Từ nhỏ Đinh Bất Tam ra đời ở đây, trưởng thành tại đây, phần lớn thời gian trong đời sống ở Thần đô. Đinh Bất Tam là thành viên trung tâm tộc Đinh thị, tuy luôn đối đầu với Ngụy Thần Đế nhưng yêu Thần đô từ sâu trong xương máu, tự hào vì mình xuất thân từ thành thị này.
Đinh Hạo nhạy cảm nhận ra điều này.
Đinh Hạo phải thừa nhận lúc này hắn cũng yêu Thần đô.
Mọi thứ trước mắt làm trong đầu Đinh Hạo nổi lên một chữ, thiên nhân hợp nhất.
Bốn chữ này đại biểu cho một loại cảnh giới võ đạo, đạt đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất là một trăm lẻ tám huyệt khiếu mười hai kinh mạch quán thông, thành tựu Võ Tiên cảnh. Tiên nhân là tồn tại thiên nhân hợp nhất.
Quân đoàn trưởng Ngân Tuyết quân đoàn Lý Tiếu Phi đứng một bên cũng là lần đầu tiên tới nơi này, có chút ngây người.
- Đi đi.
Hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ đi trước dẫn đường, đoàn người nhanh chóng tiến lên.
Rất nhanh Đinh Hạo phát hiện mọi thứ nơi đây không đơn giản như mặt ngoài đã nhìn. Địa hình Thần đô kỳ lạ, lòng đất ẩn chứa lực lượng lớn, là thiên nhiên thần địa, tự hình thành mạch lạc long mạch trận pháp. Hậu thiên có người dẫn đường, không biếttích lũy lực lượng đã bao nhiêu năm, không đơn giản. Ngay cả Đinh Hạo bây giờ đối mặt lực lượng ẩn giấu dưới đất đều thấy kinh sợ, không tự tin đỡ dược.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Hèn gì đám người Đinh Hồng Lệ, Hỏa Quân tốn nhiều công sức dụ Ngụy Thần Đế, Đinh Đồng ra khỏi Thần đô, chiến đấu trong ngạ quỷ đạo. Hèn gì phe Đinh Thánh Thán, các thần tử khác mấy năm nay không làm gì được Ngụy Thần Đế. Đúng vậy, trong Thần đô không ai là đối thủ của Ngụy Thần Đế, hắn còn ở Thần đô thì không ai trong Thần Ân đại lục giết được hắn!
Nhưng Ngụy Thần Đế bị lừa rời khỏi Thần đô, một mình vào chốn nguy hiểm, số phận là đây.
Trước hôm nay vì thực lực tăng vọt nên Đinh Hạo dào dạt tự tin, không quá để ý đến Thần Đình phương đông. Giờ nhìn lại mới thấy hắn quá sơ sẩy, Thần Đình phương đông là thần triều truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình tài nguyên hơn các thế lực Tình Xuyên Điện, Ám Hương Thiên Phong rất nhiều.
- Trong Thần đô bây giờ hỗn loạn, các phái thế lực phân tranh không dứt. Các vị thần tử có tính toán của mình, vị trí Thần Đế trống, hễ ai có tư cách kế vị là sẽ đỏ mắt lên. Phụ thân đã quay về Thần đô nhưng khó thể khống chế cục diện.
Đinh Bất Tam vừa giới thiệu thế cục Thần đô vừa tiếp tục bảo:
- Tiểu đệ theo chúng ta về Thần vương phủ trước, sau đó phụ thân sẽ sắp đặt chuyện ngươi nhận tổ quy tông.
* * *
Thần vương phủ của Đinh Hành Họa ở khu vực phồn hoa nhất Thần đô.
Vật kiến trúc chỗ này hơi nhiều, trên đường đi ngựa xe như nước, người đông như mắc cửi. Tuy thời gian này không khí Thần đô hơi nặng nề nhưng không ngại chốn này phồn hoa. Rất nhiều thương nhân, thương đội rao hàng. Một số cửah àng cũ trăm năm, ngàn năm mở cửa làm ăn như thường, tiếng rao hàng ồn ào không dứt bên tai.
Thần vương phủ chiếm ngàn mẫu đất, đình đài lầu các, núi giả suối phun, cầu nhỏ nước chảy, hồ nước đá lởm chởm, núi bay đình nhỏ, cực kỳ xinh đẹp. Bốn phía có tường đá trận pháp minh văn bao vây cao hơn mười thước như tường thành trắng, mười bước một trạm, có cao thủ Thần Đình phương đông mặc giáp trắng bảo vệ.
Mấy năm nay Đinh Hành Họa mâu thuẫn công khai với Ngụy Thần Đế, bị cướp phần lớn quyền lực, hầu như trong trạng thái ẩn cư nên Thần vương phủ có quy mô cỡ trung so với của thần tử khác. Bây giờ Ngụy Thần Đế chết, không khí căng thẳng, trong phủ cảnh giác cao.
Hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ dẫn Đinh Hạo vào Thần vương phủ.
Đinh Hành Họa cười lớn bước ra:
- Ha ha ha ha ha ha! Hạo nhi rốt cuộc đến.
Người gặp chuyện vui tinh thần sướng, lão thần vương tỏ vẻ rất vui. Đinh Hành Họa tự mình đi ra đón Đinh Hạo, một mỹ phụ trung niên đi theo sau, các thị vệ, tỳ nữ theo đuôi.
Đinh Hạo cung kính hành lễ:
- Điệt nhi kính chào thúc phụ, thúc mẫu.
Đinh Hành Họa rất vui, kéo tay Đinh Hạo vào Thần vương phủ:
- Ha ha ha ha ha ha! Cùng là người một nhà, đừng khách sáo vậy.
Các tỷ nữ xinh đẹp, vài thị vệ thân tín tò mò đánh giá Đinh Hạo. Mấy hôm nay vương gia vì chuyện Thần đô luôn mặt ủ mày chau, sao thấy thanh niên này thì hưng phấn, vui vẻ như vậy? Nghe vương gia xưng hô thanh niên áo xanh cũng là người Đinh thị thần tộc? Tại sao trước kia bọn họ chưa từng gặp?
- Chỗ ở của ngươi đã sắp xếp xong rồi, lát nữa Bất Tam, Bất Tứ sẽ mang ngươi đi. Dự tiệc trước đi, chút nữa có người muốn giới thiệu cho ngươi.
Đinh Hành Họa dắt tay Đinh Hạo đến đại điện Thần vương phủ, chỗ này đã bày tiệc sẵn. Đại ma vương Tà Nguyệt thấy có ăn thèm nhễu nước miếng, đồ của Thần vương phủ quả nhiên là danh bất hư truyền, mùi thơm hấp dẫn người.
Đám người Đinh Hạo, quân đoàn trưởng Ngân Tuyết quân đoàn Lý Tiếu Phi ngồi xuống.
Có tỳ nữ yểu điệu bưng nước lên, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ đã thói quen điều này. Đinh thị thần tộc cao cao tại thượng sinh hoạt vô cùng xa hoa, nhà Đinh Hành Họa đã rất tiết kiệm nhưng vẫn làm Đinh Hạo không chút không thích ứng.
- Meo, mùi vị không tệ.
Đại ma vương Tà Nguyệt đã bắt đầu nhai nuốt, nếu không phải bị Đinh Hạo kéo lại không chừng bàn tiệc chuẩn bị tỉ mỉ sẽ bị mèo mập nuốt hết luôn nguyên cái bàn.
Đám người Đinh Hành Họa biết địa vị của đại ma vương Tà Nguyệt trong lòng Đinh Hạo, cũng biết thực lực của nó nên không so đo.
Đinh Hạo định nói gì thì nghe ngoài cửa có tiếng thông báo.
- Tứ thần vương điện hạ đến.
Dứt lời chợt nghe tiếng cười to sang sảng truyền đến, một nam nhân trung niên uy mãnh mặc trường bào màu vàng long hành hổ bộ đến, vừa vào cửa đã nhìn Đinh Hạo.
Nam nhân trung niên cười hỏi:
- Tam ca, thiếu niên tuấn tú này chẳng lẽ chính là điệt nhi số khổ của chúng ta?
Đinh Hành Họa cười đứng lên giới thiệu lẫn nhau:
- Lão tứ, đến chậm vậy?
Nam nhân trung niên uy mãnh là thần tử xếp thứ bốn trong mười ba vị hoàng tử năm xưa, Tứ Thần Tử Đinh Hành Mộc. Lúc trước Đinh Hành Mộc là một thành viên quan trọng của phe Đại Thần Tử. Sau khi Ngụy Thần Đế lên ngôi thì Đinh Hành Mộc, Đinh Hành Họa bị vắng vẻ, đè ép, mấy năm nay không có thế lực gì. Nhưng dù sao hai người là thần tử tôn quý, có thế lực thuộc về mình, người bình thường không thể so sánh. Chờ Ngụy Thần Đế chết, các thần tử ngày xe bị chèn ép đều mạnh mẽ nổi lên.
Đinh Hạo hành lễ:
- Kính chào tứ thúc phụ.
- Ha ha ha ha ha ha! Từ biệt mười tám năm, trận chiến năm xưa... Thôi, không nói. Ta cho rằng hài tử số khổ nhà ngươi không còn trên đời, không ngờ ông trời thương tình, phù hộ tộc Đinh thị ta. Hạo nhi, ngươi khỏe mạnh là tốt rồi.
Đinh Hành Mộc cực kỳ hưng phấn vỗ vai Đinh Hạo, khóe mắt ướt át.