Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 271: Vây công cùng nghịch sát

- Viêm đao phán hình.

Đoạn thoại tương tự lại vang lên.

- Tuyên hình: Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhất kiếm câu hồn giết người vô số, nuốt người sống, lấy máu người luyện công, không chuyện ác nào không làm, tội ác chồng chất. Ban ngươi tử hình, Nhất Đao Khải Trình!

Thanh âm này như tử thần tuyên án không có cảm tình nhân loại.

Lúc này không còn ai xem lời Nhất Đao Khải Trình là trò cười. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bí ẩn trước mắt có năng lực phán hình, long văn huyết đao và huyền khí lửa nóng cháy cực kỳ khủng bố. Hai đao chấm dứt mạng sống hai cao thủ nổi tiếng như cồn trong phạm vi năm trăm dặm Tuyết Long sơn, xứng đáng với bốn chữ Nhất Đao Khải Trình.

Một luồng đao quang đưa ngươi lên đường, bước lên đường hoàng tuyền.

- Giết ta?

Đại trại chủ Phùng Huyết Y là loại người bỏ mạng giết người vô tình, rất nhanh tỉnh táo lại.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười nanh tranh như dã thú:

- Sợ là ngươi không có bản lĩnh đó.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y liếc người ngồi xung quanh, cao giọng quát:

- Mọi người còn ngẩn ra làm gì? Không lẽ chờ tên tội đồ này giết sạch người Huyết Long Trại ta rồi đưa các ngươi lên đường?

Đại trại chủ Phùng Huyết Y nói xong trong đám người ầm ĩ lên.

Một số thế lực có quan hệ ích lợi với Huyết Long Trại bắt đầu đánh trống reo hò, bọn họ không thể nhìn Huyết Long Trại bị diệt, nếu không thì khó tính hết ích lợi bị thất thoát. Bọn họ đứng lên vây quanh người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, biểu tình ác độc, đao thương ra khỏi vỏ, muốn lấy nhiều thắng ít.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười đắc ý:

- Ha ha ha ha ha ha! Ta muốn nhìn xem ngươi có thể giết bao nhiêu người?

Mắt người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng như lửa lướt qua từng võ sĩ, thanh âm lạnh lùng không chút cảm tình:

- Các ngươi muốn tự cam đọa lạc, tiếp tay cho người xấu, trợ giúp bọn cướp tội ác chồng chất?


Đối diện người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chất vấn, có người cúi đầu, có kẻ cười gian ác.

- Huyết Long Trại là bằng hữu của chúng ta, tất nhiên ta không thể để ngươi giết bọn họ!

- Phi, kẻ giết người tàn ác như! Tuy Huyết Long Trại là cướp nhưng tội không đáng chết, còn ngươi giết bậy vô tội, tội đáng muôn chết!

- Đội mặt nạ không dám gặp ai, có ai biết đằng sau mặt nạ phải chăng là khuôn mặt yêu ma nào?

- Ngươi giết nhiều người như vậy, chúng ta giết ngươi là trừ hại cho dân!

Từng tiếng kêu gào đổi trắng thay đen từ miệng đám võ giả ngày thường tự cho là hiệp nghĩa. Khuôn mặt giả dối biến dữ tợn, ích lợi thúc đẩy khiến những thứ trong bóng tối biến trần trụi.

Viêm đao phán hình!

Đây đúng là khởi đầu đáng sợ. Nhiều người có mặt nếu đã chọn đi đến Thăng Long phong chứng minh có liên quan Huyết Long Trại, có bí mật không thể lộ ra. Ai dám bảo đảm sau khi Tam trại chủ Tô Long, Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ chết rồi người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng không tuyên hình với bọn họ?

Cho nên phải bóp nát nguy hiểm từ trong chứng nước.

Không thể giữ lại người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng!

- Chỉ hươu bảo ngựa, chẳng biết xấu hổ! Tốt, nếu các ngươi đã chọn rồi thì cứ thế đi, hôm nay đưa các ngươi lên đường! Giết đám con sâu làm rầu nồi canh các ngươi rồi có lẽ từ nay Tuyết Long sơn sẽ trong lành hơn!

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị đám người bao vây, thanh âm vẫn lạnh băng, ánh mắt sắc bén nhìn bọn họ như thấy đám chó mèo ven đường.

Cùng với thanh âm, ngọn lửa lại cháy rực lên trên long văn huyết đao.

Chính lúc này, Lý Anh luôn im lặng bỗng nhiên đứng dậy, đôi mày xám trắng nhếch lên lộ ra con ngươi bình tĩnh nhìn thấu sự đời.

Lý Anh gật đầu, nói:

- Ra tay!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Các võ sĩ Thanh Giang trấn bình tĩnh như núi nghe lệnh thì hùng hổ rút đao thương ra khỏi vỏ, từ đằng sau vọt hướng đám võ giả vây quanh người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, công kích đẫm máu. Chớp mắt tràn ngập máu tanh, Thăng Long phong bình tĩnh vang lên tiếng kêu gào thảm thiết.


Máu loãng dọc theo tuyết đọng lan tràn.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y tức giận quát:

- Lão thất phu Lý Anh, ngươi đang làm gì?

Lý Anh cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Tất nhiên là xóa sạch bọn cướp Tuyết Long sơn! Thanh Giang trấn ta sao có thể cùng các ngươi hợp ô?

Hai tay Lý Anh nắm một cây búa to hình dạng dữ tợn, vung một cái có mấy kỵ sĩ giáp đen trước mặt lão bị chém thành hai khúc.

- Lão thất phu chết tiệt, giết cho ta!

Đại trại chủ Phùng Huyết Y vừa sốt ruột vừa giận dữ.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y vốn cảnh giác với người Thanh Giang trấn, hôm nay là đại hội huyết tế trừ giết hết nam nhân Thung Lũng thôn giết gà dọa khỉ ra trong lòng nhất kiếm câu hồn thầm nghĩ suy yéu lực lượng Thanh Giang trấn. Trước đó Đại trại chủ Phùng Huyết Y âm thầm chuẩn bị nhiều, nhưng gã không ngờ bỗng nhiên xuất hiện người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng phá hủy mọi kế hoạch, khiến Thanh Giang trấn không đánh mà thắng chiếm ưu thế.

Trong phút chốc tình hình rối loạn.

Tiếng chém giết ngập trời, máu bắn tung tóe, tay chân gãy bay lên, trình diễn màn giết chóc nguyên thủy nhất.

- Giết!

Lý Vân Kỳ cầm trường kiếm tinh cương lao vào đám người.

Thiếu niên này có kiếm pháp tinh diệu, thân hình bay bay như bươm bướm xuyên qua lướt trong đám người. Đây chính là chỗ tốt làm đệ tử tông môn, tuy tu vi huyền công không siêu quần nhưng Lý Vân Kỳ nắm giữ chiến kỹ rất tinh diệu, hoàn toàn áp chế đối thủ cùng cảnh giới.

Thanh Giang trấn đã chuẩn bị trước khi đến, toàn là võ sĩ tinh nhuệ nhất đi, có thuật hợp kích thô sơ dần chiếm ưu thế trong đối kháng.

Huống chi mấy trăm người đến Thăng Long phong không phải tất cả đều về phe Huyết Long Trại. Theo thế cục biến đổi, một số người thông minh đứng trung lập, không nắm chắc hoàn toàn thì bọn họ sẽ không làm chuyện được ăn cả ngã về không.

Lý Anh cao giọng quát:

- Không phải người của đám cướp Huyết Long Trại nếu ai lùi ra thì không giết!

Các võ giả Thanh Giang trấn đồng thanh kêu lên:

- Nếu ai lùi ra thì không giết!

Thế cục dần nghiêng hướng bất lợi cho Huyết Long Trại. Kế hoạch của Đại trại chủ Phùng Huyết Y hoàn toàn bị rối loạn. Khoảng hơn hai trăm kỵ sĩ giáp đen đi Thăng Long phong, trong trại có một nửa kỵ sĩ giáp đen ở lại giữ nhà. Trong kế hoạch của Huyết Long Trại thì lực lượng như thế đã đủ đối phó hết thảy, nhưng mà...

- Đều tại người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chết tiệt kia, cái tên đó từ đâu chui ra?

Đại trại chủ Phùng Huyết Y vừa tức vừa giận nhìn thân tín ngày càng ít đi, gã không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y cảm giác được đã bị khí cơ của đối phương tỏa định, nếu gã rục rịch sẽ trúng công kích sấm sét. Hai đối thủ thực lực ngang nhau nếu có bên nào rơi vào tình thế bị động thì nghĩa là thất bại thảm hại.