Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 675: Một kiếm phá vạn pháp

Một khí tức tang thương với phong cách cổ xưa tản ra từ trong thân thể Đinh Hạo và thanh trường kiếm bình thường.

Mắt tất cả mọi người phía dưới sáng ngời.

Kiếm thức này, tất cả mọi người đã quen tới mức không thể quen thuộc hơn nữa.

Đây chính là thức mở đầu trong mười ba thức kiếm pháp cơ bản của Vấn Kiếm Tông, hướng lên trời một nén hương, lấy huyền khí tâm pháp Huyền Vấn Kiếm Trang thôi động ra kiếm thức.

Tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông tiến vào tông môn, chuyện thứ nhất phải làm chính là học mười ba thức kiếm pháp cơ sở. Cho dù là rất nhiều dân nghèo ở khu rác rưởi, cũng hiểu về mười ba thức kiếm pháp này.

Đây là kiếm pháp cấp thấp nhất của Vấn Kiếm Tông.

Chỉ có điều từ trong tay Đinh Hạo thi triển ra, lại mơ hồ có một loại khí thế uy áp dồi dào, càng lộ vẻ thần vận ảo diệu. Chỉ cần một thức mở đầu, khiến người ta cảm thấy không hề có chút sơ hở nào.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi làm vậy chính là muốn chết. Xem kiếm!

Hàn Dưỡng Kiếm cười lớn, đâm mạnh ra một kiếm.

Một kiếm này là một trong những kiếm thức tuyệt sát của Liệt Thiên Kiếm Tông, cũng là kiếm thức khiến hắn đắc ý nhất.

Nếu người thiếu niên cuồng vọng trước mắt này vứt bỏ ý định sử dụng kiếm ý, vậy thì tốt nhất là một kiếm đánh trọng thương. Cho nên ngay từ đầu hắn đã ra chiêu sát thủ, chính là muốn giống như lúc đó, một kiếm đánh bại Lý Kiếm Ý để lập uy.

Hàn Dưỡng Kiếm thân hóa lưu quang, ngay lập tức lao tới.

Kiếm quang lướt nhanh trong khí lưu. Đến giữa đường, kiếm chợt thiên biến vạn hóa, hóa thành mưa kiếm đầy trời, căn bản không cách nào biết được đâu mới là thân ảnh thực sự, đâu là ảo ảnh. Từng Liệt Thiên Kiếm Khí sắc bén vô cùng, cắt qua hư không, quả nhiên có khí thế che khuất bầu trời, mang theo uy phong của tất cả thiên địa.

Phía đối diện, Đinh Hạo giống như không nghe thấy, vẫn không nhúc nhích.

Đợi tới khi mưa kiếm khắp trời này đâm vào thân thể, trong nháy mắt, trường kiếm trong tay hắn chợt rung lên, trở tay vung lên một kiếm.

Một kiếm này đơn giản đến cực điểm, chính là Truy Nguyệt trong mười ba thức cơ bản.


Nhưng chính là kiếm thức tưởng như cực kỳ bình thường đơn giản này, trong tay Đinh Hạo dường như có sức sống. Một kiếm vẽ ra, mơ hồ có một loại hàm ý một kiếm phá vạn pháp.

Hàn Dưỡng Kiếm hoảng hốt. Trong nháy mắt, hắn chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ trong tầm mắt đều biến mất, chỉ có hàn quang lóe lên, mũi kiếm đâm tới mặt. Bất luận bản thân hắn tránh né hướng nào, đều không có cách nào né tránh được một kiếm này. Bản thân mình tấn công, thoạt nhìn quả thực giống như vội vàng đưa thân thể lên trước mũi kiếm này.

Trong lúc vội vàng, Hàn Dưỡng Kiếm chỉ có thể quay kiếm về chống đỡ. Mưa kiếm khắp trời, trong nháy mắt đã biến mất không thấy nữa.

Đinh.

Một tiếng động nhỏ vang lên. Hai thanh trường kiếm va chạm vào nhau.

Trong nháy mắt, trường kiếm trong tay Hàn Dưỡng Kiếm bị đập bay, gãy thành mười đoạn ngay giữa không trung!

- Phụt...

Hàn Dưỡng Kiếm phun ra một búng máu, bay ra ngoài, gương mặt hoảng sợ:

- Sao có thể như vậy được?

Đinh Hạo vẫn không truy kích, mặt thoáng cười nhạt, thất vọng lắc đầu:

- Xem ra ta vẫn đánh giá cao Liệt Thiên Kiếm Tông, căn bản không cần tới ba kiếm, chỉ một kiếm, đã đủ đánh bại ngươi!

- Không thể như vậy được. Ngươi giở trò lừa bịp, đây là kiếm thức gì? Sao Vấn Kiếm Tông có thể có kiếm thức cao minh như vậy?

Hàn Dưỡng Kiếm miễn cưỡng ổn định thân hình, không thể tin được, rống lên.

- Chưa tới phút cuối chưa thôi.

Đinh Hạo dùng hai ngón tay kẹp lấy lưỡi trường kiếm, giọng mỉa mai nói:

- Một kiếm này, chính là kiếm thức cơ bản tất cả mọi người trong Vấn Kiếm Tông ta đều biết. Chính là kiếm pháp thấp của tông môn ta.


Nói đến đây, Đinh Hạo cúi đầu nhìn mọi người phía dưới một chút, nói:

- Vị huynh đệ kia, chứng minh cho kẻ đáng thương này thấy đi.

Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông kích động vạn phần, hét lớn một tiếng, đồng loạt đánh ra thức mở đầu, một nén hương hướng lên trời, sau đó là tới kiếm thức Truy Nguyệt.

Tư thế mỗi người đều nhịp nhàng, nhuần nhuyễn, hiển nhiên bọn họ đã từng trải vô số lần tu luyện, tuyệt đối không phải chỉ tạm thời bắt chước kiếm pháp của Đinh Hạo. Mặc dù không đạt được kỹ xảo như Đinh Hạo, hóa phức tạp thành giản, khí thế bàng bạc, nhưng điều này đã đủ để chứng minh, kiếm pháp Đinh Hạo vừa thi triển chính là kiếm pháp của Vấn Kiếm Tông.

Trên thực tế, các đệ tử Vấn Kiếm Tông cũng thật sự không ngờ, kiếm pháp đơn giản nhất của tông môn mình, vẫn bị bọn họ xem là kiếm pháp giống như cải trắng mọc ven đường, lại có uy lực như vậy. Khi được thi triển ở trong tay Đinh Hạo, trong nháy mắt đánh bại sát chiêu của kiếm tu tông môn siêu cấp tại Bắc Vực...

Lẽ nào kiếm pháp của Vấn Kiếm Tông thật sự có uy lực quỷ thần khó lường như vậy sao? Chỉ là trước đó, đám người mình không tu luyện tới?

Hóa ra kiếm pháp tông môn của chúng ta lại có thể cường đại như vậy?

Tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn.

Trải qua một trận bạo kiếp như vậy, bọn họ cần phải được bồi dưỡng sự tự tin đối với tông môn. Đây cũng là nỗi khổ tâm của Đinh Hạo. Hắn vốn có thể giết đám người Hàn Dưỡng Kiếm trong nháy mắt. Tuy nhiên ở trước mặt nhiều đệ tử tông môn như vậy, Đinh Hạo cần cho thấy một vài sự cường đại không thể phá hủy của tông môn mình, nói cho những đồng môn chịu sự cực khổ như vậy biết, Vấn Kiếm Tông tuyệt đối cường đại.

Sau khi trải qua một kiếp nạn diệt môn, cần một lần nữa tạo lòng tin vào tông môn cho tất cả những người này. Đây là một quá trình không thể nhận thức được.

Dù sao một mình Đinh Hạo cường đại, không phải là toàn thể tông môn cường đại.

Đinh Hạo phải thông qua loại thủ đoạn này, khiến những môn nhân trung trinh anh dũng nhất của Vấn Kiếm Tông ý thức được, thật ra chiến kỹ công pháp của tông môn chúng ta cường đại không gì sánh được, thật ra chúng ta còn có tiềm lực vô hạn có thể khai quật. Thật ra cái gọi là tông môn siêu cấp ngoại châu cũng không phải không thể chống lại như trong tưởng tượng!

Những thứ này đều là của Vấn Kiếm Tông chúng ta.

Đinh Hạo tin tưởng, trải qua kiếp nạn lần này, trải qua cảnh tượng như vậy, trong lòng đệ tử Vấn Kiếm Tông nhất định sẽ nảy sinh một cảm giác ưu việt vượt xa so với tất cả tông môn lớn nhỏ của Tuyết Châu. Tầm mắt của bọn họ sẽ vượt ra khỏi Tuyết Châu, đi về phía Bắc Vực, không còn tâm trạng kính nể đối với thế lực lớn siêu cấp này nữa.

Tự tin.

Đây là một trong những khí chất cơ bản nhất để một tông môn tồn tại.

...

Hàn Dưỡng Kiếm ngây người! Hắn nghĩ tới vỡ đầu cũng không nghĩ ra, một chiêu kiếm pháp đơn giản đến mức người người đều biết, có thể phá được sát chiêu Liệt Thiên Kiếm Pháp của mình như vậy được?

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Chỉ có lão giả âm hiểm kia có cảnh giới cao thâm, khả năng quan sát cũng độc đáo hơn một chút, đã nhìn thấu một chút manh mối trong đó.

Mặc dù người thiếu niên áo xanh trước mắt này đã thi triển ra kiếm pháp đơn giản nhất, nhưng hiểu biêt của hắn đối với kiếm pháp, hiển nhiên đã đạt đến một mức độ quỷ thần khó lường.