Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1112: Thạch Chủy thành (hạ)

Nạp Lan Sơ nói:

- Đệ tử Nạp Lan Sơ tham kiến sư phụ!

Mấy ngày nay Nạp Lan Sơ đi theo Đinh Hạo học nghệ nằm mơ cũng muốn trở thành đệ tử nhập môn của hắn, nhưng nàng không dám hỏi. Không ngờ hôm nay Đinh Hạo mở miệng thu Nạp Lan Sơ vào môn, cái này tương đương với hoàn thành giấc mơ của nàng, như vàng từ trên trời rơi xuống.

Đinh Hạo nhận ba lạy, gật đầu mỉm cười nói:

- Đứng lên đi.

Nạp Lan Sơ vui sướng.

Chính lúc này, Đinh Hạo bỗng hơi nhíu mày, dường như nhận ra cái gì. Đinh Hạo truyền âm nhập mật nói với Đan Hùng theo bên cạnh xe ngựa kim loại lửa to lớn, gã thúc giục phong thú dưới thân mang theo cao thủ cận vệ doanh nhanh chóng xông tới trước.

Khoảng một phần bốn nén nhang sau bảy người quay về.

Trong tay Đan Hùng xách một võ giả áo trắng ũ rủ đi tới trước xe ngựa kim loại lửa to lớn, báo cáo:

- Bẩm báo Thiên Tôn, phía trước quả nhiên có người của Nạp Lan thế gia mai phục, tổng cộng ba mươi người. Tất cả đã bị thuộc hạ đánh tan bỏ trốn, bắt được một người sống. Thiên Tôn muốn hỏi chuyện hắn sao?

Đinh Hạo lắc đầu.

Không có gì để hỏi.

Đêm qua người tên Đoan Mộc Lỗi chắc chắn nhìn ra cái gì, khi trở về sẽ báo cáo. Đinh Hạo muốn xem Nạp Lan thế gia làm gì, nhìn thái độ của bọn họ với hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.

Tốt nhất là bọn họ đừng chọc giận hắn, không thì...

Thấy Đinh Hạo không hứng thú hỏi chuyện thì Đan Hùng tùy tiện ném võ giả áo trắng như vứt rác, kiếm sĩ từ trên trời rớt xuống.

Người Nạp Lan thế gia ra quyết định này chắc là tên ngu ngốc kiêu ngạo. Gần bốn mươi cường giả cảnh giới Võ Đế cảnh đã muốn đối phó với đám người Đinh Hạo, có thể thể thấy tên này không biết sức chiến đấu của đám thể tu Hãn Hải sâm lâm đáng sợ, tính toán lực lượng nhóm Đinh Hạo bằng tu vi huyền khí.

Đinh Hạo lười quan tâm đối thủ như thế.

* * *

- Cái gì? Thất bại?


Thiếu niên tuấn tú lộ biểu tình kinh ngạc nói:

- Ngươi nói cái gì? Đối phương chỉ có bảy người ra tay đã đánh bại tất cả?

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi bị đánh mặt mũi bầm dập, đầu gục sát ngực.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi hậm hực nói:

- Đối phương che giấu thực lực, là bảy thể tu thánh nhân cảnh, có hồng hoang phong thú tọa kỵ. Chúng ta vừa chạm mặt đã bị đánh bay, Phong Thanh Dương bị bắt giữ.

Thiếu niên tuấn tú lộ biểu tình tức giận:

- Chẳng phải ngươi nói tu vi huyền khí của nhóm người này thấp. Chỉ là đám thể tu dã man sao?

- Cái này... Thuộc hạ đáng chết, tính sai, không ngờ trận pháp của thể tu Hãn Hải sâm lâm khủng bố như vậy. Nhưng chắc bọn họ chỉ có bảy thể tu thánh nhân cảnh, ngoài ra kiếm thuật của thủ lĩnh người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng rất cao mình, hơn xa thuộc hạ.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi phập phồng lo sợ, biết vị tiểu tổ tông này mà giận lên là trở mặt, chuyện gì cũng làm được. Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi vội báo cáo những gì gã biết.

May mắn thiếu niên tuấn tú bình tĩnh lại, lầm bầm:

- Bảy thể tu thánh nhân cảnh sao? Rắc rối đây, ta phải cầu viện với mẫu thân.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi mừng rỡ nói:

- Nếu phu nhân chịu ra tay thì tuyệt đối không thành vấn đề.

Thiếu niên tuấn tú cười lạnh gật đầu.

Có người kêu lên:

- Phong Thanh Dương đại nhân trở lại.

Mọi người quay đầu thấy Kiếm sĩ Phong Thanh Dương mặc áo trắng lảo đảo trở về, biểu tình tức giận.

- Đám dã man Hãn Hải sâm lâm thả ngươi trở về?


Thiếu niên tuấn tú nheo mắt nói:

- Bọn họ hỏi ngươi cái gì?

Kiếm sĩ Phong Thanh Dương lúng túng nói:

- Không hỏi cái gì, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng sai người vứt ta.

Kiếm sĩ Phong Thanh Dương muốn phát cuồng, bị xử lý như vậy càng làm gã nhục nhã hơn là bị tra tấn dữ dội.

Thiếu niên tuấn tú ngẩn người, cẩn thận đánh giá Kiếm sĩ Phong Thanh Dương, không nói gì thêm.

* * *

Lúc hoàng hôn.

Đám người Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, thể tu Hãn Hải sâm lâm đến Thạch Chủy trấn.

Tòa trấn cổ gần với đại lục phương tây là Thần Đình phương đông xây dựng trọng trấn quân sự ngày xưa, vì vị trí địa lý quan trọng, qua nhiều năm phát triển Thạch Chủy trấn thành điểm trung chuyển quan trọng với đại lục đông tây. Khách thương nối liền không dứt, quy mô liên tục mở rộng, đến bây giờ đã là thành phố lớn có thể chứa vài ức người.

Thương đội đến Thạch Chủy trấn từng đoàn là mấy trăm, hàng ngàn người nên đám Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, thể tu Hãn Hải sâm lâm không gây nhiều chú ý.

Giao thuế xong đám Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, thể tu Hãn Hải sâm lâm vào Thạch Chủy trấn.

Hướng dẫn viên đưa đám Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, thể tu Hãn Hải sâm lâm đến khách sạn trong Thạch Chủy thành theo như kế hoạch. Không ngờ lúc này các phương thế lực đến Thạch Chủy trấn quá nhiều, khách sạn chật ních người. Cuối cùng Đinh Hạo vung tiền như rác mua một trang viên chiếm trăm mẫu đất.

Đám Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, thể tu Hãn Hải sâm lâm đều ở trong trang viên đó.

Sắp xếp chỗ ở xong Đan Hùng mang người đi sửa sang lại trang viên. Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen theo hướng dẫn viên du lịch Thạch Chủy thành.

Thạch Chủy thành lớn đủ chứa mấy ức người, các con đường giao nhau chia làm vô số khu vực, trong thành có thành, người đông như mắc cửi, rất là phồn hoa. Các cửa tiệm cờ màu sặc sỡ, nhiều loại người qua lại. Nghe nói người địa phương chỉ khoảng một nửa, nửa khác là thương đội, dong binh, tán tu, võ giả lưu lạc từ nam đến bắc.

Đinh Hạo còn thấy người chim sau lưng mọc cánh.

Hướng dẫn viên là lão nhân hơn chín mươi tuổi, râu tóc bạc phơ, nhìn thấu chuyện đời.

Hướng dẫn viên giới thiệu với Đinh Hạo:

- Đây chính là vũ nhân của đại lục phương tây. Ba, bốn tháng trước vương đình vũ nhân phương tây ký kết hiệp nghị ngừng chiến với Thần Đình, mậu dịch biên cảnh trở lại. Nhiều thương đội vũ nhân tới đây buôn bán, có tiền tài thúc giục, những tên kia dám mạo hiểm. Nhân loại phương đông chúng ta cũng có rất nhiều thương đội mạo hiểm đi lãnh thổ vũ nhân phương tây.

Đinh Hạo gật đầu, đây là lần đầu tiên hắn thấy vũ nhân trong truyền thuyết.

Trông vũ nhân khá giống với thiên sứ phương tây trên địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo, nhưng cánh vũ nhân không phải trắng tinh khiết mà đủ các màu. Đinh Hạo cảm giác được cánh năm màu khác nhau ẩn chứa lực lượng thuộc tính cũng khác. Tuổi chênh lệch, vũ nhân giương cánh ra ngắn thì ba, bốn thước, dài thì cỡ hai mươi thước.

Khuôn mặt vũ nhân giống người da trắng châu âu, tròng mắt nhiều màu, khác với nhân loại địa lục phương đông.

Đinh Hạo không có hứng thú với mấy sinh vật này.