Đại Ma Đầu

Chương 805: Phượng Minh Hổ Khiếu


Quỷ Hổ Vương tuy rằng tự nghĩ một kích vừa rồi không toàn lực, nhưng cũng không phải một tiểu gia hỏa Nguyên Anh kỳ có thểphá vỡ được?

Ngay khi nó ngây người thì chỉ cảm thấy bên người có một hồi khôn gian chấn động yếu ớt, một đầu mặc hắc phượng hoàng giương cánh sau dài chừng mười trượng đột nhiên xuất hiện, ngay cả nửa câu cũng không nói, hai cánh liền chấn động, vô sốđạo vĩ linh như ngàn vạn châu chấu ập về phí Quỷ Hổ Vương, lúc này mới phát ra một tiếng vừa hận vừa giận:

- Quỷ Hổ Vương, ngươi lại dám giết tộc nhân của ta, Bổn đếmuốn diệt toàn tộc ngươi.

- Tà Phượng?

Quỷ Hổ Vương trong chốc lát liền nhận ra người tới, khí thế vô cùng bá đạo kiêu ngạo liền yếu đi một chút, thân hình lúc này hóa thành trạng thái vô hình, như một hồi khói xanh ra sức trốn tránh Phượng Vũ thiên cuồng bạo, nhưng cuối cùng cũng không thể nào tránh được thế công của Phượng Vũ thiên kín kẽ không chút kẽ hở. Trên người không ngừng bị xoắn ra vết thương, Quỷ Hổ Vương vội vàng ồm ồm kêu lên:

- Tà Phượng, bổn vương không có ý là địch với ngươi, giết tộc nhân của ngươi là vì đám người này dám tàn sát hậu thế của ta, chẳng lẻ muốn bổn vương khoanh tay đứng nhìn sao?

Không giống phải là nơi thiếu văn minh như u ám hư không chỗ huyền xà, U Thâm Uyên tuy rằng vắng vẻ không người, nhưng nói đúng ra nó cũng là một bộ phận thuộc về U Minh Quỷ Vực, lại là một bộ phận cực kỳ nổi tiếng. U Thâm Uyên tuy rằng rộng lớn, nhưng tên tuổi của một ít yêu thú nổi tiếng vẫn nằm trong nhận thức của một ít tồn tại đẳng cấp cao của U Minh Quỷ Vực.

Đương nhiên, cũng vậy, mấy tồn tại cường đại của U Thâm Uyên như Quỷ Hổ Vương cùng đều biết các tồn tại đế vương cấp Hóa Thần của U Minh Quỷ Vực. Chỉ có điều, song phương không cóxung đột lợi ích quá lớn vậy nên đến nay đều bình an vô sự thôi.

Cũng như Tà Phượng và đầu U Minh Quỷ Hổ Vương này, muốn nói Tà Phượng muốn thảo phạt hắn, vậy thuần túy chính là ăn no tự tìm phiền toái. Mà U Minh Quỷ Hổ Vương, không có việc gì cũng sẽ không đi trêu chọc các Hóa Thần kỳ, hắn chỉ cùng mấy tộc nhân xưng vương xưng bá ở đây, cũng động chạm gì đến trên người mấy đế vương Hóa Thần kia cả.

U Minh Quỷ Hổ Vương, đạt tới Hóa Thần kỳ đã lâu, linh trí tựnhiên cũng không tầm thường, đã sớm là tồn tại có thể biến hóa, lăn lộn ở U Thâm Uyên từ rất lâu rồi, vậy nên tự nhiên cũng rất rõ tên tuổi của Minh Vực tứ Đế.

- Buồn cười.

Tà Phượng khinh thường nổi giận nói:

- Chỉ là tộc nhân một con yêu thú như ngươi, há có thể đánh đồng với tộc nhân của Bổn đế? Cho dù xảy ra xung đột gì cũng là do tộc nhân của ngươi gieo gió gặt bão thôi.

Tà Phượng đứng trước mặt Lôi Động rất kiêu ngạo và khí phách, khẩu khí cực kỳ bao che khuyết điểm. Đây cũng là bình thường, thân là tộc trưởng không bao che khuyết điểm, cả ngày cứ "lấy tay bắt cá" thì sao có thể khiến tộc nhân tin phục được?

- Tà Phượng, ngươi...

Quỷ Hổ Vương không kịp né tránh, lại bị hai cây vĩ linh xuyên thẳng qua, giận dữ mắng mỏ gào lên:

- Chẳng lẽ ngươi đường đường một đời minh Phượng tộc trường, không ngờ lại không nói đạo lý như vậy sao?

- Đạo lý?

Lôi Động nghe thế liền cười lạnh:


- Quỷ Hổ Vương ngươi lúc trước khi chiếm ưu thế, có từng nói đạo lý với huynh đệ người yêu của ta không? Mà thôi mà thôi, chẳng muốn nói nhảm với loại yêu thú như ngươi, nhục nhược cường thực mà thôi. Hôm nay khuyên ngươi hay là ngoan ngoãn dâng đầu ra chịu chém đi, miễn đến lúc đó bị ta dùng minh diễm điểm thiên đăng.

Lôi Động lúc nói chuyện có chút thương tiếc mà đau lòng ôm Tiểu U, phủi phủi cái trán có chút bụi bặm của nàng, xin lỗi nói:

- Tiểu U nhi, thật có lỗi, ta đã tới chậm.

- Công tử.

Ý thức Tiểu U có chút mông lung, cơ hồ không thể tin mình chẳng những không chết còn được Lôi Động mà mình mong nhớ ngày đêm ôm vào lòng, ánh mắt có chút mê ly nói:

- Ta là đang nằm mơ sao?

- Đồ ngốc, nào phải nằm mơ chứ?

Lôi Động khẽ cười với nàng, nắm lấy mạch đập của nàng, chuyển hóa Huyền Âm Chân Nguyên thành U Minh quỷ khí tinh thần, chậm rãi rót vào thân thể nàng, đợi đến khi nàng khôi phục lại một chút thì Lôi Động ôm nàng, lập lòe một cái liền đến bên người Lôi Long đang hấp hối, đau lòng mà áy náy vạn phần nói:

- Huynh đệ của ta, lần này làm liên lụy đến ngươi rồi.

Lôi Long lúc này ngay cả mí mắt cũng không mở ra nổi, vô cùng suy yếu nhìn qua Lôi Động.

Lôi Động vội vàng móc ra một quả Tiên Thiên linh đan, mở miệng rồng cực lớn của nó ra nhét vào. Tiên Thiên linh đan, chính là đan dược lấy Hỗn Độn Linh Dược làm chủ tài, viên đan dược này của Lôi Động không chỉ có thể phụ trợ đột phá, tăng tiên công lực, mà còn có hiệu quả chữa thương rất tốt với cường giả Hóa Thần kỳ nữa. Lúc trước Tà Phượng cũng bị thương không nhẹ, nguyên khí đại thương, nhưng nhờ một viên đan dược này mà trực tiếp hồi phục lại.

Linh đan vừa mới vào trong miệng Lôi Long liền hóa thành một cổ linh dịch chui thẳng vào bụng hắn, nhất thời tinh thần hắn liền chấn động, mí mắt cũng mở ra được, kích động mà cảm kích nhìn qua Lôi Động. Thương thế khi đánh một trận với Tà Phượng đã quấy nhiễu hắn hơn mười năm rồi, những năm này xem như là thời gian cực kỳ gian khổ của Lôi Long, dù chữa thương thếnào cũng không thể tốt lên được.

Lấy kiến thức của hắn sao lại không biết đan dược mà Lôi Động cho mình dùng là thứ cực kỳ trân quý, là đan dược có thể so với tánh mạng được. Mà Lôi Động lại không nháy mắt lấy một cái lấy ra cho hắn ăn.

- Huynh đệ, hảo hảo chữa thương, con U Minh Quỷ Hổ Vương kia dám cả gan đả thương ngươi, ngu huynh sẽ báo thù cho ngươi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trong lúc Lôi Động nói chuyện liền lạnh lùng liếc nhìn Quỷ Hổ Vương đang bị Tà Phượng đuổi giết chạy loạn đầy trời. Lẽ ra Quỷ Hổ Vương thực lực không tầm thường, cơ hồ tiếp cận với Hóa Thần sơ giai đỉnh phong, tu vị không kém Tà Phượng là bao.

Nhưng dù sao Tà Phượng hiện giờ đang ở trạng thái sung mãn, mà Quỷ Hổ Vương qua một phen kịch chiến lại bị thương không nhẹ. Mà Tà Phượng lại là tộc trưởng, nội tình thâm hậu, Linh Bảo cường đại, vốn so với Quỷ Hổ Vương hơn hẳn một bậc, cả hai vừa tiếp xúc liền đánh đến khiến Quỷ Hổ Vương phải liên tiếp bại lui. Nếu không phải thế, Quỷ Hổ Vương sao vừa trông thấy TàPhượng liền bắt đầu chột dạ nói đạo lý chứ?

Đáng tiếc chính là, hắn còn không rõ một đạo lý, đó chính là cảhai gặp nhau, chỉ có cường giả mới có tư cách nói đạo lý. Cũng bởi vậy, Tà Phượng căn bản không giảng đạo lý với Quỷ Hổ Vương, mà Quỷ Hổ Vương có nhiều oan khuất, khổ sở hơn nữa cũng không làm được gì.

- Bành!

Một hồi nổ mạnh khiến không gian bị căng ra, thân thể khổng lồ của Huyền Xà bắn ra từ hư không, dưới tình huống không khống chế được không gian thuấn di nên nó trực tiếp đụng phải một tòa Phù Không Sơn, khiến nó bị nổ thành từng mảnh nhỏ. Thấy chiến sủng nhà mình mất mặc như thế, Tà Phượng cũng không nhịn được, mắng chửi nói:


- Ngươi cái đầu ngốc xà này, không biết sao lại tu luyện được đến Hóa Thần nữa, lý giải đối với không gian pháp tắc còn không bằng tu sĩ Nguyên Anh như Lôi Động. Còn không mau tới hỗ trợ?

Trên đầu Huyền Xà vậy mà cực kỳ nhân tính hóa xuất hiện vẻ mặt khổ sáp, thầm nghĩ lão tử từ nhỏ lớn lên ở nơi thiếu văn minh chim không ỉa phân, có thể tu luyện đến nước này đã rất không dễ rồi. Cái gì mà không gian pháp tắc ah, toàn bộ đều làkết quả mình dựa vào một tia huyết mạch và nghiên cứu của mình cả.

Về phần so với Lôi Động, Huyền Xà cũng không biết phải nói sao nữa. Tên kia còn là tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao? Lão tử đã sớm không xem hắn là Nguyên Anh kỳ rồi. Ngay cả phân thân lão tổ của Yêu Linh giới cũng có thể chém giết, sao có thể đối đãi với hắn theo lẽ thường chứ?

Đương nhiên, Huyền Xà cũng chỉ dám oán thầm một phen, nếu dám trực tiếp tranh luận với Tà Phượng thì sợ rằng phải ăn không ít đau khổ mất. Nó không dám có nửa điểm ngỗ nghịch với lời của Tà Phượng, vội vàng hấp tấp chạy lên hỗ trợ, một đôi xà nhãn hung thần ác sát nhìn chằm chằm vào đầu U Minh Quỷ Hổ Vương kia, há mồm phun ra một đoàn sát khí. Nó chuẩn bịphát tiết một ngụm hờn dỗi lên người Quỷ Hổ Vương.

Vốn là Quỷ Hổ Vương đã bị Tà Phượng đè ra đánh, mà đối mặt với Tà Phượng am hiểu không gian pháp tắc, hắn dù có muốn chạy cũng khó. Giờ lại thêm Huyền Xà gia nhập chiến trận, Quỷ Hổ Vương nào còn sức hoàn thủ nữa? Bị đánh trở nên vô cùng thê thảm, hoàn toàn không còn nửa điểm uy nghiêm của Hổ Vương nữa.

- Tà Phượng tiền bối, kính xin hỗ trợ bắt lấy đầu Quỷ Hổ Vương này, vãn bối cần hấp thu huyết mạch tinh hoa của hắn.

Hiện giờ lý giải của Lôi Động đối với không gian pháp tắc đãngày càng sâu sắc rồi. Hắn chắp hai tay, thân hình nhoáng một cái liền xuất hiện bên cạnh Tà Phượng, động tác kia phảng phất rất tự nhiên, không có chút khói lửa chi khí nào cả.

- Tốt.

Quan hệ của Tà Phượng và Lôi Động rất thâm hậu, đối với thỉnh cầu này của Lôi Động nàng cũng trực tiếp đáp ứng không chút do dự, ngữ khí lại lộ ra một cổ nhu hòa khó có được:

- Ngươi ở một bên nhìn là được, cẩn thận đầu quỷ hổ này phản công đấy.

Một màn này khiến đám Quỷ vương và Minh Phượng chạy đến từphía sau thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Tà Phượng chính làmột trong Minh Vực tứ đế, tính tình chỉ sợ là thuộc loại cổ quái nhất trong tứ đế, lộ ra một cổ tà khí và bá đạo không nói nên lời. Ngoại trừ rất bao che khuyết điểm với người gia tộc mình ra, chưa từng nghe nói nàng dùng ngữ khí như thế để nói chuyện với người khác bao giờ cả.

Chúng Quỷ vương và Minh Phượng nguyên một đám trừng mắt to mắt nhỏ, đều lộ ra bộ dáng khó có thể tin. Cho dù là Tiểu U và Lôi Long, cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối, cực kỳ ngạc nhiên. Nhất là Lôi Long, giờ phút này hắn có cảm giác cực kỳ mâu thuẫn với Tà Phượng. Vừa có chút thống hận vì bị nàng đảthương, lại có chút cảm kích đối với việc nàng xuất hiện giải vậy. Nhưng hơn nữa, Lôi Long còn có một tia kinh nể với Tà Phượng nữa, đó là tôn trọng và kính ngưỡng đối với cường giả.

Nhưng giờ phút này, nhân vật mà ngay cả Lôi Long cũng phải kính ngưỡng lại lộ ra bộ dạng dịu dàng, quan tâm với Lôi Động như thế, tự nhiên sẽ khiến người trợn tròn mắt rồi. Nhất là Quỷ vương và Minh Phương không biết sức chiến đấu chân thật của Lôi Động càng không thể tin vào hai mắt và lỗ tai mình.

Chỉ có Huyền Xà là cảm thấy chuyện này cực kỳ đương hiển. Thếgiới quan của hắn cực kỳ nguyên thủy, giống đực cường tráng đương nhiên sẽ bị đám giống cái vây quanh rồi. Tuy rằng theo biểu hiện mà xem thì chủ nhân Tà Phượng của hắn tu vị đã đạt đến Hóa Thần sơ giai đỉnh phong.

Nhưng trong mắt Huyền Xà thì Lôi Động mới là phong cách, địa vị trong lòng hắn thậm chí đã mơ hồ vượt qua cả Tà Phượng. Chẳng qua là trở ngại sự tồn tại của Ngự Thú khuyển khiến hắn không thể phản bội thôi. Nếu cho hắn một cơ hội lựa chọn, hắn tuyệt đối sẽ nguyện ý trở thành chiến sủng của Lôi Động.

Lời nói của Lôi Động và Tà Phượng khiến U Minh Quỷ Hổ Vương tức giận không thôi, ngay cả một tiểu bối Nguyên Anh kỳ cũng dám mở miệng nói muốn rút ra huyết mạch tinh hoa của mình sao? Nhưng nó đến cùng cũng là linh thú có linh trí rất cao, nó mãnh mẽ đè nén lửa giận cân nhắc, nghĩ xem làm sao để bảo trụ tánh mạng. Nhìn bộ dạng thì tựa hồ Tà Phượng rất để ý tiểu tửNguyên Anh kỳ này thì phải.

Nếu đã vậy...

Quỷ Hổ Vương xoay chuyển ý niệm, lúc này đón đỡ một chiêu của Tà Phượng khiến thương thế càng nặng thêm. Nó Uy phong lẫm lẫm gầm thét một tiếng, thân hình lóe lên gian, trực tiếp giương nanh múa vuốt nhào tới Lôi Động, thầm nghĩ lão tử không đối phó được Tà Phượng, nhưng chẳng lẽ còn không đối phó được một tiểu tử Nguyên Anh kỳ như ngươi sao?

Có thể bắt giữ tiểu tử này để làm bia tất nhiên rất tốt, mặc dù không được, cũng sẽ khiến Tà Phượng hoảng sợ tới cứu, đến lúc đó chỉ cần đánh thương cánh Tà Phượng, khiến không gian thuấn di của nàng bị giảm bớt thì lền có cơ hội chạy trốn rồi.

Mưu kế của nó quả thật rất hay, nhưng nó sao có thể ngờ tới được số cường giả Hóa Thần Kỳ chết trong tay Lôi Động chỉ sợđã vượt qua tuyệt đại đa số cường giả Hóa Thần rồi. Nhiều lần chiến đấu với cường giả Hóa Thần đã khiến Lôi Động sớm đã không còn tâm lý lo sợ nữa. Vừa rồi đối thoại một phen với TàPhượng, vốn chính là bẩy rập của Lôi Động.

Mục đích của hắn, tự nhiên là muốn bắt giữ Quỷ Hổ Vương rồi. Nhưng dưới trạng thái hiện giờ, muốn giết chết nó rất dễ dàng, nhưng muốn giam giữ nó thì lại rất khó. Cùng lắm thì nó tự bạo không được sao? Cũng bởi vậy, Lôi Động phải cho tạo cho Quỷ Hổ Vương một nhược điểm, dụ dỗ nó đến công kích, chỉ cần nó dám bước vào cái bẩy rập này thì ngày tận thế của nó cũng đã đến rồi.

- Thời gian, là bất động.

Lôi Động nói ra chân ngôn thuật, mỗi một chữ đều tựa hồ ẩn chứa hương vị cực kỳ huyền diệu mà cao thâm mạt trắc. Phảng phất như nói là làm ngay vậy, thời gian chung quanh đầu Quỷ Hổ Vương kia liền đình chỉ lại một cái thần kỳ. Cùng lúc đó, TàPhượng há mồm phun ra một đoàn bổn mạng tinh hoa, tinh hoa hóa thành U Minh Huyền Băng vụ khí lành lạnh, vụ khí kia tựa hồ cực lạnh, khiến không gian như muốn đông cứng lại, nổi lên một hồi hàn ý thấu xương. Chỉ là khi vụ khí xâm lấn đến bên ngoài Quỷ Hổ Vương thì cũng bị không gian pháp tắc ảnh hưởng mà đỉnh chỉ lại.

Chỉ kéo dài không đến một hơi, tác dụng của Thời Gian Tĩnh Chỉđã bị nghiền nát như gương, cắn trả khến khí huyết Lôi Động sục sôi mãnh liệt. Lấy tu vi của hắn, vận dụng chân ngôn thuật vẫn còn chút miễn cưỡng, huống chi còn dùng Thời Gian Tĩnh Chỉ đểphong ấn một đầu yêu thú Hóa Thần kỳ nữa. Nhưng đối với cường giả cấp bậc này thì dù chỉ nửa chén trà thôi cũng đủ đểlàm rất nhiều chuyện rồi.

Theo thời gian quay ngược đến trạng thái bình thường, đoàn vụ khí bất động kia trong nháy mắt liền bành trướng, hoàn toàn bao trùm lấy Quỷ Hổ Vương vừa mới cử động được kia. U Minh Hàn Băng uy lực như thế lập tức khiến thân thể nó đông cứng lại, cứng ngắc rơi xuống từ không trung.