Từ trong cách xưng hô của nàng có thể nhìn ra nữ Dực Thần tộc quả nhiên là người trong Quang Minh thánh vực, Tài Quyết vương tiếng tăm lừng lẫy, bởi vì căn cứ theo tình báo, tên thật của Tài Quyết vương là Tạp Lâm Na.
Tài Quyết vương sắc mặt bất biến, chỉ phát đan dược cho Mị ma nữ:
- Ta đã kiểm tra qua đan dược, là thứ tốt không có vấn đề. Tiềm Long quân? Lôi Động? Ta chưa bao giờ nghe qua người này cùng thế lực của hắn, còn có mấy nữ tử kia nữa, đều là Hóa Thần sơ giai, vô cùng cường đại nhưng không nhận ra. Lục vực cửu châu có rất nhiều cường giả nổi danh, còn bọn họ từ đâu chui ra vậy? Chỉ có điều trong lời nói của đối phương có thể thấy được mặc kệ đang lạt mềm buộc chặt hay không, ít nhất hắn không có ác ý quá lớn đối với chúng ta, lấy lòng sảng khoái như vậy phỏng chừng cũng là một bán cho ta một cái nhân tình lớn.
Mị ma nữ có chút lo lắng nói:
- Tỷ tỷ, vừa rồi nghe bọn họ đối thoại, hiển nhiên Lôi Động và Thâm Uyên vực đã kết thành đồng minh. Tuy rằng Lôi Động có nhiều người dưới trướng thực lực thâm sâu thế nhưng kết minh với Thâm Uyên chi chủ là cưỡi lên lưng hổ a. Vì sao hắn lại ngu như vậy, lẽ nào chưa từng nghe qua ác danh của Thâm Uyên chi chủ sao?
Tài Quyết vương cũng có chút do dự, nhưng rất nhanh nàng ổn định tâm thần:
- Đã như thế, chúng ta phải cho hắn một ít cảnh cáo để hắn sớm rút khỏi nơi thị phi này. Dù sao mặc kệ là Thâm Uyên chi chủ hay là cái kia, hừ, cũng đều không dễ chọc. Lôi Động này tùy tiện xông vào, một khi không cẩn thận sẽ bị tan xương nát thịt, hắn đã cứu chúng ta như vậy, chúng ta cũng không thể rời bỏ dễ dàng. Mị nhi, ăn đan dược chữa thương trước đi, chờ khôi phục một chút rồi ta tới tìm hắn nói chuyện.
Hai người không nói chuyện nữa, ngồi xếp bằng chữa thương.
Sau một ngày đêm, đình viện trong phi xa, nước suối chảy róc rách bên một bộ bàn ghế đá.
Lôi Động và Mị ma nữ Mị Nhi, Tài Quyết vương Tạp Lâm Na đang phẩm một loại linh trà quý hiếm. Lôi Động nhẹ nhàng phất lá linh trà, chậm rãi uống một ngụm xong, đạm nhiên nói:
- Thì ra các hạ ở trong Quang Minh thánh vực, là người ghét ác như thù, Tài Quyết vương công chính liêm đại danh đỉnh đỉnh, thật sự ngưỡng mộ từ lâu, thất lễ thất lễ. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Trải qua một ngày đêm điều dưỡng nghỉ ngơi và hồi phục, hai nàng đã tẩy đi chật vật trên người, thay quần áo sạch sẽ và đồ dùng hàng ngày xong, thoạt nhìn trông ngăn nắp sạch sẽ hơn rất nhiều.
Phẩm trà, có người nói là từ tiên tộc truyền thừa xuống phương thức ẩm trà, ở trong Dực Thần tộc cũng từng lưu truyền qua. Chỉ là sau này các tiền bối Dực Thần tộc đã tiên hóa, từ lúc đó trở đi Dực Thần tộc từ từ quên mất thói quen này. Nhưng Tạp Lâm Na ít nhiều cũng có nghiên cứu về phẩm trà. Đây là một hoạt động có thể an ổn tâm thần, tẩy đầu óc thanh thản.
- Lẽ nào ngươi không hiếu kỳ vì sao ta thân là Tài Quyết vương ở Quang Minh thánh vực lại ở chỗ này?
Tài Quyết vương Tạp Lâm Na lộ ra đôi mắt quật cường an tĩnh nhìn chăm chú vào Lôi Động.
- Có chút hiếu kỳ, nhưng đây là việc của các ngươi, tại hạ không định hỏi thăm.
Lôi Động cũng bình tĩnh trả lời, mặc dù rất muốn hỏi nhưng không thể nói được, cuối cùng hắn quyết định giao hảo thật tốt với Tài Quyết vương. Nhưng cũng không phải nói thiếu Tài Quyết vương, Lôi Động hắn sẽ không hỗn được tiếp. Hoặc là nói quyết định của Tài Quyết vương vô cùng trọng yếu, Lôi Động thiếu thì không thể làm được gì.
Lôi Động đạm nhiên lộ thái độ lạnh lùng khiến cho Tài Quyết vương xem trọng hơn vài phần, nàng gật đầu nói:
- Việc này ta cũng không muốn nói thêm, đa tạ ngươi đã không hỏi. Ta và Mị Nhi lại lần nữa cảm ơn ngươi đã giúp đỡ. Chỉ là trước khi đi, ta muốn khuyên ngươi một câu, không nên quan tâm chuyện tình của Thâm Uyên chi chủ. Thâm Uyên chi chủ là loại người vô tình bạc nghĩa, phản bội và phản phệ. Mà hiện giờ Thâm Uyên chi chủ là người vô cùng nổi bật trong tính cách đó, bằng không hắn cũng không có khả năng ngồi vào vị trí kia. Lôi Động, ta đoán ngươi rất tự tin, tự tin là chuyện tốt nhưng Thâm Uyên chi chủ không hề dễ dàng đối phó như vậy.
Lôi Động yên tĩnh nghe nàng nói xong, tôn trọng suy nghĩ tỉ mi một phen, sau nghiêm mặt nói:
- Tài Quyết vương, đa tạ lời nhắc nhở của ngươi. Chỉ là việc này Lôi mỗ đã sớm có tính toán trong lòng. Thâm Uyên chi chủ, ta nắm chắc hắn không thể làm gì được ta.
Tài Quyết vương khẽ cau mày, mặc dù lời nói của Lôi Động khách khí nhưng có thể nhìn ra thái độ vô cùng kiên định của hắn. Nàng cũng biết khuyên nhiều sẽ khiến đối phương hiểu lầm và phản cảm, nghiêm mặt nói:
- Ngươi đã quyết định như vậy, ta cũng không tiện phản đối. Thế này đi, ta cùng với Mị Nhi tạm thời gia nhập trận doanh của ngươi, bên cạnh không thể giúp nhưng đề phòng ngừavạn nhất, ngươi cũng có thể hé ra quân bài chưa lật.
- Cảm tạ ý tốt của Tài Quyết vương.
Lôi Động chậm rãi lắc đầu nói:
- Chỉ là việc này Lôi mỗ đã có tính toán, ta thấy nguyên thần của Tài Quyết vương dường như rất suy yếu, không bằng sớm trở lại Quang Minh thánh vực bồi dưỡng nguyên thần là được rồi, tránh lưu lại trở ngại lúc tiến giai.
- Uy uy, Lôi Động ngươi nói gì thế?
Mị Nhi có chút không vui nói:
- Tạp Lâm Na tỷ tỷ cũng bởi vì ngươi cứu chúng ta cho nên không đành lòng nhìn ngươi nhập vào miệng hổ mà thôi. Tuy rằng thực lực của ngươi không kém thế nhưng khi đối đấu với Thâm Uyên chi chủ vẫn còn một khoảng. Ngươi có biết hay không? Thâm Uyên chi chủ chiếm được một dị giới đầy tài nguyên, trong đó tài nguyên vô cùng phong phú là đầy rẫy hỗn độn linh khí? Chỉ cần thu thập hỗn độn linh khí là có thể luyện hóa hỗn độn kết tinh, trong khoảng thời gian ngắn đề cao thực lực toàn bộ trận doanh? Ta biết ngươi muốn kiếm chỗ tốt từ con đường này thế nhưng ngươi không biết việc đó nguy hiểm tới mức nào. Nghe tỷ tỷ ta nói đi, sớm quay lại cửu châu, trở lại thế giới nhân loại đi. Nếu không ngươi sẽ bị Thâm Uyên chi chủ lợi dụng chiếm đoạt đó.
- Chiếm đoạt? Ha ha, dựa vào cái gì? Chỉ bằng Đoạt Tâm Ma trong tay hắn sao?
Lôi Động khinh thường nở nụ cười.
- Cái gì? Ngươi dĩ nhiên biết chuyện này?
Mị Nhi lấy làm kinh hãi, có chút kinh ngạc nói:
- Ngươi biết rõ hắn nắm trong tay Đoạt Tâm Ma mà còn dám đi kiếm chỗ tốt từ Thâm Uyên chi chủ?
- Tuy rằng Đoạt Tâm Ma khó chơi thế nhưng dùng vật ấy để khống chế người cũng không phải dễ dàng như vậy.
Lôi Động bình tĩnh nói:
- Ít nhất muốn khống chế hành động của đối thủ, phải hạ cấm chế tại thần hồn đối phương. Nếu không muốn dùng Đoạt Tâm Ma để cho vào thần hồn chính là người si nói mộng. Nói cách khác, chúng ta chỉ cần cẩn thận không bị bắt sẽ không phải e ngại Đoạt Tâm Ma.
- Không bị bắt sao?
Mị Nhi nhướng đôi mắt câu hồn mị phách của nàng lên, yêu kiều hừ lạnh nói:
- Ngươi nói thì dễ dàng rồi, ngươi cũng biết Thâm Uyên chi chủ bồi dưỡng bao nhiêu Nguyên Anh không, dùng Đoạt Tâm Ma để khống chế quân đội không? Năm nghìn đến bảy nghìn đó, bên trong đều có sức chiến đấu cấp Nguyên Anh a, một đội quân Đoạt Tâm Ma không sợ chết như vậy. Lôi Động ngươi dựa vào cái gì mà không sợ bị bắt?