Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 513: Đường cổ tây du mở ra

Mọi người trên tế đàn đều giật nảy mình.

Xung quanh tế đàn đều bị minh văn, bí pháp của nhân loại, yêu tộc phong kín, được các cao thủ các tộc bảo vệ. Ánh sáng mông lung như sương bao phủ tế đàn, lực lượng cường đại ngăn cách tất cả. Tuy bên dưới tụ tập mấy ngàn cao thủ hai tộc nhưng chỉ nhờ vào thị lực, thính lực không thrể biết chuyện xảy ra trong tế đàn. Bây giờ giọng nữ từ bên dưới vọng lên chứng minh người lên tiếng đều nghe thấy, biết mọi chuyện xảy ra.

Thật khủng khiếp.

Rốt cuộc là ai mà thực lực khủng bố như vậy?

Mọi người có mặt có thể nói là cao thủ thực lực mạnh nhất trong nhiều nhân loại, yêu tộc vào chiến trường bách thánh. Nhưng dù là đám người Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng hay Tống Khuyết tự hỏi không thể làm được điều này.

- A? Thì ra là vậy...

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng phát hiện điều gì, tay chỉ một cái. Ánh lửa bùng lên, không gian tế đàn bị đốt cháy.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn, một cọng lông chim phượng hoàng đỏ rực không biết từ bao giờ lơ lửng trên đầu mọi người nhưng không ai phát hiện. Lông chim nhẹ nhàng bị Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng một chỉ đốt cháy.

Thanh âm êm tai phát ra từ cọng lông phượng đỏ:

- Đây là đạo đãi khách của các vị sao?

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, lần đầu lên tiếng:

- Nếu người bí ẩn này nắm giữ một góc bản đồ thì có tư cách đứng ở đây, cứ mời người đó lên đi. Bây giờ đấu khí cũng không được gì, mọi chuyện lấy việc lớn làm đầu. Đã ba tháng qua đi, thời gian chúng ta ở lại chiến trường bách thánh không nhiều.

Tống Khuyết gật đầu, truyền lời với bên ngoài.

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng hừ lạnh, lầm bầm nói cái gì.

Ánh sáng hỗn độn mông lung quay quanh tế đàn dần tách ra khe hở, có tiếng bước chân vang lên.

Rất nhanh, một người toàn thân phủ lửa đỏ từng bước một đi lên tế đàn.

Lửa đỏ ngăn cách hết thảy dòm ngó, không thể thấy mặt mày người bên trong, không biết nhân loại là nhân loại hay yêu tộc. Bởi vì hơi thởi ngọn lửa cực kỳ quái dị, ẩn chứa yêu khí rồi lại tinh thuần hơn yêu khí bình thường, có chút linh tính.

Yêu khí lửa khiến sắc mặt Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng dịu lại:

- Ngươi là thần thánh phương nào?

Bởi vì người này rất có thể là cường giả Tạ Giải Ngữ.

- Ta là ai không quan trọng, chủ yếu là ta có một góc bản đồ thật sự.

Thanh âm trong trẻo như phát ra từ tiên giáng trần.

Một luồng sáng xanh bay ra khỏi ngọn lửa, bia đá hiện ra, hoa văn núi sông rõ ràng, chính là một phần bản đồ đường cổ. Chất liệu bia đá đặc biệt, không thể làm giả.

Mấy người khác không còn lời gì để nói.

Vậy là đã đủ mười miếng bản đồ.

Bây giờ còn thiếu góc bản đồ cuối cùng.

Nó vốn nằm trong tay Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nhưng bây giờ không biết nơi đâu.

- Chỉ thiếu một góc cuối cùng, nhìn hình vẽ thì chắc thiếu đoạn thứ mười. Mặc kệ nó rơi vào tay thế lực nào, bọn họ có rắp tâm gì, ta nghĩ nó sẽ xuất hiện. Dù sao cơ hội lần này rất khó gặp, bỏ qua chuyến này muốn tìm thượng cổ di tích bí ẩn lần nữa phải chờ mấy trăm năm sau.

Tống Khuyết, Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng bàn bạc đến cuối cùng khẳng định bất kể như thế nào, hiện giờ đã tên trên dây không thể không bắn. Các đại thế lực quyết định quyết định ngày hôm sau xuất phát đường cổ tây du.

Gom đủ mười góc bản đồ thì đường cổ bắt đầu từ cửa tây tòa thành trì Cửu Trọng Thiên uốn lượn hướng tây, chuyến đi thám hiểm này đặt tên là đường cổ tây du.

Bàn bạc xong các phương bắt đầu tán đi.

Trước khi đi nhiều người rất hứng thú với người bí ẩn toàn thân tràn ngập lửa đỏ đến phút cuối, muốn biết lai lịch của nàng. Nhưng thực lực của người bí ẩn không thể khinh thường, ai đến gần nàng trong vòng năm thước sẽ cảm giác đau đớn vô cùng như bị lửa đốt, trong phút chốc không ai dám đi khiêu khích.


Thế giới này chỉ có thực lực là chính yếu.

Sương mù quanh tế đàn tán đi, mấy ngàn sinh linh đứng chờ bên dưới ồn ào muốn biết kết quả.

Lúc trước bọn họ bị ngăn cách cảm giác, căn bản không biết chuyện gì trong tế đàn, không biết hội minh quyết định hiệp nghị gì. Nếu bản đồ đã có thì có lẽ bọn họ sẽ thử cầu may.

Trong mắt lão tam Ninh Châu Tam Hoàng đầy hưng phấn.

Lần này Ninh Châu Tam Hoàng nhặt của hơi, cơ duyên xảo hợp cùng Đinh Hạo không đánh không quen biết, nếu không thì bọn họ đã như người bình thường đứng dưới tế đàn chờ vạn may buông xuống, làm gì có tư cách đứng trong trường hợp quan trọng? Ninh Châu Tam Hoàng càng nghe lời Đinh Hạo hơn.

Từ đầu đến cuối Đinh Hạo không nói tiếng nào bình tĩnh nhìn người bí ẩn.

Người bí ẩn không nói chuyện, sau khi bàn bạc xong thì hóa thành luồng sáng đỏ biến mất hướng minh văn trận pháp đi lên càng cao.

Lý Y Nhược khẽ hỏi:

- Là nàng sao?

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Ta cũng không đoán ra được.

Người bí ẩn toàn thân ở trong lửa đỏ cực kỳ cường đại, hơi thở khá giống với Tạ Giải Ngữ tuy nhiên lửa tràn ngập yêu khí làm Đinh Hạo không quá chắc chắn, bình thương võ giả nhân loại dù có tu luyện một số công pháp kỳ dị cũng ít có yêu khí.

Không lẽ thật sự là hoàng giả yêu tộc?

Đinh Hạo trầm ngâm nói:

- Đi đi, chúng ta cũng nên trở lại chuẩn bị.

Đinh Hạo mang theo Lý Y Nhược rời khỏi.

* * *

Thời gian trôi nhanh.

Chớp mắt đã là buổi sáng hôm sau.

Lúc đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ra khỏi Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì Ninh Châu Tam Hoàng đã dẫn theo mấy trăm người cung kính chờ bên ngoài phạm vi cảnh giới. Ánh mắt bọn họ nóng bỏng, biểu tình điên cuồng.

Đám người này là Ninh Châu Tam Hoàng lấy danh nghĩa Đinh Hạo tụ tập một số võ giả đồng mình.

Đa phần thực lực ở giữa Đại Tông Sư cảnh và Võ Vương cảnh, không cao không thấp, đến từ nhiều tông môn không có tiếng tăm. Địa vị của bọn họ khá thấp, chỉ có nước phụ thuộc vào cường giả nắm giữ bản đồ mới có tư cách tham gia đường cổ tây du. Nói thẳng ra bọn họ là đám vật hy sinh lúc gặp nguy hiểm, nếu may mắn có lẽ cuối cùng sẽ đến thượng cổ di tích bí ẩn, được đền bù.

Mấy trăm người đồng thanh kêu lên:

- Tham kiến Đinh minh chủ!

Khí thế ngút trời.

Đây là Ninh Châu Tam Hoàng tạo khẩu hiệu, đồng minh tạm thành lập gọi là Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh, nguồn gốc danh hiệu đến từ Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, có một nửa là vì muốn nịnh Đinh Hạo. Ba hoàng tử Thiên Ninh vương triều giờ đây yên phận, mọi chuyện lấy Đinh Hạo làm đầu. Chỉ mong khi đến được thượng cổ di tích bí ẩn, Đinh Hạo ăn thịt, Ninh Châu Tam Hoàng được ăn canh là bọn họ rất thỏa mãn.

Đinh Hạo không nói chuyện, đi hướng cửa thành tây tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

Một đám người theo sau lưng Đinh Hạo.

Trầm Bất Hồi bước nhanh tới bên cạnh Đinh Hạo, nhỏ giọng nói:

- Ta đã nghe ngóng, thì ra người bí ẩn trong ngọn lửa màu đỏ đến từ thiên kình cổ viện một trong tám cấm địa, chính là thiên tài tuyệt thế khai khẩn thiên kình cổ viện. Ngoài ra cường giả yêu tộc khai khẩn bạch ngọc biệt viện nghe nói trong tay không có bản đồ, nhưng Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tự mình đến cửa tìm hắn, cuối cùng thiên tài tuyệt thế của yêu tộc này tham gia vào phe Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng.

Đinh Hạo gật đầu.

Trầm Bất Hồi tiếp tục bảo:


- Chiều hôm qua các loại tin tức đã lan trong thành, rất nhiều người biết đại khái đường cổ hướng tây, sóng ngầm dâng lên. Nghe nói nhiều tông môn nhân loại không có bản đồ, thế lực thế gia, truyền thừa yêu tộc quyết định theo sau lưng chúng ta cùng đi đường cổ tây du.

Đinh Hạo nhíu mày hỏi:

- Tin tức truyền nhanh như vậy? Sợ là có người ở sau lưng thúc đẩy.

Trầm Bất Hồi gật đầu, nói:

- Ta cũng đoán vậy. Đường cổ tây du đầy nguy hiểm, có lẽ có người muốn kích động các cao thủ hai tộc đi dò đường, khiến bọn họ làm vật hy sinh thăm dò nguy hiểm.

Ý định này đúng là độc ác.

Nhưng đối với nhiều cao thủ nhân loại, yêu tộc không có tư cách đi đường cổ tây du thì đây là cơ hội duy nhất của bọn họ. Muốn có thu hoạch thì phải mạo hiểm, bọn họ biết bản thân bị người lợi dụng nhưng đã rơi vào cuồng nhiệt với thượng cổ di tích bí ẩn, không còn đường lựa chọn nào khác.

Lúc đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Trầm Bất Hồi, Ninh Châu Tam Hoàng đi đến cửa tây tòa thành trì Cửu Trọng Thiên quả nhiên thấy mấy ngàn cao thủ hai tộc.

Đưa mắt nhìn đông nghìn nghịt, đây là lần đầu tiên Đinh Hạo thấy nhiều cao thủ cùng lúc từ khi vào chiến trường bách thánh đến giờ. Chắc trừ số ít cao thủ không màng danh lợi, vô dục vô cầu hoặc là tự biết không có hy vọng vào thượng cổ di tích bí ẩn ra còn lại cao thủ yêu tộc, nhân loại toàn tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều tụ tập nơi đây.

Trên bầu trời có bông tuyết rơi lấtp hất.

Đủ kiểu huyền khí nhân loại, pháp khí yêu tộc lơ lửng giữa không trung, bên trên đứng đầy người, đó là cường giả đến từ các đại thế lực. Khí thế của ai cũng khiến người run sợ, mắt như thần kiếm thần đăng bắn phá hư không.

Đinh Hạo xuất hiện khiến mọi người náo động.

Bởi vì Đinh Hạo có bia đá là đoạn thứ nhất đường cổ tây du, muốn chính thức mở ra đường cổ cần có bia đá của hắn khởi đầu thì mọi người mới lên đường được.

Đinh Hạo không nói nhiều, lấy bia đá ra.

Từng luồng sáng xanh bắn ra từ bia đá nhập vào mặt đất, núi cao. Một lát dường như sau kích phát pháp tắc kỳ dị vô hình nào đó, mặt đất lay động, dãy núi sụp đổ, một luồng sáng thoáng hiện trong tuyết cốc cách cửa tây tòa thành trì Cửu Trọng Thiên ngàn dặm. Ánh sáng càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành không gian cánh cửa màu xanh chứa mười người cùng vào, như vòng xoáy kỳ dị chớp lóe trong hư không, chậm rãi ổn định lại.

- Đây chính là lối vào đường cổ tây du!

- Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá, chúng ta xông lên!

- Nghe đồn không chỉ thượng cổ di tích bí ẩn có nhiều báu vật, mỗi đọn đường cổ tây du cũng có vô số thiên tài địa bảo, nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại. Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta xông lên, dù không thể đến cuối thượng cổ di tích bí ẩn nhưng thu hoạch một ít bảo dược, thần thảo trong đường cổ tây du cũng lời rồi!

- Mặc dù nguy hiểm nhưng đường võ đạo vốn là nghịch thiên mà đi, liều!

- Huynh đệ, ngươi đừng vào mạo hiểm. Nghe lời ca ca, canh giữ ở đây đi. Nếu cuối cùng ta không thể sống sót trở về từ đường cổ tây du thì hãy báo cho sư môn, phụ mẫu, xin bọn họ tha thứ cho ta bất hiếu. Bảo Đan Hà sư muội đừng chờ ta nữa, tìm đệ tử trung thành gả đi.

Nhìn cửa đường cổ tây du mở ra, mọi người điên cuồng.

Đặc biệt là các cao thủ không có bản đồ như phát điên muốn xông vào cửa ánh sáng trước tiên.

Rất nhiều đại thế lực không vội vã vào cửa đường cổ tây du ngay.

Tình hình bên trong không rõ ràng, không biết có nguy hiểm khủng bố gì. Trước tiên khiến các cường giả cao thủ điên cuồng vào trong, chờ mọi nguy hiểm đều rõ ràng mới tới lúc các đại thế lực nắm giữ lực lượng đi vào.

Đinh Hạo cũng không sốt ruột.

Lần này đi ra không biết có trở về lại tòa thành trì Cửu Trọng Thiên được không.

Cho nên đêm hôm qua Đinh Hạo tranh thủ chép lại mấy trăm bộ chiến kỹ đao pháp, kiếm pháp. Tiếc rằng Kiếm Nhị Thập Tứ, Đao Nhị Thập Tứ tầng hai vẫn khó hiểu vô cùng, Đinh Hạo chỉ miễn cưỡng xem được bức tranh một kiếm, hai kiếm, ba kiếm, một kiếm, hai đao, ba đao, miễn cưỡng dùng minh văn khắc vào óc chờ sau này từ từ nghiên cứu.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ tốn chút thời gian nói muốn dùng lực lượng thần hồn ghi nhớ Kiếm Nhị Thập Tứ, Đao Nhị Thập Tứ rồi sau này chỉ cho Đinh Hạo tu luyện.

Đây là quá trình rất hao phí hồn lực.

Từ đêm qua đến bây giờ hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ tiêu hao lực lượng thần hồn quá độ không nói chuyện, không biết có thành công không?

Hai bồ đoàn dây đay kỳ lạ trên tầng ba thì Đinh Hạo dễ dàng cất vào trữ vật giới chỉ, tùy thân mang theo.

Đinh Hạo đã tìm hiểu rõ bồ đoàn dây đay trông rách rưới mới là bảo bối quý nhất Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu. Không gian tối đen lạnh abưng trong bồ đoàn dây đay kiếm lâu ẩn chứa vô số vì sao lấp lánh. Theo quá trình xuân hạ thu đông kiếm ý lúc trước Đinh Hạo tu luyện, nếu hắn không đoán sai thì mỗi một ngôi sao lóe sáng đại biểu một loại kiếm ý.

Vậy tính ra trong Thôn Nhật Yêu Hoàng kiếm lâu ẩn chứa cỡ ngàn loại kiếm ý.

Đinh Hạo chưa sử dụng bồ đoàn dây đay bên đao lâu nhưng đoán chắc có tác dụng tương tự.

Bảo bối như vậy có thể nói là tuyệt thế trân bảo.

Nếu bị người ngoài biết được sợ là siêu đại thế lực như Huyền Sương Thần Cung cũng thèm muốn.

Nếu không phải Đinh Hạo bắt buộc đi thượng cổ di tích bí ẩn tìm bảo dược luyện chế Linh Tê Huyền Tâm Đan cho Tây Môn Thiên Tuyết, thần liệu cho hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ thì nói thật là hắn không mấy hứng thú với đường cổ tây du. Đinh Hạo cảm thấy ở lại Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu tu luyện mới là chuyện ổn định, quan trọng nhất.

Siêu cường giả Ngân Nguyệt Cổ yêu tộc nắm giữ một góc bản đồ hét to một tiếng:

- Giờ lành đã đến, đi!

Siêu cường giả Ngân Nguyệt Cổ yêu tộc dẫn theo mấy trăm cao thủ trong tộc hóa thành các luồng sáng như châu chấu bay vào cửa đường cổ tây du như vòng xoáy ở phía xa.

Đây là thế lực thứ nhất trong mời mấy đại thế lực tham gia tế đàn hội minh xuất phát.

Có người đi đấu, mấy đại thế lực tham gia tế đàn hội minh khác cũng lên đường. Vô số võ giả, yêu tộc chen chúc nhau, thân thể phát ra các màu ánh sáng, biến thành từng luồng sáng như mưa sao băng vẫy đuôi hoa lệ chui vào cửa vòng xoáy không gian xanh da trời. Từng vòng sóng gợn chớp lóe trên cánh cửa vong xoáy không gian.