Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 473: Nghiền áp

Khi đám kiếm tu ngày thường giết người như ngóe ta đy vô địch phát hiện lực lượng của mình yếu ớt đến không thể chống lại một nhát đao kiếm to kia thì mọi kiêu ngạo, thô bạo không còn. Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông kinh hoàng, hoảng hốt như đối tuợng từng bị bọn họ săn đón.

Có người điên ucồng hét to:

- Liệt Thiên kiếm trận, bày Liệt Thiên kiếm trận ra giết chết hắn!

Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông còn sót lại mới kịp phản ứng.

Keng keng keng! Keng keng keng!

Tiếng trường kiếm rút khỏi vỏ liên miên không dứt.

Còn lại ba mươi đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông như luồng sáng không ngừng đổi vị tí, kiếm ý lạnh lùng giết chóc thương sinh tràn ngập bốn phía xé rách khung trời phóng lên cao, bao vây Đinh Hạo.

Tần Khả Diệc lớn tiếng nhắc Đinh Hạo:

- Tiểu huynh đệ hãy cẩn thận, đừng xem thường Liệt Thiên kiếm trận của Liệt Thiên Kiếm Tông! Nó từng có tiền lệ vây giết Võ Hoàng cảnh...

Bây giờ Đinh Hạo và Tần Khả Diệc là châu chấu cột cùng dây, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.

Đinh Hạo không nói chuyện.

Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao quét qua, vẫn là Thất Huyền Trảm Hoành Trảm, lưỡi dao to quét ngang.

Trong tiếng kêu rên, dù cũng có đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông ngã xuống nhưng không ai bị thương, bọn họ phối hợp rất ăn ý. Nếu có người bị lực lượng mạnh mẽ đánh bay liền có người khác bổ sung, kiếm khí xông lên trời ngăn lại Thất Huyền Trảm của Đinh Hạo. Đao kiếm to như chém vào đầm lầy dính đặc, nặng nề.

- Thú vị.

Lần đầu tiên Đinh Hạo thấy kiếm trận nhiều người tổ hợp như vậy.

Uy lực hợp kích trận không thể khinh thường, võ giả bình thường hợp thành 1`tp chỉ cần phối hợp ăn ý, tiến lùi đúng chỗ thì có khả năng đánh gục võ giả cao cấp. Bộ Liệt Thiên kiếm trận của Liệt Thiên Kiếm Tông đúng là rất thần diệu, tập hợp lực lượng người bày trận thành sợi dây bùng nổ gấp mấy lần, nó là kỹ pháp hợp kỹ trải qua thiên chuy bách luyện.

Liệt Thiên kiếm trận bày ra, vẻ mặt đám đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông nhẹ nhõm, không còn hoảng hốt.

Giờ phút này, tnh anh cuẩ siêu tông môn Kiếm Châu thể hiện rõ ràng, hơn mười người di chuyển, tay cầm trường kiếm không ngừng biến đổi vị trí, tốc độ siêu nhanh, mỗi lần dịch chuyển cực kỳ thần diệu. Sau này đám đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông để lại cái bóng trong không khí mắt thường khó thấy.

Đinh Hạo hơi ngừng lại rồi bỗng chém một kiếm.

Thân Thượng Tà trường kiếm to lớn rung kiếm hoa, có thể thấy sức cánh tay của Đinh Hạo phi thương.

Có người hét to một tiếng:

- Liệt Thiên kiếm trận hậu thổ thức, thủ!

Mũi kiếm ầm ầm xé gió, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bày trận giơ kiếm lên. Lực lượng huyền khí thổ hệ màu da cam phun ra, các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông như hợp thành một với mặt đất, ánh sáng da cam quấn Thượng Tà trường kiếm từng chút một xua tan lực lượng, tốc độ của kiếm cuối cùng thành công chặn lại.

Đinh Hạo thu kiếm, người xoay tròn. Trảm Nguyệt loan đao vạch hình nửa vòng cung phía sau, nhìn sau mà đến trước, xẹt qua đỉnh đầu rải vệt bạc. Đao quang như thât luyện khai thiên lập địa xung phong chặt xuống.

Thất Huyền Trảm, Thụ Trảm.

Liệt Thiên kiếm trận vẫn chặn lại đao thức khủng bố.

Trong phút chốc Liệt Thiên kiếm trận phản kích.

Trong Liệt Thiên kiếm trận có người hét to:

- Liệt Thiên kiếm trận duệ kim thức, giết!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Tiếng kiếm xé gió vang lên, nguyên khí hậu thổ da cam dày nặng biến thành nguyên khí duệ kim sắc bén tràn ngập sát khí, mũi nhọn bắn ra làm da người đau rát. Toàn bộ khí thế tụ tập một điểm, tường đồng vách sắt, nó như kiếm của cự thần từ trên trời giáng xuống đâm hướng Đinh Hạo.

Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng, Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao cùng chĩa lên trời.

Thất Huyền Trảm, Thứ Trảm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nguyên tòa binh trạm cổ thành khẽ rung.

Vô số khí duệ kim sát khí tứ tán. Đinh Hạo hơi chùng người xuống, bị một thức của Liệt Thiên kiếm trận đè hai chân lún xuống đất đầy minh văn nguyên thủy. Nếu không phải mặt đất cứng rắn thì toàn thân Đinh Hạo đã lún xuống đất.

- Ha ha ha ha ha ha! Hắn không được rồi!

- Một tên man rợ mà dám khiêu chiến với Liệt Thiên Kiếm Tông?

- Đừng nương tay, khốn chết hắn trong Liệt Thiên kiếm trận! Chờ hắn mệt sắp gục thì bắt sống, để hắn nếm cảm giác thân thể bị đạp nát...


- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra chỉ là một tên thô lỗ, sức lực lớn chút, đồ ngu!

Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông chiếm ưu thế lại phấn khởi lên, vài đệ tử ở ngoài Liệt Thiên kiếm trận cố ý lớn tiếng la hét hòng quấy rối tinh thần, sức chú ý của đối thủ để dễ lộ ra sơ hở.

Tây Môn Thiên Tuyết đứng bên ngoài nhìn, cắn chặt môi.

- Đinh Hạo...

Lòng có linh tê, Đinh Hạo ngoái đầu nhìn Tây Môn Thiên Tuyết.

Tia ban mai chiếu trên người Tây Môn Thiên Tuyết phu sắc vàng, thân hình thiếu nữ mảnh mai, biểu tình đầy lo lắng. Gió lạnh thổi mái tóc dài, sống nhiều ngày trong nhà tù nước ngầm chịu hành hạ khiến gò má Tây Môn Thiên Tuyết gầy guộc, tuy có cực dương thiên hỏa huyền khí của Đinh Hạo ôn dưỡng trong người nhưng tình huống thân thể không quá tốt.

- Phải nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, không cần dây dưa với đám cặn bã này. Giải quyết bọn họ, nhanh chóng nghĩ lấy lại thực lực cho Tây Môn sư tỷ là quan trọng nhất.

Đinh Hạo định giảm tiết tấu nhìn trộm thần diệu của Liệt Thiên kiếm trận.

Nhưng khi ngoái đầu nhìn Tây Môn Thiên Tuyết, Đinh Hạo thay đổi suy nghĩ.

Đã vậy thì...

Không cần giữ lại nữa!

Lòng máy động, Đinh Hạo hú dài.

Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao bỗng tỏa sáng rực rỡ, minh văn nguyên thủy trên lưỡi dao tối tăm chợt chói sáng hẳn lên. Lưỡi dao dài hơn mười thước chớp mắt như có sinh mệnh, linh hồn sống lại.

Đao kiếm ngân vang không dứt trong hư không.

Đinh Hạo vung kiếm chém.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Tiếng vải vóc xé rách khẽ vang, đao ý và kiếm ý mênh mông cùng hiện thế.

Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo thi triển đao ý và kiếm ý cùng một lúc, lấy cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí kích phát ra. Ánh vàng mông lung, màu bạc hư vô xuất trần lan tràn trên thân đao kiếm, tuy nhu hòa nhưng khiến người mù lòa.

Dù là Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cũng phải nhắm mắt lại.

Linh hồn Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cảm giác nguy hiểm, tim đập chân run chưa từng có.

Khi vầng sáng tán đi, Đinh Hạo đứng tại chỗ.

Đinh Hạo dốc ngược Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao to lớn, bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Phía xa ánh nắng vàng chiêu vào tường thành tòa binh trạm cổ thành rơi trên người Đinh Hạo nhuộm hắn thành màu vàng kim, mỗi sợi tóc tỏa sáng lấp lánh, thân hình thẳng tắp như pho tượng chiến thần, phát ra uy nghiêm làm người kiềm không được thần phục.

Xung quanh Đinh Hạo, mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bày Liệt Thiên kiếm trận đứng cứng ngắc tại chỗ.

Đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông như bị đóng băng, giữ tư thế vung kiếm đón đánh, khắp người không có vết thương, biểu tình dữ tợn. Người các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông này còn lấp lóe ánh sáng huyền khí ngũ hành. Nhưng sát ý, hơi thở Liệt Thiên kiếm trận đang dần tán đi như nước rút.

Con ngươi Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu co rút.

Một đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bản năng hỏi:

- Có chuyện gì?

Đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông này không hiểu chuyện gì xảy ra. Trong khoảnh khắc ánh sáng nhu hòa không thể nhìn gần ngăn cách tầm mắt, cảm giác. Khi tất cả trở lại bình thường, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông mờ mịt phát hiện mọi thứ ngừng lại như thời gian đứng lặng, mọi người ngây ngốc đứng tại chỗ.

Thanh âm của đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông này như một cục đá nhỏ ném vào không khí.

Không khí khẽ chấn động khuếch tán.

Như bươm bướm vỗ cánh mỏng tạo thành cảnh tượng làm người trợn mắt há hốc mồm.

Đinh!

Tiếng kim loại khẽ vang. Trường kiếm trong tay đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bày Liệt Thiên kiếm trận nứt ra từ giữa, vết cắt xéo bốn mươi lăm độ. Trường kiếm chế tạo bách luyện tinh cương như khúc gỗ rớt nửa khúc.

Trong chớp mắt trường kiếm trong tay mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bày Liệt Thiên kiếm trận nứt ra vết cắt bóng loáng nhẹ nhàng tách rời, rơi xuống đất như hiệu ứng domino.

Tiếp theo là thân thể mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông nứt ra.

Vẫn là vết cắt ngay ngắn.

Khi nửa người mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông vì trọng lực mà rơi xuống, nửa người dưới còn đứng vững trên mặt đất, chỗ vết cắt thậm chí không có máu chảy, có thể tưởng tuợng trong chớp mắt vết cắt vừa nhanh vừa bén cỡ nào làm ngược quy luật vật thể.

Nếu không phải đao ý và kiếm ý trong chớp mắt gặt sự sống, linh hồn của mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông thì không chừng lúc này bọn họ cũng không hiểu có chuyện gì.

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!


Hai giây ngắn ngủi như một kỷ nguyên dài. Nửa khúc thân thể mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông rốt cuộc phun ra dòng máu đỏ thắm, mạch máu, động mạch phun trào ra như suối đỏ, xinh đẹp, ấp dẫn, tràn ngập mỹ cảm chết chóc.

Những người còn lại ngây ngốc.

Đây là hình ảnh bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ.

Một chiêu giết hết đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bày Liệt Thiên kiếm trận như một kiếm chặt đứt khúc khổ.

- A!

Không biết là ai hét chói tia, có người xoay người chạy trốn.

Quá đáng sợ, đó không phải chiến đấu mà là nghiền nát. Tên mặt trắng nhỏ không biết từ đâu chui ra sức người không ngăn cản nổi, có chiến đấu chỉ là đưa mạng, không thể chiến thắng hắn.

Sợ hãi lặng lẽ lan tràn.

Cổ họng Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu khô khốc:

- Kiếm... Kiếm ý... Đao ý?

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu bản năng lạc giọng nói, đó không phải giọng điệu bình thường của gã, có thể thấy hình ảnh này kích thích gã lớn cỡ nào. Mắt Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu trừng trừng nhìn Đinh Hạo, đây là lần đầu tiên gã chính thức đánh giá hắn, trong ánh mắt không có chút khinh thường, coi rẻ mà biến thành trầm trọng, rung động.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu gằn từng chữ:

- Rốt cuộc ngươi... Là ai?

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cho rằng Đinh Hạo tuyệt đối không phải người vô danh, bất cứ ai lĩnh ngộ một trong hai đao ý và kiếm ý đủ nổi danh toàn Bắc vực. Cùng lĩnh ngộ đao ý và kiếm ý đã không thể hình dung bằng mấy chữ Yêu nghiệt, Biến thái, Thiên tài mà chỉ có thể gọi là thần tích.

Một thiên tài cùng nắm giữ đao ý và kiếm ý có lẽ người ta không biết nó đáng sợ cỡ nào nhưng Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thì biết.

Dù là siêu tông môn như Liệt Thiên Kiếm Tông cũng phải chú trọng.

Chỉ những siêu tông môn mới biết ý nghĩa một võ giả nắm giữ đao ý và kiếm ý, đặc biệt là tuổi còn trẻ như vậy, tuyệt đối không vượt qua hai mươi tuổi. Thiên tài như thế nếu bị những siêu tông môn Kiếm Châu, Thanh Châu biết chắc chắn sẽ không tiếc trả giá cướp về.

Bây giờ thiên tài đó đối địch với Liệt Thiên Kiếm Tông.

Đây là tai họa không thể khinh thường.

Đinh Hạo không đáp lại Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu.

Thái độ của Đinh Hạo lạnh lùng, coi thường như ban đầu. Đôi mắt bình tĩnh lóe lửa giận nhìn chằm chằm Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, chậm rãi giơ trữ vật giới chỉ, mũi kiếm chỉ vào gã, sát ý bùng phát nói lên tất cả.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cố vớt vát:

- Có lẽ chúng ta có thể nói chuyện.

Đinh Hạo mỉm cười, nụ cười đầy khinh thường, mỉa mai.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu biểu tình cực kỳ khó xem giọng nói đầy uy hiếp:

- Tiểu tử, không phải ta sợ ngươi. Thực lực như vậy muốn giết ta thì còn kém xa. Ngươi phải nghĩ kỹ, Liệt Thiên Kiếm Tông ta không phải tùy tiện cho ngươi xoa nắn, hôm nay ngươi giết nhiều người của tông ta, mai sau...

Đinh Hạo cười phá lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Trong tiếng cười, Đinh Hạo lắc người.

Chớp mắt lưỡi hái tử thần xẹt qua mấy chục đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông còn lại.

Lần này Đinh Hạo không giữ sức nữa, lực lượng ngang ngửa cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh hoàn toàn bùng nổ. Không khí xoay tròn ngưng kết bên cạnh Đinh Hạo, vũ khí to nằm trong tay Đinh Hạo như lưỡi hái tử thần vô tình gặt mạng sống của đối thủ. Đám cường giả đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông như con gà mái gặp hồ ly nhảy vào ổ hét chói tia cố chống cự.

Nhưng mà...

Bảo kiếm gãy, huyền khí phá, thân hình đứt lìa.

Trường kiếm bách luyện tinh cương như tờ giấy trước Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao, bị bẻ gãy nghiền nát chặt đứt, máu phun ra, xương trắng tung tóe, đầu người bay lên trời, thân rách nát, tay chân cụt...

Trước lực lượng cường đại của Đinh Hạo, mấy chục đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông cảnh giới Võ Vương cảnh bị giết sạch.

Không khí nồng nặc mùi máu làm người ta buồn nôn.

Trên mặt đất không có một cái xác hoàn chỉnh.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không kịp cứu vạn, Đinh Hạo nghiền nát quá nhanh. Khi Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đứng trong vũng máu thì hết thảy đã kết thúc.

- Còn ngươi nữa, chết đi!

Mặt Đinh Hạo lạnh băng, lắc người nhảy lên cao, trường đao chém xuống, chính là Thất Huyền Trảm Thụ Trảm. Bây giờ Đinh Hạo nắm chắc Thất Huyền Trảm ngày càng chính xác, chiêu thức đơn giản ẩn chứa áo nghĩa vô cùng, đại xảo không công, thắng bằng ngay thẳng, kín kẽ.

Đầu tiên Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không dám đón đỡ.

Tuy Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cực kỳ tự tin vào thực lực của mình nhưng gã không tin tưởng vào thân thể thử sự khủng bố từ đao ý và kiếm ý. Đó là chiến kỹ mà cường giả siêu đẳng đều e ngại, trong truyền thuyết chỉ cảm nhận chứ không truyền được.

Nhưng tốc độ truy kích của Đinh Hạo nhanh hơn.

Đinh Hạo khựng giữa không trung, khi hắn lại hiện ra vẫn giữ tư thế Thất Huyền Trảm Thụ Trảm chém xuống đầu Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đã né sang bên.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu vừa kinh vừa giận.

Lần đầu tiên Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu bị người đè đầu đánh thế này.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu có cảm giác rất lạ. Rõ ràng đối thủ sử dụng chiêu thức rất đơn giản, giống người không dùng võ kỹ dùng đao kiếm thế nhưng Đinh Hạo sử dụng lại huyền diệu khó giải thích, cảm giác là lạ như sát chiêu không thể đỡ nổi.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu e ngại đao ý và kiếm ý nên lại né tránh.

Khóe môi Đinh Hạo cong lên.

Chớp mắt Đinh Hạo biến mất.

Con ngươi Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu co rút.