Tô Xán nhìn nụ cười của Mark mà chỉ muốn đá cho hắn một cái:
- Biết thế hôm nọ cậu không cản Kat hộ tôi.
- Chẳng qua là tình một đêm thôi, Kat thừa biết cậu chẳng ở lại nước Mỹ lâu, vui vẻ một chút rồi đường ai nấy đi, cậu lại từ chối phũ phàng, làm giờ cả hai bên đều không thoải mái, thật là thiệt đơn thiệt kép, chẳng hiểu được cậu...
Đây là khác biệt văn hóa, khó thuyết phục được nhau, cho nên Tô Xán không tranh luận cùng Mark.
- Có điều chúng ta có cần tham gia bữa tiệc này không, trong tay chúng ta có phương án không tệ rồi còn gì.
Nhìn cách ăn mặc ở xung quanh, chỉ hắn và Tô Xán là lạc loài, Mark hơi thiếu tự nhiên:
Tô Xán lắc đầu:
- Tiếp xúc nhiều một chút vẫn hơn, quan trọng hơn Washington Post không phải là nhà đầu tư mạo hiểm, tiếp xúc với nhà đầu tư mạo hiểm nhiều, tôi thấy bọn họ không phải là lựa chọn tốt.
Dù với Tô Xán hay Mark, đây cũng là lần đầu tiên, với Tô Xán mà nói tham dự cuộc đấu trí ở nơi này, là một cơ hội rất tốt giúp y tăng cường kinh nghiệm, cũng như đưa những điều học được ở ĐH Thượng Hải vào thực chiến, biến lý luận thành kinh nghiệm thực tế.
- Cậu cữ nghĩ mà xem, nếu chúng ta tiếp nhận nhà đầu tư mạo hiểm, sẽ giống mô hình nhiều công ty khác trong thung lũng Silicon, nhận đầu tư, sau đó tìm cách đưa công ty lên TTCK, hoặc thao tác nâng cao giá trị cổ phiếu, mau chóng bán đi kiếm lợi, nó không phù hợp với tư tưởng của chúng ta. Còn Washington Post thì khác, khi bọn họ phát ra lời mời cho chúng ta, tôi đã tham khảo tất cả tài liệu đầu tư của bọn họ, những công ty được họ đầu tư, tuy không phát triển nhanh chóng, nhưng rất ổn định, chúng ta cần sự ổn định vững vàng này, không thể để nhà đầu tư mạo hiểm làm loạn đường lối của chúng ta.
Tô Xán cũng nghĩ tới Chiêm Hóa, mình vẫn còn quá ngây thơ, trước kia còn nghĩ rằng có tầng quan hệ với Từ lão gia tử, cha mình, đưa Chiêm Hóa đầu tư vào Facebook, ít nhất cũng không uy hiếp tới mình.
Khi Sean xuất hiện, Tô Xán mới giật mình phát hiện mình tự dẫn sói vào nhà, bây giờ phải tốn công đuổi nó ra.
Có điều tới lúc đó mình sẽ cùng Chiêm Hóa đứng ở hai phía đối lập.
Mark trầm ngâm không nói, nhưng hiển nhiên nghĩ tới Sean, hắn vẫn thiên về phương án quỹ Hồng Diệp đưa ra, hôm nay nếu có được cơ hội thì tốt, nếu không đến lúc đó nghe theo Sean cũng được.
Donald E. Graham, thành viên gia tộc Graham đã khống chế tập đoàn Washington Post từ những năm 30 của thế kỷ 20, Donald có thể cói là một người nối nghiệp giàu ba đời điển hình kiểu Mỹ.
Người đàn ông trung niên có cái cằm nhọn này đang được cổ đông và nhà quảng cáo vây quanh nói cười chuyện phiếm.
Buổi tụ hội thương nghiệp hàng năm bình thường của Washington Post, cũng là thời điểm điều chỉnh kết cấu cổ phần ở công ty phía dưới, cá nhân Donald mặc dù không xuất sắc bằng mẹ mình cùng với trưởng bối khác của gia tộc Graham, nhưng bản thân có rất nhiều ưu điểm, ông ta là người thiên về cảm tính.
Khi Tô Xán và Mark đi vào, liền có người nói nhỏ bên tai Donald, Donald quay đầu lại, nâng ly rượu lên nói với xung quanh:
- Thưa các vị, mọi người không phải rất hứng thú với người sáng lập Facebook sao, đây chính là hai chàng trai trẻ đang khiến giới đầu tư mạo hiểm ở thung lũng Silicon theo sát từng bước chân, Mark Zuckerberg và Tô Xán.
Một số người trong giới "ồ" lên nho nhỏ, ánh mắt tập trung cả vào bọn họ.
Dưới từng ánh mắt sắc bén, ấn tượng chung của bọn họ với Tô Xán và Mark là quá trẻ, không biết chú ý tới cách ăn mặc.
Một số thanh niên theo cha mẹ mình tới, bọn họ mặc bộ âu phục Armani may đo vừa thân, chiếc váy ren điệu đà sang trọng, đều sử dụng ánh mắt đánh giá so sánh đánh giá hai chàng thanh niên.
Tống Chân đứng ở một góc luôn cố gắng để không ai chú ý tới mình, cô ứng phó với cô gái nhà giàu tới muốn làm quen, nhưng hai bên đều không quá chân thành, nói chuyện vài câu cô gái chuyển hướng sang người khác. Một tên thanh niên mang khí chất quý tộc nhưng bề ngoài tửu sắc quá độ mà nhợt nhạt nên trông chẳng khác nào quỷ hút máu, cố gắng thu hút sự chú ý của Tống Chân, nhưng cái vẻ bề ngoài cực kỳ dụ hoặc với các cô gái khác lại không có ích gì ở trường hợp này.
Cho dù Tống Chân biết Tô Xán không tầm thường, nhưng không ngờ được rằng lại là người đồng sáng lập với Mark, người được lớp trẻ Mỹ tôn xưng là thiên tài thiếu niên.
Kết hợp với truyền thông đưa tin liền hiểu ra lần trước Tô Xán được người ta dùng máy bay riêng tiếp đón, chính là sự lung lạc của tập đoàn Viacom, cuộc giao thiệp có tính chất lịch sử đó không đem lại kết quả.
Hai người bọn họ thực sự là quá trẻ, chắc chỉ chạc tuổi mình mà thôi, nhưng lại sáng lập ra một công cụ thành trào lưu mới của học sinh và thanh niên Mỹ, ngay cả mình liên hệ với bạn bè cũng thông qua facebook.
Chuyện này từ bao giờ nhỉ?
Hình như từ năm ngoái, bạn học của cô gửi cho cô một cái email có đường link, nói với cô rằng cái trang web này sử dụng tiện lợi hơn email rất nhiều, bảo cô đăng ký một cái.
Giao diện vào mạng giao tiếp đó rất là đơn giản gọn gàng, màu xanh trắng phù hợp với tính cách của cô, công năng mạnh mẽ mà mới mẻ, trong đó có thể dễ dàng tìm ra những người bạn học ở trường khác nhau, đến giờ cách thức liên hệ chú yếu của cô với bạn bè là thông qua nó.
Vậy mà không ngờ người hôm đó trên máy báy mình dựa đầu vào ngủ lại là người đồng sáng lập ra facebook.
Donald dẫn Tô Xán và Mark đi gặp gỡ nhiều người, bọn họ cũng thu lại ấn tượng ban đầu vì bề ngoài hai chàng thanh niên,
- Hai chàng trai trẻ, gần đầy nhân viên của tôi mỗi ngày nhắc tới tên cái trang web của các cậu tới mức làm tôi nhức cả đầu, các cậu là thủ phạm đấy nhé.
Một ông già tới từ nam Florida nói đùa, ông ta là thành viên gia tộc Rockefeller lưu truyền nhiều thế kỷ, đức cao trọng vọng, lời này khiến xung quanh cười rộ lên.
- Cám ơn ông đã khen ngợi, đó chỉ là ý tưởng ngẫu nhiên.
Hai chàng trai trẻ tự nhiên khiêm tốn được người xung quanh tiếp xúc đánh giá tốt.
- Nhưng thành công thì không phải là ngẫu nhiên được, các cậu con trẻ hơn tôi nghĩ rất nhiều, trẻ tới mức khiến tôi ghen tỵ, hãy hưởng thụ thành quả của mình mang lại đi hai chàng trai.
Ông già nâng ly rượu lên.
Donald giới thiệu qua cho họ tinh thanh thương giới, Tô Xán không sinh trưởng ở nước Mỹ, cho nên tri thức rất hữu hạn, nhưng có thể thông qua nét mặt phản ứng của Mark để có những cách ứng xử thích hợp, cơ bản Mark mới là nhân vật chính, Tô Xán chỉ đi theo, Tô Xán không ngại làm nền cho Mark.
- Trước đó các mạng giao lưu chia sẻ đều có tiếng tăm không tốt, nếu không phải cổ súy cho tư tưởng lệch lạc thì cũng là chia sẻ bất hợp pháp, vô trật tự, vô tổ chức..
Donald vừa đi vừa nói:
- Thế nhưng khi nhìn thư ký của mình dùng Facebook, tôi liền có ấn tượng ngay, các cậu có biết ưu thế của mình ở đâu không? Vì sao các cậu lại được những nhà đầu tư mạo hiểm theo đuổi gắt gao như vậy?
Tô Xán có thể cảm nhận được Donald đối xử với bọn họ không phải qua loa lấy lệ, bản thân loại chuyện này chỉ cần phái đại biểu đàm phán thương nghiệp tới là được, nhưng Donald lại đích thân mời bọn họ, tự mình tiếp đãi, rất thành ý.
- Về bản chất, Facebook không phải là trang web giải trí, nó như thứ thường ngày bên cạnh mỗi người, thuận tiện thực dụng. Mà học sinh là một quần thể quý giá với những nhà marketing, nhưng thói quen mua sắm quan trọng đều hình thành ở giai đoạn này, lần đầu tiên dùng thẻ tín dụng của các cậu, cái tài khoản đầu tiên, chiếc xe hơi đầu tiên. Nhưng mà các cậu học trong trường, bọn họ khó tiếp xúc tới được, mà facebook lại liên kết tất cả học sinh lại với nhau.