Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 484: Gặp lại "cố nhân"

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sắp bị buộc điên:

- Ngươi... Đừng hiếp người quá đáng!

Đinh Hạo không nhúc nhích, chiêu thức như điện tăng áp lực không dứt.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu lại bị chém bay.

Thủy Ý Thần Khải bắt đầu nứt ra.

Đao ý và kiếm ý thần bí khó lường, hoàn toàn vượt qua phạm trù chiêu thức bình thường, mỗi lần công kích khó thể nắm bắt. Đao ý và kiếm ý như tình cờ phù hợp quỹ tích biến đổi của thiên địa trời trăng, đại đạo chí giản, chân trời góc biển khó thể tìm kiếm. Đao ý và kiếm ý phối hợp với Thất Huyền Trảm đại xảo không công rồi lại không kẽ hở công kích của Đinh Hạo, tuy Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu nhanh như chớp né tránh nhưng vẫn liên tục trúng chiêu.

Miệng mũi Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu trào máu.

Tuy Thủy Ý Thần Khải là bảo khí nhưng không có đủ huyền khí chống đỡ vẫn không thể ngăn cản lực lượng chấn động to lớn, Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cảm giác được xương cốt trong người gã đang từ từ vỡ nát.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu biến sắc mặt, không kiềm được quát to:

- Mau dừng tay... Nghe... Nghe ta giải thích... Không phải ta cố ý làm khó dễ sư tỷ của ngươi mà vì muốn đốt thần hỏa minh văn trận pháp trong thượng cổ di tích bí ẩn phải có máu, xương, thịt của nhân tộc hiến tế nếu không thì sẽ bị phản phệ. Ta nói cho ngươi biết bí mật này, ngươi có thể cầm bản đồ đó tìm ra thượng cổ di tích bí ẩn đốt lên thần hỏa minh văn trận pháp... Chúng ta... Chúng ta không ai nợ ai...

Thì ra là vậy.

Hèn chi Liệt Thiên Kiếm Tông bắt người của tông môn khác nuôi dưỡng.

Thắc mắc cuối cùng trong lòng Đinh Hạo giải tỏa, mắt hắn trong suốt, chiến ý càng cao, ra tay không nương tình.

- Ngươi... Khinh người quá đáng... Là ngươi buộc ta... Liều...

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thấy hôm nay không có đường may mắn sống sót, mắt lóe tia sắc bén, chợt quát to, không lùi mà tiến tới. Thủy Ý Thần Khải tách khỏi người Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, lực lượng nguyên tố tầng ngoài biến cuồng bạo. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu liều bị Thất Huyền Trảm Thứ Trảm của Đinh Hạo gần như xẻ đôi người rốt cuộc đến gần hắn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Năng lượng vô cùng khủng bố nổ trong đại điện.

Đinh Hạo ngứa họng văng ra ngoài.

Đại điện bị vụ nổ khủng bố lật tung nóc, đá vụn tung tóe, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào. Đinh Hạo cảm thấy như thân thể bị vô số thanh kiếm cắt, huyền khí lạ phá mở huyền khí hộ thể chui vào đường huyền khí trong người hắn phá hư, đau nhức như đao cắt.

Làn da Đinh Hạo rậm rạp vết thương.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu bị tạc nổ thành nhiều mảnh, xương trắng bay đầy không thể sống nổi. Một luồng sáng màu lam bay ra từ trán Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu trước khi cái đầu gã nát nhanh chóng chạy ra ngoài đại điện.

Hay cho Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sát phạt quyết đoán, mắt thấy không còn hy vọng chạy trốn thì không vùng vẫy nữa, muốn giữ lại một tia thần hồn chừa cơ hội phục sinh. Đây là lựa chọn vô cùng dứt khoát. Đinh Hạo không ngờ Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sảng khoái đến tận đây, muốn ngăn cản đã không kịp.

Chính lúc chỉ mành treo chuông, bên tai Đinh Hạo nghe tiếng mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt reo lên.

- Meo, trông ngon miệng quá...

Một luồng sáng trắng chợt lóe, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vui vẻ ngậm một đoàn sáng màu lam quay trở về.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu là cường giả cảnh giới nửa bước Võ Hoàng cảnh, thần hồn chắc chắn có chút ý thức tự chủ. Đoàn sáng màu lam bề ngoài trông như một con người, mặt mày rõ ràng, chính là Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cỡ nhỏ. Biểu tình Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu kinh hoàng phát ra tiếng gào vừa kinh vừa giận, điên cuồng giãy dụa muốn thoát khỏi miệng mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.

Tiếc rằng mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt là khắc tinh của thần hồn, ngay cả thần hồn cường giả thượng cổ di tích tông môn thượng cổ Tây Nham sơn mạch còn bị nó xé mấy vuốt nuốt mất nói chi đến Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu?

Đoàn sáng bị mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt ngậm trong miệng như một miếng thịt, răng hổ trắng tinh cắn người ánh sáng, nước miếng nhễu đầy đất. Ánh mắt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hỏi ý Đinh Hạo.

Đinh Hạo gật đầu.

- Meo, ha ha ha ha ha ha! ăn cơm, ta thích ăn nhất!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hoan hô nhai nát thần hồn Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu hút một hơi như uống quỳnh tương, ợ no.

Đinh Hạo thở phào, vận công chữa thương.

Vụ nổ bất ngờ vừa rồi không chỉ ẩn chứa huyền khí cảnh giới nửa bước Võ Hoàng cảnh bị áp chế của Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu còn bao gồm năng lượng bảo khí Thủy Ý Thần Khải màu xanh biếc, cực kỳ đáng sợ. Năng lượng vụ nổ có thể trực tiếp xé nát một cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh, nếu đổi lại là trước kia thì Đinh Hạo sẽ phải gãy tay cụt chân, không chết cũng trọng thương.


May mắn hơn nửa tháng trước Đinh Hạo dung hợp Âm Dương Ngọc Trong Thạch, độ mạnh thân thể tăng nhiều, cô đọng ra xương có minh văn mơ hồ. Hai mươi xương ngực minh văn chính diện chịu sóng xung kích vụ nổ khủng bố, ngực Đinh Hạo bầy nhầy máu me nhưng chỉ là bị thương ngoài da, xương hơi nứt rạn, tĩnh dưỡng một lúc là sẽ hồi phục, không tính bị thương nặng.

- Lần này hơi sơ sẩy, dụ Ninh Khiếu Hổ vào cạm bẫy, ta chiếm hết thiên thời đại lợi nhân hòa nhưng hắn vẫn suýt chạy thoát. Ta thiếu kinh nghiệm đối chiến với cường giả thật sự.

Đinh Hạo thầm tổng kết được mất trong trận chiến này.

Vết thương ở ngực bụng Đinh Hạo đang dần hồi phục.

Những da thịt rách nhanh chóng liền lại.

Không đến một nén nhang, vết thương nhìn thấy ghê người đều lành lặn, mọc da thịt mới trắng nõn như trẻ mới sinh.

Bây giờ Đinh Hạo có cảnh giới kỷ thân thiên địa đệ lục giai Thắng Tự Quyết, kỷ thân thiên địa tức là mọi năng lượng, vật chất tồn tại trong người đều tuân theo pháp tắc tự chủ dần sinh thành trong người. Những năng lượng lạ xâm nhập thân thể một giây sau bị Đinh Hạo bài trừ ra, hơi vận chuyển huyền khí, ôn nhuận điều dưỡng, vết máu loang lổ cuối cùng trên làn da nhanh chóng biến mất như chưa từng xuất hiện.

Lúc này nguyên đại điện đã hoàn toàn sập, cảnh tượng hoang tàn.

Đinh Hạo không vội vã rời đi.

Đinh Hạo thả thần thức như thủy triều tràn ra bốn phương tám hướng cẩn thận quét, sưu tầm xung quanh. Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện vài đạo cụ không gian Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu mang theo, một trữ vật giới chỉ chế tạo bằng thủy ngân chi tinh, mấy đồ chứa không gian hình dạng khác nhau. Thân phận như Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu chắc cất giữ bảo bối giá trị không nhỏ.

Tiếc rằng bảo khí Thủy Ý Thần Khải màu xanh biếc đã nổ tung không thể phục hồi.

Đinh Hạo liếc hướng bia đá màu xanh, hắn ngẫm nghĩ vỗ chưởng đánh nát nó.

Đinh Hạo xác định không còn sơ hở gì mang theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thành luồng sáng rời đi.

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, đây là may mắn của ngươi. Bản hoàng nhìn trúng huyền khí chiếc thuyền bay là vinh hạnh của ngươi, hãy mau hiến ra đi!

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng mặc giáp đen dán sát người nhìn chằm chằm chiếc thuyền bay màu bạc trước mắt lộ ra say mê. Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng từng thấy rất nhiều huyền khí loại bay nhưng chiếc thuyền bay trước mắt tạo hình khác biệt, ánh sáng bạc trắng kim loại như mộng ảo. Ánh mắt lão tam Ninh Châu Tam Hoàng luôn rất cao kiềm không được nổi lòng tham.

Lão nhị, lão đại Ninh Châu Tam Hoàng đứng sóng vai đằng sau lưng lão tam Ninh Châu Tam Hoàng.

Phía đối diện.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm đứng ở đầu thuyền cầm chiến đao đen, giơ đao đứng thẳng, tóc đen bay rối trong gió. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không nói câu nào.

Hôm nay thật xui, Đinh sư huynh đi phục kích Ninh Khiếu Hổ chưa trở về mà bên mình đã gặp ba rắc rối.

Vẻ mặt thiếu niên thợ săn Trương Phàm khó chịu.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không sợ chiến đấu.

Ba người đối diện là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh, dù lấy một chọi ba thì thiếu niên thợ săn Trương Phàm tự tin có sức chiến đấu. Áo nghĩa Thập Hoàng Thể Tôn Công có đặc điểm là dù bị vây công thì vẫn có cách phản kích phá địch.

Nhưng vấn đề ở chỗ thiếu niên thợ săn Trương Phàm không thể đánh với Ninh Châu Tam Hoàng.

Thập Hoàng Thể Tôn Công tu luyện cơ thể, tiếc rằng thân thể cường đại không giúp thiếu niên thợ săn Trương Phàm bay trên cao, dù sao tu vi huyền khí trong người gã chỉ cỡ Đại Võ Sư cảnh. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm rời khỏi chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một sẽ như hòn đá rớt từ trên trời xuống, không thể bảo vệ chiếc thuyền bay. Nếu đánh nhau trên chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một lỡ như không thể khống chế lực lượng làm tổn hại chiến thuyền sẽ gây nguy hiểm cho Tây Môn Thiên Tuyết.

- Nếu Đinh sư huynh đối diện loại tình huống này chắc sẽ nghĩ ra cách.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngần ngừ, trong đầu xẹt qua vô số suy nghĩ nhưng không giúp được gì.

Đối diện.

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng tức giận quát:

- Như thế nào? Tiểu tử điếc tai sao? Ngươi có biết ta là ai...

Chính lúc này...

- Ha ha ha ha ha ha! Ta biết ngươi là ai nhưng ngươi biết chiếc thuyền này là của ai không?

Một thanh âm trêu chọc vang lên từ đằng sau:


- Ba vị hoàng gì đó, thật là nhân sinh hà xử bất tương phùng, không ngờ chúng ta gặp lại tại đây. Ngươi vẫn tự kỷ khiến người ghét.

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng đánh rùng mình.

Thanh âm này quá quen thuộc.

Ninh Châu Tam Hoàng vụt xoay người, bọn họ trông thấy khuôn mặt trong ác mộng.

- Là ngươi?

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng ngẩn ra sau đó vui vẻ cười phá lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá rồi, không ngờ để cho ta nhanh chóng gặp ngươi, đúng là trời giúp người! Tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi, ta muốn xé nát ngươi.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Thấy ngươi vui vẻ như vậy người không biết còn tưởng chúng ta bằng hữu tốt.

Thấy Đinh Hạo an toàn trở về, thiếu niên thợ săn Trương Phàm thầm thở phào, hỏi:

- Đinh sư huynh giải quyết chuyện bên kia xong rồi?

Đinh Hạo gật đầu.

Ninh Châu Tam Hoàng thấy vậy cùng cười.

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng cười to bảo:

- Thì ra chiếc thuyền này là của ngươi? Tốt, ha ha ha ha ha ha! Hôm nay chúng ta cùng tính nợ mới nợ cũ một lúc đi. Hì hì, nơi này không có thượng cổ minh văn trận pháp gì, tiểu tử, ta chống mắt xem ngươi có thể mượn lực lượng từ đâu?

Đinh Hạo liếc Ninh Châu Tam Hoàng, phát hiện thực lực của họ tăng tiến hơn lúc mới gặp dưới Cự Linh thành nhưng không nhiều như hắn. Ninh Châu Tam Hoàng cũng có kỳ ngộ trong chiến trường bách thánh, dù sao tu vi huyền khí đến cảnh giới Võ Vương cảnh mỗi tăng lực lượng nhất khiếu là vô cùng khó khăn.

Đinh Hạo bỗng lên tiếng:

- Ta đoán ba ngươi nhận được tin của Ninh Khiếu Hổ nên cố ý chạy đến?

Ninh Châu Tam Hoàng giật mình kêu lên:

- Sao... Ngươi biết?

Đinh Hạo càng tin căchs.

Đinh Hạo xòe tay chìe ra một chiếc nhẫn bạc tinh xảo, mỉm cười nói:

- Nhìn thứ này đi.

Ninh Châu Tam Hoàng không nhìn thì thôi, thấy xong tim đập nhanh.

Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng thất thanh la lên:

- Đây là trữ vật giới chỉ luôn theo bên Ninh huynh, sao... Sao nó nằm trong tay của ngươi? Không lẽ... Không thể nào...

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Ngươi đoán đúng. Ninh Khiếu Hổ chấp mê bất ngộ, khăng khăng đối địch với ta nên bị một đao mất mạng.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt rất phối hợp đứng thẳng trên vai Đinh Hạo, nhớ nhung nói:

- Meo, thần hồn của tiểu tử Ninh gì đó ăn rất ngon, không biết thần hồn của ta tiểu tử này có mùi vị gì? Đinh Hạo, đừng dông dài, mau giết ba tên này đi. Bảo bối trên người chúng thuộc về ngươi, cho ta thần hồn là được, thấy sao?

Ninh Châu Tam Hoàng thấy nghi ngờ.

Thực lực của Đinh Hạo mới là nhị khiếu Đại Tông Sư cảnh còn Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu là nửa bước Võ Hoàng cảnh, hai người chênh lệch cách biệt như con kiến và thần long, làm sao hắn đánh bại được cao thủ kiếm tu như vậy? Nhưng nếu không phải thế thì tại sao trữ vật giới chỉ luôn theo bên Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu nằm trong tay Đinh Hạo?

Ninh Châu Tam Hoàng và Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu quen nhau từ lâu, xem như có chút tình cảm. Ninh Châu Tam Hoàng biết gã rất quý trọng chiếc nhẫn thủy ngân chi tinh, bên trong chứa các bảo bối quý giá Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thu gom cả đời, người khác không thể mượn được. Trước nay Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu mang theo bên người, trừ phi gã chết nếu không thì chiếc nhẫn tuyệt đối không vào tay người ngoài.

Lão nhị Ninh Châu Tam Hoàng ngần ngừ nói:

- Lão đại, tiểu tử này có tà tính, không thể không đề phòng.

- Không lẽ Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thật sự bị hắn giết?

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng cũng do dự:

- Chắc tiểu tử này chỉ hù chúng ta?

Trong phút chốc Ninh Châu Tam Hoàng vào thế đâm lao phải theo lao.

Đinh Hạo cười to bảo:

- Ông trời cũng sắp đặt chúng ta gặp lại nhau, lần này ta không thu các ngươi thì thật có lỗi với trời. Ha ha ha ha ha ha! Nếu ba ngươi không có trí nhớ, bên cạnh ta đang thiếu mấy người hầu, thân phận các ngươi là hoàng tử hoàng triều gì đó sẽ không làm xấu mặt ra. Ha ha ha ha ha ha! Ở lại với ta đi!

Đinh Hạo bắt thủ ấn kỳ dị.

Trong phút chốc thiên địa, hư không xung quanh thay đổi.