- Vậy sao?
Đinh Hạo cười nhạt, nắm tay bỗng nhiên phát lực.
Viên Thiên Cương biến sắc mặt nói:
- Cái gì?
Bởi vì có lực lượng đáng sợ khiến Viên Thiên Cương run rẩy như nước lũ bắn tung ra từ nắm tay của đối thủ, chớp mắt chấn cổ tay gã tê dại. Năm ngón tay Viên Thiên Cương bất giác mở ra, không thể cầm được tay Đinh Hạo.
Bùm!
Trong phút chốc nắm tay va chạm phát ra tiếng cơ thể đụng vào nhau trầm đục.
Viên Thiên Cương cảm thấy đầu như bị búa sắt đập trúng, gã nghe thấy tiếng xương tai kêu rắc một tiếng, gãy. Mắt Viên Thiên Cương đầy sao, cảnh vật mơ hồ.
Sau đó trong mắt Viên Thiên Cương ngập màu máu.
Viên Thiên Cương thân bất do kỷ bay ngược ra ngoài.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhìn tình hình đó thấy hưng phấn, vô cùng hả hê.
Nắm đấm của Đinh Hạo sư huynh với thế phá thiên quân dễ dàng chấn mở tay Viên Thiên Cương đập mạnh vào khuôn mặt vênh váo kia. Nửa bên mặt tiếp xúc với nắm đấm chậm rãi biến hình, như cà chua thối bị cây búa đập trúng. Làn da Viên Thiên Cương gợn sóng, máu loãng phun ra từ đôi môi, nửa bên mặt kia là biểu tình kiêu căng đông lại dần biến thành kinh sợ.
Viên Thiên Cương hét thảm:
- A! Phụt!
Viên Thiên Cương như cọc gỗ bị búa công thành đánh trúng văng ra ngoài.
Cùng lúc đó...
- A!
- Ngươi...
- Phụt.
Ba tiếng hét thảm vang lên gần như cùng lúc.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng và hai đồng bạn mặc dù dốc hết sức nhưng bọn họ chưa kích phát lực lượng huyết mạch, thực lực bình thường, dưới Ngọc Sắc Khuynh Thành chưởng pháp của Lý Lan không đỡ nổi một chiêu. Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng và hai đồng bạn nằm bẹp dưới đất, mặt trắng bệch rên la.
Bốn phía yên lặng như chết.
Mới đụng độ mà Đinh Hạo, Lý Lan đã giải quyết xong đối thủ của mình?
Mặc dù Đinh Hạo và Lý Lan là niềm kiêu hãnh của Thanh Sam Đông Viện, lần đầu tiên sóng vai chiến đấu nhưng nên biết rằng đây chính là đệ tử võ sĩ huyết mạch cao cao tại thượng, thế nhưng không chịu nổi một kích. Bốn tên này không phải là hàng giả đi?
- Ô ô ô, vô địch!
- Ha ha ha ha ha ha! Đây chính là võ sĩ huyết mạch sao?
- Cười chết người!
Các các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện im lặng giây lát sau phản ứng lại, hưng phấn nhảy cẫng lên, hoan hô nhảy nhót.
Rất hả hê!
Cái gì mà võ sĩ huyết mạch, vênh váo không ai bì nổi nhưng trước mặt Đinh sư huynh, Lý sư huynh thì bị đánh như con chó chạy đầy đất.
Lúc này phía đối diện...
- Đinh Hạo!
Một tiếng gầm giận dữ như dã thú bị thương đột nhiên vang lên.
Viên Thiên Cương nửa bên mặt sưng như trái đào dập tay vịn ghế đá chậm rãi đứng lên, trong mắt gã chất chứa lửa giận sắp phun ra ngoài. Khuôn mặt điển trai vì bị thương và tức giận mà biến cực kỳ dữ tợn, Viên Thiên Cương như yêu thú ăn thịt người.
- Ngươi chết chắc rồi! Ta muốn giết ngươi, ta phải giết tạp chủng đê tiện nhà ngươi!
Viên Thiên Cương tức giận người run run, một luồng khói đỏ nhạt chậm rãi phun ra từ người gã.
Khói đỏ đó không phải máu.
Mà là khí!
Huyền khí màu đỏ.
Trong chớp mắt nửa khuôn mặt bị đánh nát nhanh chóng lành lại, da thịt sưng đỏ bỗng xẹp xuống biến trắng, máu bên khóe môi biến mất. Trông Viên Thiên Cương như chưa từng bị trúng cú đấm, khí thế tăng vọt một tầng.
Lực lượng bí ẩn ngủ đông trong người Viên Thiên Cương đã bùng nổ.
Lửa đỏ như sóng gợn lấy Viên Thiên Cương làm trung tâm từ từ khuếch tán bốn phương tám hướng.
Trường bào của Viên Thiên Cương không gió tự bay, vạt áo bay phất phơ, sợi tóc bay lên.
Đây là... Lực lượng huyết mạch sao?
- Đáng sợ.
- Con kiến đê tiện, đây mới là lực lượng thật sự của ta. Ngươi đã chọc giận ta, ta... Muốn ngươi chết!
Mắt Viên Thiên Cương bị sắc đỏ bao phủ, gã từ từ vươn hai tay nắm đôi loan đao dị hình treo bên hông, chậm rãi rút ra.
Hai vệt thất luyện bạc như vầng trăng khuyết đập vào mắt mọi người.
Sát khí âm trầm phát ra từ loan đao trăng khuyết.
Hai thanh loan đao này không phải vật bình thường.
Biểu tình mọi người đông lại, từ vui sướng biến trầm trọng.
Mọi người đều là võ giả, cảm nhận được Viên Thiên Cương bây giờ lực lượng hơn lúc trước gấp ba lần, như biến thành một người khác. Khí thế khiếp người đập vào mặt làm đa số đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện thấy áp lực nghẹt thở, không thể nổi lên đấu chí.
Đây chính là sự cường đại của võ sĩ huyết mạch sao?
Người thường và con cưng của ông trời thật sự có lạch rời không thể vượt qua sao?
Tia sáng trong mắt vài người vụt tắt.
Ba người thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi, Vương Dũng bò dậy đứng sau lưng Viên Thiên Cương, hung hăng khiêu khích:
- Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi tiêu đời rồi. Hôm trước Viên Thiên Cương sư huynh đã kích phát ra lực lượng huyết mạch, sư huynh có phẩm chất huyết mạch ấm sát viêm huyết thượng phẩm đẳng ất, tuy mới thức tỉnh một phần mười nhưng đám đê tiện các ngươi không thể ngăn cản!
- Đặc biệt là Đinh Hạo và Lan gì đó, dám ra tay với võ sĩ huyết mạch cao quý như chúng ta, các ngươi chết chắc rồi!
- Ta muốn bẩm báo cho trưởng lão nội môn khiến tông môn khai trừ hai tên không biết sống chết các ngươi, ha ha ha ha ha ha!
Viên Thiên Cương bùng nổ lực lượng huyết mạch khiến ba tên thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng bị Lý Lan đánh như chó lại vênh váo, ngang ngwc. Bọn họ cảm giác trời sinh cao quý, không để đệ tử bình thường vào mắt.
Đinh Hạo hét to một tiếng:
- Mọi người lùi lại đi!
Tay phải Đinh Hạo chộp không trung, một thanh thanh kiếm rỉ sét loang lổ nửa lấp lánh từ trữ vật giới chỉ rơi vào tay hắn.
Biểu tình của Đinh Hạo biến nghiêm túc.
Trường kiếm chỉ xéo mặt đất, vẻ mặt Đinh Hạo không chút sợ hãi:
- Bùng nổ lực lượng huyết mạch thì sao? Thôi được, hôm nay sẽ cho ngươi biết ta có thể đánh bại ngươi một lần thì có thể hạ gục ngươi mười lần, trăm lần, ngàn lần!
Tóc dài màu đen bay múa như suối trong không khí, từng bông tuyết trắng lấp lánh sáng âm thầm ngưng kết, quay quanh người Đinh Hạo như tinh linh trắng đang múa. Sương bạc màu trắng lan tràn dưới chân Đinh Hạo.
Khí thế của Đinh Hạo không kém chút nào từng bước một đến gần Viên Thiên Cương.
Mọi người hồi hộp nín thở.
Đệ tử bình thường có thể khiêu chiến với võ sĩ huyết mạch không?
Thần thoại vô địch của võ giả huyết mạch có thể bị đánh vỡ không?
Lý Lan hơi nhúc nhích nhưng cuối cùng ngừng lại, trên bàn tay trắng lóe lên ánh sáng ngọc. Lý Lan đứng sau lưng Đinh Hạo, chuẩn bị lỡ như hắn không đánh lại thì ra tay cứu viện.