Hàn Thạc mừng thầm, đang định mở miệng đáp ứng, đột nhiên một ải nhân khác nói:
- Ban Nại Đặc, trưởng thôn đã nói chúng ta không được dẫn nhân loại vào thôn, chẳng lẽ ngươi đã quên sao?
- Ban Sâm, nhưng hắn đã cứu chúng ta từ trong tay lũ Cự Ma sâm lâm ác ôn mà! - Ban Nại Đặc nhìn ải nhân kia mở miệng nói.
- Ta biết, nhưng nếu chúng ta không nghe lời trưởng thôn chắc chắn sẽ bị trừng phạt. - Gã Ban Sâm vẫn cố chấp.
- Không quan hệ, không quan hệ, ta sẽ không đi đâu, rất vinh hạnh được biết các ngươi. Ta gần đây luôn mạo hiểm ở gần đây, nói không chừng chúng ta còn có thể gặp mặt, tái kiến.
Hàn Thạc trong lòng hiểu được, đối phó với ải nhân không thể hấp tấp quá, nếu muốn có được sự tán thành cùng tình hữu nghị của bọn họ không phải là chuyện một sớm một chiều, cho nên lập tức cười dàn hòa.
- Bằng hữu thân ái, ta thật có lỗi, đây là một túi rượu của chúng ta tự làm, coi như chút báo đáp, hy vọng ngươi có thể bỏ qua. - Ban Nại Đặc hơi bất đắc dĩ lấy trong người ra một túi rượu đưa cho Hàn Thạc, vẻ áy náy.
Vốn Hàn Thạc hy vọng bọn họ có thể rèn cho mình một món vũ khí vừa tay để báo đáp, tuy nhiên hắn cũng không biểu hiện ra mặt, mỉm cười tiếp lấy túi rượu, tỏ vẻ hoà nhã cảm thông, dẫn theo Tiểu Khô Lâu rời đi. Tất nhiên nếu có thể tu luyện ma công đến cảnh giới Chân Ma, Hàn Thạc tự nhiên có thể tự mình luyện chế ma bảo vũ khí, nhưng bây giờ nếu có được một món vũ khí vừa tay thông qua ải nhân thì thật là phương pháp tốt.
Trong các loại ma bảo có một thứ gọi là lục ma phong, so với chủy thủ thì dài hơn một chút, so với trường kiếm thì lại ngắn hơn một chút, cả hai sống đều sắc bén vô cùng, ở đỉnh có một mũi nhọn hình tam giác, sử dụng Ngự Ma Quyết để khu động, bay lượn tùy theo tâm ý, có thể lấy đầu địch nhân dễ dàng trong không trung, là ký ức Sở Thương Lan lưu lại, đích thực là một loại hung khí cực kỳ khủng bố. Cảnh giới ma công hiện tại của Hàn Thạc chưa thể đem sắt ra trực tiếp luyện chế thành ma bảo lục ma phong, tuy nhiên hắn muốn thông qua ải nhân rèn cho một cái phôi thô, sau đó bản thân sẽ dùng ma công cải tiến dần, chờ đến lúc tìm được chất liệu thích hợp, ma công đại thành sẽ lại luyện chế mấy lần thành lục ma phong hoàn mỹ.
Trong đầu nghĩ đến việc rèn lục ma phong, hắn không ngừng suy nghĩ tính toán làm sao giành được tình hữu nghị của đám ải nhân để họ giúp đỡ rèn ra lục ma phong.
Trở lại Tử vong mộ địa, Hàn Thạc dừng chân ở một chỗ đất trống có một cái rãnh màu đen trước mặt. Trên mặt đất nơi nơi đều là xương cốt gãy vỡ, vì Tử vong mộ địa có kết giới nên quanh năm không thấy mặt trời, không trung luôn được bao phủ bởi một tầng mây màu nâu rất dày. Hàn Thạc cảm giác được sự quen thuộc, âm khí nồng nặc bên trong đối với Vong Linh sinh vật rất thích hợp.
- Vong Linh chiến sĩ đọa lạc, tuân lệnh triệu hoán của Hắc Ám sứ giả, hiện ra sự tồn tại của ngươi đi!
Khô lâu chiến sĩ theo chú ngữ triệu hoán của Vong Linh ma pháp mà Hàn Thạc niệm không ngừng, từng bộ nối tiếp nhau từ từ hiện ra trước mặt hắn. Niệm đến khi hơn năm khô lâu chiến sĩ trồi lên, Hàn Thạc cảm giác tinh thần lực có chút suy kiệt bèn đình chỉ việc triệu hoán. Tinh thần lực của Hàn Thạc bây giờ mặc dù đã được đề cao hơn trước nhiều, nhưng cũng chỉ có thể gần như khống chế được hành động của sáu khô lâu chiến sĩ bao gồm cả Tiểu Khô Lâu. Sau khi phóng xuất tinh thần lực, hắn lệnh cho tất cả bọn chúng cầm cốt đao đứng lên. Thuận theo thao túng của hắn, bọn chúng huy động cốt đao đào ra từng cái hố sâu hình thù kỳ quái cùng các khe trên mặt đất dần dần thành hình.
Các khe ở giữa này giống như các sợi dây dài liên thông các hố sâu với nhau, từ xa nhìn vào giống như một cái mặt quỷ dữ tợn rộng sáu mét. Chiếc mặt quỷ này cũng có đầy đủ mắt, mũi, con ngươi, tai trông có vẻ âm trầm tà ác.
Nguyên Ma Quật là một loại trận pháp tu luyện Nguyên Ma mà Sở Thương Lan lưu lại. Hắn sau khi từ cảnh giới Cố Thể tiến đến giai đoạn Thác Mạch thì đột nhiên nhớ ra một cách rõ ràng. Nguyên Ma nhất thiết phải sử dụng Âm Linh làm nền tảng, bỏ mười tám Âm Linh vào Nguyên Ma Quật, thông qua vận hành của trận pháp để cho bọn chúng tự tàn sát thôn phệ lẫn nhau. Cuối cùng chỉ có ba Âm Linh cường đại nhất là có thể tồn tại, thông qua vận hành của Nguyên Ma Quật ngưng luyện là có thể luyện chế ba Âm Linh thành Nguyên Ma.
Nguyên Ma Quật phải liên tục vận hành sáu sáu ba sáu ngày. Trong khoảng thời gian này Nguyên Ma Quật không ngừng hấp thu thiên địa âm khí, mỗi ngày người luyện chế phải trích ra sáu giọt máu tươi hòa lẫn Ma Nguyên lực rót vào Nguyên Ma Quật. Đến khi Nguyên Ma hình thành sẽ tâm ý liên thông với người luyện chế, giữa lúc tranh đấu vô thanh vô tức xâm nhập vào trong cơ thể đối thủ, Nguyên Ma một khi tiến nhập thân thể địch nhân sẽ tự động uống máu bọn chúng.
Theo trí nhớ của Hàn Thạc, Nguyên Ma được tu ma giả gọi là “ma đầu”, dựa theo cảnh giới khác nhau, tu ma giả có thể luyện chế bốn loại ma đầu cấp bậc khác nhau là Nguyên Ma, Âm Ma, Huyền Ma, Linh Ma. Trong đó Nguyên Ma chỉ là tiểu ma đầu cấp bậc thấp nhất, phương pháp luyện chế đơn giản nhất, gần như chỉ cần thiên địa âm khí cùng máu tươi của tu ma giả là có thể luyện chế thành. Đương nhiên uy lực của tiểu ma đầu Nguyên Ma này cũng là yếu nhất, rất nhiều thứ có thể thương tổn nó, hàn băng hỏa diễm có thể làm cho nó hình thần câu diệt, cho dù là xâm nhập được vào trong cơ thể địch nhân, chỉ cần địch nhân có chân nguyên lực hay Ma Nguyên lực thâm hậu sẽ có thể luyện hoá nó trong cơ thể đến chết.
Chỉ có điều với tu vi của Hàn Thạc hiện giờ cũng chỉ có thể tu luyện loại tiểu ma đầu Nguyên Ma này. Loại ma đầu cấp cao hơn Huyền Ma còn phải chờ tu luyện tới cảnh giới đại ma đầu. Cảnh giới của hắn chẳng những chưa đủ, mà tạm thời còn chưa biết phương pháp.
Hàn Thạc tu luyện Nguyên Ma, một mặt dùng làm công cụ do thám tin tức, mặt khác nếu như giữa lúc tranh đấu, nếu địch nhân bị Nguyên Ma xâm nhập thì cũng coi như là trợ giúp hắn một chút, ít nhất là địch nhân cũng phải phân tâm đối phó để cho hắn thừa nước đục thả câu. Nếu thực lực địch nhân quá thấp thì Nguyên Ma cũng có thể sát tử luôn.
Đợi khi Nguyên Ma Quật hình thành xong, Hàn Thạc khu động khô lâu chiến sĩ đem nó chùi rửa sạch sẽ. Hắn dựa vào quả cầu màu xanh, chiếu theo phương pháp trước kia tu luyện tinh thần lực suốt một đêm. Đến ngày thứ hai hắn dồn tất cả tinh thần lực triệu hồi ra mười tám Oán Linh dẫn nhập vào trong Nguyên Ma Quật. Oán Linh đến từ một thời không khác, theo như hiểu biết của Hàn Thạc cũng là một loại tồn tại như Âm Linh. Hắn đã học xong Vong Linh ma pháp nên đám Oán Linh căn bản này cũng không cần ra ngoài thu thập, chỉ cần dùng chú ngữ triệu hoán là có thể thu phục, thật là vô cùng thuận tiện.
Mười tám Oán Linh vừa tiến vào Nguyên Ma Quật, đột nhiên chung quanh nổi lên từng trận âm phong, từng luồng khí tức âm lương từ bốn phương tám hướng của tử vong mộ địa hội tụ về Nguyên Ma Quật. Nhiều loại âm khí nồng nặc cùng một lúc như vậy quả thực vượt xa sự tưởng tượng của Hàn Thạc. Lúc này Hàn Thạc mới đột nhiên nghĩ ra, vô luận là Vong Linh ma pháp, hay là tu luyện ma công đều là con đường tà ác. Cho dù là ở hai thế giới khác nhau, nhưng hai loại công pháp này đều là tà giáo dị loại, quả nhiên có nhiều điểm tương đồng nên việc sử dụng phối hợp chúng thực sự là làm ít hưởng nhiều, đã giảm cho Hàn Thạc rất nhiều khí lực.
Sau khi Nguyên Ma Quật hấp nạp đủ âm khí thì nó hiện hình là một cái mặt quỷ dữ tợn. Cái mặt quỷ đột nhiên như sống lại, tựa hồ vặn vẹo biến hoá không ngừng, từng luồng hắc khí từ thất khiếu của nó bay ra ngoài. Vừa thấy cảnh tượng này xuất hiện, Hàn Thạc lập tức hiểu được hắn phỏng đoán không sai, Oán Linh hoàn toàn có thể thay thế được Âm Linh, trở thành vật liệu cơ bản hình thành Nguyên Ma Quật. Hàn Thạc cắn ngón tay, trích sáu giọt máu tươi vào Nguyên Ma Quật. Sau khi rót cả Ma Nguyên lực vào, mười tám Oán Linh thình lình lâm vào trạng thái cuồng bạo, phát ra tiếng kêu thê lương, bắt đầu không ngừng chém giết lẫn nhau tranh đoạt sáu giọt máu tươi kia.
- Cứ tàn sát nhau đi, chờ ba mươi sáu ngày sau, ba nguyên ma thành hình rồi!
Hàn Thạc nhìn Nguyên Ma Quật mỉm cười nói một câu, quay đầu nhìn khô lâu chiến sĩ bên cạnh, đột nhiên phát giác Tiểu Khô Lâu mà ma công luyện chế ra hình như cũng bị Nguyên Ma Quật hấp dẫn, không nghe lệnh của Hàn Thạc, đạp một cước tiến vào trong đó, nằm nhàn nhã trong chiếc hố sâu ở giữa, lại còn ghếch hai chân lên, biểu lộ bộ dáng quái dị. Hàn Thạc như chết lặng người, đang định phóng xuất tinh thần lực lệnh cho Tiểu Khô Lâu đang ở trong Nguyên Ma Quật đứng dậy, nhưng hắn cảm ứng được nó đang rất vui sướng. Phát hiện này làm hắn chấn kinh, không kìm được vẻ vô cùng kinh ngạc nhìn sững Tiểu Khô Lâu đang thích thú nằm trong Nguyên Ma Quật.
Sửng sốt một hồi lâu, Hàn Thạc rốt cuộc cũng không thể giải thích được chuyện gì đã xảy ra, quan sát Nguyên Ma Quật một vòng, phát hiện Nguyên Ma Quật vẫn vận hành như trước, việc đám Oán Linh ở bên trong tàn sát lẫn nhau tựa hồ như không ảnh hưởng đến nó. Hàn Thạc lắc đầu, lẩm bẩm:
- Tiểu Khô Lâu càng ngày càng cổ quái, quên đi, dù sao nhìn qua cũng không ảnh hưởng tới sự vận hành của trận pháp, mặc kệ nó.
Vừa lẩm bẩm một mình, Hàn Thạc vừa đi về phía Tử vong mộ địa, định bắt đầu nghiên cứu quyển “Sơ cấp Vong Linh ma pháp”, muốn tự thân cùng lúc đột phá cả hai lĩnh vực.
Nghịch Thương Thiên