Ủa? Tiếu Tiếu đến rồi, đã lâu không thấy ngươi đến đây ăn tôm say a di làm.
Đinh Thân ngoái đầu chào tiểu nha đầu nhà hàng xóm, liếc qua Đinh Hạo, nói:
- Tiểu tử cũng biết trở về? Nói là đi ra ngoài du lịch suốt hai tháng không về, đến lúc đại học khai giảng ngươi sẽ không kịp báo danh.
Đinh Hạo nặn nụ cười, không biết nên nói cái gì.
Đinh Hạo chú ý thấy khi Đinh Thân nói mấy câu này biểu tình cực kỳ tự nhiên như thể hắn thật sự đi du lịch chứ không phải mất tích hai tháng. Vấn đề là Đinh Hạo nhớ hồn xuyên qua Vô Tận đại lục, nói vậy là cơ thể ở lại thế giới này đã chết từ lâu. Đinh Thân không biết thật sao?
Một nữ nhân phong vận do tồn ra khỏi phòng bếp, thấy Đinh Hạo thì tự nhiên bảo:
- A? Hạo tử đã về? Mau rửa tay ăn cơm, sáng hôm nay đánh bài với phụ thân ngươi đến trưa, còn lừa ta làm rớt mất thanh đồng tam...
Mỹ phụ chào Tiếu Tiếu, mời nàng ở lại ăn cơm.
Đây là mẫu thân của Đinh Hạo, Trần Thanh Vũ.
Giống như Đinh Thân, Trần Thanh Vũ cũng không cần đi làm, nàng có mấy cửa tiệm thu tiền thuê là đủ dùng. Trần Thanh Vũ sống nhàn nhã, cũng thích chơi trò liên minh anh hùng. Lúc trước Đinh Hạo thức đêm vất vả thi đại học thì hai phu phụ thức đêm chơi trò chơi, so tài thứ hạng.
Đinh Hạo không thấy vẻ khác lạ gì trên mặt Trần Thanh Vũ.
Tiếu Tiếu cười về nhà chào hỏi phụ mẫu một chút, sau đó vui vẻ chạy qua ăn ké. Tiếu Tiếu luôn líu ríu hỏi Đinh Hạo các vấn đề du lịch, hắn trả lời qua loa. Lúc ăn cơm Đinh Hạo cứ quét tới quét lui mặt phụ mẫu nhưng không phát hiện có gì khác lạ.
Ăn cơm chiều xong Tiếu Tiếu về nhà học bài.
Đinh Hạo đưa Tiếu Tiếu ra cửa, sau đó đóng cửa lại.
- Đi rửa chén đi, ta và phụ thân của ngươi phải nhanh chóng đánh hai ván xếp hạng...
Trần Thanh Vũ vỗ đầu Đinh Hạo, sau đó hai vợ chồng ngồi trước comôn pháiuter trong phòng khách tổ đội.
Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.
Lòng Đinh Hạo máy động, lực lượng yếu ớt tuôn ra rút chuôi cắm điện.
Máy tính phụt tắt.
Đinh Thân cười trêu chọc:
- Ô, tiểu tử, du lịch trở về lớn gan quá, dám rút ổ điện của phụ thân?
Đinh Thân liếc mắt một cái, chuôi cắm tự động cắm vào ổ điện.
Đinh Hạo trố mắt líu lưỡi.
Trong chớp mắt đó Đinh Thân cảm giác rõ ràng huyền khí dao động.
- Hì hì, tiểu tử nhà chúng ta đã hiểu ra chuyện gì.
Trần Thanh Vũ vẫy tay, nước dưa hấu ướp lạnh đặt trên bàn trả phía xa nhẹ nhàng bay vào tay nàng. Trần Thanh Vũ nhàn nhã hút mấy cái.
Rõ ràng là dao động huyền khí vững chắc.
Đinh Hạo há to miệng, không biết nên nói cái gì cho phải.
Thì ra phụ mẫu thật sự nắm giữ huyền khí, bọn họ đúng là... Đúng là không phải người thường. Nắm giữ huyền khí không phải năng lực sinh linh trên trái đất nhân đạo nên có. Tức là... Đinh Hạo hoàn toàn khẳng định phỏng đoán trước đó.
- Ha ha ha ha ha ha! Bị hù ngu rồi? Không lẽ ngươi chưa đoán ra?
Trần Thanh Vũ thấy bộ dạng của Đinh Hạo thì cười to.
Trần Thanh Vũ quay đầu nói với Đinh Thân:
- Ta nhớ hài tử của chúng ta không quá ngốc, sao đưa về thế giới thiên đạo một chuyến đã ngu rồi?
Đinh Thân nói:
- Kệ nó đi, ván này sắp bắt đầu, mau đến phụ ta...
Đinh Hạo:
-...
Phụ thân ơi là phụ thân, vào lúc này làm ơn đừng đùa được không? Làm rõ ràng chuyện này trước đã!