Lăng Vũ ngồi trên xe nhìn con đường từ từ ngắn lại, dần tiếp cận nơi muốn đến.
Bất quá có lẽ là thời gian khẩn trương quá lâu, ngược lại khi sắp tới công ty Lăng Vũ lại không còn cảm giác khẩn trương.
Khi sắp tới trước cổng công ty, Lăng Vũ liền yêu cầu Âu Dương Hạo dừng lại. Lăng Vũ không muốn bị người ta thấy ngày đầu tiên đi làm liền được xe sang trọng hộ tống. Như vậy khẳng định sẽ bị nhìn với con mắt khác.
Âu Dương Hạo cũng không kiên trì. Dừng xe, hắn liền yên lặng nhìn Lăng Vũ xuống xe.
Xuống xe xong, Lăng Vũ nói lời chào tạm biệt cùng Âu Dương Hạo, liền hướng công ty đi đến.
Sau một lúc....
“Tiểu Lăng a, giúp chị cầm cái văn kiện này xuống lầu hai sao chép đi! Phiền cậu rồi!!!”
Một mỹ nữ dáng người thực bốc lửa, khom lưng kề sát trước bàn làm việc của Lăng Vũ, dùng giọng nói ngọt ngào như mật.
“Không… Không phiền… Liền… Liền giao cho ta đi!”
Lăng Vũ có chút không thích ứng, xê dịch ghế ngồi, muốn tránh đi bộ ngực khổng lồ sắp dán lên mặt mình, cùng với tư thế ái muội kia.
Sau đó Lăng Vũ rất là xấu hổ nói. Mặt cũng bởi vì bị kề sát, thị giác xung lượng mà đỏ rực.
“Vậy cảm ơn nha!”
Mị nhãn như tơ nhìn mỹ nam trước mắt xấu hổ đến mặt đỏ bừng, mỹ nữ Phương Na cười duyên lại đĩnh cặp ngực nhân tạo hướng phía trước cọ cọ. Thực vừa lòng nhìn thấy mặt Lăng Vũ trực tiếp biến thành đỏ rực như quả hồng chín.
Cậu trai này thật đúng là chưa trải qua khiêu khích nha! Xem ra vẫn là xử nam. Bất quá dù tính là ngây thơ, lên giường cùng Phương Na rồi cũng sẽ biến thành cẩu động dục!
Phương Na rất là tự tin nghĩ như vậy. Sau đó cô ta lại đối với Lăng Vũ lộ ra nụ cười quyến rũ. Nụ cười này đã khiến biết bao nhiêu người đàn ông điêu đứng điên cuồng. Rồi cô ta kéo rộng khoảng cách ái muội cùng Lăng Vũ, hướng đến bàn làm việc của mình đi đến.
Mà Lưu Mai ngồi ở bàn bên cạnh Lăng Vũ lại là khinh bỉ nhìn Phương Na.
Người phụ nữ kia chỉ cần một có nam đồng nghiệp mới tiến vào, đều phải đem bộ ngực khiến người ta ghê tởm đi khiêu khích những người đó. Mà những người đàn ông thúi đó sau khi bị khiêu khích còn cam tâm tình nguyện giao hết hồn phách, háo sắc mê muội nhìn chằm chằm bộ ngực phụ nữ mà không tiết tháo. Sau khi tan tầm bọn họ lại trực tiếp lôi kéo người phụ nữ có tính tình xấu xa và sinh hoạt thập phần thối nát lên giường.
Hôm nay vị này thoạt nhìn rất đơn thuần, phỏng chừng sẽ lại bị người phụ nữ không tiết tháo này làm bẩn.
Lưu Mai có chút đồng tình nhìn Lăng Vũ. Nhưng đồng tình qua đi, cô lại thầm mắng.
Có cái gì mà đồng tình. Nếu không phải những người đàn ông thúi chịu không nổi câu dẫn, sẽ bị người đàn bà xấu kia thực hiện được ý đồ sao?
Sau đó trong lòng lại bắt đầu nguyền rủa những người đàn ông thúi, sẽ bị lây bệnh qua đường sinh dục mà chết.
Khinh bỉ nhìn thoáng qua Lăng Vũ, sau đó Lưu Mai liền dựa vào ghế ngồi, rất có hứng thú nhìn xem Lăng Vũ có phản ứng gì.
Mà Lăng Vũ bên này đang buồn bực.
Trước nay cũng chưa từng bị phụ nữ nào tiếp cận gần như vậy. Bị một người phụ nữ gợi cảm cùng thành thục ép sát thật là có chút trở tay không kịp!
Nhìn người phụ nữ gợi cảm rốt cuộc rời xa mình, trong lòng Lăng Vũ chậm rãi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Rồi lại không biết sao xui xẻo xảy ra, ở ngay lúc này Lăng Vũ hắt xì một cái thật to.
Lưu Mai vẫn luôn ở bên canh chú ý xem xét tình huống, bật cười ra tiếng.
Theo tiếng cười nhìn lại, Lăng Vũ phát hiện là một cô gái thanh tú mang theo ý cười nhìn mình. Lăng Vũ xấu hổ đành phải gật đầu nhìn cô gái cười cười, rồi lại phát hiện tầm mắt đối phương dừng ở phía sau mình.
Tò mò xoay người, Lăng Vũ phát hiện mỹ nữ vừa rồi đã đi về bàn của mình, bây giờ đang đứng ở phía sau. Điều kinh ngạc là hiện tại mỹ nữ kia mang theo ánh mắt có chút không lương thiện nhìn Lăng Vũ.
Nghĩ không ra mình chỗ nào chọc mỹ nữ, khiến mỹ nữ tức giận mà đối với với mình như vậy?
Phương Na rất là tức giận nhìn vẻ mặt mờ mịt của Lăng Vũ, sau đó hùng hổ doạ người hỏi.
“Ngươi vừa rồi hắt xì là có ý tứ gì?”
Á, nguyên do là bởi vì cái hắt xì vừa rồi của mình!
Lăng Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó mang theo tươi cười ngượng ngùng nhìn Phương Na, nói một câu làm toàn văn phòng cười phun.
“A, cái kia là... ta chỉ là đối với son phấn nước hoa gì đó có dị ứng mà thôi!”
Lăng Vũ hảo tâm giải thích, lại không nghĩ rằng câu nói của mình đổi lấy một bạt tai của mỹ nữ cùng tiếng cười của toàn văn phòng.
Mỹ nữ đánh xong liền che mặt khóc, giày cao gót nện trên nền, chạy vội ra khỏi văn phòng.
Lăng Vũ không thể hiểu được, không biết mình nói sai làm sai cái gì, lại khiến cho mỹ nữ phản ứng mạnh như vậy.
Còn nữa người toàn thể văn phòng cười to là chuyện như thế nào?
Lưu Mai nhìn vẻ mặt khó hiểu của Lăng Vũ, trong lòng đã lật đổ ý tưởng lúc trước đối với Lăng Vũ.
Người trước mắt rõ ràng chính là một người đơn thuần đáng yêu, cũng không tệ nha. Thế nhưng có thể ngăn cản được Phương Na không tiết tháo dùng sắc mê hoặc!
Trong lòng Lưu Mai đối với Lăng Vũ đã có thêm tán thưởng.
Xem ra cũng không phải người đàn ông nào cũng chỉ nghĩ đến ȶìиɦ ɖu͙ƈ!
Lăng Vũ bất đắc dĩ dùng tay vuốt chỗ gương mặt bị đánh nóng rát, nhìn cửa, sau đó nhịn đau cúi đầu cầm lấy văn kiện trên bàn.
Không muốn bị đồng nghiệp trong công ty nhìn thấy mình túng quẫn, vì thế Lăng Vũ liền cầm văn kiện đi xuống lầu hai.