bị chiếu sáng hết điện? Tôi nghĩ bụng, bất quá, chuyện đó không có khả năng là mấy.
Muộn Du Bình bọn họ đem đèn pin có hai loại, trừ loại đèn “ Lang mắt “ cơ bản, còn có một ít là “thủ áp” đèn pin có pin dự trữ. Tuy rằng…. loại đèn pin này tầm chiếu xa cùng cường độ ánh sáng không bằng so với “ Lang mắt “, nhưng loại đèn pin này không có vấn đề về pin, chỉ cần tay ngươi có sức, ngươi có thể sử dụng thêm mấy ngàn giờ.
Sắp xếp như vậy mục đích là kéo dài tối đa thời gian chiếu sáng, ở thời điểm thám hiểm sử dụng “ Lang mắt “, ở nghỉ ngơi cùng cắm trại sử dụng “ thủ áp “ đèn pin. Loại “ thủ áp “ đèn pin này còn có dự trữ pin, người đánh máy bay có thể đem nó chiếu sáng tối đa, có thể sử dụng bốn mươi phút đến một giờ.
Thông qua loại này,nguồn điện chiếu sáng phân phối đều, hơn nữa còn có pin dự bị, cây huỳnh quang cùng lãnh hỏa diễm, chúng tôi có thể khiến cho thời gian chiếu sáng để thám hiểm kéo dài gấp một trăm lần, ở trong huyệt động nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng cũng không là vấn đề.
Lúc ấy chủ quán cùng Bàn Tử giải thích “ thủ áp “ đèn pin còn có dự trữ pin, Bàn Tử còn nói giỡn, nếu lấy Bàn gia hắn thời gian tính đi đánh nhau, hắn có thể đem đèn pin này sung bạo.
“ Xem bên trong im lặng như vậy, Tiểu ca bọn họ, con mẹ nó, cuối cùng không phải là đã bị chất kiềm hòa tan rồi chứ. “ Bàn Tử lẩm bẩm nói:“ Bị Quỷ ảnh nói trúng rồi, chúng ta đã tới chậm.
Tôi lắc đầu nói: “ Cho đến khi tận mắt chắc chắn nhìn thấy bọn họ đã chết, tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc, cứ cho là bọn họ đã bị hòa tan đi, thì tôi cũng phải tìm cho ra xương cốt của họ mà mang về. Huống hồ, có thể bây giờ bọn họ đang ở chỗ nào đó thật sâu bên trong cổ lâu, chúng ta không nhìn thấy. Hoặc là có khả năng bọn họ tắt đèn đi, bởi vì dựa vào… ánh sáng lạnh ở đây, cũng có thể làm được rất nhiều chuyện. “
“ Có lí, lão thái bà cũng có vẻ tương đối keo kiệt. “ Bàn Tử nói,
“ Hay bọn họ gặp phải chuyện không may, đã sử dụng hết lượng pin dự trữ, hoặc là đang ngủ, bây giờ chúng ta đừng cân nhắc quá nhiều, trước hết cậu nghiên cứu cái gương này chút đã, xem đã xảy ra chuyện gì? Sinh viên đồng chí, cậu có kiến thức rộng rãi, cậu xem xét một chút đi, tôi thực con mẹ nó, cảm thấy nó rất tà môn.”
Tôi đi vòng quanh cái gương vài bước, phát hiện cái gương chỉ dùng đinh đầu mũ bằng đồng đóng vào phía trên thạch lương, tổng thể hình dạng nhìn như một cây quạt hình tròn.
Cái gương hoàn toàn làm bằng đồng, đồng thau sáng loáng tựa như đã từng dùng giấy vàng chùi qua, hai bên cuồn cuộn nổi lên. Kì thật càng giống như một cái chậu lớn ngâm ở dưới nước. Hoặc có thể nói cái này chính xác là giống với một cái nồi lẩu thật to. Cái gương bên cạnh điêu khắc bách thú đồ án, xem phong cách thì nhìn không ra niên đại, nhưng có thể nhìn ra…. loại này đồ án đều không phải đúc thành, mà là dùng phương pháp điêu khắc tỉ mỉ khắc nổi lên.
Nếu không phải do mặt kính quá trơn bóng, tôi sẽ cho rằng thứ này kì thực giống như một mặt “ Giám “, mà không phải là cái kính.
Tôi vuốt ve qua bức điêu khắc này, rất nhanh ý thức được, cảm giác của tôi lúc trước là sai. Thứ này đều không phải là đồng, mà là một mặt lưu kim kính. Không biết là làm bằng vật liệu gì mà trên mặt kính sáng bóng ánh vàng, thời gian dài như vậy mà độ phản quang được bảo trì cực kì tốt.
Đúng lúc tôi với cái này có chút quen thuộc, lại nhìn ra vốn ban đầu nó chính xác là vàng nguyên chất.
Mặt kính chế tác thật khéo khiến cho người ta nhìn là đủ phục rồi, nếu như bạn đứng trên mặt nước, mặt kính bóng loáng gần như sẽ cùng với mặt nước hòa làm một thể. Ở trong nước đi lại, mặt nước sẽ gợn rung động, mặt kính dưới nước cũng sẽ gợn ra rung động. Ánh sáng đèn pin sẽ theo những rung động này phản xạ vào bốn phía vách tường của hang động, giống như toàn bộ hang động ở đây đều dao động, cảnh tưởng vô cùng tươi đẹp huyền ảo.
Tôi lặn xuống đáy nước, dùng đèn “ lang mắt” không thấm nước xem cái gương bên trái, gương bên trái có mười mấy cái tay cầm rất to, tạo thành một bức tinh đồ lớn, ở giữa bức tinh đồ là rất nhiều chữ triện cổ, chi chít không biết viết cái gì. Ngoài mép có rất nhiều đồ án gần giống với bát quái đồ án, vây quanh tinh đồ án ở trong.
Tôi từ trước tới sau tìm kiếm vài lần, ý đồ muốn quan sát để biết nội dung của những chữ triện cổ này, nhưng rất nhanh phát hiện không được, những …. chữ triện cổ này được viết bằng bút pháp vô cùng kì quái. Tôi công nhận nổi lên khó khăn vô cùng, chỉ có thể nhận ra những từ “ Thiên địa” “ Phúc thọ” “ Tuyền khê”, nhưng rất khó để liên hệ chúng mà đọc ra một đoạn.
Tôi trồi lên mặt nước leo lên trên thạch lương. Hiện tại tôi có thể xác định, cái gương tuyệt đối không có cơ quan nào hết, phía sau gương chỉ bằng bàn tay, không có quá nhiều không gian để gắn *cơ quan*.
Nếu như bên trong có cái gì đó kì quái, thì chỉ có một khả năng là: Trong gương này cho thấy có một lượng lớn *dịch tinh biểu thị*, nối liền và giám sát Trương gia cổ lâu. Nhưng nhìn loại gương cổ này, chắc là có từ trước thời Minh, không chỉ không có khả năng tồn tại *dịch tinh biểu thị*, khi đó đến cả kính bằng thủy tinh cũng chưa có xuất hiện mà.
Thứ này chính xác là một món đồ cực kì cổ xưa, giống với Thanh Đồng *cơ quan* tìm được trong hang động trên vách núi Tứ Cô Nương, đều là cùng từ trong Trương gia lâu mang ra ngoài. Thế nhưng, nếu không phải cái gương có vấn đề, thì ở đây xảy ra chuyện gì chứ? Lẽ nào Trương gia cổ lâu thật sự tồn tại ở phía trong mặt gương kia