Cả đám đều có chút kính phục Lôi Động thêm vài phần, tiểu tử này quả nhiên bản lĩnh giỏi a, không nói không rằng lay động được Tà Phượng. Mấy người quan hệ tốt đều dùng ánh mắt trắng trợn soi mói Lôi Động một phen, lộ ra dáng vẻ tươi cười bí ẩn của nam nhân.
- Phu quân, lúc nào mới để Tà Phượng tỷ tỷ về đoàn tụ a? Ngươi để nàng một mình lưu lạc bên ngoài như vậy không phải chuyện tình tốt.
Chính thê Đinh Uyển Ngôn của Lôi Động cũng nhìn ra có chút kỳ lạ, cười tủm tỉm mà bất động thanh sắc truyền âm với Lôi Động.
Ta chết mất, Lôi Động không khỏi choáng váng đầu óc, cả đám bát nháo thế này sẽ tạo thành tổ chức gì đây? Lôi Động đương nhiên biết hiện giờ không phải thời gian tốt, hắn vội vàng dời đi lực chú ý nói:
- Long huynh chất vấn không sai, trước đây ta cũng vô cùng khiếp sợ, không thể tin được hắn dĩ nhiên sở hữu quân đội Nguyên Anh, có thể làm ra quy mô như vậy, tin tưởng trong các vị ở đây, ngoại trừ Luyện Ngục Ma Vương tiền bối miễn cưỡng đủ sức ra thì người còn lại đều không làm được.
Đối với lời này của Lôi Động không một ai phản bác, dù sao hắn nói chính là sự thực.
Ngay cả Luyện Ngục Ma Vương cũng nhíu mày nói:
- Thành lập một chi quân đội hơn một nghìn Nguyên Anh dưới trướng, ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm được. Thế nhưng bên trong quân đội sẽ không có nòng cốt, Lôi Động, ngươi nói tiếp đi.
Lôi Động cũng không hề kiêng kỵ điều gì, kể lại chuyện tình từ đầu đến cuối ra, dùng mưu kế để tiện bề hành động… những thứ moi được từ Thần Hi Vương cũng không hề cấm kỵ nói ra:
- Bởi vậy vãn bối suy đoán, hiện giờ Nhâm Thâm Uyên nắm giữ Thâm Uyên vực hiện giờ chắc hẳn nắm giữ thứ gì đó. Mà căn cứ vào bản thân Thần Hi Vương thôi đoán ra, Thâm Uyên chi chủ nắm giữ ít nhất hai loại gì đó. Một là thiên tài địa bảo có thể đề thăng tu vi tu sĩ trên diện rộng. Hai là thần vật có thể chưởng khống cường giả Nguyên Anh trong tay. Vật ấy, ta đã từng giải phẫu một tử thi Bạch Binh Giáp xong, móc ra thứ gì đó từ Nguyên Anh hắn.
Nói đoạn, Lôi Động lấy ra một thứ đen như mực trong nhẫn trữ vật, đây là một tiểu thú hình thù kỳ quái có xúc tu tua tủa bên ngoài, chỉ vào nó nói:
- Chư vị tiền bối đạo hữu, mọi người đều có kiến thức rộng rãi, hẳn là biết được vật này là gì.
- Đoạt Tâm Ma?
Luyện Ngục Ma Vương hít một ngụm lãnh khí vào trong người, kêu lên. Về phần U Minh quỷ đế đã sớm biết tiền căn hậu quả nên không tỏ ra quá kinh ngạc.
Đoạt Tâm Ma, thứ này khiến mọi người vừa kinh vừa sợ, hiện giờ đã sớm tuyệt tích ở trong lục vực cửu châu. Trên thực tế thứ này vốn không phải bắt nguồn từ lục vực cửu châu mà do Ma tộc cao giai mang tới, vật ấy có xú danh trên lịch sử, chuyên dùng để khốngchế cường giả.
Đoạt Tâm Ma lúc mới sinh ra hình quả trứng, có thể dùng một ít phương pháp đặc thù đem tế luyện, ví dụ như lệnh kỳ hoặc lệnh bài gì đó. Sau đó để vật ấy thâm nhập vào trong thần hồn của sinh linh, vật ấy sẽ lập tức thôn phệ thần niệm, chiếm giữ bên trong thần hồn.
Vật ấy không phải dùng khi chết, chờ người phải chết rồi mới cho vào mà là đoạt lấy bản thân, xâm lược tư tưởng, linh hồn của người sống. Thay thế nguyên chủ, cường hành sử dụng thân thể, đáng sợ nhất chính là thân thể và hồn phách bị Đoạt Tâm Ma khống chế, bản thân người bị khống chế vẫn vô cùng thanh tỉnh nhưng lại không cách nào tránh được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể chính mình và linh hồn làm trái ý nguyện, ngay cả tự sát cũng không được. Bởi vậy cái đó cùng Cửu U Phệ Hồn trùng hoặc Quỷ cổ của Lôi Động có chút khác nhau.
Hai thứ về sau thuộc về cấm chế uy hiếp, nếu như quyết đoán không e sợ cái chết thì vẫn có thể thoát. Nguồn: https://truyenfull.vn
Bởi vậy, Đoạt Tâm Ma bị cho rằng là một thủ pháp cấm kỵ, bị mọi người chống lại cũng là đương nhiên. Dù sao không ai muốn là một khôi lỗi sở hữu ý thức thanh tỉnh, không thể làm chủ bản thân của chính mình. Cái cảm giác đó nghĩ lại càng cảm thấy đáng sợ đến sởn tóc gáy.
Mà một khi bị Đoạt Tâm Ma chiếm lấy quyền điều khiển thân thể, tử vong sợ rằng đối với bọn họ mà nói là một loại hưởng thụ. Mà sau khi bị đoạt lấy linh hồn, cho dù thịt nát thân vong xong cũng tuyệt đối không có khả năng khôi phục lại, kể cả đoạt xá. Nói cách khác một ngày bị Đoạt Tâm Ma đoạt lấy thân thể, trên cơ bản không khác gì hình thần câu diệt.
Mà vật ấy có tính uy hiếp lớn nhất đối với ba loại người, phân biệt là cấp Nguyên Anh, cấp Hóa Thần cùng với cấp Luyện Hư.
Bởi vì các loại Đoạt Tâm Ma khác nhau có thể chống chế cường giả thuộc ba cấp bậc này, trước đây Ma tộc cao đẳng cũng dựa vào vật đó tạo thành một đại quân Đoạt Tâm Ma quét ngạng tứ phương khiến kẻ khác sợ hãi, cùng lúc đó, danh tiếng vật này cũng rất thối.
Chư vị ở đây cùng đều nhìn qua vật đó ở trong sách cổ. Hiện giờ đây là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này.
- Một nghìn Bạch Giáp Binh đều thông qua Đoạt Tâm Ma khống chế sao?
Luyện Ngục Ma Vương cực kỳ ngưng trọng hỏi.
- Không sai.
Lôi Động cũng ngưng trọng nghiêm mặt nói:
- Đoạt Tâm Ma này thông qua một chiếc quân kỳ khống chế, mà quân kỳ kia đã bị ta luyện hóa rồi.
Con mẹ nó chứ, đây chẳng phải nói Lôi Động đã có thể xây dựng một quân đội Nguyên Anh rồi sao? Mọi người nhìn Lôi Động với một ánh mắt khác nhau. Ngay cả Luyện Ngục Ma Vương đều nói nếu làm ra một chi quân đội như vậy sẽ khiến nguyên khí của hắn đại thương.
Mà xây dựng quân đội cấp Nguyên Anh xong, loại uy lực này, mặc dù chỉ ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ. Cho dù cường giả cấp bậc như Luyện Ngục Ma Vương, một khi gặp phải chi quân đội như thế cũng chỉ biết đi đường vòng, bằng không nếu một ngày bị vây ở bên trong, không nói chắc chắn sẽ chết thế nhưng nếu muốn chạy thoát sẽ phải trả một cái giá lớn.
Rất nhiều người đều ghét cái xú danh của Đoạt Tâm Ma từ trong xương cốt, thế nhưng đối với chuyện tình Lôi Động có một chi Bạch Giáp Binh như vậy lại không khỏi ước ao, hận người đó không là chính mình. Chỉ có điều Lôi Động đã nói cờ xí kia đã bị hắn luyện hóa, trừ phi hắn nguyện ý chủ động buông tha, nếu không không ai có khả năng làm gì được.
Nhưng hiện giờ Lôi Động đã không còn là gà mờ để người khác tùy ý nắm bóp nữa, lúc này hắn đã có một thực lực cường đại cùng với một thế lực lớn ở bên cạnh. Cho dù trên người mang dị bảo, có người muốn sát nhân đoạt bảo cũng phải suy nghĩ thật kỹ cho cái mạng nhỏ của mình trước.
Cho dù cường đại như Luyện Ngục Ma Vương cũng không dám có suy nghĩ gì với Lôi Động. Có thể thấy được Lôi Động từ từ biểu lộ thực lực cường đại của chính mình, đám cường giả đỉnh phong tại đây cũng đều nâng cao địa vị của hắn lên. Đối với chuyện hắn có bảo vật chỉ thầm ước ao đố kỵ, không dám mơ màng, người ta có tư cách và thực lực để sở hữu bảo bối.
- Lôi Động, những Đoạt Tâm Ma này đều là đê giai hết sao?
Luyện Ngục Ma Vương không khỏi có chút lo lắng hỏi:
- Ngươi đã nhìn thấy Đoạt Tâm Ma trung giai chưa?