Đinh Hạo ghi nhớ những gì mình nhìn thấy, đi hướng đông người nhất.
Thế giới dưới lòng đất cong quẹo như mê cung.
Đinh Hạo thường mở thiên nhãn võ đạo tìm đường đi.
- Tiên khí xuất thế chấn động tứ phương, đây là cơ duyên xưa nay chưa từng có. Đám cường giả yêu tộc từ Vô Tận đại lục đến thế giới này sẽ không chịu bỏ qua. Còn Đinh Đồng nữa, nếu hắn bị thương không quá nặng chắc chắn sẽ góp mặt. Không chừng Ngụy Thần Đế cũng đến đây!
Đinh Hạo thầm nghĩ, bước nhanh đi tới, tập trung tinh thần đề phòng.
Phía trước bỗng cótiếng chiến đấu.
Thanh âm quen thuộc từ con đường phía trước vọng lại:
- Meo bà nội nó, đám khốn kiếp các ngươi! Đại ma vương không phát uy thì tưởng ta là mèo bệnh sao?
Là đại ma vương Tà Nguyệt, nó gầm rống, sóng âm văng vẳng trong đường hầm mê cung.
Sao lại là con mèo mập này?
Chẳng phải đại ma vương Tà Nguyệt cùng lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đi uống hoa tửu sao?
Đinh Hạo ngây người.
Sau đó vang tiếng hét khàn khàn như vịt kêu:
- Con mèo mập này, sao ngươi thấy cái gì cũng muốn cướp? Đây là cường giả Thiên Nhân Điện, ngươi gây rắc rối to rồi! Các vị, nói thẳng ra là ta không quen con mèo mập này, ta chỉ đi ngang qua. Các ngươi làm thịt nó là được, ta vô tội!
Là giọng của lão nhân hướng dẫn viên tóc rối.
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối cũng trong động ngầm tiểu tiên môn?
Đinh Hạo càng kinh ngạc hơn.
Không lẽ lão nhân hướng dẫn viên tóc rối bị đại ma vương Tà Nguyệt ép buộc đến động ngầm tiểu tiên môn?
Sau khi đại ma vương Tà Nguyệt tiến hóa thực lực tăng vọt, mọc hai đôi cánh nên tốc độ siêu nhanh cỡ ánh sáng, nó có thể lặng lẽ lẻn vào động ngầm tiểu tiên môn. Nhưng vấn đề ở chỗ đại ma vương Tà Nguyệt là loại sẽ không dậy sớm nếu không có lợi lộc gì, nếu có ích lợi sẽ độc chiếm. Tại sao đại ma vương Tà Nguyệt mang theo lão nhân hướng dẫn viên tóc rối tham tiền cùng đi?
Trong đường hầm vang thanh âm chiến đấu.
Bất cứ thanh âm nhỏ bé nào trong mê cung thì tiếng vang sẽ phóng lớn ra, khi Đinh Hạo chạy đến nơi đã kết thúc cuộc chiến từ lâu.
Đại ma vương Tà Nguyệt đứng thẳng lên, chân trước khoanh lại, nhe răng cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Lão già tóc thưa nhà ngươi sợ cái khỉ gì? Meo sớm nói rồi, lực lượng của đám người này bị áp lực thiên địa hạn chế, không là đối thủ của moe. Meo, ha ha ha ha ha ha! Các ngươi nghe kỹ đây, ngoan ngoãn giao ra báu vật trong người, giấu một món là meo sẽ cắn chết các ngươi!
Đại ma vương Tà Nguyệt nhe hàm răng sữa trắng tinh ra.
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối mặt mũi bầm dập, quần áo rách rưới đứng bên cạnh đại ma vương Tà Nguyệt.
Phía đối diện.
Đỉnh cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện đều là nam nhân trung niên, cực kỳ chật vật, cũng mặt sưng phù dắt díu nhau đứng im. Mặt các cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện toàn dấu mèo cào, dấu cánh hằn sâu, thê thảm như du côn đánh lộn bên đường. Ánh mắt các đỉnh cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện nhìn đại ma vương Tà Nguyệt vừa tức giận vừa sợ hãi.
Thiên Nhân Điện bọn họ là tông môn chhúa tể một châu, có vô số cao thủ. Bọn họ là cường giả danh chấn một phương, đồ tử đồ tôn nhiều vô số kể, uy vọng cực cao. Bình thường bọn họ được tôn sùng như lão tổ tông, nhưng hôm nay bị một con mèo mập đánh thành đầu heo, quá mất mặt.
Đám cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện rất muốn chết.
Trước uy hiếp của đại ma vương Tà Nguyệt, đám cao thủ thánh nhân cảnh Thiên Nhân Điện không thể không ngoan ngoãn lấy ra công cụ trữ vật, báu vật trên người.
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối rất cảnh giác, nghe thấy tiếng bươc chân vội cảnh báo:
- Có người đến!
Biểu tình đại ma vương Tà Nguyệt hưng phấn hỏi:
- Lại có dê béo đưa lên cửa? Tốt quá. Nghe đây, cây này là meo trồng, đường này là meo mở, muốn đi qua đây để lại tiền thông đường... Meo? Nhân sủng, sao lại là ngươi?
Đại ma vương Tà Nguyệt mới nói xong câu vè thì ngây ngẩn.
Mặt Đinh Hạo sa sầm đi ra từ đường hầm, cốc vào trán đại ma vương Tà Nguyệt mấy cái.
Đinh Hạo hậm hực nói:
- Học cái gì không tốt lại đi học người ta cướp bóc, làm ta mất hết mặt mũi...
Đám cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện đứng phái đối diện trợn mắt há hốc mồm.
Tên cường giả nào từ đâu chạy ra? Thoạt trông tu vi chỉ sơ giai thánh nhân cảnh vậy mà dám đánh con mèo mập màu trắng có cánh khủng khiếp này? Đúng là tìm chết! Chẳng lẽ hắn không biết con mèo mập nổi giận sẽ đáng sợ thế nào sao?
Nhưng hình ảnh tiếp theo làm đám cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện ngơ ngác.
Con mèo mập tàn bạo chẳng những không giận mà còn vẻ mặt nịnh nọt che trán, rất là nhân tính hóa cười xòe nói:
- Ài, đừng giận, nhân sủng, meo chỉ là muốn kiếm tiền. Ngươi cũng biết gần đây meo hơi nghèo, túi rỗng. Đừng giận, cùng lắm số tiền tài meo mới cướp chúng ta chia đều. A... Còn đánh? Meo trở mặt bây giờ... Meo bà nội nó, đừng đánh vào khuôn mặt bự tuấn tú của meo...
Vốn đại ma vương Tà Nguyệt lén chuồn đi nên đuối lý.
Mắt lão nhân hướng dẫn viên tóc rối xoay tròn định lặng lẽ chuồn đi.
Đinh Hạo kéo lão nhân hướng dẫn viên tóc rối lại, trừng mắt nói:
- Là lão xúi giục con mèo ngốc đến đây? Tại sao đi theo lão chưa đến một tháng nó đã bị lão làm hư?
- Oan quá, ta bị bắt ép!
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối rú lên:
- Đông gia hãy nhìn rõ mọi chuyện, ta bị con mèo mập ép đến đây, ta không đánh lại nó, mấy ngày nay bị ăn hiếp quá trời...
- Meo, lão già không nói nghĩa kí, là ai bảo mình biết đường chỗ này, nhất định sẽ tìm được tiên khí?
Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận giương cành, bộ dáng liều mạng.
Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận quát:
- Tình cảm của chúng ta đã tan vỡ, lão già nhà ngươi quá hèn, không thể cùng nhau chơi!
Đinh Hạo nhìn lão nhân hướng dẫn viên tóc rối, hỏi:
- Lão biết tiên khí ở đâu thật không?
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối giật nảy mình, nịnh nọt nói:
- Không thể nào! Ta lừa con mèo mập...
Đinh Hạo khẳng định nói:
- Dẫn đường đi.
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối nhăn nhó xòe tay nói:
- Nhưng ta thật sự không biết được.
Đại ma vương Tà Nguyệt duỗi móng vuốt sắc bén, bộ dạng gian ác nói:
- Có tin là meo đập chết lão không? Mau dẫn đường!
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối nhăn nhó dẫn đường.
Đinh Hạo theo sát lão nhân hướng dẫn viên tóc rối. Không hiểu sao Đinh Hạo trực giác lão nhân hướng dẫn viên tóc rối bí ẩn biết điều gì, Thắng Tự Quyết nói cho hắn người này rất bí ẩn, tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.
Đại ma vương Tà Nguyệt hớn hở nhảy lên vai Đinh Hạo đi theo.
Đám cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện bị bỏ lại, mặt mũi bầm dập nhìn nhau, không dám nhúc nhích. Mãi khi đoàn người Đinh Hạo, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối, đại ma vương Tà Nguyệt biến mất sâu trong đường hầm đám cao thủ thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện mới thở phào.