Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1403: Tử vong chi trận (hạ)

Cường giả bán thần cảnh của Diệt Tuyệt Kiếm tông ngẩn ngơ:

- Ủa?

Cường giả bán thần cảnh của Diệt Tuyệt Kiếm tông cảm giác vỗ lưng Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông như đánh vào tường đồng vách sắt, lòng bàn tay đau đớn. Loại cảm giác này tuyệt đối không phải cảm giác đánh vào da thịt, lạ lùng là Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông cao to không hề nhúc nhích.

Đinh Hạo chợt nhận ra điều gì, vội nhắc nhở:

- Cẩn thận, mau rút tay lại!

Nhưng hết thảy đã không kịp.

Trong chớp mắt lực phản chấn vô cùng khủng khiếp từ lưng Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông dọc theo cánh tay cường giả bán thần cảnh của Diệt Tuyệt Kiếm tông nhập vào cơ thể gã. Bùm một tiếng, thân thể cường giả bán thần cảnh của Diệt Tuyệt Kiếm tông nổ tung, bị lực phản chấn đánh nát bấy.

Đám người xung quanh trơ mắt nhìn cường giả bán thần cảnh của Diệt Tuyệt Kiếm tông bị oanh giết nhưng không kịp cứu.

Mới rồi lực phản chấn kia vừa đột ngột vừa mạnh khủng khiếp, cho người cảm giác hùng hồn. Mỗi cường giả thần cảnh, bao gồm Đinh Hạo tự hỏi lòng không thể ngăn cản.

Cường giả bán thần cảnh của Diệt Tuyệt Kiếm tông bị trúng chiêu thần hồn tan biến ngay.

Mọi người nhìn nhau, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông cao to như không phát hiện những chuyện này, gã vẫn đứng im. Chỉ có luồng gió thổi tóc dài của gã như lửa bập bùng, như pho tượng đá.

Đinh Hạo nhíu mày đi tới trước mặt Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông.

Khuôn mặt to râu ria xồm xoàm đập vào mắt Đinh Hạo.

Đây là một cường giả trung niên mặt góc cạnh rõ ràng, rất có khí thế, đứng hình chữ T, hai tay rũ xuống như binh sĩ chờ duyệt binh. Mắt Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông khép hờ, khóe môi có vết máu chảy ra. Đinh Hạo quan sát kỹ, thầm giạt mình. Đinh Hạo thấy mắt Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông râu xồm bị móc ra, dưới mí mắt là hai lỗ máu rợn người.

Lúc trước Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông râu xồm biểu hiện ra thực lực cường đại ít nhất cũng cỡ cường giả thần cảnh cao giai, tại sao gã bị người móc hai mắt ra?

Bây giờ Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông sống hay đã chết?

Các bí ẩn liên tiếp nảy lên trong lòng mọi người.


Trong khi cả đám khó hiểu quan sát Thần tướng Hắc Giáp Quân khác, tất cả dều giống nhau. Thần tướng Hắc Giáp Quân đứng yên như pho tượng, hai tay rũ xuống, biểu tình thản nhiên, mắt bị móc, không có hô hấp nhưng trong cơ thể dào dạt sức sống.

Chuyện lạ quá.

Cảm giác âm u nổi lên trong lòng nhiều người.

- Đi bên trong nhìn xem.

Đinh Hồng Lệ cất bước đi hướng giếng nước hai màu trắng đen, muốn hội hợp với các cường giả năm cực thần điện.

Tuy mọi người cảm thấy tình huống quỷ dị nhưng giếng nước hai màu trắng đen tràn ra sức mạnh luân hồi hấp dẫn bọn họ khó thể từ chối. Càng đến gần giếng nước hai màu trắng đen thì cấu trúc pháp tắc càng rõ ràng, bình cảnh tu luyện làm khó bao lâu nay sắp buông lỏng. Cảm giác như kẻ nghiện ngửi mùi ma túy, không thể cưỡng lại được. Các cường giả thần cảnh đi theo Đinh Hồng Lệ.

Đinh Hạo bàn bạc với hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ giây lát, không phát hiện có chỗ nào bất ngờ, cuối cùng cất bước đi vào.

Có một ngàn sáu trăm Thần tướng Hắc Giáp Quân, đều bị mcó mắt, đứng yên tại chỗ, khoảng cách mấy chục thước. Thần tướng Hắc Giáp Quân đứng thẳng tắp, không chặn đường, không chủ động công kích bất cứ người nào.

Khoảng nửa chén trà mọi người đã đến trước giếng nước hai màu trắng đen nằm ngay chính giữa.

- Đây là...

Đám người Đinh Hạo tới gần nhìn kỹ, phát hiện giếng nước hai màu trắng đen kỳ lạ.

Miệng giếng tròn trịa như vẽ bằn com- Pa, mép khắc sáu phù văn bí ẩn, không biết trải qua bao nhiêu năm bị thời gian mài mò mơ hồ, rách nát. Chất lỏng trắng và đen trong giếng phân biệt rõ ràng, mỗi bên chiếm cứ một nửa, không nhiều không ít như có người dùng thước đo lường rồi tách ra.

Có người đến gần thử lấy ra chút chất lỏng kỳ lạ để quan sát, nhưng xảy ra tình huống kỳ lạ.

Dù là ai, hễ đến gần mép giếng nước hai màu trắng đen một thước sẽ kích phát lực lượng nào đó bị đưa ra ngoài mười thước. Lực lượng truyền tống cường đại, quái dị, dù là cường giả thần cảnh cũng không có đường chống cự.

Điều này nghĩa là không ai đén gần giếng nước hai màu trắng đen được.

Có cường giả định lăng không hút một ít chất lỏng trắng đen, nhưng thần thông, lực lượng gì một khi vược qua lằn ranh vô hình một thước sẽ bị đánh tan.

Đinh Hạo thử phát ra một lũ kiếm ý.


Lực công kích được gọi là một trong những lực lượng mạnh nhất thiên địa một khi vượt qua giới hạn một thước sẽ tan biến trong không trung.

Mọi người biểu tình cực kỳ khó xem.

Trải qua muôn vàn khó khăn, vất vả lắm mới tới đây. Tiên duyên luân hồi ngay trước mắt nhưng chỉ nhìn, không thể chạm vào, như khỉ vớt trăng, thật là mỉa mai.

Đinh Hồng Lệ đi hướng năm mươi cường giả năm cực thần điện.

Những người này đến đây sớm, nên biết những thứ gì.

Nhưng rất nhanh có chuyện lạ hơn xảy ra. Mọi người phát hiện năm mươi cường giả năm cực thần điện gần ngay trước mắt, cỉ khoảng trăm thước nhưng có đi bao xa vẫn cách nhau trăm thước, không tăng không giảm.

Năm mươi cường giả năm cực thần điện đang tranh luận điều gì, có người cảm xúc kích động vung tay rống to. Thế nhưng với khoảng cách trăm thước đám người Đinh Hạo không nghe thấy năm mươi cường giả năm cực thần điện nói cái gì.

Ảo trận!

Trận pháp!

Mọi người biểu tình cực kỳ khó xem.

Giếng nước giam cầm năm mươi cường giả năm cực thần điện là loại trận pháp gì mới làm được như vậy? Mọi người đều là cường giả đỉnh cao một phương nhưng không cảm giác được chút hơi thở trận văn dao động, trận pháp này quá hoàn mỹ, không lẽ là tiên trận trong truyền thuyết?

Có người hét to một tiếng:

- Nguy rồi!

Mọi người ngoái đầu lại thấy mặt nhị khiếu cường giả thần cảnh trắng bệch, cả đám nhìn theo hướng ánh mắt người đó, đứng ngây như phỗng.

- Sao có thể như vậy? Cái này...

- Lặng lẽ... Đây là trận pháp gì? Sao lại như vậy? Hoàn toàn đánh lừa cảm giác của chúng ta.

- Ta có dự cảm không hay.

Một ngàn sáu trăm Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông trên đường đi đã biến mất. Sơn mạch xanh liên miên, cát vàng biến mất, đường lòng sông cũng không còn. Những thứ mọi người đi qua đều mất hết, thay thế là hắc ám không giới hạn.

Hư không hắc ám như mảnh đất lưu đày, không ian lãng quên. Không có ánh sao chớp lóe, hắc ám đậm đặc cắn nuốt tất cả. Không thấy tọa độ, nỗi sợ hãi từ bóng tối vô biên ập đến cắn nuốt mọi người.

Vù vù vù vù vù!

Đinh Hạo giơ tay đánh ra kiếm ý.

Kiếm quang như ánh sao bắn vào bóng tối vô tận, biến mất ở phương xa. Chín Đinh Hạo đều không cảm giác được kiếm quang, điều chắc chắn duy nhất là kiếm quang không đụng vào vật thể gì.

Mọi người thử nghiệm, thúc giục ác loại pháp bảo, đồ vật bay vào bóng tối. Tất cả đều thoát khỏi khống chế của cường giả thần cảnh biến mất trong hư không phía xa.