Danh Môn Độc Sủng

Chương 14: Thử vai

Editor: Y Phi

Beta-er: Nhạc Dao

Đến studio Phùng Vân Hi mới biết hôm nay thử vai nữ chính chỉ có một mình cô.

Phùng Vân Hi: Thật muốn đánh người mà, chỉ có một người thử vai nữ chính, còn thử vai cái gì, hại cô tối hôm qua chỉ được Hứa Chu cho ăn một quả táo để giữ dáng.

Dù vậy nhưng cô cũng biết rõ đạo diễn Lâm Chính Hào của Cửu Thiên Kiếm thuộc dạng nhất nhì trong giới.

Lâm Chính Hào được biết đến như một đạo diễn tài năng, mỗi bộ phim của anh ta đều tỏa sáng, hơn nữa doanh thu phòng vé cũng rất cao, quan trọng nhất là năm nay anh ta còn chưa tới 30 tuổi nhưng đã đạt được giải thưởng Vân Sâm cho Đạo diễn xuất sắc nhất. Phải biết rằng, đây là giải thưởng cao quý nhất dành cho đạo diễn trong nước đấy.

“Phùng Vân Hi đúng không, tùy tiện lên diễn một đoạn đi, đoạn nào cũng được.” Lâm Chính Hào vắt hai chân ngồi ở ghế giám khảo.

Diễn đoạn nào cũng được, sau đó tuyên bố Phùng Vân Hi chính là nữ chính luôn, đây không phải là muốn gây khó dễ cho cô sao, thậm chí còn muốn làm cô bẽ mặt nữa.

Ghế giám khảo cũng chỉ có một người, Lâm Chính Hào tuyển vai, nếu là bình thường thì anh ta là người có quyền quyết định duy nhất, là quyền lực tuyệt đối. Khả năng của diễn viên là do anh ta đánh giá, nếu diễn không tốt thì chỉ có thể là vì tính cách và ngoại hình của diễn viên không phù hợp với nhân vật trong phim thôi.

“Tùy tiện diễn một đoạn?” Hứa Chu giận quá hóa cười.

“Giống như ở Học viện Điện ảnh vậy, cô học như thế nào thì diễn thế đó.” Lâm Chính Hào nói xong còn liên tục hất tóc. Dù đây là một chuyện rất tẻ nhạt nhưng anh ta vẫn hất rất hăng hái mà làm liên tục.

Phùng Vân Hi kéo tay Hứa Chu: “Anh Chu, đừng nói gì cả.”

Hứa Chu: Nghệ sĩ nhà anh ta bị bắt nạt tới mức này, còn tùy tiện diễn một đoạn, nghệ sĩ có thể nhịn chứ anh ta nhịn không nổi.

“Vân Hi!” Hứa Chu bắt lấy cánh tay Phùng Vân Hi.

“Anh Chu, tin em đi, đừng can thiệp vào chuyện này, cũng đừng để ý, anh cứ ngồi xuống đây.” Nói xong Phùng Vân Hi đẩy Hứa Chu xuống ghế đằng sau, nhìn anh ta ngồi xuống.

Nội tâm của Hứa Chu sụp đổ, anh ta không nên để Phùng Vân Hi tới thử vai.

Lâm Chính Hào khinh thường nở nụ cười.

Phùng Vân Hi nhìn anh ta mỉm cười, sau đó bước tới bên cạnh: “Lâm Chính Hào, đạo diễn Lâm, phải không?”

Lâm Chính Hào hơi gật đầu coi như trả lời, đúng lúc đó Phùng Vân Hi nhấc chân đạp cái bàn phía trước một cước, cái bàn va chạm kịch liệt với mặt đất rồi văng bịch ra xa.

Lâm Chính Hào: “…”

Hứa Chu: “…”

“Anh là đạo diễn danh tiếng lẫy lừng, còn tôi chỉ là một diễn viên nhỏ nhoi. Anh có thể xem thường tôi, nhưng không thể coi thường nhân phẩm và nhan sắc của tôi. Quan trọng hơn là anh càng không thể coi thường cách tôi diễn xuất được!” Phùng Vân Hi gằn từng chữ, mắt nhìn chằm chằm anh ta.

Lâm Chính Hào hơi ngẩn người, sau đó anh ta bật thốt: “Vậy tôi có thể xem thường cô về điểm nào chứ?”

“Điểm nào của tôi anh cũng không được xem thường.” Phùng Vân Hi hất cằm: “Tôi đúng là nhờ mối quan hệ để nhận vai, nhưng anh dựa vào đâu mà đối xử với tôi như vậy. Nếu anh thật sự không muốn tôi gia nhập đoàn phim thì đi tìm người chèn ép anh mà đối chất, anh nhằm vào tôi thì có bản lĩnh gì chứ?”

Lâm Chính Hào: F*ck, cái logic kiểu gì thế này.

Đúng lúc này Lâm Chính Hào muốn đập bàn đứng dậy, nhưng anh ta quên mất cái bàn đã bị Phùng Vân Hi đạp đổ, hơn nữa anh ta dùng sức quá mạnh vì muốn dọa Phùng Vân Hi, cho nên liền ngã thẳng cẳng từ trên ghế xuống. 

Phùng Vân Hi tiếp tục nói: “Tôi không có bắt nạt anh nha.”

Lâm Chính Hào đang cố gắng đứng dậy từ dưới đất: “…”

“Chẳng phải có nữ chính vừa ý anh sao, thôi được, tôi sẽ cũng cô ấy cạnh tranh công bằng. Nếu tôi thua, tôi đảm bảo người khác cũng sẽ không gây khó dễ cho anh nữa.”

Nghe cô nói vậy, Lâm Chính Hào như vừa mới uống can-xi, vù một cái đứng lên, nhìn Phùng Vân Hi cũng không giống như đang nói giỡn: “Thật không, vậy cô nói xem làm thế nào để đảm bảo công bằng.”

Phùng Vân Hi hờ hững liếc anh ta một cái: “Để tác giả của Cửu Thiên Kiếm cùng fan nguyên tác làm giám khảo.”

Lời này nói trúng ý của Lâm Chính Hào, anh ta không muốn phá nguyên tác nên mới cực đoan như thế: “Tôi đồng ý!”

“Xác định thời gian xong thì anh liên lạc trực tiếp với người đại diện của tôi. Tôi sẽ đấu công bằng với bên anh, hy vọng anh cũng công bằng đấu với tôi như vậy.” Nói xong Phùng Vân Hi liền kéo Hứa Chu ra ngoài.

Ra khỏi studio, Hứa Chu nhìn Phùng Vân Hi bằng ánh mắt khác lạ, cái người ngang ngược kia thật sự là nghệ sĩ nhà anh ta.

“Anh Chu…” Phùng Vân Hi gọi một tiếng.

Hứa Chu lập tức chấn chỉnh tinh thần: “Em nói đi, nói đi……”

Em ngang ngược, em nói cái gì anh nghe cái đấy.

“Hôm qua anh cho em ăn một quả táo, sáng nay thì một ly sữa với lát bánh mì, lại còn không phết mứt hoa quả, cho nên anh Chu à, anh đưa em đi ăn cơm được không?”

Hứa Chu: “……” Cứ tưởng Phùng Vân Hi muốn nói về việc cạnh tranh vai nữ chính chứ.

***

Không lâu sau đó trên mạng xuất hiện một chủ đề hot, tên là Tranh tài nữ chủ Cửu Thiên Kiếm, còn có người kêu gọi bỏ phiếu, xem ảnh hậu Trương Lan Lan và Phùng Vân Hi ai hợp vai hơn.

Trương Lan Lan chính là nữ chính trong lòng Lâm Chính Hào, từ khi xuất đạo đến nay liên tục đi theo con đường cao lãnh, lại có một giải ảnh hậu.

Mặc dù giải thưởng kia không quá khó để có được nhưng dù gì cũng là danh hiệu ảnh hậu, không như Phùng Vân Hi đến bây giờ cũng chỉ có một giải nữ phụ xuất sắc nhất thôi.

Hiện tại trên mạng tên Trương Lan Lan đặt trước, lại còn thêm cái danh ảnh hậu, vừa nhìn là biết họ coi trọng Trương Lan Lan hơn Phùng Vân Hi.

Tui là fan cuồng của Phùng Vân Hi: Nhất định phải là nữ thần nhà chúng ta. Nữ thần nhà chúng ta giống như từ trong truyện bước ra vậy, hơn nữa nữ thần nhà chúng ta chính là thần tiên tỷ tỷ, cho dù đi theo phong cách đáng yêu cũng không che được tiên khí đầy mình đâu.

Tui là fan của Trương Lan Lan: Tôi cảm thấy chúng ta chẳng cần nói cái gì cả, rõ ràng như vậy còn cần bình chọn sao, chỉ cần không phải fan cuồng của Phùng Vân Hi đều sẽ chọn nhà chúng tôi thôi.

Salad cà chua: Đúng vậy, lựa chọn quả thật rất rõ ràng, chỉ cần không phải fan cuồng của Trương Lan Lan đều sẽ chọn nữ thần nhà chúng tôi.

Salad dưa chuột: Nói một câu khách quan thì, Trương Lan Lan cao lãnh, Phùng Vân Hi như tiên nữ, Phùng Vân Hi hợp với vai nữ chính Cửu Thiên Kiếm hơn.

Tui là fan cuồng của Trương Lan Lan: Khách quan, thím lầu trên nói thật sự khách quan sao, mấy người đều nói Phùng Vân Hi như tiên nữ, tôi không nhìn ra được cô ta tiên khí chỗ nào. Không nói tới tướng mạo, xét về diễn xuất thì Lan Lan nhà chúng tôi là ảnh hậu đấy,  Phùng Vân Hi của mấy người là cái gì, tác phẩm tiêu biểu của cô ta là bộ nào vậy?

Tui là fan nguyên tác: Ai diễn cũng không giống với nữ thần của tôi, ai diễn tôi cũng không đồng ý. 

Giá đỗ: Quá đáng, cái gì gọi là nữ thần nhà chúng tôi không có tác phẩm tiêu biểu. Nữ thần nhà chúng tôi vào nghề được bao nhiêu năm, Trương Lan Lan của mấy người lại vào nghề được bao nhiêu năm? Lâu như vậy mà cũng chỉ có một cái giải ảnh hậu, giỏi giang được bao nhiêu chứ.

Hội viên Fan Trương Lan Lan: Giải ảnh hậu, cho dù Phùng Vân Hi của mấy người có vài cái cũng không cùng vị thế với Trương Lan Lan nhà chúng tôi nha.

Hội viên Fan Phùng Vân Hi: Cái giải ảnh hậu kia có cho chúng tôi cũng không cần. Còn nếu cứ nài ép phải nhận, idol nhà chúng tôi sẽ đem đập chơi đó.

Hội viên Only Phùng Vân Hi: Hỡi các đồng chí fan của Phùng Vân Hi, tôi xin nhấn mạnh một lần rằng chúng ta muốn làm một fan có tố chất. Việc chúng ta nên làm bây giờ không phải là ở đây cãi cọ, mà là cổ vũ cho idol nhà chúng ta.

Trương Lan Lan vào nghề nhiều năm như thế, độ nổi tiếng của cô đương nhiên cao hơn Phùng Vân Hi nhiều. Trường hợp này nếu không thuê thêm thủy quân thì bình luận trên mạng sẽ vô cùng thảm. Nhưng mà Only Phùng Vân Hi cũng không biết là một đoàn đội thần thánh cỡ nào, chỉ dựa vào vẻn vẹn mấy trăm người mà khiến cho fan của Trương Lan Lan đều câm nín, quan trọng nhất là bọn họ không hề nói tục dù chỉ một chữ.

Hội viên Fan Phùng Vân Hi: Hội viên Only Phùng Vân Hi, chẳng phải các bạn nói hiện tại quan trọng nhất là cổ vũ tinh thần cho idol à? Sao chúng tôi vừa chạy đi bình luận dưới weibo của idol mấy bạn đã xử lý xong đám fan của Trương Lan Lan rồi.

Hội viên Only Phùng Vân Hi: Hội viên Fan Phùng Vân Hi, mấy bạn chỉ toàn gây thêm rắc rối thôi.

Cuối cùng phía bên fan của Trương Lan Lan kia không còn cách nào bèn tag Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách vào, hơn nữa còn nói giải thưởng của họ ngàn vạn lần đừng trao cho Phùng Vân Hi, bởi vì fan người ta nói cúp mấy người trao idol họ không cần, cho dù cần cũng là để đập chơi.

Sau đó chuyện này trở thành chủ đề nóng trên mạng, rất nhiều fan của Trương Lan Lan đều tag Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách vào.

   

Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách cũng không có phản hồi lại, nhưng khẳng định là bọn họ ghim Phùng Vân Hi rồi, hơn nữa gần đây Phùng Vân Hi còn nhận được một đề cử cho vai nữ phụ xuất sắc nhất của Duy Khách, hiện tại giải thưởng này e là không đến tay được.

Bên phía Hứa Chu vừa mới liên lạc với bộ phận PR của công ty đã lại nhận được điện thoại của Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách. Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách cảm thấy rất tức giận đối với chuyện này, còn nói thêm đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Phùng Vân Hi được bọn họ đề cử giải thưởng. Nhưng họ cũng bày tỏ mình không phải dạng hẹp hòi,  đề cử lần này của Phùng Vân Hi họ sẽ không hủy bỏ.

Đây rõ ràng là muốn tát vào mặt Phùng Vân Hi mà. Fan của cô không phải nói cô không cần giải thưởng của chúng tôi sao, mà cần cũng là để đập chơi sao, chúng tôi rộng lượng đề cử cô, sau đó không cho cô đạt giải đấy.

Hứa Chu cúp điện thoại, vừa quay đầu đã thấy Phùng Vân Hi đang nghiêm túc trêu chọc bé mèo: “… Có thể ăn cơm được chưa?”

“Anh Chu, lúc giải quyết sự việc anh đừng đưa fan của em vào. Nếu em có được nhận giải thưởng, fan cũng sẽ không nói như vậy đâu. Mà cho dù có nói người khác cũng không thể phản bác được, cho nên anh đừng nhắc tới họ nhé.” Phùng Vân Hi nói rất chân thành.

Hứa Chu khi đó rất xúc động: “Vân Hi, em……” 

 

Không đợi Hứa Chu nói xong, Phùng Vân Hi đã bế bé meo meo lên: “Cho nên, em muốn nhận được giải thưởng kia, sau đó lúc lên nhận sẽ đập chơi, cho dù không phải giải ảnh hậu cũng là giải nữ phụ xuất sắc nhất đấy.” 

Phùng Vân Hi là người hay bao che khuyết điểm, không những vậy còn là đặc biệt bao che khuyết điểm.

Hứa Chu: “…”