Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 429: Đinh Hạo kinh tài tuyệt diễm (hạ)

Đinh Hạo viết xong nhẹ đẩy, hai mươi tám chữ phật kệ hóa thành hai mươi tám luồng phật quang nhập vào người Diệu Âm nữ ni cô.

Diệu Âm nữ ni cô mừng rỡ kêu lên:

- Cái này...

Diệu Âm nữ ni cô cảm thấy phúc đến lòng sáng ra, linh hồn tỏ tường, phật tính khó tả. Biểu tình Diệu Âm nữ ni cô kích động thật lâu không thể bình tĩnh.

Diệu Âm nữ ni cô cung kính nói:

- Quả nhiên sư phụ có tuệ nhãn, Đinh sư huynh có phật tính sâu, nếu tu luyện công pháp chiến kỹ phật gia thì tương lai sẽ...

Diệu Âm nữ ni cô nói đến đây chợt nhớ Đinh Hạo là đệ tử Vấn Kiếm tông, kỵ nhất là đào góc tuờng người ta.

Diệu Âm nữ ni cô biết mình lỡ lời, vội nói:

- Diệu Âm không dám quên hôm nay Đinh sư huynh ban thưởng. Toàn Vô Niệm phái cảm niệm Đinh sư huynh giúp đỡ, sau này có duyên mời Đinh sư huynh dời bước đến Vô Niệm phái cùng tham kahỏ phật lý.

Mấy câu sau là Diệu Âm nữ ni cô nhận được chưởng môn Vô Niệm phái truyền âm nhập mật, nàng mời Đinh Hạo theo lệnh.

Đinh Hạo trả lễ:

- Diệu Âm sư phụ quá lời.

Mới rồi Đinh Hạo viết phật kệ này có lai lịch khá lớn. Nó là một bài phật kệ do Câu Lưu Tôn cổ phật có lai lịch rất lớn trong điển tịch phật gia trên địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo để lại cho đời sau. Câu Lưu Tôn cổ phật xem như giáo chủ trong phật giáo kiếp trước của Đinh Hạo, thần thông không thể đo lường, thân phận cực kỳ tôn quý. Câu Lưu Tôn cổ phật truyền lại phật kệ ẩn chứa phật tính phật lý không nhỏ.

Diệu Âm nữ ni cô cảm ơn liên tục mới vừa lòng rời khỏi lôi đài.

Đinh Hạo đăm chiêu.

Kiếp trước vài thứ trên địa cầu thật sự có thần thông vô cùng, mới rồi xuất hiện ảo ảnh tượng phật chắc không phải là pháp thân của Câu Lưu Tôn cổ phật đi? Dùng minh văn bày ra tinh thần tinh túy của địa cầu kiếp trước đem lại uy lực khó tin, xem ra hắn chưa khai quật được hết thần thông minh văn chữ hán.


* * *

Trận tỷ võ này đặt dấu chấm hết với việc Đinh Hạo chiến thắng.

Kết quả này nằm trong dự đoán của nhiều người.

Sai sót duy nhất là quá trình so đấu không kịch liệt, nhưng cũng khó trách, đổi làm người khác đối diện Diệu Âm nữ ni cô thanh xuân, xinh đẹp, yểu điệu như vậy khó thể xuống tay nặng. Trên phố đánh giá Đinh Hạo là kẻ thương hương tiếc ngọc.

Sau khi Đinh Hạo so đấu xong, phật kệ sinh ra dị tượng, biểu tình cực kỳ kích động của Diệu Âm nữ ni cô khiến mọi người cảm thấy trận so đấu này khá đặc sắc, không thua gì các buổi diễn máu chảy đầu rơi khác.

Cái gọi là người thường xem náo nhiệt, võ giả bình thường cảm thấy phật kệ càng phủ lên tấm khăn bí ẩn cho Đinh Hạo. Thiên tài chính là thiên tài, luôn sẽ làm ra vài chuyện kinh thế hãi tục, bọn họ thua xa. Dù là mấy cường giả trẻ đỉnh giai khác cũng bị biểu hiện thần linh của Đinh Hạo lu mờ.

Người trong nghề nhìn ra môn đạo, rất nhiều cường giả thế hệ trước trợn mắt há hốc mồm trước biểu hiện của Đinh Hạo. Vài đại nhân vật thầm đoán không lẽ Đinh Hạo là phật môn đại thánh nào chuyển thể? Trong thời gian ngắn Đinh Hạo ra ba bài phật kệ không phải vẽ bậy, đều là kiệt tác chấn động một thời. Đinh Hạo quá mức yêu nghiệt.

* * *

Đinh Hạo quay về lều lập tức bế quan tham ngộ.

Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn đúng là thần thông phật gia cực kỳ cao thâm tinh diệu. Đinh Hạo quan sát kỹ một canh giờ nhưng không thể nào lĩnh ngộ hết. May mắn hắn đã chuẩn bị trước. Đinh Hạo cảm thấy hứng thú phạn âm nhiễu loạn tinh thần đối thủ, áo nghĩa thủ ấn gia cố tăng phúc lực lượng. Đinh Hạo qua đó có chút thu hoạch.

Thời gian trôi nhanh.

Buổi sáng ngày thứ hai, Đinh Hạo tham gia trận tỷ thí khác.

Đối thủ lần này là một nữ đệ tử đến từ Thiên Âm cốc, tiểu tông môn nằm ngoài chín đại môn phái.

Thiên Âm cốc sở trường sóng âm, tuy không băng chín đại môn phái nhưng thực lực không yếu. Nữ đệ tử tên Lý Vô Song cầm vũ khí là một cây đàn cổ, tu luyện chiến kỹ cầm âm điệp sát lô hỏa thuần thanh.

Đinh Hạo mừng rỡ trong lòng.


Hôm qua Đinh Hạo mới quan sát chiến kỹ âm luật phật gia Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn xong, có vài chỗ hắn không hiểu, suy nghĩ mãi chẳng ra. Ai ngờ hôm nay Đinh Hạo gặp một đối thủ guỏi chiến kỹ âm luật, vừa lúc cho hắn tham khảo, không chừng sẽ suy một ra ba.

Có lẽ vì Lý Vô Song luôn tu luyện chiến kỹ sóng âm nên tuy bề ngoài nàng không phong hoa tuyệt đại nhưng khí chất cực kỳ thoát tục. Váy mềm cung trang màu trắng, thân hình quyến rũ, ngọc cốt băng cơ, nhẹ nhàng như tiên, toàn thân lượn lờ ánh sáng thánh khiết không dám khinh nhờn.

Tiếng cầm của Lý Vô Song sâu kín khiến bao nhiêu người say đắm trong đó. Chiến kỹ âm luật đáng sợ không ở chỗ sức sát thương trực tiếp mà là khống chế suy nghĩ, cảm xúc đối thủ. Lý Vô Song có chút danh tiếng trong thế hệ trẻ Tuyết Châu, được gọi là Thiên Cầm Tiên.

Đinh Hạo nhập định trong tiếng cầm.

Đinh Hạo cười tủm tỉm, yên lặng lắng nghe áo nghĩa, tịnh thần vững như đá. Đinh Hạo mỉm cười nghe hết nguyên khúc nhạc.

Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song hé môi son:

- Định lực của Đinh sư huynh thật sâu, tài của Vô Song chỉ đến đây, không thể dao động tinh thần của Đinh sư huynh. Vô Song thua trận đấu này tâm phục khẩu phục.

Thanh âm của Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song nhẹ nhàng êm tài như trân châu rơi trên bàn ngọc, hút hồn người.

Đinh Hạo mở mắt, lòng hiểu ra, mặt mày trong sáng nói:

- Lý tiên quá khiêm tốn, khúc tiên âm này đúng là khiến người tán thán. Nếu Lý tiên tiếp tục đàn thì tại hạ khó thể ức chế tâm ma.

Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song mỉm cười, nhẹ nhàng khom lưng chào.

Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song tiếp tục bảo:

- Hôm qua bài phật kệ của Đinh sư huynh kinh diễm Tuyết Châu, tài tình khiến người ngưỡng mộ. Vô Song từng nghe nói Đinh sư huynh có tạo nghệ không nhỏ về âm luật, cuộc chiến Kính hồ từng truyền ra khúc nhạc nhị hồ Nhị Tuyền Ánh Nguyệt tinh diệu vô song, Thần Mục Yêu Vương cũng phải khen không dứt. Hôm nay Vô Song may mắn đứng cùng lôi đài với Đinh sư huynh, muốn bắt chước Diệu Âm sư phụ xin Đinh sư huynh cho một khúc phổ đàn cổ.

Chết tiệt.

Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm, sao lại đòi đồ nữa? Chẳng lẽ tài hoa của hắn khiến toàn bộ nữ đệ tử gục ngã? Đừng khao trương như vậy!

Đinh Hạo bản năng định từ chối nhưng lời đến bên môi thì lòng máy động, nhớ đến một điều. Đinh Hạo đang muốn xác nhận một chuyện.

Đinh Hạo trầm ngâm giây lát, gật đầu, nói:

- Lý tiên cho ta mượn cầm một lúc.

Khuôn mặt bình tĩnh của Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song hiện ra vui sướng, hai tay giơ đàn ôcr lên nói:

- Cầm này tên là Phiêu Diêu, một trong ba bảo khí của Thiên Âm cốc ta, mời Đinh sư huynh dụng.

Đinh Hạo cảm ơn, ngồi xuống đất, đặt đàn cổ Phiêu Diêu trước mặt. Đinh Hạo quan sát kỹ, lòng thầm khen.