Xương trắng, máu và thịt bắn ra. Dùng mắt thường có thể thấy được ngọn lửa màu đỏ điên cuồng cắn nuốt tất cả cơ thể gần như không tổn thương được của hắn...
- A, tiện nhân đáng chết!
Hùng Bi Yêu Hoàng tức giận điên cuồng hét lên.
Hắn chưa từng dự đoán được sẽ xuất hiện biến hóa như vậy, trong nháy mắt bị trọng thương.
Lần này tử lại cũng khó mà duy trì Thôn Thiên Ma Hồ.
Từ trong miệng hồ lô vốn chảy ra chất lỏng màu tím cực kỳ ổn định, chợt trở nên hỗn loạn. Có một phần chất lỏng tản về phía bốn phía. Phần lớn lại giống như cá voi hút nước một lần nữa trở lại bên trong Thôn Thiên Ma Hồ này.
Thôn Thiên Ma Hồ vốn đang nghiêng xuống cũng bắt đầu từ từ dựng thẳng lên, không còn linh động như trước, cũng không xoay tròn nữa. Mặt trăng ma quái treo trên cao, hình ảnh mây xanh trên dốc đá kỳ lạ kia, trong nháy mắt này dường như là ảnh ngược ở trong nước dao động sau đó biến mất.
- A...
Cũng lúc đó, Tà Tâm Yêu Hoàng cũng phát ra một tiếng hét thảm.
Thôn Thiên Ma Hồ là chí tôn bảo vật cả tộc Hùng Bi Yêu Hoàng, đã truyền thừa lại suốt mấy vạn năm, có khả năng liên kết với huyết mạch của đại yêu Đại Hùng này. Cũng chỉ có hắn mới có khả năng miễn cưỡng điều khiển được. Cho nên lúc trước khi hai người hợp tác, Hùng Bi Yêu Hoàng là người khống chế Thôn Thiên Ma Hồ chính. Tác dụng của Tà Tâm Yêu Hoàng chỉ là ở bên cạnh chịu trách nhiệm đưa yêu lực vào, bảo đảm có đầy đủ lực lượng để huy động chí tôn chi khí này.
Lúc này bản thân Hùng Bi Yêu Hoàng bị trọng thương, mất đi khống chế đối với Thôn Thiên Ma Hồ. Lực lượng trong đó nhất thời trở nên hung hăng bạo loạn.
Lực lượng chí tôn đáng sợ này trở nên cuồng bạo, người đầu tiên chịu tác động chính là Tà Tâm Yêu Hoàng, người xa lạ ở gần nhất.
Một quang hoa màu tím hiện lên. trong nháy mắt hơn nửa thân thể Tà Tâm Yêu Hoàng hóa thành bột mịn biến mất.
Đinh Hạo sau một hồi cả kinh, lập tức có phản ứng. Tuy rằng hắn không biết tại sao nữ nhân lẳng lơ quyến rũ kỳ lạ này lại muốn giúp mình, nhưng trong thời điểm chỉ mành treo chuông này, hắn hiển nhiên không suy nghĩ quá nhiều về những chuyện này. Ngay lập tức hắn ra sức thôi động lực lượng của thanh kiếm rỉ, trước khi phần rỉ rét cuối cùng đang trở lại thân kiếm, khí tức chí tôn bên trong mũi kiếm hoàn toàn biến mất trước, Đinh Hạo đã ra chiêu.
Một quang hoa màu trắng hiện lên.
Đầu Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng phóng lên cao. Máu tươi phun ra giống như hai dòng suối.
Thân hình Đinh Hạo rơi xuống mặt đất. Một miếng rỉ rét cuối cùng một lần nữa trở lại thân kiếm.
Trường kiếm trong tay một lần nữa hóa thành hình dạng dáng như một thanh cời lò lửa, loang lổ rỉ rét không chịu nổi. Nhìn bề ngoài dường như nó có thể gãy bất kỳ lúc nào. Thanh kiếm như vậy, cho dù ném ở ven đường, tên ăn mày cũng không thèm liếc mắt nhìn thêm một lần.
Hai quang hoa màu trắng và màu đen từ trong thân thể đã bị nghiền nát của Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng phóng ra.
Đó là hai đại thần hồn của Yêu Hoàng.
- Meo meo...
Vào thời khắc mấu chốt, vẫn là mèo Tà Nguyệt luôn chú ý quan sát tình cảnh, lập tức xuất hiện. Cơ hội như vậy, một kẻ trời sinh tham ăn như nó sao có thể bỏ qua được?
Cánh nhỏ màu trắng khẽ lay động, Tà Nguyệt hóa thành một đạo lưu quang màu trắng quay về, ngậm cả hai quang hoa ở trong miệng. Hai đại hồn thể Yêu Hoàng kinh hoàng luôn miệng cầu xin, răng tiểu hổ vẫn nuốt sống mạnh nhai, không chút khách khí nào nuốt lấy này hai đạo lực lượng bản nguyên Yêu tộc tinh thuần đến cực điểm.
Đầu lưỡi trắng mịn của nó liếm miệng, nghiêm túc rửa mặt. Lúc này mèo ác ma mới hài lòng nói:
- Yêu tộc ngu xuẩn. Ở trước mặt mèo ta, thần hồn còn muốn chạy trốn sao? Đúng thật là không biết tự lượng sức mình!
Trong lòng Đinh Hạo âm thầm thở dài một hơi.
Lúc này Thôn Thiên Ma Hồ mất đi lực lượng của hai đại Yêu Hoàng thôi động, lực lượng Yêu Thần chí tôn ẩn chứa trong đó cũng dần dần thu lại, một lần nữa ngủ say. Hồ lô vốn cao chừng mấy thước chợt thu nhỏ lại trở thành kích thước lớn chừng bàn tay. Quang hoa màu xanh lục cũng biến mất. Hồ lô trở nên ảm đạm, từ trên không trung rơi xuống!
Trong lòng Đinh Hạo khẽ động, ngoắc tay.
Một lực lượng cường đại bay vút lên trời cao, hút Thôn Thiên Ma Hồ vào bên trong.
Đây chính là một bảo bối không gì sánh được. Bên trong đó ẩn chứa khí tức chí tôn của Yêu tộc. Chất lỏng màu tím này giống như máu của Thần Ma, cực kỳ đáng sợ. Chỉ là một chút, đã khiến thân thể Tà Tâm Yêu Hoàng bị biến thành phấn vụn. Nếu như thả tất cả ra ngoài, quả thực có thể diệt thế. Nếu như bản thân mình có thể nắm giữ nó ở trong tay, giống như có một trợ lực cảnh giới Yêu Thần luôn ở bên cạnh...
Phía xa, mỹ nữ yêu dã với mái tóc dài màu đỏ như lửa đang khoanh đôi tay ở trước ngực, chèn ép khiến bầu ngực càng cao vút, khiến người ta nhìn thấy phải phun máu mũi. Nàng cười hì hì nhìn Đinh Hạo, không có ý định tranh đoạt Thôn Thiên Ma Hồ này với Đinh Hạo.
Trong ánh mắt nàng mang theo một tia trêu chọc.
Ầm!
Mắt thấy Thôn Thiên Ma Hồ sẽ rơi vào trong tay Đinh Hạo, đột nhiên hồ lô vốn đã ảm đạm, mặt ngoài chợt hiện lên một tia quang diễm xanh biếc. Dường như vị thần đang ngủ say trong đó chợt mở mắt, nhẹ nhàng tránh ra dễ dàng thoát khỏi lực lượng khống chế của Đinh Hạo, lóe lên ở trong hư không, trực tiếp phá vỡ không gian biến mất!
Đinh Hạo ngẩn ngơ. Trong nháy mắt tiếp theo hắn cũng hiểu rõ mình có chút lòng tham.
Bảo vật có linh tính, hơn nữa còn là trên thần vật bảo khí tuyệt phẩm như vậy?
Thần khí cấp chí tôn, bên trong đã sinh ra linh hồn của riêng mình, có trí tuệ. Không có bí pháp điều khiển, căn bản không cách nào cướp được. Cho dù là người nắm giữ nó được chết, nó cũng sẽ trở về tổ địa trước. Thôn Thiên Ma Hồ phá vỡ không gian, đã quay trở về bộ tộc của Hùng Bi Yêu Hoàng.
Cuối cùng bụi bậm lắng xuống. Nên giải quyết chuyện khác.
- Nàng rốt cuộc là ai? Vừa rồi vì sao lại muốn trợ giúp ta?
Đinh Hạo xoay người, nhìn mỹ nữ yêu dã với mái tóc dài màu đỏ này. Hắn có thể khẳng định, trước đó mình tuyệt đối chưa từng gặp nàng. Giữa hai người, cũng tuyệt đối chưa từng cùng xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào.
Nữ nhân yêu dã này, theo nhóm cường giả Lục Tiên Nhi, Hùng Bi Yêu Hoàng, ở đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy bày trận muốn giết mình. Người tham dự vào kế hoạch nghiêm mật như vậy, chắc chắn là người được đám người Hùng Bi Yêu Hoàng tín nhiệm nhất. Nhưng ở thời khắc quan trọng nhất, không thể tưởng tượng nổi nàng lại ra tay trợ giúp mình, tuyệt sát đám người Hùng Bi Yêu Hoàng. Điều này thật sự khiến người ta có chút khó hiểu.
- Hì hì, tiểu oan gia, đáp án này đối với ngươi rất quan trọng sao?
Trên mặt nữ nhân lộ ra một nụ cười có phần trêu trọc.
- Đương nhiên rất quan trọng.
Thần sắc Đinh Hạo rất nghiêm túc.
- Được rồi, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết. Tiểu oan gia, ngươi dáng vẻ thịt trắng da mềm, tỷ tỷ ta tuy rằng là Diệu Thủ Tam Thiên, đã quen biết vô số mỹ nam tử, nhưng chưa từng thấy qua một tiểu ca nhi nào lại tuấn tú như vậy. Trước khi chưa nếm được mỹ vị của ngươi, Tô Tiểu Tiểu ta đương nhiên luyến tiếc nếu để ngươi chết rồi!
Nữ nhân yêu dã kia cười hì hì nói.