Biểu tình trên những cái đầu này không giống nhau. Nhưng tất cả đều làm cho người ta khiếp sợ tới cực độ, mang theo một loại sự thâm trầm khủng khiếp cô đọng lại sau nghìn năm. Dường như sau một khắc bọn họ sẽ nhảy dựng lên cắn ngươi một cái!
Thậm chí còn có một vài cơ quan nội tạng còn thoáng đập. Cảnh tượng đẫm máu khủng khiếp tới cực điểm.
Đây là một thế giới do đủ loại tử thi tạo thành. Các kiểu chết khó có thể tưởng tượng được, các loại thảm trạng khó có thể tưởng tượng, đều có thể nhìn thấy ở trong thế giới này.
Cho dù trước đây Đinh Hạo đã từng trải vô số lần đại chiến, từng chém giết yêu ma, từng giết qua di chủng hồng hoang, cũng từng giết qua Nhân tộc bại hoại, thường nhìn thấy cảnh tượng tinh phong huyết vũ, nhưng đi thời gian dài ở trong thế giới này, trong lòng không ngờ cũng kìm lòng không được nảy sinh một loại tâm tình sợ hãi.
Kỷ Anh Khởi dứt khoát nhắm hai mắt của mình lại. Nàng thật sự không đành lòng tiếp tục nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc trước mắt như vậy.
Nhưng phương thức này hình như cũng không có tác dụng.
Cảnh tượng thảm khốc kia không chỉ có tác dụng với thị giác, hình như có thể thông qua tinh thần trực tiếp tác động tới bên trong đầu nàng, giống như chính mắt nhìn thấy vậy. Nàng cắn chặt răng kiên trì, không nôn mửa. Nàng không chỉ không muốn nôn ở trên lưng Đinh Hạo, càng không muốn khiến Đinh Hạo phân tâm chiếu cố tới mình.
Mèo mập Tà Nguyệt lại không rụt rè như thế. Nó lập tức phun ra.
- Ọe... Thật là buồn nôn. Tất cả cơm ta ăn từ đêm qua đều đã ói ra...
Mèo ác ma khom người, ngay cả mật cũng phun ra.
- Ta xin thề, sau này ta sẽ không ăn thứ gì đã chết nữa... Meo meo a a a a, vì sao lại khiến ta nhìn thấy thứ buồn nôn như vậy chứ? Tiểu Đinh Tử, ngươi bỏ ta vào trong chiếc nhẫn trữ vật đi thôi!
Đinh Hạo khinh thường nói:
- Đừng giả bộ chết. Ta thấy ngươi chỉ muốn nhân cơ hội tiến vào trong chiếc nhẫn trữ vật ăn vụng huyền tinh thạch thì có?
Mèo mập bị nói trúng tâm tư, vẻ mặt nhất thời căm giận, nói:
- Ngươi nói vậy là ý gì? Không thể hoài nghi mèo phẩm của ta...
- Hắc hắc hắc!
Cá heo nhỏ cũng cảm thấy buồn nôn trước cảnh tượng quá mức đẫm máu khủng bố này. Nó há miệng hộc ra từng bọt khí. Đến cuối cùng, nó dứt khoát sử dụng bọt khí chứa bản thân mình ở trong đó, cũng nhắm thật chặt hai mắt lại.
Thế giới của một đoạn Cổ Lộ này tồn tại, rốt cuộc là có ý nghĩa gì? Rèn luyện tinh thần ý chí của võ giả sao?
Đinh Hạo vận chuyển Thắng Tự Quyết, duy trì tâm cảnh của mình rõ ràng, di chuyển rất nhanh trong thế giới núi thây biển máu này.
Đột nhiên…
- Đưa đầu tới cho ta...
Một tiếng hét thê lương vang lên. Một thi thể vốn không đầu nằm trên mặt đất, đột nhiên nhảy dựng lên, đánh về phía Đinh Hạo.
Thân hình Đinh Hạo lóe lên, một quyền đánh ra, đánh bay cổ thi thể này.
Ban đầu, ở thế giới sương mù trong đoạn Cổ Lộ thứ ba, võ giả quái vật có thể vô thanh vô tức xuất hiện bất cứ lúc nào trong sương mù. Cảm giác bất kỳ thời khắc nào cũng có kẻ đánh lén ở đó đã sớm khiến dây thần kinh phản ứng của Đinh Hạo trở nên vô cùng nhanh nhẹn. Hiện tại, với bất kỳ tình thế đánh lén nào cũng không thể tạo ra gợn sóng ở trong lòng Đinh Hạo. Thân thể hắn gần như đã đưa ra phản ứng theo bản năng, nhanh như tia chớp.
- Đưa đầu tới cho ta...
Trên người cổ thi thể này mặc quần áo và trang sức thời thượng cổ, cứng rắn như sắt thần. Sau khi nhận được một quyền của Đinh Hạo, nó chỉ bị đẩy lui về phía sau mấy thước, sau đó lại chợt vọt tới.
Nó không đầu, lại có thể phát ra âm thanh, thật sự rất quỷ dị. Đinh Hạo cũng thầm giật mình.
Lực lượng cơ thể nhận một quyền của mình không bạo, mức độ cứng rắn, dẻo dai của thi thể thượng cổ này có thể so sánh với cường giả cảnh giới Vũ Hoàng.
Chỉ sợ khi nó còn sống, tuyệt đối là một cường giả võ đạo rất khủng khiếp.
Ầm!
Đinh Hạo lại đánh ra một quyền. Một quyền này ẩn chứa thiên lực lượng hỏa huyền khí. Hỏa quang lóe lên, lửa hừng hực cháy mạnh trong nháy mắt bao vây lấy thi thể này.
Trong khoảnh khắc, thi thể giống như được làm bằng sắt thần đã bị thiêu đốt thành tro tàn.
Thiên hỏa huyền khí ẩn chứa lực lượng của Uẩn Thần địa mạch, chính là tinh hoa thiên địa vạn năm, lại trải qua sự dung hợp cải tạo của Đinh Hạo, lực công kích vô cùng cường đại. Bởi vậy, khi luyện hóa loại thi thể ở trình độ này, không tốn chút sức lực nào.
Nhưng thật ra thi thể này vốn đã chết ngàn vạn năm, vì sao lại đột nhiên có sinh mạng lực? Điều này thật sự khiến Đinh Hạo có chút ngạc nhiên. Hắn cẩn thận quan sát, cũng không rõ được nguyên nhân xác chết vùng dậy. Đây không phải là lĩnh vực Đinh Hạo am hiểu.
Dọc đường đi, Đinh Hạo bắt đầu dần dần quen mắt khi nhìn thấy tất cả thảm trạng như vậy. Loại cục diện thê thảm như vậy dường như có thể rèn luyện được thần thức. Đinh Hạo vận dụng Thắng Tự Quyết, mơ hồ cảm giác được, cho tới nay thần thức bị vây ở tầng thứ sáu cảnh giới Kỷ Thân Thiên Địa hạ tầng trì trệ không tiến, lại có thể mơ hồ có dấu hiệu đột phá. Phát hiện ra điều này khiến Đinh Hạo cực kỳ kinh ngạc vui mừng.
- Lẽ nào mục đích tồn tại của thế giới núi thây biển máu vô cùng thê thảm này chính là để rèn luyện tinh thần ý chí của võ giả?
Đinh Hạo đưa ra suy đoán như vậy.
Dọc đường đi, có Kỷ Anh Khởi chỉ dẫn, Đinh Hạo không tiếp tục là kẻ mù đường bị đi lòng vòng nữa. Nhưng thường xuyên có tử thi với thiên hình vạn trạng, đột nhiên hoàn hồn, nhảy dựng lên, phát động tập kích về phía Đinh Hạo.
Chỉ có điều, với thực lực của Đinh Hạo hiện tại, tuyệt đối được xem là một trong các chí cường giả trong tất cả những cường giả hai tộc đã tiến vào chiến trường Bách Thánh. Trong lúc không để ý, hắn đã giải quyết được tất cả nguy cơ.
Điều khiến mèo mập Tà Nguyệt tức giận bất bình chính là, những thi thể này khủng khiếp thì thôi, lại có thể hoàn toàn không có chút giá trị lợi dụng nào.
Thật nhiều lần, mèo ác ma đều hi vọng sau khi Đinh Hạo sử dụng thiên hỏa huyền khí đốt cháy, từ trong thi thể có thể tìm ra được một hai khối tinh hạch các loại gì đó. Nhưng đáng tiếc, nó vẫn chưa được như nguyện. Cuối cùng, Tà Nguyệt thậm chí bắt đầu động thủ ở lột y phục của rất nhiều thi thể, cố gắng lột sạch những áo giáp thoạt nhìn cực kỳ thần dị từ trên thi thể xuống.
Đáng tiếc không quan tâm chúng thoạt nhìn thần dị thế nào, giống như thần giáp ra sao, nhưng bất kỳ quần áo, đồ dùng hàng ngày và áo giáp, trong nháy mắt sau khi lột khỏi thi thể đang chảy máu kia xuống, chúng sẽ hóa thành một mảnh tro tàn biến mất.
- Meo meo meo, ta cũng không muốn đi tới đoạn Cổ Lộ vắt chày ra nước này!
Tà Nguyệt tức giận.
- Hắc hắc hắc!
Cá heo nhỏ Manh Manh nhốt mình ở trong bọt khí biểu thị sự tán thành. Đinh Hạo và Kỷ Anh Khởi đều mỉm cười.
Lúc ban đầu khi mới tiến vào đây, Kỷ Anh Khởi không cách nào thích ứng được. Nhưng cuối cùng, đến bây giờ nàng đã có phần quen với tất cả cảnh tượng ở đây.
Nàng vốn là một thiếu nữ vô cùng kiên cường.