Trong nháy mắt này, hắn không tiếp tục kìm chế lực lượng của chính mình nữa. Trong nháy mắt, thân thể hắn bạo phát ra lực lượng cảnh giới Vũ Hoàng nhị khiếu. Lực lượng giống như đào núi lấp biển, không ngừng đánh ra.
Lão già kia không ngừng né tránh, lại không theo kịp tốc độ ra quyền Đinh Hạo, trơ mắt nhìn thân thể của mình giống như bao cát không ngừng bị đánh trúng.
Ầm!
Sau khi đánh ra một quyền cuối cùng, Đinh Hạo bay ngược lại mười thước.
Lão già âm hiểm đứng thẳng bất động hư không. Bị chặt hai cánh tay, đối với cường giả cấp Vũ Hoàng mà nói cũng không phải là thương thế gì nghiêm trọng.
Nhưng sắc mặt hắn cứng đờ, đứng yên ở trên hư không, ngơ ngác cúi đầu, nhìn từng dấu nắm tay lõm xuống trên người mình. Trong mắt hắn lộ ra một sự bi thương tuyệt vọng, giận dữ hét:
- Ngươi... Thật là hèn hạ, ngươi áp chế thực lực?
Đinh Hạo chỉ cười nhạt không nói gì. Hắn cũng lười nói thêm với lão già kia.
Lúc trước, lần đầu tiên ra quyền giao đấu, Đinh Hạo hoàn toàn chỉ thử thực lực của lão già âm hiểm. Khi xác nhận lão cũng không che giấu cảnh giới, cho nên Đinh Hạo bỏ ý định sử dụng lực lượng chí tôn trong thanh kiếm rỉ hoặc là trong ma đao.
Chỉ có điều để tránh cho dư ba của cuộc chiến đấu phá hủy Vấn Kiếm Sơn hoặc là đả thương tới người khác, Đinh Hạo áp chế lực lượng thân thể của mình, khiến lão giả âm hiểm tưởng nhầm thực lực giữa mình và hắn chênh lệch không bao nhiêu. Sau đó vào lúc hắn không đề phòng, Đinh Hạo đột nhiên toàn lực bạo phát, chợt làm khó dễ, một đòn đắc thủ.
Lúc này, lão giả âm hiểm tất cả mọi thứ trong cơ thể sức sống, tất cả đều bị quyền kình khủng khiếp phá hủy.
Lão già kia hoàn toàn không có sức phản kháng.
Suy nghĩ muốn hủy diệt Vấn Kiếm Sơn hoặc là liều mạng tàn sát đệ tử Vấn Kiếm Tông, lại căn bản không làm được.
Một chiêu tính sai, toàn bộ đều thua.
- Ha ha, ha ha ha ha... Được lắm. Quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước. Lão phu đã khinh địch.
Lão giả âm hiểm cười ha ha.
- Chỉ có điều, tiểu tử kia, ngươi cũng đừng quá đắc ý. Với thực lực của ngươi hiện nay, không có khả năng chống lại Liệt Thiên Kiếm Tông. Không nên bỏ qua nội tình của một tông môn siêu cấp, ha ha!
Tiếng cười vừa dứt.
Ầm ầm ầm ầm!
Quyền kình khủng khiếp cuối cùng đã hoàn toàn bạo phát. Máu từ trong thân thể của lão già hung ác nham hiểm bạo phát phun ra khắp nơi. Chỉ trong nháy mắt, vị kiếm tu cường giả cấp Vũ Hoàng này đã hoàn toàn nổ mạnh, trở thành một chùm huyết vụ!
Trên Vấn Kiếm Sơn lại vang lên những tiếng hoan hô.
Đinh Hạo chậm rãi rơi xuống mặt đất. Vô số người từ bốn phía xông tới, điên cuồng vây quanh hắn.
Đại cục đã định.
- Tận dụng thời gian tu sửa tông môn, trị liệu cho người bị thương.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Dưỡng Kiếm hãy còn bị ghim chặt ở trên tường đá phía xa, nói:
- Đem hắn nhốt vào huyết lao, chờ Lý Lan trở về, để huynh ấy tới động thủ.
Nói đến đây, tâm tình Đinh Hạo đột nhiên lại có chút mất mát. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía khu vực bậc thang cao cấp của Vấn Kiếm Sơn.
- Hiện tại, hẳn là thời gian đi gặp Đường Phật Lệ một chút!
...
...
Vô Niệm Phái.
Một tông môn phật gia duy nhất trong đại cửu tông môn của Tuyết Châu. tông phái này có phần không tranh với đời, nhân số cũng không quá nhiều, nhưng thực lực lại không thể khinh thường. Hơn nữa, lại thêm có thánh địa phật đạo Đại Lôi Âm Tự ở Tây Mạc chống đỡ, không người nào dám khinh thường.
Trước đây kết minh với Vấn Kiếm Tông, đợi tới lúc đám yêu tấn công Vấn Kiếm Sơn, Vô Niệm Phái cũng đã từng phái ra cao thủ viện trợ.
Đáng tiếc nửa đường, bọn họ lại bị lực lượng thần bí ngăn cản. Chờ tới lúc đám người bọn họ xông qua được, chiến sự đã kết thúc. Vấn Kiếm Tông đã suy tàn và bị thiêu cháy. Không thể làm được gì, bọn họ chỉ có thể tạm thời quay trở lại tông môn.
Vô Niệm Phái nằm ở đỉnh Tuyết Sơn ở Tuyết Châu quanh năm phủ đầy băng tuyết.
Xung quanh Tuyết Sơn là một thảo nguyên chỉ có hai mùa đông hạ luôn thay thế nhau. Trong đó có khoảng chừng triệu người chăn nuôi sinh sống, được Vô Niệm Phái phù hộ, tương đối yên vui. Từ trên thảo nguyên nhìn về ngọn núi tuyết phía xa, từng ngọn núi phủ tuyết trắng đứng sừng sững, chọc trời. Miếu thờ của Vô Niệm Phái được xây dựng ở trên đỉnh ngọn núi chọc trời này.
Mấy ngày trước, một hiện tượng dị thường xuất hiện.
Tất cả những người dân chăn nuôi đều thấy, đỉnh Tuyết Sơn có phật quang chiếu khắp, kim quang che trời, những tiếng phạn ngâm nga. Thánh quang tầng tầng lớp lớp, giống như phật đà đích thân xuống. Các loại thần tích, ánh sáng màu vàng lan tràn khắp nơi. Ánh sáng này đi tới nơi nào, cây cỏ tươi tốt, dê bò khỏe mạnh. Rất nhiều người dân chăn nuôi trên người có bệnh kín và thương tất trong nháy mắt đều biến mất...
Hiện tượng kỳ dị như vậy lại duy trì liên tục suốt mấy ngày liền.
Những người dân tin phật thành kính quỳ xuống cúi đầu, cầu xin.
Tín ngưỡng càng thêm thành kính.
Trên đỉnh ngọn núi băng Vô Niệm cao chọc trời, Vô Niệm Phái ở trên ngọn núi lớn nhất.
Vô Niệm Phái cao tầng đều hiện thân ở Đại Hùng bảo điện trước, hương nến lượn lờ, đàn hương từng trận.
Trong không khí phiêu đãng mùi hương thoang thoảng thấm vào ruột gan người ta. Mắt đám người Vô Niệm Thần Ni đều tập trung ở trên người hai người.
Một người trong đó khoảng chừng hai mươi tuổi, là một vị tăng nhân trẻ tuổi khoác áo cà sa, mặt như quan ngọc, anh tuấn đến cực điểm. Da tay của hắn trắng mịn tới khó tin, giống như được khắc bằng ngọc dương chi, hiện lên một tầng ngân quang nhàn nhạt. Cái đầu trọc cũng cực kỳ trắng mịn. Trên đầu có sáu chấm màu đỏ thắm. Sau đầu mơ hồ có từng vòng hào quang kim sắc nhạt lóe lên. Toàn thân hắn dâng trào khí tức cường đại.
Từ đó có thể thấy được, hắn là một thanh niên cực kỳ anh tuấn, mặc dù là đầu trọc, vẫn khó giấu được sự nho nhã phong độ, khí chất xuất trần, quả thực không giống với nhân vật trong thế gian. Nếu như hoàn tục, chỉ sợ tuyệt đối là một mỹ nam tử tuyệt thế khiến vô số thiếu nữ hoài xuân.
Một tăng nhân trẻ tuổi anh tuấn tới cực điểm như vậy đột nhiên xuất hiện ở trong một tông môn đều là nữ ni như Vô Niệm Phái, quả thật có chút quỷ dị.
Nhưng bao gồm cả Vô Niệm Thần Ni, rất nhiều cao tầng đắc đạo của Vô Niệm Phái đều lấy ánh mắt sùng kính nhìn hắn.
Vị tăng nhân trẻ tuổi này một tay áp vào một thân ảnh trước mặt. Xung quanh cánh tay có phạn văn kim sắc lượn lờ, dường như đang trị thương.
Một lát sau, tăng nhân anh tuấn thu bàn tay về, chậm rãi đứng lên.
- Xin hỏi thánh giả, vị thí chủ này, hắn không sao chứ?
Vô Niệm Thần Ni tiến lên từng bước, thi lễ hỏi.
Tăng nhân trẻ tuổi đưa một tay lên trước ngực, mỉm cười nói:
- A di đà phật, cũng không đáng lo ngại. Chỉ có điều hắn bị tâm ma quấn thân, lại từng trải một huyễn cảnh tương đối đặc biệt, càng phát động tâm ma trong cơ thể. Ta lấy Đại Lôi Âm Ma Đính Chi Thuật tạm thời áp chế tâm ma của hắn. Chỉ có điều cởi chuông phải do người buộc chuông. Muốn hoàn toàn bình phục, vẫn cần bản thân hắn chiến thắng tâm ma. Bần tăng cũng không thể ra sức!