Phụt ngụm bia ra ngoài, tụt cả cảm xúc, Tô Xán đang gõ nhìn miệng ậm ừ hát theo Trương Tiểu Kiểu, cảm thấy tâm trạng của hắn rất hợp với mình, đột nhiên có câu "bia Reeb cũng thế", giơ chai bia đang uống lên, đúng là bìa Reeb, thì ra là một bài hát quảng cáo.
Nhưng cũng nhờ thế mà y thoát khỏi ưu thương, chẳng biết lúc nào ngoài cửa sổ có tiếng mưa tí ta tí tích, xem chừng xu thế có vẻ càng ngày càng lớn, vừa rồi y thất thần nên không để ý.
Tô Xán đứng dậy, giang rộng hai tay, hít thật sâu một hơi, không khí mát lạnh nhanh chóng truyền khắp toàn thân, thấy dễ chịu hẳn.
Cảm thấy vừa rồi đột nhiên buồn vô cớ đúng là ngu, ít nhiều mình là lớp trưởng, từng tham gia biện luận liên trường, được hội sinh viên chú ý, tương lai còn có câu truyện lớn hơn để viết, thương cảm cái gì.
Quan trọng hơn, Đường Tiểu Vũ còn chưa bị chinh phục hoàn toàn, nhưng cuộc sống hạnh phúc tựa hồ đang dùng tốc độ cực nhanh ập tới.
Cuộc sống tiếp đó vẫn trôi qua trong bình đạm, mỗi ngày kim cương Lý Hàn tố chất thân thể chẳng hề thua kém sinh viên học viện thể dục đùng giờ đi xuống phòng trực, mang về cho cả phòng 4 phích nước nóng, rồi lại có vô số người với đủ lý do tới phòng 602 xin nước, bây giờ không còn là lúc mới tới mà lịch sự với nhau nữa, phòng 602 dứt khoát từ chối, thế là phòng 602 càng ngày càng bị ghét, nhưng sợ Lý Hàn nên phải nhịn.
Tiêu Húc một hôm đi học giữa đường gặp phải nữ sinh năm hai ở khu bắc trường, thế là trở về không còn thiết tha cơm nước gì nữa, năn nỉ Trương Tiểu Kiều nghe ngóng cho. Thông tin có được là người ta có bạn trai rồi, mùa thu năm nay vừa sang ĐH Waseda Nhật học chuyên sâu, hai nhà gia cảnh không tệ, định trước tốt nghiệp xong sẽ kết hôn.
Chuyện này Tiêu Húc không có chút cơ hội nào xen vào nữa rồi, đành vùi đầu vào Starcaft dùng phương thức này quên đi ái tình chờ đợi lâu lắm mới tới nhưng lại chết yểu.
Trương Tiểu Kiều vẫn phát tiết nội tâm phức tạp của mình qua những bức tranh khó hiểu, sầu thu thương đông, chờ đợi thời gian qua đi, cùng trơ lỳ ứng phó với an bài nhân sinh trên giấy tờ của cha mình. Tiền Trọng Viễn thi thoảng tới khu KTX của bọn họ tìm bạn bè, nhưng thấy Trương Tiểu Kiều ánh mắt vô hồn bước qua, chút hứng thú gây sự cũng chẳng có.
Tô Xán thì vẫn thế, sinh hoạt bộn bề thế nào cũng có đủ thời gian nấu cháo điện thoại với Đường Vũ.
Vèo một cái, tháng 9 đã trôi qua mất rồi.
Trong tháng này bạn bè bốn phương lục tục gọi điện cho y.
Tiết Dịch Dương ở trường ĐH kỹ thuật Trường Sa sống rất tốt, mở trang web starcarft Trường Sa có thể thấy hắn vào được top 10, ảnh chụp mắt lồi ra như người ngoài hành tinh.
Kệ, cuộc đời là của mỗi người, Tô Xán không định quá can thiệp, miễn là hắn không mò mẫn tới gần những thứ liên quan tới máy bay hay quân đội.
Lưu Duệ học ở ĐH bưu điện Trùng Khánh, hắn nói trường học ở trên đỉnh tối cao của Nam Sơn, giống như sơn trang nghỉ mát, cúi đầu nhìn thấy toàn bộ quang cảnh thành phố. Hắn mới mua được cái xe máy second hand một học trưởng tốt nghiệp để lại cho, buổi tối phóng trên đường núi với tốc độ 80 km/h còn có trực thăng tuần tra chiếu đèn hộ tống, cực oách.
Một cuộc điện thoại tới từ ĐH thông tin quân GPND, Lâm Trứu Vũ trong điện thoại dùng giọng thần bí nói tiếp xúc được với rất nhiều thứ cơ mật, Tô Xán mang tâm thái của một thường dân tò mò về bí mật quốc gia hỏi hắn là cái gì, Lâm Trứu Vũ trả lời nói ra sẽ phải giết Tô Xán bịt miệng, Tô Xán tắt máy luôn.
Khi gọi điện cho Vương Uy Uy thì nghe thấy những tiếng động ồn ào, khỏi hỏi cũng biết đang cùng bè đảng ở chỗ giải trí nào đó rồi.
Hắn nói ai cũng biết hắn ở Trung Thanh Viện, nghe nói đều bội phục, năm nào nguyện vọng một cũng quá tải nói lên sức mạnh của trường này, chỉ hắn biết là bố láo, danh tiếng chẳng qua là dọa người ngoài, một cái trường nhỏ tới không thể nhỏ hơn, tốt nghiệp cầm cái bằng mà xấu hổ, không biết học được cái gì.
Lâm Lạc Nhiên sau lần từ tới ĐH Thượng Hải tham gia biện luận trở về, trừ thi thoảng gửi cho y những tin nhắn làm huyết áp tăng vọt như " vừa mới tắm xong, cậu nói xem tôi mặc áo ngủ màu đen hay màu đỏ thì hợp hơn?", còn chẳng có lấy một cú điện thoại liên hệ, chẳng biết tình hình ra sao, không biết quan hệ với Vệ Tinh Tinh tới mức nào.
Có điều thông qua một số nhân vật tin tức linh thông nghe ngóng được vài tin, như ở ĐH Ngoại ngữ có một nữ sinh mới cực xinh đẹp cá tính, có thiên phú ngôn ngữ, rất được yêu thích, xuất thân từ gia đình ngoại giao, cha là nhân vật thường xuất hiện trên báo chí, TV, còn mẹ trừ hôm báo danh lái chiếc Maserati tới thì không ai biết gì.
Nữ sinh chất lượng như thế là thành lũy tráng lệ ai cũng muốn đánh chiếm, không biết bao nhiêu người tham gia vào hàng ngũ quân viễn chinh.
Ít nhất không có Tô Xán trong đó, y đang bận bảo vệ thành lũy của mình, không phải anh hùng ba đầu sáu tay, mười hai con mắt, mình đồng da sắt, mặt bằng kim cương.
Phòng của Đường Vũ có thể nói bắt mắt nhất trong số phòng nữ sinh ở ĐH Thượng Hải, đây là điều không cần phải nghi ngờ, có Trình Thông Thông quan hệ cực tốt với các học trưởng học tỷ vai vế trong trường, có nữ thần thế hệ mới Đường Vũ ngoài lạnh lùng trong dữ dội đá cả học trưởng trước mắt bao người.
Nguyễn Tư Âu, Đồng Đồng tuy bị che lấp bởi hai cô bạn, nhưng là nhân vật đi một mình khiến tỷ lệ nam sinh phải quay đầu cực cao.
Cho nên phòng nữ sinh 504 rất nổi tiếng, người thích tới kết bạn không ít.
Nữ sinh trong cùng tầng mau chóng quen thuộc với nhau, nhắc tới phòng nào đó, hoặc nhân vật nào đó là nhớ ngay ra " A, là cái cô thích thả rông ngực lượn lờ ở đường đi chỉ sợ không kiếm được nam nhân chứ gì?" Hay là " Là cái cô dùng bàn chải đánh giày rồi lại đánh răng đúng không?" Hoặc " Là con sơn ca mỗi tối dùng ba thứ tiếng đọc thơ."
Luôn có sự kiện độc đáo làm người ta ghi nhớ nhau.
Còn về Trình Thông Thông của phòng 504, cô gái này gia cảnh ưu việt định sẵn vào trường chẳng ăn nhập nổi với môi trường xung quanh, khi một đám nữ sinh đang thảo luận chuyện quần áo, mỹ phẩm, chia sẻ với nhau xem mua ở đâu vừa đẹp vừa vừa rẻ. Trình Thông Thông luôn xen ngang, nhiệt tình tư vấn, nói sơn móng tay Estee Lauder dùng rất tốt, mọi người có thể thử xem sao, còn gần đây trung tâm Hằng Long mới khai trương đang giảm giá túi LV, chỉ có 30.000 thôi, còn được tích điểm.
Thế là rất nhiều người cụt hứng, thực chất Trình Thông Thông hoàn toàn không phải cố ý khoe khoang.
Có nữ sinh không phục nói:
- Tôi dùng hàng của L"Oréal và Clinique rồi, không hề thua kém Estee Lauder.
Trình Thông Thông sẽ mỉm cười ưu nhã nói:
- L"oréal chỉ là thương hiệu hạng ba của tập đoàn, tôi chưa dùng, nên không có quyền phát biểu. Clinique chỉ là thương hiệu loại hai của Estee Lauder, thời sơ trung có dùng thử, thấy bình thường, nên không mua nữa, lãng phí. Không tin cho mượn đồ Estee Lauder dùng thử.
Không thể phủ nhận điều kiện kinh tế của Trình Thông Thông vượt trội với tuyệt đại đa số, thêm vào cái tính tiểu thư đỏng đảnh, làm người ta cực ghét, nhưng Trình Thông Thông cũng cực kỳ hào phóng, chẳng ngần ngại chia sẻ món đồ đắt tiền, cho người khác mượn quần áo hàng hiệu, rất được mọi người yêu thích.
Cho dù Trình Thông Thông biết nhiều lúc nụ cười những người khác với mình là giả dối, nhưng chẳng hề quan tâm, vui vẻ sống trong thế giới của mình.
Hôm nay Trình Thông Thông vừa vào cửa, đặt túi sách đắt tiền lên bàn là buôn chuyện ngay:
- Có biết Nhiễm Du của phòng 415 không? Hôm nay có nam sinh công khai bày tỏ với cô ấy, ôm một bó hoa cực lớn đợi ở trên đường, nghe nói nam sinh đó nhà khá lắm, có một công ty dược phẩm, ở Giang Triết, Thượng Hải đều có nhà. Nhiễm Du được một công tử nhà giàu nhìn trúng, thật là may mắn.