- Ha ha ha ha ha ha! Con Tất Phương này rất gian xảo, bị đại năng yêu tộc tính kế rơi vào kết giới, thực lực bị áp chế sắp chết. Tất Phương giả chết khiến mấy đại ănng yêu tộc nội chiến, nó từa cơ hội lật ngược lại nhưng sự thật là nó đãbị thương nặng. Thoạt trông Tất Phương dục hỏa trọng sinh, trên thực tế là giả bộ, muốn hù chạy những kẻ xung quanh mơ ước nó. Ha ha ha ha ha ha! Sử dụng thiên phú chân hỏa tương đương với tự hạ tu vi, giấu được người khác nhưng làm sao giấu ta? Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta nhặt món hời lớn!
Thiên Xu đại gia xấu xa nhe răng vàng, mặt đầy nếp nhăn.
Thì ra là vậy.
Đinh Hạo thế mới hiểu tại sao cuối cùng Thiên Xu đại gia xấu xa dễ dàng thu Tất Phương, đúng là nhặt món hời lớn.
- Nó đã chết?
Đinh Hạo nhìn cái nồi đen, càng lúc càng cảm thấy nó bất phàm, rất bí ẩn.
Thiên Xu đại gia xấu xa gật đầu, nói:
- Đương nhiên, rơi vào tay ta không giết nó chẳng lẽ chờ nó lấy lại sức mạnh báo thù? Nếu con súc sinh này lấy lại thực lực thì ngươi và ta sẽ bị suy sát thành chó, Tất Phương ghi hận dai nhất. Giờ thì tốt rồi, nó biến thành nồi thịt chim ngon lành cũng xem như tận dụng mọi thứ, ha ha ha ha ha ha!
Đinh Hạo hỏi:
- A! Thật sự giết nó? Vậy tinh huyết, thiên phú chân vũ của Tất Phương thì sao? Chắc không phải nấu trong nồi luôn?
Thiên Xu đại gia xấu xa cười gian ác nói:
- Sớm biết ngươi sẽ hỏi cái này, vốn ta định bắt được Tất Phương thì sẽ co giò bỏ chạy ngay. Nhưng tiểu tử nhà ngươi một kiếm đóng băng mấy trăm dặm, vì ngăn truy binh suýt mất mạng, ngươi đã tốt như vậy thì ta không thể không có nghĩa khí.
Thiên Xu đại gia xấu xa nói rồi xòe bàn tay đen tuyền ra.
Một viên đan đỏ rực xoay tròn trong lòng bàn tay Thiên Xu đại gia xấu xa, đỏ thẫm, to cỡ long nhãn, trơn bóng trong suốt, toát ra sức nóng, sắc màu mộng ảo.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Đây là...
Thiên Xu đại gia xấu xa nói:
- Đây là tinh huyết của Tất Phương. Ngươi nghĩ máu của tinh huyết của Tất Phương đều là tinh huyết sao? Huống chi Tất Phương này chưa trưởng thành, lão gia ta rút máu trên người nó luyện ra một viên là tốt rồi. Sao? Xứng đáng với ngươi chưa?
Thiên Xu đại gia xấu xa ném tinh huyết đan cho Đinh Hạo.
Viên đan quan trọng như vậy nếu đặt ở bên ngoài đủ khiến võ giả nguyên Trung Thổ Thần Châu điên cuồng, dáy lên mưa máu giết chóc vô tận, chiến tranh thảm liệt xương phơi ngàn dặm, đủ làm những siêu thế lực trả giá đắt đổi lấy.
Nhưng Thiên Xu đại gia xấu xa tùy tay ném cho Đinh Hạo giống như quăng rác.
Đinh Hạo đón lấy, chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng rực, hắn không thể tin.
Dễ dàng có được bảo bối như vậy? Thiên Xu đại gia xấu xa là siêu siêu gian thương, tham tài keo kiệt. Lúc trước Thiên Xu đại gia xấu xa cắt xén tiền bạc đám con nít xóm nghèo, bây giờ tùy tay ném tinh huyết của Tất Phương quan trọng như vậy cho Đinh Hạo?
Chắc Thiên Xu đại gia xấu xa không có âm mưu gì đi?
Huyết đan này sẽ không là độc dược gì đi?
Chắc lão nhân gầy gò xấu xa sẽ không muốn độc chết Đinh Hạo rồi chiếm Tất Phương đi?
- Cha nó, ánh mắt của ngươi là sao?
Thiên Xu đại gia xấu xa thấy mắt của Đinh Hạo tức giận quát:
- Không lẽ ngươi còn muốn thiên phú chân vũ của Tất Phương? Đừng quá đáng, trên người Tất Phương chỉ có hai thứ đáng giá, chúng ta mỗi người một nửa xem như công bằng. Chẳng lẽ ngươi muốn độc chiếm?
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.
Thôi, hắn không hiểu nổi tư duy của tiện nhân này.
Đinh Hạo quan sát cẩn thận, cuối cùng khẳng định Thiên Xu đại gia xấu xa không lừa hắn.
Trong huyết đan này ẩn chứa hỏa ý tinh hoa, đúng là tinh huyết của Tất Phương.
Đinh Hạo tạm cất tinh huyết của Tất Phương, không lập tức dung nhập vào cơ thể. Một là vì trong cơ thể Đinh Hạo có một tinh huyết của Ma Sát Bạch Vượn, không biết dung nhập tinh huyết của Tất Phương thứ hai vào sẽ có hậu quả gì. Thứ nữa tình trạng cơ thể Đinh Hạo không cốt, cần hoàn toàn khỏe mạnh mới thử hòa tan tinh huyết.
Thiên Xu đại gia xấu xa sờ trong ngực lấy ra một cọng lông chim màu lam quạt hướng cái nồi.
Thiên Xu đại gia xấu xa quạt một lần là trong lông chim sẽ bay ra một đoàn lửa xanh âm u chui vào trong nồi.
Đó là thiên phú chân vũ của Tất Phương, bị Thiên Xu đại gia xấu xa dùng làm quạt nhóm lửa, trong nồi nấu thịt Tất Phương. Con thượng cổ thiên cương thần thú Tất Phương đúng là xui, rơi vào tay Thiên Xu đại gia xấu xa, mọi thứ trên người bị lột sạch. Dùng lửa của mình nấu thịt mình, Tất Phương là con thần thú xui nhất từ xưa đến nay.
Mùi thơm hấp dẫn bay ra khỏi nồi.
- Meo meo meo meo meo! Chín chưa? Lâu vậy rồi!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thèm chảy nước miếng, vây quanh nồi đen mấy vòng, nếu không phải sợ phỏng thì nó đã giở nắp nồi vớt thịt.
Thiên Xu đại gia xấu xa sợ hãi nói:
- Sắp được rồi. Khoan, chờ chút, lời thật mất lòng, lát nữa hai ngươi không được giành. Con Tất Phương này như gà rừng, không có bao nhiêu thịt, chúng ta chia đều...
Đinh Hạo bị hình tượng ăn hàng của Đinh Hạo, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hù sợ, ám ảnh tâm lý.
Thiên Xu đại gia xấu xa mở nắp nồi, mùi thơm ngát bay ra khỏi cái nồi.
Lòng Đinh Hạo máy động, ngón tay viết chữ trong không trung. Ánh lửa bay múa, minh văn chữ hán bắn ra. Đinh Hạo bày minh văn trận pháp loại nhỏ xung quanh, phòng ngừa mùi thơm bay ra, không thì mùi quá thơm sẽ khiến mãnh thú trong Mai Cốt sâm lâm ngửi mùi tìm đến.
- Meo meo, sắp ăn cánh gà.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vớt đôi cánh ra, ngon lành nhai.
Thiên Xu đại gia xấu xa giành cái đầu Tất Phương trước, cười to bảo:
- Ta ăn đầu gà, ha ha ha ha ha ha! Siêu bổ.
- Hai ngươi có lầm không? Đây là Tất Phương, không phải gà. Thiên cương thần thú bị các ngươi xem như gà đất, không sợ trời phạt sao?
Đinh Hạo liếc mắt, chộp một chân gà nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta ăn đùi gà.
Thiên Xu đại gia xấu xa:
-...
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt:
-...
Tất Phương quả nhiên là thượng cổ thiên cương thần thú, tụ tập tinh hoa trong thiên địa, linh tú của thiên địa. Chỉ có Mai Cốt sâm lâm giữ phong cảnh nguyên thủy trời thượng cổ mới có dị thú như vậy. Đinh Hạo nuố một miếng thịt Tất Phương đỏ, cảm giác nó tan trong miệng, một dòng nước ấm lan khắp người.
Chỉ một miếng nhỏ Đinh Hạo đã cảm thấy toàn thân tinh khí dồi dào cuồn cuộn.
Hơn hẳn mấy tháng khổ tu.
Đinh Hạo khen ngợi:
- Bảo bối tốt!
Đinh Hạo tăng tốc độ nhai.
Bên kia mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đã ăn xong hai cánh gà, vươn vuốt vào trong nồi.
- Meo!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hét lên, lông móng vuốt sắp bị khét đen.
Không có Thiên Xu đại gia xấu xa khống chế thì người khác đừng hòng lấy được cái gì từ trong nồi đen.
- Ta liều mạng với ngươi!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tức giận nhào hướng Thiên Xu đại gia xấu xa.