Diệp Huy Thường cực kỳ xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan ánh sắc hồng quyến rũ, một thân lễ phục gợi cảm, đeo bông tai hồng, nhìn thấy Tô Xán thì hơi ngẩn người, thoát khỏi sự đeo bám của mấy nam sinh học viện Exeter.
Cô gái này rất phóng khoáng đi tới, giọng Bắc Kinh tiêu chuẩn mang chút khẩu âm nước ngoài:
- Cậu là người bạn của Uy Uy ở Dung Thành phải không? Tới đây du học à?
Ngữ khí chân thành xen lẫn mừng rỡ:
- Có nhớ tôi không?
Không thẹn là cô tiểu thư gia đình danh giá, hiểu rõ biểu hiện kinh ngạc vừa vặn, cho nam nhân sự hư vinh.
- Chị là Diệp Huy Thường? Uy Uy hay nhắc tới chị lắm, tất nhiên tôi nhớ.
Tô Xán thừa nhận học sinh cao trung khó mà cưỡng lại được sự quyến rũ cô gái này thể hiện ra, cũng mỉm cười:
- Tôi là học sinh trao đổi trường cử tới thôi, còn chị? Uy Uy nói chị ở nước Anh cơ mà.
Có một nữ sinh chạy tới kéo tay Diệp Huy Thường:
- Này, sắp tới phần quan trọng rồi, chúng ta đi cổ vũ cho Ginny thôi.
Diệp Huy Thường khẽ vỗ má cô gái nước Anh này, bộ dạng ngự nữ:
- Ngoan, tôi gặp bạn, lát nữa sẽ tới.
Tiếp đó háy mắt với Tô Xán:
- Chúng tôi nghỉ phép giữa học kỳ, vừa vặn xin được visa tới Mỹ du lịch, tôi có bạn ở trường học này nên nhận lời mời tới tham gia vũ hội. Đáng lẽ tôi tới đây trước rồi cơ, nhưng khi đi làm visa, bị tra hỏi đủ điều, vì sao lại tới Mỹ, sao không tới quốc gia khác, sao không tới các quốc gia Châu Âu gần hơn, tôi bực mình, thế là lần đó xin visa bị hỏng.
- Cậu tới đây có quen không, mấy trường học danh tiếng kiểu này bài ngoại lắm, tôi cũng phải mất khá lâu mới hòa nhập được. Trong trường này tôi có không ít bạn bè, bọn họ cũng biết Uy Uy, đương nhiên là chuyện trước khi du học, trong đó có một người là cán sự CLB Châu Á, tôi sẽ nói với cô ấy một tiếng, để cô ấy chiếu cố câu.
- Cám ơn chị, không cần đâu, tôi sắp tới thời hạn về nước rồi.
Tô Xán hơi ngạc nhiên vì thái độ nhiệt tình thân thiện của Diệp Huy Thường, y cứ tưởng vì chuyện lần trước, ấn tượng của cô gái này với mình không tốt cơ, chắc có lẽ vì gặp đồng bào ở đất khách quê người.
- Thế nào, vũ hội nước Mỹ cho cậu cảm giác gì?
Diệp Huy Thường nhìn quanh, tủm tỉm cười đầy ý vị:
Tô Xán nghĩ một chút rồi đáp:
- Trước khi tới đây ấn tượng của tôi về vũ hội nước Mỹ chỉ giới hạn trong phim America pie năm 1999 thôi.
Làn sóng người đung đưa theo điệu nhạc jazz, có người độc diễn ở sân khấu, được xung quanh vỗ tay reo hò, Diệp Huy Thường giọng có chút trêu ghẹo:
- Vậy bây giờ cảm giác ra sao?
- Cảm giác bây giờ thấy bộ phim tái hiện sống động.
Xung quanh không ít cặp đôi ôm ôm ấp ấp, nhảy vũ điệu gợi tình, hôn hít vuốt ve nhau như chỗ không người, dù là giáo viên trong trường cũng chỉ duy trì trật tự, không có đánh đấm xung đột là đủ rồi, không can thiệp vào mấy chuyện này.
Tô Xán sờ mũi nói:
- Theo tôi biết, một phong tục của vũ hội là cùng bạn nhảy mình mời tới đi thuê phòng.
Đôi mắt sóng sánh của Diệp Huy Thường phát ra thông tin cực kỳ ám muội, tới gần, ngực ưỡn lên, bầu ngực ngạo nghễ dưới váy dạ hội trễ cổ lộ ra quá nửa:
- Tối nay tôi ở trọ trong Motel gần đây, nếu cậu thấy cô đơn, chúng ta có rất nhiều cách trải qua đêm dài đấy.
Hương thơm tỏa ra trên cơ thể Diệp Huy Thường không phải thứ nước hoa nồng cô gái Mỹ hay dùng, nó gần giống như mùi cơ thể thiếu nữ khiến người ta u mê.
Hẳn bất kỳ một chàng trai nào cũng khó lòng ngó lơ những lời khiêu khích này của Diệp Huy Thường, nhìn trộm bầu ngực đầy đặn của cô, chiếc váy chất liệu mỏng nhẹ kích thích người ta muốn khám phá đường cong bên trong, khe vú sâu thăm kia, người Tô Xán nóng lên, nhìn Diệp Huy Thường ngày càng áp tới gần, cảm giác được da thịt đàn hồi mê người của cô, không khỏi tưởng tưởng trong đêm khuya thanh vắng, dưới ánh trăng tròn, lột sạch lễ phục cô gái này sẽ có phong cảnh gì.
Tô Xán sinh ra kích động phạm tội, ý nghĩ cô gái này là người trong mộng của Vương Uy Uy không giúp ích gì, trái lại cấm kỵ đó còn là thôi thúc khó kiềm chế.
Tô Xán và Diệp Huy Thường đang ở góc hội trường, khác với bữa tiệc ở khách sạn Vương Triều, nơi này cở mở hơn, sức sống hơn, âm nhạc dần chuyển sang chiều hướng kích động.
Nơi này thể hiện sự khác biệt rõ ràng giữa học sinh Mỹ và Trung Quốc, bọn họ thể hiện cảm xúc phóng khoáng hơn, thoải mái hơn, ở trong nước gần như không cảm thụ được không khí này.
Tô Xán đối diện với vẻ mặt đầy ẩn ý của Diệp Huy Thường, ánh mắt biến từ đoan trang trong nước biến thành cám dỗ, nụ cười khiến nam nhân điên đảo.
- Tôi biết bên cạnh có khách sạn được học sinh ở đây hết sức khen ngợi, có bể bơi trong nhà, phòng xông hơi, ngoài ra...
Tô Xán tận tình cảm thụ bầu ngực mềm mại của Diệp Huy Thường dán trước ngực, chỉ tiếc là còn cách vài lớp vải, không có cảm thụ trực tiếp da thịt, nhận ra Diệp Huy Thường có ý né tránh không hề giống vẻ phóng túng bê ngoài, càng trêu già:
- Giường ở đó rất êm ái, bữa sáng tuyệt với, nếu chị có hứng thú, có thể trải qua một đêm khó quên ở đó. Dù sao sau một đêm vận động kịch liệt, có bữa sáng chất lượng là chuyện rất hạnh phúc.
Câu nói này mập mờ mà lại vô xỉ, thế nhưng phối hợp với dáng vẽ lãng tử của Tô Xán, tựa hồ trở nên hợp tình hợp lý.
- Ấn tượng đầu tiên của tôi thấy cậu rất thành thực, không ngờ chẳng khác gì đã phần nam nhân khác tôi biết.
Diệp Huy Thường phì cười, cô vốn chỉ muốn báo thù chuyện ở Dung Thành vì y mà khiến cho những người bạn thùa nhỏ của cô bị chia rẽ, không ngờ hành động vô sỉ của Tô Xán làm cô không không giả vờ tiếp được, bại trận rút lui.
Hơi lui lại, giữ một khoảng cách không quá thân mật, không quá ám muội với Tô Xán, cười tự nhiên:
- Chỉ đùa với cậu mà thôi, cho dù tôi muốn có đêm khó quên, so với cậu, một chàng trai người Mỹ cao lớn tuấn tú khiến người ta mơ mộng hơn.
Không trêu ghẹo được Tô Xán, Diệp Huy Thường tất nhiên là muốn đả kích y một chút.
Tô Xán giơ hai tay đầu hàng:
- Được rồi, ngày hôm đó tôi có lỗi, nể mặt Uy Uy, chị bỏ qua được không?
Diệp Huy Thường nguýt y một cái:
- Vừa mới rồi sao cậu không nghĩ tới Uy Uy chứ?
Phụt phụt! Hai ống bắn pháo hoa ở sân khấu bắn ra ánh lửa sáng xanh đỏ, nam sinh gào lên phấn khích, nữ sinh phát huy tiếng hét chói tai. Tất cả đều đưa mắt nhìn lên sân khấu, một cô gái mặc váy đỏ gợi cảm khoe cặp đùi màu nâu rám nắng đang nhảy một vũ điệu cực kỳ nóng bỏng.
Nhìn cô gái đó, Diệp Huy Thường hâm mộ nói:
- Ginny của học viện các cậu năm ngoái sang Anh cực kỳ được hoan nghênh, cô ấy đúng là nóng bọng mê người, không ít nam sinh trường tôi coi là nữ thần trong mộng.
Tô Xán gật đầu, y cũng biết cô gái này, nữ vương ballet, mỹ nữ yoga, đội trưởng đội cổ động, từ năm 16 tuổi đã xuất hiện trên trang bìa của vô số tạp chí, là cô gái được hoan nghênh nhất trường.
Dạ tiệc sắp tới đoạn cao trào, xung quanh sân khấu không ít nữ sinh uốn éo theo nhạc sôi động, một số nhìn thấy Diệp Huy Thường vẫy tay gọi, đó là những Hoa Kiều học ở Anh cùng kết bạn tới tham gia vũ hội.
Bên cạnh các cô gái này là anh chàng người Mỹ cao lớn điển trai, cùng họ ôm eo sờ mông, thì thì trò chuyện cực kỳ thân thiết.
Tô Xán nhún vai:
- Chị nói không sai đâu, mấy anh chàng người Mỹ đúng là được hoan nghênh hơn.
Không khỏi cảm thấy ái ngại thay cho Vương Uy Uy, vì hai người bọn họ có hai loại cuộc sống kháng nhau, cuộc sống du học của Diệp Huy Thường phong phú như thế, còn Vương Uy Uy ở trong nước có cực hạn nhất định, từ sau khi tới Hạ Hải, thứ hắn tiếp xúc đã hoàn toàn khác với cô gái cá tính cởi mở như Diệp Huy Thường rồi.
Nếu như cả hai vẫn tiếp tục sống trong ký ức của mình, sẽ khó mà giao tiếp được.