Muốn tiêu hao thực lực của ta?
Đinh Hạo cười nhạt, mặt ngoài thì làm bộ như kiệt sức, người lảo đỏa, mặt trắng bệch.
Đinh Hạo suy yếu nói:
- Lực lượng của ta sắp tiêu hao hết, không thể phát ra công kích lần hai, hãy chờ ta điều dưỡng một lúc. Nhạc chưởng môn là cường giả thánh nhân cảnh, người có tài thật sự là chưởng môn, xin chưởng môn hãy ra tay đi!
Nụ cười đông trên mặt Nhạc Thiên Tinh.
Tiểu tử gian xảo, lời như vậy cũng nói được, lại còn đáp trả gã.
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu Đinh tiểu huynh đệ không muốn giải nạn thì bản tông đành ra tay, tránh cho đồng bào tộc ta bị thương trong chiến đấu. Bản tông không nỡ nhìn đồng bào đổ máu.
Nếu đã không thể tính kế Đinh Hạo thì Nhạc Thiên Tinh quyết định thuận nước giong thuyền, ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, thu mua lòng người.
Nhạc Thiên Tinh lắc người chạy vào biển thi hồn vạn năm, ánh sáng đỏ bao phủ toàn thân gã bốc cháy lên. Thi hồn vạn năm trong mấy ngàn thước chớp mắt bị đốt sạch.
- Nhạc chưởng môn thật là trụ cột của nhân tộc ta!
- Lãnh Diện Quân quả nhiên danh bất hư truyền, vào phút mấu chốt tỏ rõ bản sắc anh hùng.
- Đây mới là quân tử, thánh nhân thật sự!
Rất nhiều người to tiếng reo hò, một số cường giả nhân tộc giữ trung lập thấy tình hình này thì thầm khen. Vào lúc này không tiếc tiêu hao huyền lực ra tay, Nhạc Thiên Tinh đáng giá tôn kính.
- Không thể khiến Nhạc tiền bối chiến đấu một mình, chúng ta cùng nhau ra tay đi!
- Đúng vậy. Chúng ta không thể như vài hậu bối ích kỷ giữ thực lực, khiến Nhạc tiền bối một mình đối diện đại quân thi hồn!
- Đúng, có vài người rõ ràng có thực lực nhưng không muốn ra tay, tìm đủ lý do...
Thanh âm chói tai lúc trước lại văng vẳng trong đám đông.
Vài người kích động khiến một số võ giả nhiệt huyết hét lớn một tiếng, thúc giục huyền khí lao vào biển thi hồn vạn năm.
Sĩ khí nhân loại chớp mắt tăng vọt.
Rất nhiều người đứng xem nổi lên chiến ý, bắt đầu chiến đấu.
Đinh Hạo vẫn không ra tay, hắn tranh thủ điều dưỡng hồi phục huyền khí.
Lúc trước Đinh Hạo thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá tiêu hao nhiều lực lượng huyền khí, giờ đây hắn không trong trạng thái tốt nhất. Đinh Hạo biết rõ sớm muộn gì người hủy diệt hắc ám sẽ đến, khi đó mới là quyết chiến thật sự. Lúc ấy ngụy quân tử Nhạc Thiên Tinh chạy trốn còn nhanh hơn con thỏ.
Đinh Hạo không đủ bụng châm chích trào phúng, những người đó sớm muộn gì sẽ bị Nhạc Thiên Tinh vứt bỏ, kết cuộc thảm thương.
Một thanh âm truyền đến:
- Đinh huynh đệ đừng để ý đám tạp chủng kia, bọn họ không biết rõ ngươi.
Là Liêu Cự Chiến một trong Ngân Giáp Tứ Thần của Chiến thần Điện, không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh Đinh Hạo. Liêu Cự Chiến thấy Đinh Hạo nhắm mắt còn tưởng hắn bị ảnh hưởng.
Đinh Hạo mở mắt ra, cười nói:
- Chỉ là một đám hề, hy vọng khi đại chiến đến bọn họ cũng sẽ anh dũng như vậy. Liêu huynh cũng tranh thủ chuẩn bị đi, chút nữa sẽ có trận đại chiến, rất có thể Võ Thánh cảnh sẽ chết.
Liêu Cự Chiến giật mình kêu lên:
- Cái gì? Nghiêm trọng như vậy sao?
Lúc này trông thì nhân loại chiếm ưu thế, nếu tình hình tiếp diễn sớm muộn gì thi hồn vạn năm cũng bị dọn dẹp sạch, tình huống không có gì đáng sợ.
Đinh Hạo nghiêm túc nói:
- Sau lưng biển thi hồn có một tồn tại rất nhanh sẽ xuất hiện...
Đinh Hạo chưa nói hết câu thì...
- Thật là một đám con kiến không nghe lời, vùng vẫy lâu như vậy.
Một thanh âm không chút cảm tình vang bên tai mọi người, trong biển thi hồn vạn năm tiếng ồn ào chói tai nhưng thanh âm rõ mồn một như thể nói khẽ vào tai người.
Mọi người đánh rùng mình.
Bản năng võ giả khiến bọn họ cảm giác có lực lượng tử vong, hủy diệt xâm nhập.
Tất cả cường giả cảnh giới Võ Thánh cảnh có mặt cùng biến sắc.
Trong phút chốc đại quân thi hồn vạn năm điên cuồng, táo bạo bỗng chậm rãi rút lui. Tiếng gào thét ồn ào trong thiên địa cùng biến mất, những thi hồn vạn năm không có lý trí bỗng xếp hàng chỉnh tề như đội quân huấn luyện nghiêm chỉnh.
Trên đầu có ánh mặt trời chiếu xuống.
Không còn thủy triều thi hồn vạn năm không bien giới bao phủ, mọi người thấy rõ hoàn cảnh mình ở. Ám Điện đã biến mất, thay thế là trời xanh mây trắng mênh mông, bốn phía có các cây cột đá trắng chống trời, đường kích khác nhau.
Bọn họ ở trong không gian lôi đài thánh chiến?
Các cường giả đã trải qua lôi đài thánh chiến đều giật nảy mình.
Thì ra sau khi Ám Điện bị đánh nát thì sẽ đến không gian lôi đài thánh chiến?
Phía xa.
Mấy ngàn cường giả yêu tộc tụ tập lại, biểu tình cảnhi gác nhìn đại quân thi hồn vạn năm. Mới rồi cường giả yêu tộc cũng gặp đại quân thi hồn vạn năm công kích, qua trận chiến đấu có một số bị thương.
Trong lòng mỗi người tràn ngập bất an.
Niềm tin, lạc quan lúc trước dần rút đi.
Đại quân thi hồn vạn năm không giới hạn tách ra từ giữa nhường một con đường, hình ảnh đó rất rung động. Giống như biển xanh biếc rẽ một khe hở, mấy ngàn thi hồn chiến tướng mặc giáp từ từ bước đến, bước chân đều đặn.
Đằng sau thi hồn chiến tướng có mấy trăm thi hồn thực thể khổng lồ toàn thân tỏa ánh sáng xanh biếc, chúng nó như từng dãy núi đè xuống.
- Đây là... Quái vật càng đáng sợ hơn thi hồn chiến tướng. Không lẽ thi hồn cũng có thể tiến hóa?
Đinh Hạo rất giật mình.
Đại quân thi hồn vạn năm trước mắt dù là số lượng hay sức chiến đấu, mức độ tổ chức đều cường đại hơn lúc hắn thấy trong căn phòng bí mật Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp. Nếu nói lúc trước chúng nó chỉ là đám lính rải rác thì bây giờ thi hồn vạn năm là đại quân có kỷ luật nghiêm ngặt.
Đám quái vật đã qua lột xác.
Trong vô số cặp mắt nhìn chăm chú, một thân hình cao t vạm vỡ chậm rãi xuyên qua biển thi hồn vạn năm vô tận, nhìn chậm nhưng nhanh chóng đi tới trước đại quân thi hồn vạn năm.
Thân hình kẻ đó mơ hồ, hơi thở tử vong, hủy diệt xám sậm quanh quẩn bên người, như ma thần sinh ra vì diệt thế, tạo cảm giác áp lực. Vị trí đôi mắt có hai luồng sáng đen chớp lóe, hốc mắt đen sâu hoắm có thể nuốt hết tất cả.
Người hủy diệt hắc ám nhìn đám cường giả nhân tộc, yêu tộc, nhàn nhã nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đám yếu đuối kia, các ngươi nói đi, đại quân thi hồn của ta có uy thế như thế nào?
Không ai trả lời người hủy diệt hắc ám.
- Thật chán, hiếm khi ta có hứng thú tạo đại quân. Đám yếu đuối các ngươi còn không mau cúi dâudf reo hò?
Người hủy diệt hắc ám như một kẻ cô đơn rảnh rỗi sinh nông nỗi, không để mắt cường giả hai tộc.
Trong trận doanh yêu tộc có người lớn tiếng hỏi:
- Ngươi... Là ai?
Người hủy diệt hắc ám cười to bảo:
- Ta? Ta là tồn tại chí cao vô thượng nhất sắp chúa tể thiên địa này. Ha ha ha ha ha ha! Ngũ cực nhân tộc, yêu thần yêu tộc trong Vô Tận đại lục cũng sẽ quỳ dưới chân ta. Ta chính là thần mang đến hủy diệt cùng tử vong!
Trông người hủy diệt hắc ám như đồ điên.