Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 547: Nổi giận

Mịch La Chu Hoàng không ngừng khiêu khích.

Lúc này, không gian Đinh Hạo có thể né tránh chỉ còn lại chưa đầy ba, bốn thước.

Mịch La Chu Hoàng cực kỳ đắc ý.

Tuy rằng hắn sắp dùng hết Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu trong tay mình, nhưng cũng may địa hình là hang động trong lòng đất này, bằng không thật sự không thể bao vây được tiểu tử nhân tộc còn linh hoạt gian xảo hơn cả hầu tử này. Hắn cũng biết trong thời gian mười lần hít thở, mình có thể thu lưới.

Vừa nghĩ tới chuyện tiếp theo, vị cao thủ Nhân tộc nổi tiếng chính trực cường đại này, sẽ biến thành một đống thịt nát ở dưới chân mình, Mịch La Chu Hoàng không khỏi cảm thấy hưng phấn tới mức khó có thể kìm chế được.

Danh tiếng Đao Cuồng Kiếm Si, trong khoảng thời gian này uy chấn chiến trường Bách Thánh. Hắn đã sớm nhìn không vừa mắt.

Ngày hôm nay thực sự nhờ yêu thần phù hộ, khiến mình nắm được cơ hội này, có thể giết chết.

Hắn đã có thể tưởng tượng được, từ đó về sau, danh tiếng của mình ở trong Yêu tộc Bắc Vực sẽ nhanh chóng được truyền ra. Cho dù là đám nổi tiếng như Tà Tâm Yêu Hoàng thậm chí Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng, cũng sẽ hoàn toàn bị mình đè xuống. Đi ra khỏi chiến trường Bách Thánh, mình sẽ là người đứng đầu trong các thiên tài Yêu tộc!

Phía xa, Lục Tiên Nhi đắc ý phá lên cười:

- Ha ha, Đinh Hạo, bây giờ ngươi còn có thể giết ta sao? Ngươi sắp chết rồi. Ngươi biết chúng ta làm sao tìm được ngươi không? Ngươi biết người bày ra kết hoạch giết ngươi ngày hôm nay, là do ai đề nghị không?

- Không sai, là ta. Ha ha, chính là ta. Để trả thù ngươi, ta đã nghiên cứu cẩn thận từng tin tức về ngươi. Vì sao ngươi không nhận thấy được cạm bẫy tồn tại? Đây đều là do ta đã sớm bày bố!

Ánh mắt Đinh Hạo cuối cùng rơi vào trên người nữ tử ác độc này, giống như nhìn người chết.

Sát khí nồng đậm khiến trong lòng Lục Tiên Nhi thầm run rẩy, không tự chủ được ngậm miệng lại. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một sự phẫn nộ khó có thể ngăn chặn được bạo phát ở trong lòng Lục Tiên Nhi.

Hắn rất nhanh sẽ phải chết. Vì sao ta còn phải sợ hắn nữa?

Nữ nhân ác độc trợn trừng đôi mắt, vô cùng oán độc nói:


- Người bị cắt thành thịt nát trước đó là bằng hữu của ngươi sao? Ta biết gia hỏa dối trá nhà ngươi vẫn luôn thích kết giao bằng hữu. Ha ha, hiện tại hắn đã chết, giống như tên ngốc Quách Nộ trước đây, chết thảm ở trước mặt ngươi. Nhưng ngươi có thể làm được gì? Tới đây, tìm ta báo thù đi. Ngươi có thể làm được sao?

Nàng hiện tại hoàn toàn giống như một con chó điên cuồng phát tiết ra sự oán độc của mình. Một kẻ hoàn toàn biến thái. Loại nữ nhân này thật sự rất đáng sợ! Giống như chó điên, cắn cũng sẽ không chịu nhả miệng.

- Giết ngươi? Yên tâm, rất nhanh ngươi sẽ biến thành một đống thịt nát, giống như bằng hữu của ta. Lúc này đây, cho dù Phương Tiêu An tới, cũng không thể nào cứu được ngươi.

Lần đầu tiên Đinh Hạo hận một người như vậy, lần đầu tiên có một kích động muốn băm thây một người thành vạn đoạn.

- Hắc hắc, tiểu tử kia, ngươi đã sắp chết, còn thốt ra những lời ác độc hù dọa ai chứ?

Mịch La Chu Hoàng cười ha ha, sáu chân chợt vung lên, điều khiển mạng nhện xung quanh, bắt đầu co lại, muốn quấn Đinh Hạo ở trong đó, khiến hắn hoàn toàn nát bấy.

- Đồ không biết chết sống. Nếu không phải vì tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu này, ta sẽ để ngươi sống đến bây giờ sao?

Đinh Hạo ngẩng đầu, ánh mắt giống như điện quang bắn ra, cười lạnh một tiếng, sau đó chợt bạo phát. Ngục băng huyền khí vô cùng hùng hậu rót vào thanh kiếm rỉ.

Thanh binh khí thần bí này thoạt nhìn như là chiếc gậy lửa, trong nháy mắt phóng ra ánh sáng chói mắt. Thân kiếm tràn ngập những vết loang lổ rỉ sét đột nhiên giống như có sinh mệnh, tự nhiên bay lên cao. Rất nhanh, mũi kiếm quay vòng xung quanh. Trong ngân quang chói mắt, một thân kiếm mỹ lệ giống như hoàn toàn được làm bằng thủy tinh xuất hiện, nhanh chóng rung chuyển. Từng tiếng động giống như thần long gầm khẽ vang lên, xuất hiện ở trong hang động dưới lòng đất, tạo ra những tiếng vang vọng!

Dường như có một mặt trời chợt xuất hiện ở trong không gian này. Phản ứng đầu tiên của mọi người chính là che hai mắt mình không dám nhìn tới.

Thân hình Đinh Hạo giống như tia chớp, để lại lưu quang lao về phía Mịch La Chu Hoàng.

- Ngươi...

Theo bản năng Mịch La Chu Hoàng cảm giác được uy hiếp.

Xuy xuy xuy xuy!

Những tiếng động khe khẽ vang lên.


Từng Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu nhỏ có thể cắt qua thân thể thần linh, giống như sợi dây thừng mục nát không chịu nổi, đồng loạt bị thanh kiếm rỉ chém đứt, không còn sự sắc bén trước đó nữa.

Trong chớp mắt đó, Đinh Hạo đã đột nhiên tiến đến trước người Mịch La Chu Hoàng.

- Không thể như vậy được...

Mịch La Chu Hoàng kinh hoàng rống lớn, muốn lui về phía sau nhưng đã không kịp nữa.

Lưu quang giống như tia chớp lóe lên. Trong phút chốc, hai bóng người lao qua nhau. Sau đó tất cả trở nên yên lặng.

Đinh Hạo thu kiếm đứng lại.

Tú Kiếm một lần nữa lại trở lại thành hình dạng loang lổ rỉ rét. Dường như từ đầu đến cuối cũng chưa từng bay lên phát sáng, một lần nữa trở lại hình dáng bình thường. Hoàn toàn không nhìn ra được, uy lực giống như mặt trời phủ xuống vừa nãy, dã phát ra mạnh mẽ từ trong thân nó.

Mịch La Chu Hoàng khó khăn xoay người. Sáu con mắt lớn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo:

- Ngươi... đây... rốt cuộc là... thần binh gì vậy? Sao lại có thể... Có thể chặt đứt ta...

- Một thanh kiếm rỉ rất bình thường làm thịt yêu mà thôi!

Đinh Hạo không lộ cảm xúc. Nhưng trên thực tế, ở sâu trong nội tâm hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Ban đầu, hắn chỉ muốn dùng vị trí sắc bén trên thanh kiếm rỉ này, chặt đứt tơ nhện. Ai ngờ được sau khi toàn lực rót huyền khí vào, thanh kiếm rỉ này lại có thể xảy ra biến hóa kỳ lạ như vậy. Trong nháy mắt khi phần rỉ rét bóc ra, Đinh Hạo cảm thấy mình đang cầm quả thực chính là một thanh thần khí có thể chém giết bất kỳ chí tôn nào trên thế giới. Cho dù là Chiến Thần chí tôn, ở trước mặt mình cũng sẽ bị chém nát trong nháy mắt!

Quả nhiên là một kiếm thần binh có lai lịch khủng khiếp.

Dưới tình huống rỉ rét loang lổ đã có uy lực như vậy. Chờ một ngày kia, nó bỏ đi tất cả rỉ sét, sẽ là biến thái tới mức nào?

Chỉ rất đáng tiếc là hình dạng này của thanh kiếm rỉ chỉ tồn tại trong nháy mắt.

Đinh Hạo có thể cảm giác được, với tiêu chuẩn tu vi huyền khí cùng thần thức của mình hiện nay, chỉ có thể duy trì hiện tượng rỉ rét bóc ra lượn vòng quanh chưa đầy năm lần hít thở. Thời gian vừa hết, Tú Kiếm sẽ biến trở về hình dạng bình thường trước đó.

- Những tơ nhện không tồi. Tất cả đều là của ta. Ta sẽ sử dụng chúng thật tốt...

Đinh Hạo nói xong, không để ý tới Mịch La Chu Hoàng nữa, xoay người đi thu những tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu đã bị chém đứt. Hắn đương nhiên không thể dùng tay. Chúng quá sắc bén. Nếu tay trực tiếp chạm vào sẽ bị cắt đứt.

Đinh Hạo dùng thanh kiếm rỉ nhẹ nhàng quấn lấy, thu lại tất cả số tơ nhện có chiều dài tổng cộng hơn một ngàn thước.

Tơ nhện quấn ở trên thanh kiếm rỉ.